hé yàn chōng xīn liáng
和彦冲新凉 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 胡寅 (hú yín)

河朔时堪拟,溟南意懒图。
相羊逢胜地,潇洒似精庐。
暝翠千山合,芳红一雨濡。
跳金鱼亦乐,烁石暑全无。
昨梦暌神女,沉疴问鬼臾。
无轮生四角,有愤反三隅。
方羡溪塘满,俄趋岸柳疎。
共欣甘入稻,仍喜脆归蔬。
歌舞还萦座,盘肴不趁虚。
放言庸喋喋,引釂愿徐徐。
有客敦农圃,多忧出赋租。
但教鱼菽具,何必囷仓余。
来卷千锺尽,归乘万窍呼。
御风非数数,爱酒亦如如。

平仄平平仄,○平仄仄平。
○平平○仄,平仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。

hé shuò shí kān nǐ , míng nán yì lǎn tú 。
xiāng yáng féng shèng dì , xiāo sǎ sì jīng lú 。
míng cuì qiān shān hé , fāng hóng yī yǔ rú 。
tiào jīn yú yì lè , shuò shí shǔ quán wú 。
zuó mèng kuí shén nǚ , chén kē wèn guǐ yú 。
wú lún shēng sì jiǎo , yǒu fèn fǎn sān yú 。
fāng xiàn xī táng mǎn , é qū àn liǔ shū 。
gòng xīn gān rù dào , réng xǐ cuì guī shū 。
gē wǔ huán yíng zuò , pán yáo bù chèn xū 。
fàng yán yōng dié dié , yǐn jiào yuàn xú xú 。
yǒu kè dūn nóng pǔ , duō yōu chū fù zū 。
dàn jiào yú shū jù , hé bì qūn cāng yú 。
lái juàn qiān zhōng jìn , guī chéng wàn qiào hū 。
yù fēng fēi shuò shuò , ài jiǔ yì rú rú 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

河朔时光堪比拟,溟南意境懒得图谋。
相羊偶然遇见胜地,潇洒如同精致的庐舍。
暮色将临,千山融为一体,芳红雨水滋润。
跳动的金鱼也感到愉快,照射的石头却无一丝暑意。
昨夜梦里,与神女分别,沉思疾病之事问于鬼神。
无轮生四角,怀愤怒之心对抗三隅的束缚。
正好羡慕溪塘水满,却突然前去寻觅岸边柳树稀疏。
共同欣喜于品尝甘甜的稻谷,仍然喜爱脆爽的蔬菜回家。
歌舞依旧绕座而舞,盘肴却不打着虚的。
放言之人庸庸碌碌,引釂的心愿缓慢实现。
有位客人在敦农圃里,多忧愁因赋税而生。
但教鱼和豆类丰盈,何必在囷仓中多余积存。
来时满载千锺美酒,归去藉由万窍呼喊。
御风的感受不是可以数数的,对爱酒也是随遇而安。


总结:

诗中描绘了一幅自然美景和生活情趣的图景。诗人欣赏着河朔时光和溟南风景,比喻着自己悠然自得,宛如住在美丽精致的庐舍中。暮色降临时,山水融合,雨水滋润着花木。金鱼在水中欢快跳跃,石头上却没有丝毫燥热感。诗人回忆昨夜梦中与神女别离,询问鬼神疾病的原因。他愤怒于受到束缚,渴望摆脱约束的三个角落。然后他羡慕溪塘水满,急忙前往寻找疏落的柳树。在享受美食的同时,也欣喜于稻谷的收获。诗人庆幸自己的生活丰盈,不愿多余地积存财物。临别时,他满载着美酒回家,用一种恣意的心态面对未来。诗中所表达的情感是恬淡从容,欣赏自然,悠然自得的生活态度。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者胡寅介绍:🔈

胡寅(一○九八~一一五六),字明仲,学者称致堂先生,建州崇安(今福建武夷山市)人。安国子。徽宗宣和三年(一一二一)进士。钦宗靖康元年(一一二六),以御史中丞何 查看更多>>

胡寅的诗:

胡寅的词:

相关诗词:

和彦冲茉莉二首 其一 (hé yàn chōng mò lì èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 胡寅

易刻无瑕玉,难匀不汗籹。
有谁同素绚,无物比生香。
宝靥三年笑,氷肌六月凉。
畹兰何足佩,怀瑾枉沉湘。

平仄平平仄,○平仄仄平。
○平平○仄,平仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。

和彦冲茉莉二首 其二 (hé yàn chōng mò lì èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 胡寅

谪堕天仙子,生憎袨服籹。
华云油泼碧,花雪麝开香。
晒喜金鸦热,洗宜玉井凉。
芳根如可乞,携取诧娥湘。

平仄平平仄,○平仄仄平。
○平平○仄,平仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。

和公仪湖上烹蒙顶新茶作 (hé gōng yí hú shàng pēng méng dǐng xīn chá zuò)

朝代:宋    作者: 文彦博

蒙顶露牙春味美,湖头月舘夜吟清。
烦酲涤尽冲襟爽,蹔适萧然物外情。

平仄平平仄,○平仄仄平。
○平平○仄,平仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。

彦文见和新正为寿绝句推借过厚再和呈二首 其二 (yàn wén jiàn hé xīn zhèng wèi shòu jué jù tuī jiè guò hòu zài hé chéng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 程俱

平仄平平仄,○平仄仄平。
○平平○仄,平仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。

中书令鲁国宣靖鲁公挽词 其四 (zhōng shū lìng lǔ guó xuān jìng lǔ gōng wǎn cí qí sì)

朝代:宋    作者: 文彦博

穆穆罢朝嗟不憗,冲冲停市叹如仁。
生刍絮酒难亲致,薤曲书成泪满巾。

平仄平平仄,○平仄仄平。
○平平○仄,平仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。

次韵斯远雨过彦章并属彦章二首 其一 (cì yùn sī yuǎn yǔ guò yàn zhāng bìng shǔ yàn zhāng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 赵蕃

闻君访隠晓冲泥,竹尽林峦入稻畦。
我亦有怀思并辙,不堪馿蹇更牛罢。

平仄平平仄,○平仄仄平。
○平平○仄,平仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。

和黄彦华帅机六言十首 其五 (hé huáng yàn huá shuài jī liù yán shí shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 刘克庄

世无识面仙者,或言飞过洞庭。
望斗气半空紫,冲秋霄一点青。

平仄平平仄,○平仄仄平。
○平平○仄,平仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。

再和留守相公继示雅章 (zài hé liú shǒu xiàng gong jì shì yǎ zhāng)

朝代:宋    作者: 文彦博

两两台符世仰瞻,高怀冲淡厌华簪。
经纶器业时方赖,难遂南阳卧草庵。

平仄平平仄,○平仄仄平。
○平平○仄,平仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。

和彦冲云际院留题 (hé yàn chōng yún jì yuàn liú tí)

朝代:宋    作者: 胡寅

久闻幽寺渺云间,且向新诗见一斑。
不羡宝华承白足,最怜澄水漾秋山。
飞车要度重重岭,系艇还思浅浅湾。
弹指大千何远近,却将游想付无还。

平仄平平仄,○平仄仄平。
○平平○仄,平仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。

故宫使待制侍郎陈公挽词二首 其一 (gù gōng shǐ dài zhì shì láng chén gōng wǎn cí èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 韩元吉

政誉京江口,威名岘首山。
折冲章贡外,制胜汉淮间。
零落金闺彦,凄凉玉笋班。
文章与功业,未老竟长闲。

平仄平平仄,○平仄仄平。
○平平○仄,平仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄○平平。
平仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄○○。