jì lǐ yàn bì duān chén
寄李彦弼端臣 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘弇 (liú yǎn)

吾生本何为,笔墨代耨耒。
拂衣辞云林,偶与寸禄会。
随翔俗子後,如垢不时靧。
几欲临紫虚,摽身飞鸟外。
时哉不吾与,岁晚怵颠沛。
炯炯平生心,谁与论梗槩。
李侯西南秀,胸腹无留碍。
表表起孤韵,回飙写苍桧。
笔挫三千英,壮甚敌王忾。
高搴若木枝,直抚灵鳌戴。
前年帝王州,晤语早倾盖。
欣逢妙年客,良愧晼晚态。
谓我文字工,超起到前辈。
去年清漳浒,经从不辞再。
高谈破三鼓,阴胆掉百怪。
是时方穷冬,瑟缩寂万籁。
滕阁挂星斗,嵌根眇江带。
惭非徐孺榻,仅饱吴儿鱠。
忍为鸱夷笑,恃有太白在。
四驺驰颓年,遗迹扫茫昧。
君今规壮图,吾辕方未改。
青原心欲折,合散几烟霭。
空怀简书畏,未卜簪裾对。
翻思谢客吟,拾月弄云海。

平平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄○平平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
仄仄○仄平,○平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄○仄。
仄仄○平平,仄仄仄○仄。
平○仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄○平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平○仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,○平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄平仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。

wú shēng běn hé wèi , bǐ mò dài nòu lěi 。
fú yī cí yún lín , ǒu yǔ cùn lù huì 。
suí xiáng sú zǐ hòu , rú gòu bù shí huì 。
jǐ yù lín zǐ xū , biāo shēn fēi niǎo wài 。
shí zāi bù wú yǔ , suì wǎn chù diān pèi 。
jiǒng jiǒng píng shēng xīn , shuí yǔ lùn gěng gài 。
lǐ hóu xī nán xiù , xiōng fù wú liú ài 。
biǎo biǎo qǐ gū yùn , huí biāo xiě cāng guì 。
bǐ cuò sān qiān yīng , zhuàng shèn dí wáng kài 。
gāo qiān ruò mù zhī , zhí fǔ líng áo dài 。
qián nián dì wáng zhōu , wù yǔ zǎo qīng gài 。
xīn féng miào nián kè , liáng kuì wǎn wǎn tài 。
wèi wǒ wén zì gōng , chāo qǐ dào qián bèi 。
qù nián qīng zhāng hǔ , jīng cóng bù cí zài 。
gāo tán pò sān gǔ , yīn dǎn diào bǎi guài 。
shì shí fāng qióng dōng , sè suō jì wàn lài 。
téng gé guà xīng dòu , qiàn gēn miǎo jiāng dài 。
cán fēi xú rú tà , jǐn bǎo wú ér kuài 。
rěn wèi chī yí xiào , shì yǒu tài bái zài 。
sì zōu chí tuí nián , yí jì sǎo máng mèi 。
jūn jīn guī zhuàng tú , wú yuán fāng wèi gǎi 。
qīng yuán xīn yù zhé , hé sàn jǐ yān ǎi 。
kōng huái jiǎn shū wèi , wèi bǔ zān jū duì 。
fān sī xiè kè yín , shí yuè nòng yún hǎi 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
吾生本来是干农耕的,但我用笔墨来代替耕耘的工具。我辞别了云林的官职,偶然间与一些微薄的俸禄相遇。我随着俗世的孩子们,如同灰尘不时被风吹散。曾经几次想前往紫虚山,摆脱尘世,像一只飞鸟般自由翱翔。然而时机并不与我相伴,岁月已晚,我害怕飘摇不定的沧桑。

我一生都怀着明亮的心灵,可是谁愿意与我讨论这世间的疑难问题呢?李侯(指李白)在西南的山间秀地,内心没有束缚。我以表表这孤寂的音韵,写下回风吹过苍桧树的声响。我用笔战胜了三千英里,壮烈得能与敌人的忿怒抗衡。我高举着宛如树枝一般的文笔,直抚着灵鳌的头顶(暗指李白的头发)。前年在帝王的州,我们早早就已经交谈盖棺论定。欣逢聪明的年轻客人,我深感愧疚自己的老态。我自称是文字的工匠,超越了前辈的造诣。

