shēng rì xiè zhū yuē shān hé lái yùn
生日谢朱约山和来韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 文天祥 (wén tiān xiáng)

元丰五年正月日,洛中耆英佳话出。
当时韩公七十九,欢噱赓酬老吟笔。
伟然冠剑照孔鸾,鲐背鸠杖蒲轮安。
韩公而下文宽夫,相高以寿不以官。
洛尘已随流水急,云仍相逢松下石。
顾我行辈真我来,兼謩故事强安排。
约对青山共长久,醉歌要赛滁州守。
愿随後社着深衣,阑风伏雨从是非。
便令携樽西墅去,山花山鸟为歌舞。
招招瑶母来庭闱,拍手共笑偷桃儿。
吾山陂陀白云满,猿鹤司我北门管。
紫霞隔断鸡犬声,下有琥珀滋长龄。
向来福地七十二,此亦清高仙地位。
朝游崑仑暮崆峒,驾风鞭霆迎我公。
丹崖翠壁千万丈,与公上上上上上。

平平仄平○仄仄,仄○平平平仄仄。
○平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平○仄仄仄平,平仄平仄平平平。
平平平仄平平平,○平仄仄仄仄平。
仄平仄平平仄仄,平平○平平仄仄。
仄仄○仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄○○,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄平平仄。
平平平仄平○平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄○仄仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄平平,仄平平平○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄仄。

yuán fēng wǔ nián zhēng yuè rì , luò zhōng qí yīng jiā huà chū 。
dāng shí hán gōng qī shí jiǔ , huān jué gēng chóu lǎo yín bǐ 。
wěi rán guān jiàn zhào kǒng luán , tái bèi jiū zhàng pú lún ān 。
hán gōng ér xià wén kuān fū , xiāng gāo yǐ shòu bù yǐ guān 。
luò chén yǐ suí liú shuǐ jí , yún réng xiāng féng sōng xià shí 。
gù wǒ háng bèi zhēn wǒ lái , jiān mó gù shì qiáng ān pái 。
yuē duì qīng shān gòng cháng jiǔ , zuì gē yào sài chú zhōu shǒu 。
yuàn suí hòu shè zhe shēn yī , lán fēng fú yǔ cóng shì fēi 。
biàn lìng xié zūn xī shù qù , shān huā shān niǎo wèi gē wǔ 。
zhāo zhāo yáo mǔ lái tíng wéi , pāi shǒu gòng xiào tōu táo ér 。
wú shān bēi tuó bái yún mǎn , yuán hè sī wǒ běi mén guǎn 。
zǐ xiá gé duàn jī quǎn shēng , xià yǒu hǔ pò zī zhǎng líng 。
xiàng lái fú dì qī shí èr , cǐ yì qīng gāo xiān dì wèi 。
cháo yóu kūn lún mù kōng dòng , jià fēng biān tíng yíng wǒ gōng 。
dān yá cuì bì qiān wàn zhàng , yǔ gōng shàng shàng shàng shàng shàng 。

生日謝朱約山和來韻

—— 文天祥

元豐五年正月日,洛中耆英佳話出。
當時韓公七十九,歡噱賡酬老吟筆。
偉然冠劍照孔鸞,鮐背鳩杖蒲輪安。
韓公而下文寬夫,相高以壽不以官。
洛塵已隨流水急,雲仍相逢松下石。
顧我行輩真我來,兼謩故事强安排。
約對青山共長久,醉歌要賽滁州守。
願隨後社著深衣,闌風伏雨從是非。
便令携樽西墅去,山花山鳥爲歌舞。
招招瑶母來庭闈,拍手共笑偷桃兒。
吾山陂陀白雲滿,猿鶴司我北門管。
紫霞隔斷雞犬聲,下有琥珀滋長齡。
向來福地七十二,此亦清高仙地位。
朝遊崑崙暮崆峒,駕風鞭霆迎我公。
丹崖翠壁千萬丈,與公上上上上上。

