hé sūn shū kāng tàn méi èr shí bā yùn
和孙叔康探梅二十八韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 韦骧 (wéi xiāng)

腊过春将近,江梅想已苞。
逢时在南国,探信出东郊。
径雪晴初扫,河冰薄易敲。
寻香望林隙,惊素辨山坳。
跃马回宾雁,飞旟慑蜡猫。
初芳得消息,喜气自并包。
岂待莺声促,宁忧蝶足跑。
先容为桃李,脱迹远萧茅。
此日花神睠,他年驿使譊。
前驺传已的,後乘听犹声。
独被阳功早,奚论地势硗。
新葩同衆阅,秀句仗谁抄。
湛湛尘缨濯,纤纤痒背抓。
金丝才出莟,珠琲遍攒梢。
攀折诚难忍,将承亦旋教。
重疑仙界种,复过岁寒交。
莹洁疏情窦,精神动目窅。
贪幽频倚杖,薄晚倦回鞘。
有酒安辞釂,无鱼孰叹庖。
轻裘忘拥腋,短发任垂髾。
坐不娱歌舞,盘非贵烙炮。
量尊锺与鼎,器隘斗兼筲。
勇作先春计,甘从玩物嘲。
琼英行渐盛,玲赏莫轻抛。
次第篘兵酿,随宜馔野肴。
投闲集簪履,尽日卷旌旓。
陇笛终当起,涂歌或载呶。
空枝徒取恨,片片若为胶。

仄○平○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄○○○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平○仄,○平仄平○。
○平平仄仄,仄○仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平○。

là guò chūn jiāng jìn , jiāng méi xiǎng yǐ bāo 。
féng shí zài nán guó , tàn xìn chū dōng jiāo 。
jìng xuě qíng chū sǎo , hé bīng báo yì qiāo 。
xún xiāng wàng lín xì , jīng sù biàn shān ào 。
yuè mǎ huí bīn yàn , fēi yú shè là māo 。
chū fāng dé xiāo xī , xǐ qì zì bìng bāo 。
qǐ dài yīng shēng cù , níng yōu dié zú pǎo 。
xiān róng wèi táo lǐ , tuō jì yuǎn xiāo máo 。
cǐ rì huā shén juàn , tā nián yì shǐ náo 。
qián zōu chuán yǐ de , hòu chéng tīng yóu shēng 。
dú bèi yáng gōng zǎo , xī lùn dì shì qiāo 。
xīn pā tóng chóng yuè , xiù jù zhàng shuí chāo 。
zhàn zhàn chén yīng zhuó , xiān xiān yǎng bèi zhuā 。
jīn sī cái chū hàn , zhū bèi biàn zǎn shāo 。
pān zhé chéng nán rěn , jiāng chéng yì xuán jiào 。
chóng yí xiān jiè zhǒng , fù guò suì hán jiāo 。
yíng jié shū qíng dòu , jīng shén dòng mù yǎo 。
tān yōu pín yǐ zhàng , báo wǎn juàn huí qiào 。
yǒu jiǔ ān cí jiào , wú yú shú tàn páo 。
qīng qiú wàng yōng yè , duǎn fà rèn chuí shāo 。
zuò bù yú gē wǔ , pán fēi guì lào pào 。
liáng zūn zhōng yǔ dǐng , qì ài dòu jiān shāo 。
yǒng zuò xiān chūn jì , gān cóng wán wù cháo 。
qióng yīng xíng jiàn shèng , líng shǎng mò qīng pāo 。
cì dì chōu bīng niàng , suí yí zhuàn yě yáo 。
tóu xián jí zān lǚ , jìn rì juàn jīng shāo 。
lǒng dí zhōng dāng qǐ , tú gē huò zǎi náo 。
kōng zhī tú qǔ hèn , piàn piàn ruò wèi jiāo 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
腊月渐过,春节将近,江边的梅花已经含苞待放。
趁着时机在南国,寻找信函出东郊。
径上的雪刚刚扫去,河面的冰薄而易敲。
沿途寻香望林间的缝隙,忽然惊起,辨别出山间的凹坑。
骏马跃回宾雁,旌旗飞扬,令野猫惊恐。
初得芳讯,喜气洋溢,充盈着内心。
岂需等待莺声促狭,也不用担忧蝶足疾奔。
提前夸奖这些桃李般的美景,不再谦卑于茅草茆屋。
此时花神已然睁开眼,将来的驿使也将向他问好。
过去驺人所传的信息已经过时,新的乘车依然倾听其声音。
独自先行功业早,何必论及地势坚硗。
新鲜的花朵一同被人们观赏,优美的诗句又有谁能模仿。
晶莹洁净的尘缨浸润,细腻纤巧的背部抓痒。
金丝才刚从地里冒出,珠玲宝翠竞相披挂。
采摘和掐取的行为实在让人难以忍受,但接受将它们采集作为教导。
重重猜疑,仿佛仙界的花朵种植,再度经过寒冷的岁月交替。
晶莹剔透的情窦稀疏,灵动的精神映入眼帘。
喜好幽静,常常依靠着拐杖;晚上愿意休息,把刀鞘解下。
有酒便无需辞谢,没有鱼谁会叹息烹饪之事。
轻薄的皮裘都忘记搂拥在怀,短发自由地垂挂。
坐着不喜欢歌舞,摆盘中无贵族的烙炮。
衡量酒杯与大鼎,器皿大小不同,筲篓也会被拿来比较。
勇敢地提前策划春天的计划,愉快地戏弄琐碎的玩物。
琼英行为逐渐盛行,美玲馈赠别轻易抛弃。
一步步酝酿战争,适时用来烹调野味。
投身闲暇,聚集美玉簪和文雅的履鞋,整天沉浸在卷旌和旗帜之中。
陇间的笛声终将响起,也许会奏响动听的歌谣。
但是空枝只能引起遗憾,片片花瓣仿佛胶粘在一起。




