jì wáng féng yuán
寄王逢原 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王安石 (wáng ān shí)

北风吹云埋九垓,草木零落空池台。
六龙避逃不敢出,地上独有寒崔嵬。
披衣起行愁不惬,归坐把卷阖且开。
永怀古人今已矣,感此近世何为哉。
申韩百家爇火起,孔子大道寒於灰。
儒衣纷纷欲满地,无复气焰空煤炱。
力排异端谁助我,忆见夫子真奇材。
楩柟豫章概白日,秖要匠石聊穿裁。
我方官拘不得往,子有闲暇宜能来。
晤言相与入圣处,一取万古光芒回。

仄平○平平仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平○仄○平仄仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,?仄仄仄平○○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

běi fēng chuī yún mái jiǔ gāi , cǎo mù líng luò kōng chí tái 。
liù lóng bì táo bù gǎn chū , dì shàng dú yǒu hán cuī wéi 。
pī yī qǐ xíng chóu bù qiè , guī zuò bǎ juàn hé qiě kāi 。
yǒng huái gǔ rén jīn yǐ yǐ , gǎn cǐ jìn shì hé wèi zāi 。
shēn hán bǎi jiā ruò huǒ qǐ , kǒng zǐ dà dào hán wū huī 。
rú yī fēn fēn yù mǎn dì , wú fù qì yàn kōng méi tái 。
lì pái yì duān shuí zhù wǒ , yì jiàn fū zǐ zhēn qí cái 。
pián nán yù zhāng gài bái rì , zhǐ yào jiàng shí liáo chuān cái 。
wǒ fāng guān jū bù dé wǎng , zǐ yǒu xián xiá yí néng lái 。
wù yán xiāng yǔ rù shèng chù , yī qǔ wàn gǔ guāng máng huí 。

动物

寄王逢原

—— 王安石

北風吹雲埋九垓,草木零落空池臺。
六龍避逃不敢出,地上獨有寒崔嵬。
披衣起行愁不愜,歸坐把卷闔且開。
永懷古人今已矣,感此近世何爲哉。
申韓百家爇火起,孔子大道寒於灰。
儒衣紛紛欲滿地,無復氣焰空煤炱。
力排異端誰助我,憶見夫子真奇材。
楩柟豫章概白日,秖要匠石聊穿裁。
我方官拘不得往,子有閑暇宜能來。
晤言相與入聖處,一取萬古光芒迴。

仄平○平平仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平○仄○平仄仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,?仄仄仄平○○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

běi fēng chuī yún mái jiǔ gāi , cǎo mù líng luò kōng chí tái 。
liù lóng bì táo bù gǎn chū , dì shàng dú yǒu hán cuī wéi 。
pī yī qǐ xíng chóu bù qiè , guī zuò bǎ juàn hé qiě kāi 。
yǒng huái gǔ rén jīn yǐ yǐ , gǎn cǐ jìn shì hé wèi zāi 。
shēn hán bǎi jiā ruò huǒ qǐ , kǒng zǐ dà dào hán wū huī 。
rú yī fēn fēn yù mǎn dì , wú fù qì yàn kōng méi tái 。
lì pái yì duān shuí zhù wǒ , yì jiàn fū zǐ zhēn qí cái 。
pián nán yù zhāng gài bái rì , zhǐ yào jiàng shí liáo chuān cái 。
wǒ fāng guān jū bù dé wǎng , zǐ yǒu xián xiá yí néng lái 。
wù yán xiāng yǔ rù shèng chù , yī qǔ wàn gǔ guāng máng huí 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
北风吹着乌云覆盖着广阔无垠的九垓之地,草木凋零,空旷的池台无人烟。六条巨龙躲避在地下,不敢现身,唯有寒崔嵬独自屹立在大地之上。

我披着衣服起身行走,心中忧愁无法释怀,只得回来坐下,拿起书卷合上又打开。永怀着古人的风范,但当今世人却做着何等荒谬的事情呢?

申韩百家的学说燃起熊熊烈火,孔子的伟大思想却在灰烬中凋零。儒家学者们纷纷穿着儒衣,仿佛要把大地都覆盖,但他们的气焰却如同煤炱一般虚幻。

谁来力排异端,助我一臂之力?我仍然怀念着孔子真正的奇才。楩柟和豫章之间的白昼,只为要把一块块石头打磨裁成巧妙的器物。我身为官员,被束缚无法前往,而你有空闲的时间,应该来一次。

我们当面相谈,一同进入圣人的境地,从中汲取永恒的光芒,使其回归到万古之间。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王安石介绍:🔈

王安石(一○二一~一○八六),字介甫,晚号半山,抚州临川(今属江西)人。仁宗庆历二年(一○四二)进士。历签书淮南判官、知鄞县、通判舒州,召爲群牧判官。出知常州,移提点江东刑狱。嘉佑三年(一○五八),入爲度支判官,献万言书极陈当世之务。六年,知制诰。英宗治平四年(一○六七),出知江宁府。寻召爲翰林学士。神宗熙宁二年(一○六九),除参知政事,推行新法。次年,拜同中书门下平章事。七年,因新法迭遭攻击,辞相位,以观文殿学士知江宁府。八年,复相。九年,再辞,以镇南军节度使、同平章事判江宁府。十年,免府任,爲集禧观使,居江宁锺山。元丰元年(一○七八),封舒国公。後改封荆。哲宗元佑元年卒,年六十六。赠太傅。... 查看更多>>

王安石的诗:

王安石的词:

  • 桂枝香

    登临送目。正故国晚秋,天气初肃。千里...