去年在清漳浒,我一路上都没有拒绝再三劝阻。高谈阔论,打破三更时分,胆子大得能面对百种怪异。当时正是严寒的冬季,寂静中只有万籁的凛冽。滕阁高挂星斗,像嵌在江水边的明珠。虽然我惭愧地没能跟徐孺榻相比,仅仅满足于吃吴地的鱼鳗。我忍受着鸱夷(指鸱吻,即善于吟咏的人)的嘲笑,因为我相信有太白星(指杜牧)在我身边庇佑。

四匹马拉着马车走过这风烛残年,我寻找着过去的足迹,扫荡着迷茫和无知。你如今在规划雄图壮图,而我的辕马方向还未改变。我的心渴望融入青原山的秀美,却分散在几缕烟雾中。我空怀着简短的书信,担心未来不能与你谈论。我反复思念谢客吟(指谢灵运),捡起月亮,戏耍云海。



总结:

这首诗描写了一个古代文人的心境和生活态度。他选择放弃官职,抛弃尘世的浮华,用笔墨代替农耕,追求心灵的自由与宁静。他虽有志于登上紫虚山(象征追求超凡境界),但时机未至,晚年感叹时光匆匆,无法摆脱尘世的束缚。他自信自己的文学造诣超越前人,敢于战胜艰难险阻。他怀念与李白的交谈,向往青原山的清幽,但害怕未来与志同道合的友人无法再相聚。他回忆过去的风采,但对未来的归宿和前途仍然感到迷茫。整首诗抒发了诗人的豁达、追求与矛盾心态,以及对诗歌和自由的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘弇介绍:🔈

刘弇(一○四八~一一○二),字伟明,吉州安福(今属江西)人。神宗元丰二年(一○七九)进士,授通州海门主簿,调临颍令、洪州教授。哲宗绍圣二年(一○九五)知嘉州峨眉县。继中博学宏词科,改太学博士。元符中,因进《南郊大礼赋》,除秘书省正字。徽宗即位,改秘书省着作佐郎、充实录院检讨官。崇宁元年卒,年五十五。有《龙云先生文集》三十二卷。事见宋李彦弼《刘伟明墓志铭》(《龙云集》附录),《宋史》卷四四四有传。刘弇诗,以明弘治十八年刘璋刻《龙云先生文集》爲底本(藏南京图书馆)。参校清乾隆十三年刊本(简称乾本,藏江西省图书馆)、影印文渊阁四库全书本(简称四库本)、八千卷楼旧藏清钞本(简称八本,藏南京图书馆)、... 查看更多>>

刘弇的诗:

相关诗词:

傲暑栖霞洞 (ào shǔ qī xiá dòng)

朝代:宋    作者: 李彦弼

嵌窦栖霞,

平平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄○平平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
仄仄○仄平,○平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄○仄。
仄仄○平平,仄仄仄○仄。
平○仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄○平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平○仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,○平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄平仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。

存目 其一四 (cún mù qí yī sì)

朝代:宋    作者: 周端臣

诗题:怀寄河中表兄李徵君首句:蒲津棠树两闲人。

平平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄○平平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
仄仄○仄平,○平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄○仄。
仄仄○平平,仄仄仄○仄。
平○仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄○平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平○仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,○平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄平仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。

怀寄寇元弼王文举十首 招元弼 (huái jì kòu yuán bì wáng wén jǔ shí shǒu zhāo yuán bì)

朝代:宋    作者: 贺铸

暑雨茅柴熟,秋风淮白肥。
留连阮校尉,何日跨馿归。

平平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄○平平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
仄仄○仄平,○平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄○仄。
仄仄○平平,仄仄仄○仄。
平○仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄○平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平○仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,○平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄平仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。

端研诗赠王欲 (duān yán shī zèng wáng yù)