总结:

诗中描述了腊月即将过去,春天即将来临的景象。诗人赞美南国的美景和清新的气息,表现出对自然的敬畏和对生活的热爱。通过描绘春季的景象和自然之美,表达了诗人内心的喜悦和兴奋。同时,诗中也表达了对人生的思考,强调勇于创新和享受生活的态度。整体上,诗歌展现了春天的魅力和生活的多彩。

这首《和孙叔康探梅二十八韵》诗,描述了腊月渐过,春天即将来临,江畔的梅花已经有了花苞。诗人孙叔康在南国江畔,迎着春天的到来,前去探寻梅花的消息。这首诗分为多个部分,每一部分都描绘了不同的场景和情感。
首先,诗人描述了腊月过去,春天渐近,江畔的梅花已开始盛开。然后,诗人提到自己迎着春天的到来,前去探寻梅花的消息,充满了期待。他描述了径雪初扫、河冰薄易敲的景象,表现出了春天的氛围。
接着,诗人寻找梅花的过程中,充满了惊喜,因为他能够在山林之间发现梅花的踪迹。他骑马回来,旗帜飘扬,似乎连天空的飞鸟和猫儿都为之惊讶。他得到了梅花盛开的消息,充满了喜悦之情。
诗中还提到了桃李、蝴蝶、莺声等元素,强调了春天的美好和活力。诗人写道,这些美景使他感到兴奋,不需要担心春天的来临,因为它会自然而然地到来。
最后,诗人描述了梅花的细节,如金丝、珠琲等,以及采摘梅花的过程。他写道,梅花美丽纯洁,令人陶醉。他坐下来,静静地欣赏梅花,忘却了其他的娱乐,感受着大自然的美好。
这首诗的标签可以包括:写景、抒情、咏物、描写春天、表达对大自然的赞美等。它展现了诗人对春天和梅花的热爱,以及对大自然的细腻观察和感悟。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韦骧介绍:🔈

韦骧(一○三三~一一○五),原名让,字子骏,世居衢州,父徙钱塘(今浙江杭州)。仁宗皇佑五年(一○五三)进士,调睦州寿县尉,以母丧不赴。服阕後官兴国军司理参军,历知婺州武义县、袁州萍乡县、通州海门县,通判滁州、楚州。入爲少府监主簿。哲宗元佑元年(一○八六),擢利州路转运判官,移福建路。元佑七年,召爲主客郎中(《续资治通监长编》卷四七七)。久之,出爲夔州路提点刑狱,知明州。晚年提举杭州洞霄宫。徽宗崇宁四年卒,年七十三。有文集二十卷,赋二十卷,今存《钱塘集》有缺佚。《咸淳临安志》卷六六有传。 韦骧诗,以清丁丙嘉惠堂刊瓶花斋吴氏影写宋乾道本《钱塘韦先生文集》爲底本,校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四... 查看更多>>