平平仄平○仄仄,仄○平平平仄仄。
○平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平○仄仄仄平,平仄平仄平平平。
平平平仄平平平,○平仄仄仄仄平。
仄平仄平平仄仄,平平○平平仄仄。
仄仄○仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄○○,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄平平仄。
平平平仄平○平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄○仄仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄平平,仄平平平○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄仄。

yuán fēng wǔ nián zhēng yuè rì , luò zhōng qí yīng jiā huà chū 。
dāng shí hán gōng qī shí jiǔ , huān jué gēng chóu lǎo yín bǐ 。
wěi rán guān jiàn zhào kǒng luán , tái bèi jiū zhàng pú lún ān 。
hán gōng ér xià wén kuān fū , xiāng gāo yǐ shòu bù yǐ guān 。
luò chén yǐ suí liú shuǐ jí , yún réng xiāng féng sōng xià shí 。
gù wǒ háng bèi zhēn wǒ lái , jiān mó gù shì qiáng ān pái 。
yuē duì qīng shān gòng cháng jiǔ , zuì gē yào sài chú zhōu shǒu 。
yuàn suí hòu shè zhe shēn yī , lán fēng fú yǔ cóng shì fēi 。
biàn lìng xié zūn xī shù qù , shān huā shān niǎo wèi gē wǔ 。
zhāo zhāo yáo mǔ lái tíng wéi , pāi shǒu gòng xiào tōu táo ér 。
wú shān bēi tuó bái yún mǎn , yuán hè sī wǒ běi mén guǎn 。
zǐ xiá gé duàn jī quǎn shēng , xià yǒu hǔ pò zī zhǎng líng 。
xiàng lái fú dì qī shí èr , cǐ yì qīng gāo xiān dì wèi 。
cháo yóu kūn lún mù kōng dòng , jià fēng biān tíng yíng wǒ gōng 。
dān yá cuì bì qiān wàn zhàng , yǔ gōng shàng shàng shàng shàng shàng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

元丰五年正月的某一天,洛阳城中传出了美好的佳话。
那时的韩公已经七十九岁,依然兴致勃勃地赋诗作赋。
他高风亮节,头戴剑,目光犀利如孔雀展翅,手执鸠杖,腰悬蒲轮,态度从容自在。
韩公不计较功名富贵,宽厚待人,将长寿视为最高的赏赐,而非追求官位。
洛阳的尘土似乎随着急流消散,云彩依然在松石之间相遇。
我们这一代在追随韩公的过程中,不仅品味着自己的人生,也借鉴着前辈的故事,尽力安排着我们的人生轨迹。
约定要与青山相伴,长久地相依相伴;醉醺醺地歌唱,仿佛要超越滁州的守官。
我们愿意随后人们一起穿着深衣,聆听着夜晚的阑风,经历着雨水,分辨是非。
让我们带上酒樽,一同去往西山的茅屋,与山花山鸟一起歌舞欢快。
仿佛邀请着瑶母前来宴坐,欢快地拍手笑谈,偷偷摘取桃儿。
我们的山峰、陂陀湖,都被白云环绕,猿猴和仙鹤都成了北门的管家。
紫霞遮蔽了鸡犬的声音,而下面却有琥珀在滋润着长寿之人。
这片福地自古以来就有七十二位仙人居住,而此地也被赋予了清高的仙境之名。
早晨游览崑仑山,傍晚驾风驭雷登临崆峒峰,如同骑风鞭霆一般欢迎韩公的到来。
山峰如丹崖、翠壁,高耸千万丈,而韩公却更加崇高崇高崇高。


总结:

诗中描绘了元丰五年正月,洛阳城中流传着韩公的佳话。韩公已经七十九岁,仍然兴致勃勃地作诗赋。他高风亮节,不求功名,将长寿视为最高的奖赏。诗人在描写韩公的风采和个性的同时,表达了对他的钦佩和尊敬。洛阳的尘土消散,云彩依然相遇,象征着岁月的流转和人生的交替。诗人约定与青山相伴,歌唱畅饮,愿意与后人共同享受自然的美好。全诗以对韩公的歌颂和景物描写为主线,抒发了对美好生活和仙境之地的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者文天祥介绍:🔈

