péng chéng xíng
彭城行 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 文天祥 (wén tiān xiáng)

连山四围合,吕梁贯其中。
河南大都会,故有项王宫。
晋牧连杨豫,虎视北方雄。
唐时燕子楼,风流张建封。
西望睢阳城,只与汴水通。
太平黄楼赋,尚能想遗风。
迩来百余年,正朔归江东。
遗民死欲尽,莽然狐兔丛。
我从南方来,停骖抚遗踪。
故河蓄潢潦,荒城翳秋蓬。
凄凉戏马台,憔悴巨佛峰。
沧海变桑田,陵谷代不同。
朝为朱门贵,暮作行旅穷。
乘除信物理,感慨系所逢。
古来贤达人,一醉万虑空。
如此独醒何,悲风逐征鸿。

平平仄平仄,仄平仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
平平○仄平,平平○仄○。
平仄○平平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄○平。
仄平仄平平,○仄平平平。
○平仄仄仄,仄平平仄平。
仄○平平平,平平仄○平。
仄平仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平平,平仄仄仄平。
平平平平仄,仄仄○仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○○。
○仄仄仄平,平平仄平平。

lián shān sì wéi hé , lǚ liáng guàn qí zhōng 。
hé nán dà dōu huì , gù yǒu xiàng wáng gōng 。
jìn mù lián yáng yù , hǔ shì běi fāng xióng 。
táng shí yàn zi lóu , fēng liú zhāng jiàn fēng 。
xī wàng suī yáng chéng , zhī yǔ biàn shuǐ tōng 。
tài píng huáng lóu fù , shàng néng xiǎng yí fēng 。
ěr lái bǎi yú nián , zhèng shuò guī jiāng dōng 。
yí mín sǐ yù jìn , mǎng rán hú tù cóng 。
wǒ cóng nán fāng lái , tíng cān fǔ yí zōng 。
gù hé xù huáng liáo , huāng chéng yì qiū péng 。
qī liáng xì mǎ tái , qiáo cuì jù fó fēng 。
cāng hǎi biàn sāng tián , líng gǔ dài bù tóng 。
cháo wèi zhū mén guì , mù zuò xíng lǚ qióng 。
chéng chú xìn wù lǐ , gǎn kǎi xì suǒ féng 。
gǔ lái xián dá rén , yī zuì wàn lǜ kōng 。
rú cǐ dú xǐng hé , bēi fēng zhú zhēng hóng 。

动物

彭城行

—— 文天祥

連山四圍合,呂梁貫其中。
河南大都會,故有項王宮。
晉牧連楊豫,虎視北方雄。
唐時燕子樓,風流張建封。
西望睢陽城,只與汴水通。
太平黄樓賦,尚能想遺風。
邇來百餘年,正朔歸江東。
遺民死欲盡,莽然狐兔叢。
我從南方來,停驂撫遺蹤。
故河蓄潢潦,荒城翳秋蓬。
凄凉戲馬臺,憔悴巨佛峰。
滄海變桑田,陵谷代不同。
朝爲朱門貴,暮作行旅窮。
乘除信物理,感慨繫所逢。
古來賢達人,一醉萬慮空。
如此獨醒何,悲風逐征鴻。

平平仄平仄,仄平仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
平平○仄平,平平○仄○。
平仄○平平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄○平。
仄平仄平平,○仄平平平。
○平仄仄仄,仄平平仄平。
仄○平平平,平平仄○平。
仄平仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平平,平仄仄仄平。
平平平平仄,仄仄○仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○○。
○仄仄仄平,平平仄平平。

lián shān sì wéi hé , lǚ liáng guàn qí zhōng 。
hé nán dà dōu huì , gù yǒu xiàng wáng gōng 。
jìn mù lián yáng yù , hǔ shì běi fāng xióng 。
táng shí yàn zi lóu , fēng liú zhāng jiàn fēng 。
xī wàng suī yáng chéng , zhī yǔ biàn shuǐ tōng 。
tài píng huáng lóu fù , shàng néng xiǎng yí fēng 。
ěr lái bǎi yú nián , zhèng shuò guī jiāng dōng 。
yí mín sǐ yù jìn , mǎng rán hú tù cóng 。
wǒ cóng nán fāng lái , tíng cān fǔ yí zōng 。
gù hé xù huáng liáo , huāng chéng yì qiū péng 。
qī liáng xì mǎ tái , qiáo cuì jù fó fēng 。
cāng hǎi biàn sāng tián , líng gǔ dài bù tóng 。
cháo wèi zhū mén guì , mù zuò xíng lǚ qióng 。
chéng chú xìn wù lǐ , gǎn kǎi xì suǒ féng 。
gǔ lái xián dá rén , yī zuì wàn lǜ kōng 。
rú cǐ dú xǐng hé , bēi fēng zhú zhēng hóng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