韦骧的诗:

韦骧的词:

相关诗词:

和康叔探梅韵三首 其三 (hé kāng shū tàn méi yùn sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 袁说友

寻梅着语乐清闲,已觉孤山气象还。
未办轻舟行百里,也须踏脚法华山。

仄○平○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄○○○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平○仄,○平仄平○。
○平平仄仄,仄○仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平○。

和康叔探梅韵三首 其二 (hé kāng shū tàn méi yùn sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 袁说友

诗坛传檄未应虚,忍负东君自作疎。
急急花前岩下看,横斜清浅两何如。

仄○平○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄○○○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平○仄,○平仄平○。
○平平仄仄,仄○仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平○。

和康叔探梅韵三首 其一 (hé kāng shū tàn méi yùn sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 袁说友

今年人忆去年梅,试问今年花已开。
见说春风正料理,不应小雨便花摧。

仄○平○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄○○○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平○仄,○平仄平○。
○平平仄仄,仄○仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平○。

和郑康道探梅十绝句 其七 (hé zhèng kāng dào tàn méi shí jué jù qí qī)

朝代:宋    作者: 李洪

多病年来嬾作诗,燃萁何敢衒才奇。
探梅技痒撩幽梦,只有清香是己知。

仄○平○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄○○○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平○仄,○平仄平○。
○平平仄仄,仄○仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平○。

和郑康道探梅十绝句 其二 (hé zhèng kāng dào tàn méi shí jué jù qí èr)

朝代:宋    作者: 李洪

学诗少日赋梅花,诗老忘言借齿牙。
媟语淫言漫元白,单传衣鉢勿矜夸。

仄○平○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄○○○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平○仄,○平仄平○。
○平平仄仄,仄○仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平○。

和郑康道探梅十绝句 其八 (hé zhèng kāng dào tàn méi shí jué jù qí bā)

朝代:宋    作者: 李洪

万木凋枯一笑春,未应兰芷伴骚人。
东风桃李皆奴仆,我辈论文未厌频。

仄○平○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄○○○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平○仄,○平仄平○。
○平平仄仄,仄○仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平○。

和郑康道探梅十绝句 其一○ (hé zhèng kāng dào tàn méi shí jué jù qí yī ○)

朝代:宋    作者: 李洪

吟到梅开醉不休,十诗刻烛写蝇头。
须知老匠能雕句,月仄金盆独倚楼。

仄○平○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄○○○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平○仄,○平仄平○。
○平平仄仄,仄○仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平○。

和郑康道探梅十绝句 其六 (hé zhèng kāng dào tàn méi shí jué jù qí liù)

朝代:宋    作者: 李洪

石肠底事鬭清新,赋就摛华万象春。
谁知袖手苦吟客,中有筑岩和鼎人。

仄○平○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄○○○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平○仄,○平仄平○。
○平平仄仄,仄○仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平○。

二十六日作真率会伯康与君从七十八歳安之七十七歳正叔七十四歳不疑七十三歳叔达七十歳光六十五歳合五百一十五歳口号成诗用安之前韵 其二 (èr shí liù rì zuò zhēn lǜ huì bǎi kāng yǔ jūn cóng qī shí bā suì ān zhī qī shí qī suì zhèng shū qī shí sì suì bù yí qī shí sān suì shū dá qī shí suì guāng liù shí wǔ suì hé wǔ bǎi yī shí wǔ suì kǒu hào chéng shī yòng ān zhī qián yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 司马光

经春无事连翩醉,彼此往来能几家。
切莫辞斟十分酒,尽从他笑满头花。

仄○平○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄○○○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平○仄,○平仄平○。
○平平仄仄,仄○仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平○。

次韵探梅二绝 其二 (cì yùn tàn méi èr jué qí èr)

朝代:宋    作者: 郭印

只从地底一阳来,已把东皇次第催。
烟缕未看原上柳,霜苞先探岭头梅。

仄○平○仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄○○○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平○平○仄,○平仄平○。
○平平仄仄,仄○仄平平。
○仄○平仄,平平仄仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
○平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
○平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平○仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平○仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,仄仄仄平○。