huǐ bì
毁璧 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 黄庭坚 (huáng tíng jiān)

毁璧兮陨珠,执手者兮问过。
爱憎兮万世一轨,居物之忌兮,固常以好为祸。
羞桃肴兮饭汝,有席兮不嫔汝坐。
归来兮逍遥,采云英兮御饿。
淑善兮清明,阳春兮玉冰。
畸於世兮天脱其撄,爱骨人兮冥冥。
弃汝阳侯兮遇汝曾不如生,未危可以去兮殆而其雏婴,衆雏羽翼兮故巢倾。
归来兮逍遥,西山浪波何时平。
山涔涔兮猿鹤同舍,瀑垂天兮雷霆在下。
云月为昼兮风雨为夜,得意山川兮不可绘画。
寂寥无朋兮去道如咫,彼生坎兮可谢。
归来兮逍遥,增胶兮不聊此暇。

仄仄平仄平,仄仄仄平仄○。
仄平平仄仄仄仄,平仄平仄平,仄平仄仄平仄。
平平平平仄仄,仄仄平仄平仄仄。
平平平平平,仄平平平仄仄。
仄仄平平平,平平平仄平。
平平仄平平仄○平,仄仄平平平平。
仄仄平平平仄仄平仄○平,仄平仄仄仄平仄平○平平,仄平仄仄平仄平平。
平平平平平,平平○平平平平。
平平平平平仄平仄,仄平平平平平仄仄。
平仄平仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄仄仄。
仄平平平平仄仄○仄,仄平仄平仄仄。
平平平平平,平○平仄平仄仄。

huǐ bì xī yǔn zhū , zhí shǒu zhě xī wèn guò 。
ài zēng xī wàn shì yī guǐ , jū wù zhī jì xī , gù cháng yǐ hǎo wèi huò 。
xiū táo yáo xī fàn rǔ , yǒu xí xī bù pín rǔ zuò 。
guī lái xī xiāo yáo , cǎi yún yīng xī yù è 。
shū shàn xī qīng míng , yáng chūn xī yù bīng 。
jī wū shì xī tiān tuō qí yīng , ài gǔ rén xī míng míng 。
qì rǔ yáng hóu xī yù rǔ céng bù rú shēng , wèi wēi kě yǐ qù xī dài ér qí chú yīng , zhòng chú yǔ yì xī gù cháo qīng 。
guī lái xī xiāo yáo , xī shān làng bō hé shí píng 。
shān cén cén xī yuán hè tóng shè , pù chuí tiān xī léi tíng zài xià 。
yún yuè wèi zhòu xī fēng yǔ wèi yè , dé yì shān chuān xī bù kě huì huà 。
jì liáo wú péng xī qù dào rú zhǐ , bǐ shēng kǎn xī kě xiè 。
guī lái xī xiāo yáo , zēng jiāo xī bù liáo cǐ xiá 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
毁掉美玉啊,坠落珍珠,执手的人啊,问过了。
爱和憎恨啊,千世万代只有一个轨迹,居住在世间啊,固定常常以好事为祸端。
羞怯地为你烹调桃肉啊,有席子啊,却不让你坐。
回来后啊,逍遥自在,采摘云英啊,御饥饿。
温柔善良啊,清明纯洁,如阳光初春啊,像玉一样冰凉。
在世俗之中啊,却超脱了俗尘,深爱着有情之人啊,却一片迷茫。
抛弃了你,阳侯啊,却遇见了你,却不如生平对你的爱意,未曾有危险就可以离去啊,但危险接近了它的雏婴,众多雏鸟的羽翼啊,故巢翻倒。
回来后啊,逍遥自在,西山的波涛何时才会平静啊。
山中瀑布汹涌啊,猿猴和鹤鸟同在一处,瀑布倾泻天际啊,雷霆在下。
云和月是白昼啊,风和雨是黑夜啊,得意山川啊,无法绘画形容。
孤寂无伴啊,走出这条道路像咫尺那样遥远,那个生坎啊,可谢谢它。
回来后啊,逍遥自在,增添缚束啊,无法消遣这空闲。
总结:这篇古文表达了一段恋情,主人公深爱着有情之人,但因种种原因,最终选择放弃了这份感情,回归自由逍遥的生活。全文情感起伏,描绘了山水之间的自然景色和主人公的心境变化。在短暂的欢愉与忧伤中,反映了人生的无常和善变。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者黄庭坚介绍:🔈