连山四周环绕,吕梁山脉贯穿其中。
河南大都会,因此有项王宫殿。
晋牧统治着连结杨、豫两地,凝视北方威势雄伟。
唐时有燕子楼,那时的风采由张建封展现。
西望睢阳城,仅与汴水相通。
太平时期的黄楼赋作,仍能感受其传世韵味。
近来过去百余年,正朔归于江东。
遗民们为了捍卫信仰而去世,渐渐像莽草丛生一般。
我从南方而来,驻足留恋旧迹。
故河水积存洪水,荒城笼罩着秋蓬。
凄凉的马台戏台,瘦弱的巨佛峰。
沧海变成桑田,山陵谷地也换了模样。
早上还是朱门贵族,傍晚却成了穷游旅人。
通过乘除运算理解人生变幻,感慨之情牵挂所遇境遇。
古往今来的贤达之人,醉酒后万般忧虑皆空。
然而我如此独自清醒,伤感之情如风逐着征鸿般追随。

全诗描绘了一幅变幻莫测的人生图景,表达了对兴衰荣辱的深切感慨,以及作者在风雨中的坚韧与孤独。山川河流,宫殿楼台,名将风流,历史沧桑,都成为了诗中的意象,展现了时光变迁对人事物的影响,以及作者对人生命运的反思。全诗以叙事方式表达情感,通过对过去与现实的对比,抒发了作者内心的深情和忧虑。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者文天祥介绍:🔈

文天祥(一二三六~一二八三),初名云孙,字天祥,後以字爲名,改字履善,中举後又字宋瑞,号文山,吉州吉水(今属江西)人。理宗宝佑四年(一二五六)进士。开庆元年(一二五九)爲宁海军节度判官。景定二年(一二六一)除秘书正字,累迁着作佐郎兼刑部郎官。以上疏劾董宋臣,出知瑞州。五年,迁江西提刑。度宗咸淳三年(一二六七)召除尚右郎官。五年,知宁国府。六年,召除军器监兼学士院权直,以忤贾似道,罢。九年,起爲湖南提刑。十年,改知赣州。恭帝德佑元年(一二七五),元兵渡江,应诏勤王,除枢密副都承旨,浙西江东制置大使兼江西安抚大使。二年,除右丞相、枢密使,诣元军议和,被拘。押至镇江,夜亡入真州,泛海至温州。同年五月... 查看更多>>

文天祥的诗:

文天祥的词:

相关诗词:

戊寅城上闲步因各赋诗 (wù yín chéng shàng xián bù yīn gè fù shī)

朝代:宋    作者: 彭汝砺

城外江山照眼明,城头花草弄春晴。
欲歌风物无才思,须约诸公载酒行。

平平仄平仄,仄平仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
平平○仄平,平平○仄○。
平仄○平平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄○平。
仄平仄平平,○仄平平平。
○平仄仄仄,仄平平仄平。
仄○平平平,平平仄○平。
仄平仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平平,平仄仄仄平。
平平平平仄,仄仄○仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○○。
○仄仄仄平,平平仄平平。

(jù)

朝代:宋    作者: 彭景行

深爱城西向氏园,平川秀野好风烟。

平平仄平仄,仄平仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
平平○仄平,平平○仄○。
平仄○平平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄○平。
仄平仄平平,○仄平平平。
○平仄仄仄,仄平平仄平。
仄○平平平,平平仄○平。
仄平仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平平,平仄仄仄平。
平平平平仄,仄仄○仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○○。
○仄仄仄平,平平仄平平。

怀寄彭城朋好十首 董大 (huái jì péng chéng péng hǎo shí shǒu dǒng dà)

