hé ōu yáng yǒng shū tí niǎo shí bā yùn
和欧阳永叔啼鸟十八韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 梅尧臣 (méi yáo chén)

南方穷山多野鸟,百种巧口乘春鸣。
深林参天不见日,满壑呼啸难识名。
但依音响得其字,因与尔雅殊形声。
我昔曾有禽言诗,粗究一二啼嚎情。
苦竹冈头泥滑滑,君时最赏趣向精。
余篇亦各有思致,恨未与尽衆鸟评。
君今山郡日无事,静听鸟语如交争。
提壶相与来劝饮,戴胜亦助能劝耕。
我念此鸟颇有益,如欲使君勤以行。
劝耕幸且强职事,劝饮亦冀无独醒。
杜鹃蜀魄哭归去,小人怀土慎勿听。
城头春鸠自谓拙,鹊巢辄处安得平。
高窠乔木美毛羽,哢吭叶底无如鶑。
口中调簧定何益,下啄蚯蚓孰曰清。
自余多类不足数,一一推本烦神灵。
我居中土别无鸟,老鸦鸜鹆方纵横。
教雏叫噪日羣集,岂有劝酒花下倾。
愿君切莫厌啼鸟,啼鸟於君无所营。

平平平平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平○平仄仄仄,仄仄平仄○仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄○平平。
平平○仄平仄仄,仄○仄仄平仄平。
仄仄仄仄○仄仄,○仄仄平平仄○。
仄平仄○平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄仄仄○。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄○○平仄平仄,仄仄?仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄平平仄平仄○。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。

nán fāng qióng shān duō yě niǎo , bǎi zhǒng qiǎo kǒu chéng chūn míng 。
shēn lín cān tiān bù jiàn rì , mǎn hè hū xiào nán shí míng 。
dàn yī yīn xiǎng dé qí zì , yīn yǔ ěr yǎ shū xíng shēng 。
wǒ xī céng yǒu qín yán shī , cū jiū yī èr tí háo qíng 。
kǔ zhú gāng tóu ní huá huá , jūn shí zuì shǎng qù xiàng jīng 。
yú piān yì gè yǒu sī zhì , hèn wèi yǔ jìn zhòng niǎo píng 。
jūn jīn shān jùn rì wú shì , jìng tīng niǎo yǔ rú jiāo zhēng 。
tí hú xiāng yǔ lái quàn yǐn , dài shèng yì zhù néng quàn gēng 。
wǒ niàn cǐ niǎo pō yǒu yì , rú yù shǐ jūn qín yǐ xíng 。
quàn gēng xìng qiě qiáng zhí shì , quàn yǐn yì jì wú dú xǐng 。
dù juān shǔ pò kū guī qù , xiǎo rén huái tǔ shèn wù tīng 。
chéng tóu chūn jiū zì wèi zhuō , què cháo zhé chù ān dé píng 。
gāo kē qiáo mù měi máo yǔ , lòng kēng yè dǐ wú rú yīng 。
kǒu zhōng tiáo huáng dìng hé yì , xià zhuó qiū yǐn shú yuē qīng 。
zì yú duō lèi bù zú shù , yī yī tuī běn fán shén líng 。
wǒ jū zhōng tǔ bié wú niǎo , lǎo yā qú yù fāng zòng héng 。
jiào chú jiào zào rì qún jí , qǐ yǒu quàn jiǔ huā xià qīng 。
yuàn jūn qiè mò yàn tí niǎo , tí niǎo wū jūn wú suǒ yíng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
南方的山峦贫瘠,野鸟繁多,有许多品种嘴巧,乘着春天鸣叫。深林中参天大树,看不见阳光的照耀,满谷里呼啸声难以辨别名称。但通过它们的音响,可以辨认出它们的名字,它们的名称和普通话中的字形和读音有所不同。我曾经创作过有关禽鸟的诗歌,大致研究过一二种它们的叫声和鸣叫情感。

像苦竹冈头这样的地方泥泞湿滑,你却最喜欢观赏它们生动有趣的行为。我的其他诗篇也都有各自的思致,可惜没有机会与众多鸟类一一进行评论。

现在,君在山区郡县,无事闲暇,静静地听着鸟语,宛如在评判它们的争论。我拿着酒壶来与你共饮,戴胜也来劝酒,希望鼓励你勤勉行事。劝你在耕作中坚持下去,也劝你不要独自沉湎于酒乐。

杜鹃和蜀魄在哭泣着回归它们的故乡,不要听从小人的花言巧语,谨慎不要听信他们的谗言。

城头的春鸠自谦自贬说自己愚笨,而鹊巢却总是处于平稳的状态。高处的鸟巢、茂密的树木,它们的羽毛和歌声在叶底鸣叫,没有什么比得上鶑的优美。

有些人吹嘘自己的口技,但调弄音乐器具又有什么好处呢?啄食蚯蚓又有谁能说是清高的?