黄庭坚诗,以《武英殿聚珍版书》所收《山谷诗注》爲底本。校以宋绍定刊《山谷诗注》(简称宋本;残存三卷,藏北京图书馆),元刻《山谷黄先生大全诗注》(简称元本;残存内集十六卷,藏北京图书馆),《四部丛刊》影印宋乾道本《豫章黄先生文集》(简称文集)及元刊《山谷外集诗注》(简称影元本),明嘉靖间蒋芝刊《黄诗内篇》十四卷(简称蒋刻本)、明版《山谷黄先生大全诗注》(简称明大全本;此书与蒋刻本并藏北京图书馆)、影印文渊阁《四库全书·山谷集》(简称山谷集)、清光绪间陈三立覆宋刻本(简称陈刻本)。并参校乾隆间翁方纲校树经堂本(简称翁校本,其中翁氏校语称翁校)。《内集》《外集》的编年说明,集中移置每卷卷首;《别集》... 查看更多>>

黄庭坚的诗:

黄庭坚的词:

相关诗词:

自赞 其一 (zì zàn qí yī)

朝代:宋    作者: 释文准

我若自赞,云居罗汉。
我若自毁,无主饿鬼。
赞之不欣,毁之不嗔。
毁誉不动,东鲁西秦。

仄仄平仄平,仄仄仄平仄○。
仄平平仄仄仄仄,平仄平仄平,仄平仄仄平仄。
平平平平仄仄,仄仄平仄平仄仄。
平平平平平,仄平平平仄仄。
仄仄平平平,平平平仄平。
平平仄平平仄○平,仄仄平平平平。
仄仄平平平仄仄平仄○平,仄平仄仄仄平仄平○平平,仄平仄仄平仄平平。
平平平平平,平平○平平平平。
平平平平平仄平仄,仄平平平平平仄仄。
平仄平仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄仄仄。
仄平平平平仄仄○仄,仄平仄平仄仄。
平平平平平,平○平仄平仄仄。

夏令毁生佛衔 (xià lìng huǐ shēng fó xián)

朝代:宋    作者: 詹梦璧

共称生佛戴恩波,一饱欢腾鼓腹歌。
家有佛衔收拾去,人心有佛可收麽。

仄仄平仄平,仄仄仄平仄○。
仄平平仄仄仄仄,平仄平仄平,仄平仄仄平仄。
平平平平仄仄,仄仄平仄平仄仄。
平平平平平,仄平平平仄仄。
仄仄平平平,平平平仄平。
平平仄平平仄○平,仄仄平平平平。
仄仄平平平仄仄平仄○平,仄平仄仄仄平仄平○平平,仄平仄仄平仄平平。
平平平平平,平平○平平平平。
平平平平平仄平仄,仄平平平平平仄仄。
平仄平仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄仄仄。
仄平平平平仄仄○仄,仄平仄平仄仄。
平平平平平,平○平仄平仄仄。

暇日饮酒辄用靖节先生韵积二十首 其六 (xiá rì yǐn jiǔ zhé yòng jìng jié xiān shēng yùn jī èr shí shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 俞德邻