朝代:宋    作者: 贺铸

希远来彭泽,聊为三迳资。
拂衣归底处,命驾定何时。

平平仄平仄,仄平仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
平平○仄平,平平○仄○。
平仄○平平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄○平。
仄平仄平平,○仄平平平。
○平仄仄仄,仄平平仄平。
仄○平平平,平平仄○平。
仄平仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平平,平仄仄仄平。
平平平平仄,仄仄○仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○○。
○仄仄仄平,平平仄平平。

送王克宪奉职之彭泽 (sòng wáng kè xiàn fèng zhí zhī péng zé)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

折柳赠子行,况闻彭泽去。
将过五株下,可与青青助。
渭城人唱罢,羌管愁吹处。
江上定多闲,疎阴就箕踞。

平平仄平仄,仄平仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
平平○仄平,平平○仄○。
平仄○平平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄○平。
仄平仄平平,○仄平平平。
○平仄仄仄,仄平平仄平。
仄○平平平,平平仄○平。
仄平仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平平,平仄仄仄平。
平平平平仄,仄仄○仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○○。
○仄仄仄平,平平仄平平。

舟行 (zhōu xíng)

朝代:宋    作者: 彭汝砺

长恨城中不见山,舟行饱满看孱顔。
数家樵舍波澜上,十里锺陵烟霭间。

平平仄平仄,仄平仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
平平○仄平,平平○仄○。
平仄○平平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄○平。
仄平仄平平,○仄平平平。
○平仄仄仄,仄平平仄平。
仄○平平平,平平仄○平。
仄平仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平平,平仄仄仄平。
平平平平仄,仄仄○仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○○。
○仄仄仄平,平平仄平平。

彭州歌 其一 (péng zhōu gē qí yī)

朝代:宋    作者: 汪元量

彭州昔号小成都,城市繁华锦不如。
尚有遗儒头雪白,见人犹自问诗书。

平平仄平仄,仄平仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
平平○仄平,平平○仄○。
平仄○平平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄○平。
仄平仄平平,○仄平平平。
○平仄仄仄,仄平平仄平。
仄○平平平,平平仄○平。
仄平仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平平,平仄仄仄平。
平平平平仄,仄仄○仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○○。
○仄仄仄平,平平仄平平。

(jù)

朝代:宋    作者: 王有元

应无好梦到彭城。

平平仄平仄,仄平仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
平平○仄平,平平○仄○。
平仄○平平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄○平。
仄平仄平平,○仄平平平。
○平仄仄仄,仄平平仄平。
仄○平平平,平平仄○平。
仄平仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平平,平仄仄仄平。
平平平平仄,仄仄○仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○○。
○仄仄仄平,平平仄平平。

句 其七 (jù qí qī)

朝代:宋    作者: 李彭

章江之水抱城流。

平平仄平仄,仄平仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
平平○仄平,平平○仄○。
平仄○平平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄○平。
仄平仄平平,○仄平平平。
○平仄仄仄,仄平平仄平。
仄○平平平,平平仄○平。
仄平仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平平,平仄仄仄平。
平平平平仄,仄仄○仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○○。
○仄仄仄平,平平仄平平。

彭泽怀古 (péng zé huái gǔ)

朝代:宋    作者: 赵公豫

青山环小邑,白水绕孤城。
楚蜀源流远,衡庐气脉清。
云浮萦客思,日落动波声。
堪羡陶彭泽,归田不问名。

平平仄平仄,仄平仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
平平○仄平,平平○仄○。
平仄○平平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄○平。
仄平仄平平,○仄平平平。
○平仄仄仄,仄平平仄平。
仄○平平平,平平仄○平。
仄平仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平平,平仄仄仄平。
平平平平仄,仄仄○仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○○。
○仄仄仄平,平平仄平平。

寄蒋世范 (jì jiǎng shì fàn)

朝代:宋    作者: 彭景行

知命灰心况宠名,故求穷僻守孤城。
举头但对青山色,近听唯闻绿水声。

平平仄平仄,仄平仄○○。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,仄仄仄平平。
平平○仄平,平平○仄○。
平仄○平平,仄仄仄仄平。
仄平平平仄,仄平仄○平。
仄平仄平平,○仄平平平。
○平仄仄仄,仄平平仄平。
仄○平平平,平平仄○平。
仄平仄○仄,平平仄平平。
平平仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平平,平仄仄仄平。
平平平平仄,仄仄○仄平。
○○仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄平平仄平,仄仄仄○○。
○仄仄仄平,平平仄平平。