文天祥(一二三六~一二八三),初名云孙,字天祥,後以字爲名,改字履善,中举後又字宋瑞,号文山,吉州吉水(今属江西)人。理宗宝佑四年(一二五六)进士。开庆元年(一二五九)爲宁海军节度判官。景定二年(一二六一)除秘书正字,累迁着作佐郎兼刑部郎官。以上疏劾董宋臣,出知瑞州。五年,迁江西提刑。度宗咸淳三年(一二六七)召除尚右郎官。五年,知宁国府。六年,召除军器监兼学士院权直,以忤贾似道,罢。九年,起爲湖南提刑。十年,改知赣州。恭帝德佑元年(一二七五),元兵渡江,应诏勤王,除枢密副都承旨,浙西江东制置大使兼江西安抚大使。二年,除右丞相、枢密使,诣元军议和,被拘。押至镇江,夜亡入真州,泛海至温州。同年五月... 查看更多>>

文天祥的诗:

文天祥的词:

相关诗词:

朱卿有绝句看梅之约次韵谢之 其一 (zhū qīng yǒu jué jù kàn méi zhī yuē cì yùn xiè zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 韩淲

当代儒魁不数人,纷纷胶胶孰知春。
诗来话起梅花约,一段风流意更真。

平平仄平○仄仄,仄○平平平仄仄。
○平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平○仄仄仄平,平仄平仄平平平。
平平平仄平平平,○平仄仄仄仄平。
仄平仄平平仄仄,平平○平平仄仄。
仄仄○仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄○○,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄平平仄。
平平平仄平○平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄○仄仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄平平,仄平平平○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄仄。

岩叟用前韵相留践云岩之约和韵以谢 (yán sǒu yòng qián yùn xiāng liú jiàn yún yán zhī yuē hé yùn yǐ xiè)

朝代:宋    作者: 陈文蔚

屡陪轩骑过横溪,每想云岩望眼西。
酬约再寻山下路,赋诗留与石间题。
吟风弄月计为上,竞利争名着总低。
明日杖藜归故隠,人生离合信难齐。

平平仄平○仄仄,仄○平平平仄仄。
○平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平○仄仄仄平,平仄平仄平平平。
平平平仄平平平,○平仄仄仄仄平。
仄平仄平平仄仄,平平○平平仄仄。
仄仄○仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄○○,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄平平仄。
平平平仄平○平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄○仄仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄平平,仄平平平○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄仄。

择之所和生字韵语极警切次韵谢之兼呈伯崇 (zé zhī suǒ hé shēng zì yùn yǔ jí jǐng qiè cì yùn xiè zhī jiān chéng bǎi chóng)

朝代:宋    作者: 朱熹

不是讥诃语太轻,题诗只要警流情。
烦君属和增危惕,虎尾春冰寄此生。

平平仄平○仄仄,仄○平平平仄仄。
○平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平○仄仄仄平,平仄平仄平平平。
平平平仄平平平,○平仄仄仄仄平。
仄平仄平平仄仄,平平○平平仄仄。
仄仄○仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄○○,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄平平仄。
平平平仄平○平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄○仄仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄平平,仄平平平○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄仄。

钱丈处和和所寄韩子云约赏梅绝句复用前韵谢之三首 其二 (qián zhàng chù hé hé suǒ jì hán zǐ yún yuē shǎng méi jué jù fù yòng qián yùn xiè zhī sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 吴芾

麯生为我惠然来,陡觉春浮潋灩杯。
饮罢冥搜无好语,但将风味属江梅。

平平仄平○仄仄,仄○平平平仄仄。
○平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平○仄仄仄平,平仄平仄平平平。
平平平仄平平平,○平仄仄仄仄平。
仄平仄平平仄仄,平平○平平仄仄。
仄仄○仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄○○,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄平平仄。
平平平仄平○平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄○仄仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄平平,仄平平平○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄仄。

借朱约山韵就贺挂冠 (jiè zhū yuē shān yùn jiù hè guà guān)