毁以是为非,誉以非为是。
是非自有真,不在誉与毁。
誉尧复毁桀,两忘固佳耳。
不见缯布纹,眼醉眩成绮。

仄仄平仄平,仄仄仄平仄○。
仄平平仄仄仄仄,平仄平仄平,仄平仄仄平仄。
平平平平仄仄,仄仄平仄平仄仄。
平平平平平,仄平平平仄仄。
仄仄平平平,平平平仄平。
平平仄平平仄○平,仄仄平平平平。
仄仄平平平仄仄平仄○平,仄平仄仄仄平仄平○平平,仄平仄仄平仄平平。
平平平平平,平平○平平平平。
平平平平平仄平仄,仄平平平平平仄仄。
平仄平仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄仄仄。
仄平平平平仄仄○仄,仄平仄平仄仄。
平平平平平,平○平仄平仄仄。

送谢希孟归黄岩四首 其三 (sòng xiè xī mèng guī huáng yán sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 陈傅良

圭璧袭缫藉,山龙饰衣裳。
不闻燧古初,而兴自虞唐。
毁车崇骑射,隶作篆籀藏。
至今人便之,秦亦忽以亡。

仄仄平仄平,仄仄仄平仄○。
仄平平仄仄仄仄,平仄平仄平,仄平仄仄平仄。
平平平平仄仄,仄仄平仄平仄仄。
平平平平平,仄平平平仄仄。
仄仄平平平,平平平仄平。
平平仄平平仄○平,仄仄平平平平。
仄仄平平平仄仄平仄○平,仄平仄仄仄平仄平○平平,仄平仄仄平仄平平。
平平平平平,平平○平平平平。
平平平平平仄平仄,仄平平平平平仄仄。
平仄平仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄仄仄。
仄平平平平仄仄○仄,仄平仄平仄仄。
平平平平平,平○平仄平仄仄。

动物

谢制帅高卿剡四首 其一 (xiè zhì shuài gāo qīng yǎn sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 陈造

宰邑非良才,朴拙瞢信己。
曾无补毫发,粗不畏首尾。
倚公造物手,袭璧护玷毁。
世有百谪余,观旁首重稽。

仄仄平仄平,仄仄仄平仄○。
仄平平仄仄仄仄,平仄平仄平,仄平仄仄平仄。
平平平平仄仄,仄仄平仄平仄仄。
平平平平平,仄平平平仄仄。
仄仄平平平,平平平仄平。
平平仄平平仄○平,仄仄平平平平。
仄仄平平平仄仄平仄○平,仄平仄仄仄平仄平○平平,仄平仄仄平仄平平。
平平平平平,平平○平平平平。
平平平平平仄平仄,仄平平平平平仄仄。
平仄平仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄仄仄。
仄平平平平仄仄○仄,仄平仄平仄仄。
平平平平平,平○平仄平仄仄。

土缶 (tǔ fǒu)

朝代:宋    作者: 彭龟年

土缶寡讥诮,白璧多瑕疵。
毁誉未必公,名起谤亦随。
天下有真是,不在爱恶时。
青青荆棘场,拍拍蝴蝶飞。
不如岁且寒,更试松柏姿。

仄仄平仄平,仄仄仄平仄○。
仄平平仄仄仄仄,平仄平仄平,仄平仄仄平仄。
平平平平仄仄,仄仄平仄平仄仄。
平平平平平,仄平平平仄仄。
仄仄平平平,平平平仄平。
平平仄平平仄○平,仄仄平平平平。
仄仄平平平仄仄平仄○平,仄平仄仄仄平仄平○平平,仄平仄仄平仄平平。
平平平平平,平平○平平平平。
平平平平平仄平仄,仄平平平平平仄仄。
平仄平仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄仄仄。
仄平平平平仄仄○仄,仄平仄平仄仄。
平平平平平,平○平仄平仄仄。

依韵和刁经臣读李卫公平泉山居诗碑有感 (yī yùn hé diāo jīng chén dú lǐ wèi gōng píng quán shān jū shī bēi yǒu gǎn)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

