shēng shān sì
昇山寺 🔈
昇山自古道飞来,此是神功不可猜。
气色虽然离禹穴,峰峦犹自接天台。
岩边折树泉冲落,顶上浮云日照开。
南望闽城尘世界,千秋万古卷尘埃。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
昇山自古道飛來,此是神功不可猜。
氣色雖然離禹穴,峰巒猶自接天台。
巖邊折樹泉衝落,頂上浮雲日照開。
南望閩城塵世界,千秋萬古卷塵埃。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
昔日便有人驾飞行之术登上山巅,这是一种神奇的本领,无法推测其奥秘。
纵然离开禹王的居所,却仍然能感受到灵气的氛围,山峰依旧高耸接触苍天。
山岩旁边,瀑布跌落,树木在岩石上蜿蜒生长,山顶上飘浮着白云,被阳光照耀得闪闪发光。
向南望去,眺望福建城,城市中尘埃世界繁忙不息,千秋万代的光阴都如同卷起的尘埃一样。
周朴的诗:
相关诗词:
昇元寺 其二 (shēng yuán sì qí èr)
昇元古寺宝灵珠,照影东西与众殊。
本为仁皇贲潜府,岂知今日镇留都。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
昇山灵岩寺 (shēng shān líng yán sì)
杉松满寺廊,栏槛倚高冈。
郡郭晓云漠,禅斋春草长。
涧青连竹色,山静带茶香。
更有名僧在,茅庵住上方。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
昇山灵岩寺(题拟) (shēng shān líng yán sì tí nǐ )
松杉满寺廊,栏杆倚高冈。
郡郭晓云漠,禅斋春草长。
涧青连竹色,山静带茶香。
更有名僧在,茅庵住上方。
(见《淳熙三山志》卷三八。
)。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
小泊梅堰登明孝寺 (xiǎo bó méi yàn dēng míng xiào sì)
泊船梅堰日微昇,一迳深深唤我登。
随分垂杨兼老桧,备员野寺更残僧。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
游大梅护圣四首 其四 (yóu dà méi hù shèng sì shǒu qí sì)
鸡犬同时亦上昇,赤云今日几人行。
我来正唱昇平曲,不用山闲变姓名。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
少室山韦链师昇仙歌 (shǎo shì shān wéi liàn shī shēng xiān gē)
红霞紫气昼氲氲,绦节青幢迎少君。
忽从林下昇天去,空使时人礼白云。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
武夷山昇真洞 (wǔ yí shān shēng zhēn dòng)
昇真洞口接天门,灵草丹桃日日春。
听说列仙来瑞世,三朝德业在斯民。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
昇山灵岩寺 (shēng shān líng yán sì)
修竹长松十里阴,任敦烧药洞门深。
独闚金版惊人语,能到青霞出世心。
鷄犬亦随云外去,蓬瀛何必海中寻。
丹楼碧阁唐朝寺,钟呗香花满旧林。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
题司马寺丞约汪倅赵倅携酒相过涧亭 (tí sī mǎ sì chéng yuē wāng cuì zhào cuì xié jiǔ xiāng guò jiàn tíng)
溪山前後簇双旌,暇日城南取次行。
因到小园寻胜事,更於野寺畅幽情。
联翩别乘同歌吹,落拓闲民亦兕觥。
元佑相家文物在,唤回洛社旧昇平。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
昇元寺 其一 (shēng yuán sì qí yī)
看尽庵前手种松,草堂聊复少从容。
令人却忆骑驴老,悔不终身作卧龙。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。