kōng cūn
空村 🔈
弃置在空村,浮名岂复论。
因思戎服窄,方悟縕袍尊。
城远鸡司晓,家贫犬守阍。
常怜刘越石,辛苦戍并门。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
棄置在空村,浮名豈復論。
因思戎服窄,方悟縕袍尊。
城遠雞司曉,家貧犬守閽。
常憐劉越石,辛苦戍并門。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
弃置在荒寂的村庄,虚名何必再议论。
因为思念戎装狭窄,才悟出縕袍的珍贵。
城池遥远,鸡鸣守晓;家境贫寒,犬守门阙。
常常怜惜刘越的心志,忍受着戍楼旁的艰辛。
总结:
诗人表达了在荒村深处的自我舍弃,以及对战争和艰苦生活的思考,感慨人生的真谛。
刘克庄的诗:
刘克庄的词:
相关诗词:
自沙县抵龙溪县值泉州军过後村落皆空因有一绝 (zì shā xiàn dǐ lóng xī xiàn zhí quán zhōu jūn guò hòu cūn luò jiē kōng yīn yǒu yī jué)
水自潺湲日自斜,尽无鸡犬有鸣鸦。
千村万落如寒食,不见人烟空见花。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
次韵罗仲共山村题咏十首 其三 (cì yùn luó zhòng gòng shān cūn tí yǒng shí shǒu qí sān)
丧乱何时定,江村愁杀人。
日长空有睡,花在不成春。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
江村即事 (jiāng cūn jí shì)
钓罢归来不系船,江村月落正堪眠。
纵然一夜风吹去,只在芦花浅水边。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
桃村寄题三首 其三 (táo cūn jì tí sān shǒu qí sān)
处处桃花处处村,盎然天地一家春。
不须更踏桃村路,只要桃村见主人。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
宿新安村步 (sù xīn ān cūn bù)
淅淅寒流涨浅沙,月明空渚徧芦花。
离人偶宿孤村下,永夜闻砧一两家。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
花村二首 其一 (huā cūn èr shǒu qí yī)
问宿花村喜可余,已拚花下倩人扶。
牧童不见枝头杏,空指青帘问有无。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
江村二首 其一 (jiāng cūn èr shǒu qí yī)
荒村雨过炊烟收,谁系月下篱根舟。
风叶半夜摐摐响,老犬独吠空江秋。
仄仄仄平平,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄平平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。