朝代:宋    作者: 陶弼

端石如池状,润疑云雨通。
粗官不识字,好去伴诗翁。

平平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄○平平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
仄仄○仄平,○平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄○仄。
仄仄○平平,仄仄仄○仄。
平○仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄○平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平○仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,○平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄平仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。

才臣设席彦修来过仍陪表臣终日之乐岂易得也因赋 (cái chén shè xí yàn xiū lái guò réng péi biǎo chén zhōng rì zhī lè qǐ yì dé yě yīn fù)

朝代:宋    作者: 李处权

顾我非仙李,知君实老彭。
承家罗玉树,润屋起金赢。
世路嗟多事,人生戒不情。
歳华将暮矣,切勿诉深觥。

平平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄○平平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
仄仄○仄平,○平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄○仄。
仄仄○平平,仄仄仄○仄。
平○仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄○平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平○仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,○平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄平仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。

陈彦臣连静女案判词 (chén yàn chén lián jìng nǚ àn pàn cí)

朝代:宋    作者: 王刚中

佳人才子两相宣,置福端由祸所基。
永作夫妻谐汝愿,不劳钻穴隙相窥。

平平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄○平平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
仄仄○仄平,○平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄○仄。
仄仄○平平,仄仄仄○仄。
平○仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄○平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平○仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,○平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄平仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。

草饮招表臣才臣彦文道夫 (cǎo yǐn zhāo biǎo chén cái chén yàn wén dào fū)

朝代:宋    作者: 李处权

愧匪屠门嚼,且无金屈巵。
人生难得醉,我辈不须辞。
山迥云生谷,林空鸟并枝。
前溪天欲雪,为报戴逵知。

平平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄○平平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
仄仄○仄平,○平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄○仄。
仄仄○平平,仄仄仄○仄。
平○仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄○平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平○仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,○平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄平仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。

别三十弟彦臣 (bié sān shí dì yàn chén)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

朝辞都城里,暮止汴堤头。
满目非相亲,寂默对河流。

平平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄○平平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
仄仄○仄平,○平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄○仄。
仄仄○平平,仄仄仄○仄。
平○仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄○平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平○仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,○平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄平仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。

近以洛花寄献斋阁蒙赐诗五绝褒借今辄成五篇以答来贶端明 其五 (jìn yǐ luò huā jì xiàn zhāi gé méng cì shī wǔ jué bāo jiè jīn zhé chéng wǔ piān yǐ dá lái kuàng duān míng qí wǔ)

朝代:宋    作者: 文彦博

後园不见栽桃李,旧尹无能可自知。
从使当时曾手植,经今十载亦凋衰。

平平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄○平平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
仄仄○仄平,○平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄○仄。
仄仄○平平,仄仄仄○仄。
平○仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄○平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平○仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,○平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄平仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。

胡帅见和用韵再寄 其二 (hú shuài jiàn hé yòng yùn zài jì qí èr)

朝代:宋    作者: 黄彦平

乔木犹春色,名家亦世臣。
安危思有寄,文武不无人。
翰墨昭前烈,功勳踵後尘。
八萧终鼎鼐,二贾且丝纶。

平平仄平平,仄仄仄仄仄。
仄○平平平,仄仄仄仄仄。
平平仄仄仄,○仄仄平仄。
仄仄○仄平,○平平仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄○仄仄。
仄平平平仄,平仄平○仄。
仄仄仄平仄,平平仄○仄。
仄仄○平平,仄仄仄○仄。
平○仄仄平,仄仄平平仄。
平平仄○平,仄仄仄平仄。
平平仄平仄,平仄仄仄仄。
仄仄平仄平,平仄仄平仄。
仄平平平仄,平○仄平仄。
平平仄○仄,平仄仄仄仄。
仄平平平平,仄仄仄仄仄。
平仄仄平仄,○平仄平仄。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
仄平平平仄,仄仄仄仄仄。
仄平平平平,○仄仄平仄。
平平平仄平,平平平仄仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
平○仄仄○,仄仄仄平仄。