当时植珍木,岂是昧前规。
废宅长春草,故山存旧碑。
已嗟良璧毁,安识古松姿。
叔子每怀慕,此心空自知。

仄仄平仄平,仄仄仄平仄○。
仄平平仄仄仄仄,平仄平仄平,仄平仄仄平仄。
平平平平仄仄,仄仄平仄平仄仄。
平平平平平,仄平平平仄仄。
仄仄平平平,平平平仄平。
平平仄平平仄○平,仄仄平平平平。
仄仄平平平仄仄平仄○平,仄平仄仄仄平仄平○平平,仄平仄仄平仄平平。
平平平平平,平平○平平平平。
平平平平平仄平仄,仄平平平平平仄仄。
平仄平仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄仄仄。
仄平平平平仄仄○仄,仄平仄平仄仄。
平平平平平,平○平仄平仄仄。

次韵答达善 (cì yùn dá dá shàn)

朝代:宋    作者: 舒岳祥

道不能鸣假物鸣,数篇诗见故人情。
重经丧乱成南北,多谢交游访死生。
我始欲愁将老至,公须少忍待时平。
古来毁弃连城璧,不恨沈埋百世英。

仄仄平仄平,仄仄仄平仄○。
仄平平仄仄仄仄,平仄平仄平,仄平仄仄平仄。
平平平平仄仄,仄仄平仄平仄仄。
平平平平平,仄平平平仄仄。
仄仄平平平,平平平仄平。
平平仄平平仄○平,仄仄平平平平。
仄仄平平平仄仄平仄○平,仄平仄仄仄平仄平○平平,仄平仄仄平仄平平。
平平平平平,平平○平平平平。
平平平平平仄平仄,仄平平平平平仄仄。
平仄平仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄仄仄。
仄平平平平仄仄○仄,仄平仄平仄仄。
平平平平平,平○平仄平仄仄。

屺瞻拜墓 其一 (qǐ zhān bài mù qí yī)

朝代:宋    作者: 马廷鸾

老诵劬劳易感伤,一年一度拜金塘。
食莲正忆慈顔远,毁璧新增苦泪滂。
松蠹穹林成秃帚,草荒高冢蔽幽篁。
山哀浦思愁余极,阵阵溪风叶叶黄。

仄仄平仄平,仄仄仄平仄○。
仄平平仄仄仄仄,平仄平仄平,仄平仄仄平仄。
平平平平仄仄,仄仄平仄平仄仄。
平平平平平,仄平平平仄仄。
仄仄平平平,平平平仄平。
平平仄平平仄○平,仄仄平平平平。
仄仄平平平仄仄平仄○平,仄平仄仄仄平仄平○平平,仄平仄仄平仄平平。
平平平平平,平平○平平平平。
平平平平平仄平仄,仄平平平平平仄仄。
平仄平仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄仄仄。
仄平平平平仄仄○仄,仄平仄平仄仄。
平平平平平,平○平仄平仄仄。

寄太湖隠者 (jì tài hú yǐn zhě)

朝代:宋    作者: 陆游

青松伐作薪,白玉碎作尘。
虽云质已毁,见者犹悲辛。
磊砢任栋梁,温润中琮璧。
岂以捐空山,遂比凡木石。
郦生吏高阳,马周客新丰。
从来豪杰士,大指亦略同。
具区古大泽,烟水渺千里。
可望不可到,中有隠君子。
图书兼河雒,成毁穷乾坤。
有时跨蛟鲸,指撝雷雨奔。
嗟我独何人,乃许望顔色。
逝将从之游,变化那得测。

仄仄平仄平,仄仄仄平仄○。
仄平平仄仄仄仄,平仄平仄平,仄平仄仄平仄。
平平平平仄仄,仄仄平仄平仄仄。
平平平平平,仄平平平仄仄。
仄仄平平平,平平平仄平。
平平仄平平仄○平,仄仄平平平平。
仄仄平平平仄仄平仄○平,仄平仄仄仄平仄平○平平,仄平仄仄平仄平平。
平平平平平,平平○平平平平。
平平平平平仄平仄,仄平平平平平仄仄。
平仄平仄平平仄平仄,仄仄平平平仄仄仄仄。
仄平平平平仄仄○仄,仄平仄平仄仄。
平平平平平,平○平仄平仄仄。