这里的其他鸟类太多,无法一一列举,每个都要追本溯源,真是让人头疼。

我所居住的中土没有多少鸟类,只有老鸦和鹦鹉四处飞翔。它们教导雏鸟学着叫喊,群聚一起,怎么会有劝酒的事情发生在花下?

愿你不要厌恶啼鸟的叫声,因为它们的鸣叫并不是为了伤害你。

赏析:这首诗《和欧阳永叔啼鸟十八韵》是梅尧臣创作的,以诗人对南方山林中各种鸟类的观察和感悟为题材,通过十八个韵律各异的段落,表达了对大自然中鸟儿的赞美、各种鸟儿的特点以及诗人的一些感悟和寓意。
在诗中,诗人首先描述了南方山区的景象,山高林密,野鸟繁多,它们各具特色,春天时各种鸟类的鸣叫充满了大自然的生机。接着,诗人提到这些鸟儿的鸣叫音响虽然不同于常见的声音,但也有其独特之美。
诗人还自谦地提到自己曾尝试写有关鸟儿的诗歌,虽然只是略尽一二,但也表现了他对大自然的热爱和创作的渴望。他还提到了一些具体的鸟类,如杜鹃、鹊巢等,用以强调每种鸟儿都有其独特之处。
最后,诗人劝诫欧阳永叔要珍惜鸟儿的鸣叫声,不要被城市中的杂音所干扰,因为这些鸟儿的歌声对于人们的生活有一定的启发和劝勉作用。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者梅尧臣介绍:🔈

本卷作于皇佑五年(一○五三),是年秋作者丧母,解监永济仓官,扶榇归宣城守制。《宛陵文集》自《和吴冲卿元会》始,原编卷一七;自《依韵和原甫省中松石画壁》始,原编卷一八;自《韩子华遗冰》始,原编卷三九;自《宁陵阻风雨寄都下亲旧》始,原编卷四○。 查看更多>>

梅尧臣的诗:

梅尧臣的词:

相关诗词:

归自临川途中感物遇事得八绝句寄秀美 其四 (guī zì lín chuān tú zhōng gǎn wù yù shì dé bā jué jù jì xiù měi qí sì)

朝代:宋    作者: 欧阳澈

一声啼鸟过残阳,髣髴流鸎促晓粧。
记得年时倦梳裹,殢人和笑道天凉。

平平平平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平○平仄仄仄,仄仄平仄○仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄○平平。
平平○仄平仄仄,仄○仄仄平仄平。
仄仄仄仄○仄仄,○仄仄平平仄○。
仄平仄○平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄仄仄○。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄○○平仄平仄,仄仄?仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄平平仄平仄○。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。

写景 抒情

依韵和欧阳永叔黄河八韵 (yī yùn hé ōu yáng yǒng shū huáng hé bā yùn)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

少本江南客,今为河曲游。
岁时忧漾溢,日夕见奔流。
啮岸侵民壤,飘槎阁雁洲。
峻门波作箭,古郡铁为牛。
目极高飞鸟,身轻不及舟。
寒冰狐自听,源水使尝求。
密树随湾转,长罾刮浪收。
如何贵沈玉,川兴是诸侯。

平平平平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平○平仄仄仄,仄仄平仄○仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄○平平。
平平○仄平仄仄,仄○仄仄平仄平。
仄仄仄仄○仄仄,○仄仄平平仄○。
仄平仄○平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄仄仄○。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄○○平仄平仄,仄仄?仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄平平仄平仄○。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。

梦後寄欧阳永叔 (mèng hòu jì ōu yáng yǒng shū)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

不趁常参久,安眠向旧溪。
五更千里梦,残月一城鸡。
适往言犹是,浮生理可齐。
山王今已贵,肯听竹禽啼。

平平平平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平○平仄仄仄,仄仄平仄○仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄○平平。
平平○仄平仄仄,仄○仄仄平仄平。
仄仄仄仄○仄仄,○仄仄平平仄○。
仄平仄○平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄仄仄○。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄○○平仄平仄,仄仄?仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄平平仄平仄○。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。

友情 抒怀 期望

丰乐亭游春三首 其一 (fēng lè tíng yóu chūn sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 欧阳修

绿树交加山鸟啼,晴风荡落花飞。
鸟歌花舞太守醉,明日酒醒春已归。

平平平平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平○平仄仄仄,仄仄平仄○仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄○平平。
平平○仄平仄仄,仄○仄仄平仄平。
仄仄仄仄○仄仄,○仄仄平平仄○。
仄平仄○平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄仄仄○。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄○○平仄平仄,仄仄?仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄平平仄平仄○。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。

春天 写景 惜春 抒怀

百法庵次载叔韵 其八 (bǎi fǎ ān cì zǎi shū yùn qí bā)

朝代:宋    作者: 韩淲

翠泼春窗山数重,回坡复岭更高丛。
一声啼鸟破幽梦,抚槛露华清晓中。

平平平平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平○平仄仄仄,仄仄平仄○仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄○平平。
平平○仄平仄仄,仄○仄仄平仄平。
仄仄仄仄○仄仄,○仄仄平平仄○。
仄平仄○平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄仄仄○。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄○○平仄平仄,仄仄?仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄平平仄平仄○。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。

和朱元晦九曲櫂歌 其二 (hé zhū yuán huì jiǔ qū zhào gē qí èr)

朝代:宋    作者: 欧阳光祖

一曲回看天监池,一边草木与云齐。
金龙玉简无寻处,花自春风鸟自啼。

平平平平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平○平仄仄仄,仄仄平仄○仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄○平平。
平平○仄平仄仄,仄○仄仄平仄平。
仄仄仄仄○仄仄,○仄仄平平仄○。
仄平仄○平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄仄仄○。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄○○平仄平仄,仄仄?仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄平平仄平仄○。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。

动物

与谢三学士唱和八首 和龙门晓望 (yǔ xiè sān xué shì chàng hè bā shǒu hé lóng mén xiǎo wàng)

朝代:宋    作者: 欧阳修

雾蒙蒙晓望平,悠然驱马独吟行。
烟岚明灭川霞上,凌乱空山百鸟惊。

平平平平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平○平仄仄仄,仄仄平仄○仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄○平平。
平平○仄平仄仄,仄○仄仄平仄平。
仄仄仄仄○仄仄,○仄仄平平仄○。
仄平仄○平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄仄仄○。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄○○平仄平仄,仄仄?仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄平平仄平仄○。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。

写景 抒情 动物

依韵和欧阳永叔同游近郊 (yī yùn hé ōu yáng yǒng shū tóng yóu jìn jiāo)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

洛水桥边春已回,柳条葱蒨眼初开。
无人拾翠过幽渚,有客寻芳上古台。
林邃珍禽时一啭,酒酣红日未西颓。
知君最是怜风物,更约偷闲取次来。

平平平平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平○平仄仄仄,仄仄平仄○仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄○平平。
平平○仄平仄仄,仄○仄仄平仄平。
仄仄仄仄○仄仄,○仄仄平平仄○。
仄平仄○平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄仄仄○。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄○○平仄平仄,仄仄?仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄平平仄平仄○。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。

蔡仲谋遗鲫鱼十六尾余忆在襄城时获此鱼留以遗欧阳永叔 (cài zhòng móu yí jì yú shí liù wěi yú yì zài xiāng chéng shí huò cǐ yú liú yǐ yí ōu yáng yǒng shū)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

昔尝得圆鲫,留待故人食。
今君远赠之,故人大河北。
欲脍无庖人,欲寄无鸟翼。
放之已不活,烹煮费薪棘。

平平平平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平○平仄仄仄,仄仄平仄○仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄○平平。
平平○仄平仄仄,仄○仄仄平仄平。
仄仄仄仄○仄仄,○仄仄平平仄○。
仄平仄○平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄仄仄○。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄○○平仄平仄,仄仄?仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄平平仄平仄○。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。

依韵和欧阳永叔中秋邀许发运 (yī yùn hé ōu yáng yǒng shū zhōng qiū yāo xǔ fā yùn)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

看取主人无俗调,风前喜御夹衣凉。
竞邀三五最圆魄,知比寻常特地光。
艳曲旋教皆可听,秋花虽种未能香。
曾非恶少休防准,衆寡而今不易当。

平平平平平仄仄,仄仄仄仄○平平。
○平○平仄仄仄,仄仄平仄○仄平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平仄平平平,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,平平仄仄仄仄平。
平平仄仄仄○仄,仄仄仄仄仄仄○。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄○平平。
平平○仄平仄仄,仄○仄仄平仄平。
仄仄仄仄○仄仄,○仄仄平平仄○。
仄平仄○平仄仄,仄仄仄仄平仄仄。
仄平仄仄仄平仄,仄平平仄仄仄○。
平平平平仄仄仄,仄平仄仄平仄平。
平平平仄仄平仄,仄○仄仄平○平。
仄○○平仄平仄,仄仄?仄仄仄平。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平○仄仄平仄,仄平平仄平仄○。
○平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平仄平。
仄平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。