  • 甘露歌

    折得一枝香在手。人间应未有。疑是经春...

  • 甘露歌

    尽日含毫难比兴。都无色可并。万里晴天...

  • 甘露歌

    天寒日暮山谷里。的砾愁成水。池上渐多...

  • 菩萨蛮

    数家茅屋闲临水。单衫短帽垂杨里。今日...

  • 渔家傲

    灯火已收正月半。山南山北花撩乱。闻说...

  • 渔家傲

    平岸小桥千嶂抱。柔蓝一水萦花草。茅屋...

  • 雨霖铃

    孜孜。向无明里、强作窠窟。浮名浮利何...

  • 清平乐

    云垂平野。掩映竹篱茅舍。阒寂幽居实潇...

  • 浣溪沙

    百亩中庭半是苔。门前白道水萦回。爱闲...

  • 王安石宋词全集>>

相关诗词:

客有示余王逢原诗编者因成短韵逢原广陵人死年二十八岁 (kè yǒu shì yú wáng féng yuán shī biān zhě yīn chéng duǎn yùn féng yuán guǎng líng rén sǐ nián èr shí bā suì)

朝代:宋    作者: 张舜民

古人深恨不同时,虽得同时不识之。
独把遗编想风质,皇天何负十年期。

仄平○平平仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平○仄○平仄仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,?仄仄仄平○○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

寄书与二叔二弟 其二 (jì shū yǔ èr shū èr dì qí èr)

朝代:宋    作者: 王十朋

左原端是脊令原,谁遣分飞到蜀门。
况是清明寒食候,杜鹃声里断离魂。

仄平○平平仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平○仄○平仄仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,?仄仄仄平○○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

思王逢原三首 其三 (sī wáng féng yuán sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 王安石

百年相望济时功,岁路何知向此穷。
鹰隼奋飞凰羽短,骐驎埋没马群空。
中郎旧业无儿付,康子高才有妇同。
想见江南原上墓,树枝零落纸钱风。

仄平○平平仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平○仄○平仄仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,?仄仄仄平○○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

颂取之左右逢其原 (sòng qǔ zhī zuǒ yòu féng qí yuán)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

取之左右逢其原,香严腊月火烧山。
对面谩人犹伫思,打得香严也是闲。

仄平○平平仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平○仄○平仄仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,?仄仄仄平○○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

清明日离蓝田白鹿原寄王太博 (qīng míng rì lí lán tián bái lù yuán jì wáng tài bó)

朝代:宋    作者: 魏野

白鹿原东晓色中,人家新火翠烟浓。
岂惟心友难为别,馿上回头恋玉峰。

仄平○平平仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平○仄○平仄仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,?仄仄仄平○○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

寄钱起 (jì qián qǐ)

朝代:唐    作者: 耿湋

草长花落树,羸病强寻春。
无复少年意,空余华发新。
青原高见水,白社静逢人。
寄谢南宫客,轩车不见亲。

仄平○平平仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平○仄○平仄仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,?仄仄仄平○○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

寄周宗圣 (jì zhōu zōng shèng)

朝代:宋    作者: 释永颐

我心如有失,曾未识南园。
几见闲花落,频将好梦原。
时贤多厚禄,君子尚衡门。
诗卷逢僧寄,长吟落照村。

仄平○平平仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平○仄○平仄仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,?仄仄仄平○○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

次韵王茶马海棠四绝 燕王宫 (cì yùn wáng chá mǎ hǎi táng sì jué yàn wáng gōng)

朝代:宋    作者: 魏了翁

二十四番花信风,川原无处着繁红。
逢人谩说燕宫旧,废址荒营暝霭空。

仄平○平平仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平○仄○平仄仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,?仄仄仄平○○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

西江寄越弟 (xī jiāng jì yuè dì)

朝代:唐    作者: 王昌龄

南浦逢君岭外还,沅谿更远洞庭山。
尧时恩泽如春雨,梦里相逢同入关。

仄平○平平仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平○仄○平仄仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,?仄仄仄平○○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。

暮春野望寄钱起 (mù chūn yě wàng jì qián qǐ)

朝代:唐    作者: 司空曙

草长花落树,羸病强寻春。
无复少年意,空余华发新。
青原高见水,白社静逢人。
寄谢南宫客,轩车不可亲。

仄平○平平仄平,仄仄平仄○平平。
仄平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
平○仄○平仄仄,平仄仄仄仄○平。
仄平仄平平仄仄,仄仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,仄仄仄仄平平平。
平○平平仄仄仄,平仄仄仄○平平。
仄平仄平平仄仄,仄仄平仄平平平。
平平仄平仄仄仄,?仄仄仄平○○。
仄平平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄仄仄,仄仄仄仄平平平。