朝代:宋    作者: 文天祥

身健尚堪松下饭,眼明正好橘中棋。
青山有约当朱户,白首何心上彩闱。
栗里田园供雅兴,午桥锺鼓赏清时。
晚来倦客秋江上,坐看半天黄鹄飞。

平平仄平○仄仄,仄○平平平仄仄。
○平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平○仄仄仄平,平仄平仄平平平。
平平平仄平平平,○平仄仄仄仄平。
仄平仄平平仄仄,平平○平平仄仄。
仄仄○仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄○○,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄平平仄。
平平平仄平○平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄○仄仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄平平,仄平平平○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄仄。

钱丈处和和所寄韩子云约赏梅绝句复用前韵谢之三首 其三 (qián zhàng chù hé hé suǒ jì hán zǐ yún yuē shǎng méi jué jù fù yòng qián yùn xiè zhī sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 吴芾

竹符驱我出山来,万事无心付酒杯。
又见江城春到也,伤情却忆故园梅。

平平仄平○仄仄,仄○平平平仄仄。
○平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平○仄仄仄平,平仄平仄平平平。
平平平仄平平平,○平仄仄仄仄平。
仄平仄平平仄仄,平平○平平仄仄。
仄仄○仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄○○,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄平平仄。
平平平仄平○平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄○仄仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄平平,仄平平平○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄仄。

朱卿有绝句看梅之约次韵谢之 其二 (zhū qīng yǒu jué jù kàn méi zhī yuē cì yùn xiè zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 韩淲

雨雪连阴恼杀人,梅花空度玉溪春。
何当迟日暄风底,挈榼从游醉乃真。

平平仄平○仄仄,仄○平平平仄仄。
○平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平○仄仄仄平,平仄平仄平平平。
平平平仄平平平,○平仄仄仄仄平。
仄平仄平平仄仄,平平○平平仄仄。
仄仄○仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄○○,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄平平仄。
平平平仄平○平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄○仄仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄平平,仄平平平○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄仄。

谢朱鹤皋招饮四诗 其三 (xiè zhū hè gāo zhāo yǐn sì shī qí sān)

朝代:宋    作者: 曹彦约

石火能留几许红,人生南北马牛风。
春光倒指无多日,相遇休辞酒盏空。

平平仄平○仄仄,仄○平平平仄仄。
○平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平○仄仄仄平,平仄平仄平平平。
平平平仄平平平,○平仄仄仄仄平。
仄平仄平平仄仄,平平○平平仄仄。
仄仄○仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄○○,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄平平仄。
平平平仄平○平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄○仄仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄平平,仄平平平○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄仄。

寿朱约山八十韵 (shòu zhū yuē shān bā shí yùn)

朝代:宋    作者: 文天祥

翠袖琼楼八十翁,平安晓宇看孤鸿。
五湖图里添彭祖,南极光中约祝融。
日日青山醉春色,年年黄菊饱西风。
鹰扬但愿无施处,臣老婆娑一钓蓬。

平平仄平○仄仄,仄○平平平仄仄。
○平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平○仄仄仄平,平仄平仄平平平。
平平平仄平平平,○平仄仄仄仄平。
仄平仄平平仄仄,平平○平平仄仄。
仄仄○仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄○○,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄平平仄。
平平平仄平○平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄○仄仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄平平,仄平平平○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄仄。

和前韵见寄 其二 (hé qián yùn jiàn jì qí èr)

朝代:宋    作者: 朱淑真

忆昔江头别,相看对古津。
去来分橹棹,南北隔音尘。
把酒何时共,论文几日亲。
归宁知有约,彩服共争新。

平平仄平○仄仄,仄○平平平仄仄。
○平平平仄仄仄,平仄平平仄○仄。
仄平○仄仄仄平,平仄平仄平平平。
平平平仄平平平,○平仄仄仄仄平。
仄平仄平平仄仄,平平○平平仄仄。
仄仄○仄平仄平,○平仄仄平平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄○○,平平仄仄○仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄平平仄。
平平平仄平○平,仄仄仄仄平平平。
平平○平仄平仄,平仄○仄仄平仄。
仄平仄仄平仄平,仄仄仄仄平○平。
仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平平仄平平,仄平平平○仄平。
平平仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄仄。