hé lú shì yù tōng táng qū
和卢侍御通塘曲 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李白 (lǐ bái)

君夸通塘好,通塘胜耶溪。
通塘在何处,远在寻阳西。
青萝嫋嫋挂烟树,白鹇处处聚沙堤。
石门中断平湖出,百丈金潭照云日。
何处沧浪垂钓翁,鼓櫂渔歌趣非一。
相逢不相识,出没绕通塘。
浦边清水明素足,别有浣沙吴女郎。
行尽绿潭潭转幽,疑是武陵春碧流。
秦人鸡犬桃花里,将比通塘渠见羞。
通塘不忍别,十去九迟回。
偶逢佳境心已醉,忽有一鸟从天来。
月出青山送行子,四边苦竹秋声起。
长吟白雪望星河,双垂两足扬素波。
梁鸿德耀会稽日,宁知此中乐事多。

平平平平仄,平平○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄仄平平。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○平仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○仄仄平平仄平,平仄仄平平仄平。
平平平仄平平仄,○仄平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
○○仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄○仄仄平。

jūn kuā tōng táng hǎo , tōng táng shèng yē xī 。
tōng táng zài hé chù , yuǎn zài xún yáng xī 。
qīng luó niǎo niǎo guà yān shù , bái xián chù chù jù shā dī 。
shí mén zhōng duàn píng hú chū , bǎi zhàng jīn tán zhào yún rì 。
hé chù cāng làng chuí diào wēng , gǔ zhào yú gē qù fēi yī 。
xiāng féng bù xiāng shí , chū mò rào tōng táng 。
pǔ biān qīng shuǐ míng sù zú , bié yǒu huàn shā wú nǚ láng 。
xíng jìn lǜ tán tán zhuǎn yōu , yí shì wǔ líng chūn bì liú 。
qín rén jī quǎn táo huā lǐ , jiāng bǐ tōng táng qú jiàn xiū 。
tōng táng bù rěn bié , shí qù jiǔ chí huí 。
ǒu féng jiā jìng xīn yǐ zuì , hū yǒu yī niǎo cóng tiān lái 。
yuè chū qīng shān sòng xíng zǐ , sì biān kǔ zhú qiū shēng qǐ 。
cháng yín bái xuě wàng xīng hé , shuāng chuí liǎng zú yáng sù bō 。
liáng hóng dé yào huì jī rì , níng zhī cǐ zhōng lè shì duō 。

和盧侍御通塘曲

—— 李白

君誇通塘好,通塘勝耶溪。
通塘在何處,遠在尋陽西。
青蘿嫋嫋挂烟樹,白鷴處處聚沙堤。
石門中斷平湖出,百丈金潭照雲日。
何處滄浪垂釣翁,鼓櫂漁歌趣非一。
相逢不相識,出沒繞通塘。
浦邊清水明素足,別有浣沙吳女郎。
行盡綠潭潭轉幽,疑是武陵春碧流。
秦人雞犬桃花裏,將比通塘渠見羞。
通塘不忍別,十去九遲回。
偶逢佳境心已醉,忽有一鳥從天來。
月出青山送行子,四邊苦竹秋聲起。
長吟白雪望星河,雙垂兩足揚素波。
梁鴻德耀會稽日,寧知此中樂事多。

平平平平仄,平平○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄仄平平。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○平仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○仄仄平平仄平,平仄仄平平仄平。
平平平仄平平仄,○仄平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
○○仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄○仄仄平。

jūn kuā tōng táng hǎo , tōng táng shèng yē xī 。
tōng táng zài hé chù , yuǎn zài xún yáng xī 。
qīng luó niǎo niǎo guà yān shù , bái xián chù chù jù shā dī 。
shí mén zhōng duàn píng hú chū , bǎi zhàng jīn tán zhào yún rì 。
hé chù cāng làng chuí diào wēng , gǔ zhào yú gē qù fēi yī 。
xiāng féng bù xiāng shí , chū mò rào tōng táng 。
pǔ biān qīng shuǐ míng sù zú , bié yǒu huàn shā wú nǚ láng 。
xíng jìn lǜ tán tán zhuǎn yōu , yí shì wǔ líng chūn bì liú 。
qín rén jī quǎn táo huā lǐ , jiāng bǐ tōng táng qú jiàn xiū 。
tōng táng bù rěn bié , shí qù jiǔ chí huí 。
ǒu féng jiā jìng xīn yǐ zuì , hū yǒu yī niǎo cóng tiān lái 。
yuè chū qīng shān sòng xíng zǐ , sì biān kǔ zhú qiū shēng qǐ 。
cháng yín bái xuě wàng xīng hé , shuāng chuí liǎng zú yáng sù bō 。
liáng hóng dé yào huì jī rì , níng zhī cǐ zhōng lè shì duō 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
君称赞通塘好,说通塘胜过耶溪。
通塘在哪里,远在寻阳的西边。
青萝婉约地垂挂在烟树上,白鹇到处聚集在沙堤上。
石门中断,平湖水从其中流出,百丈深的金潭照亮云日。
不知何处有一位沧浪垂钓的老人,敲鼓划船,垂钓歌声别有一番趣味。
相遇而不相识,来去在通塘周围徘徊。
江边清水明亮,有一位洗衣沙滩上的吴族女郎。
行至绿潭尽头,潭水转幽深,仿佛是武陵春天碧绿的流水。
秦人的家禽和狗在桃花丛中,与通塘的渠道相比也会感到羞愧。
离别通塘不忍心,十次离去只有九次回返。
偶然遇到美景,心已经陶醉,突然有一只鸟从天空飞来。
月亮升起,青山送别行人,四周苦竹的秋声开始响起。
长吟着白雪,眺望星河,双脚悬挂,轻扬着素波。
梁鸿德照耀着会稽的阳光,岂知道这里的乐事如此丰富多彩。

赏析::
这首诗是李白的《和卢侍御通塘曲》,表达了诗人对通塘风光的赞美和对生活的热爱之情。诗中通过描写通塘的自然景色和生活场景,展现了诗人对这个地方的深切感情。
首先,诗人以君夸通塘好,通塘胜耶溪为开篇,表明了他对通塘美景的赞美之情。通塘被描绘成一个远在寻阳西的幽静之地,与大自然融为一体,青萝挂烟树、白鹇聚沙堤,展现了通塘的宁静和美丽。
接下来,诗人以平湖出、金潭照云日等描写,揭示了通塘的独特之处,湖光山色和自然景色的壮丽之美令人陶醉。而通塘的渔歌和钓鱼之趣更加增添了诗意和乐趣。
诗中还出现了一位不相识的鼓櫂渔歌之人,这种偶然的相遇和陌生人之间的交往,使诗意更加深沉。浣沙吴女郎的描写也为通塘的美景增色不少,清水明素足,形象生动。
最后,诗人通过描写夜晚的景色,如月出青山、星河、白雪等,表现了通塘的夜晚之美,将读者带入一个宁静而令人陶醉的境界。诗人还提到了梁鸿德耀会稽日,表现了通塘的历史和文化底蕴。
整首诗以其细腻的描写和丰富的想象,展现了诗人对通塘美景和生活的热爱之情,同时也传达了对自然和人文的敬仰和赞美。
标签: 写景、抒情、咏物、怀古

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李白介绍:🔈

李白,字太白,陇西成纪人,凉武昭王暠九世孙。或曰山东人,或曰蜀人。白少有逸才,志气宏放,飘然有超世之心。初隐岷山,益州长史苏頲见而异之曰:“是子天才英特,可比相如。”天宝初,至长安,往见贺知章。知章见其文,叹曰:“子谪仙人也。”言於明皇,召见金銮殿,奏颂一篇。帝赐食,亲爲调羹。有诏供奉翰林,白犹与酒徒饮於巿。帝坐沈香亭子,意有所感,欲得白爲乐章,召入,而白已醉。左右以水頮面,稍解,援笔成文,婉丽精切。帝爱其才,数宴见。白常侍帝,醉,使高力士脱鞾。力士素贵,耻之,摘其诗以激杨贵妃。帝欲官白,妃輙沮止。白自知不爲亲近所容,恳求还山。帝赐金放还,乃浪迹江湖,终日沈饮。永王璘都督江陵,辟爲僚佐。璘谋乱... 查看更多>>

李白的诗:

相关诗词:

和吴侍御被使燕然 (hé wú shì yù bèi shǐ yàn rán)

朝代:唐    作者: 卢照邻

春归龙塞北,骑指雁门垂。
胡笳折杨柳,汉使采燕支。
戍城聊一望,花雪几参差。
关山有新曲,应向笛中吹。

平平平平仄,平平○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄仄平平。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○平仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○仄仄平平仄平,平仄仄平平仄平。
平平平仄平平仄,○仄平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
○○仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄○仄仄平。

动物

和李尚书命妓饯崔侍御 (hé lǐ shàng shū mìng jì jiàn cuī shì yù)

朝代:唐    作者: 卢邺

何郎载酒别贤侯,更吐歌珠宴庾楼。
莫道江南不同醉,即陪舟檝上京游。

平平平平仄,平平○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄仄平平。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○平仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○仄仄平平仄平,平仄仄平平仄平。
平平平仄平平仄,○仄平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
○○仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄○仄仄平。

和李尚书命妓饯崔侍御 (hé lǐ shàng shū mìng jì jiàn cuī shì yù)

朝代:唐    作者: 卢溵

乌台上客紫髯公,共捧天书静境中。
桃朵不辞歌白苎,耶溪暮雨起樵风。

平平平平仄,平平○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄仄平平。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○平仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○仄仄平平仄平,平仄仄平平仄平。
平平平仄平平仄,○仄平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
○○仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄○仄仄平。

曲江津亭谒华严长老见所赐御书因成二韵 (qǔ jiāng jīn tíng yè huá yán zhǎng lǎo jiàn suǒ cì yù shū yīn chéng èr yùn)

朝代:宋    作者: 余靖

数年不侍御炉傍,梦断千山隔帝乡。
今日见师堪下泪,御书开卷带天香。

平平平平仄,平平○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄仄平平。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○平仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○仄仄平平仄平,平仄仄平平仄平。
平平平仄平平仄,○仄平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
○○仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄○仄仄平。

同兵部李纾侍郎刑部包佶侍郎哭皇甫侍御曾 (tóng bīng bù lǐ shū shì láng xíng bù bāo jí shì láng kū huáng fǔ shì yù céng)

朝代:唐    作者: 卢纶

攀龙与泣麟,哀乐不同尘。
九陌霄汉侣,一灯冥漠人。
舟沈惊海阔,兰折怨霜频。
已矣复何见,故山应更春。

平平平平仄,平平○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄仄平平。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○平仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○仄仄平平仄平,平仄仄平平仄平。
平平平仄平平仄,○仄平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
○○仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄○仄仄平。

抒情 哀悼 动物

酬王侍御西陵渡见寄 (chóu wáng shì yù xī líng dù jiàn jì)

朝代:唐    作者: 严维

前年万里别,昨日一封书。
郢曲西陵渡,秦官使者车。
柳塘薰昼日,花水溢春渠。
若不嫌鸡黍,先令扫弊庐。

平平平平仄,平平○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄仄平平。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○平仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○仄仄平平仄平,平仄仄平平仄平。
平平平仄平平仄,○仄平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
○○仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄○仄仄平。

卢十九子蒙吟卢七员外洛川怀古六韵命余和 (lú shí jiǔ zǐ méng yín lú qī yuán wài luò chuān huái gǔ liù yùn mìng yú hé)

朝代:唐    作者: 元稹

闻道卢明府,闲行咏洛神。
浪圆疑靥笑,波鬬忆眉嚬。
蹀躞桥头马,空蒙水上尘。
草芽犹犯雪,冰岸欲消春。
寓目终无限,通辞未有因。
子蒙将此曲,吟似独眠人。

平平平平仄,平平○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄仄平平。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○平仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○仄仄平平仄平,平仄仄平平仄平。
平平平仄平平仄,○仄平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
○○仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄○仄仄平。

和资政侍郎湖亭杂咏绝句十首 莲塘 (hé zī zhèng shì láng hú tíng zá yǒng jué jù shí shǒu lián táng)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

不畏塘雨急,钿叶自相遮。
纹禽忽飞去,冲落波上霞。

平平平平仄,平平○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄仄平平。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○平仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○仄仄平平仄平,平仄仄平平仄平。
平平平仄平平仄,○仄平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
○○仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄○仄仄平。

寒食日戏赠李侍御 (hán shí rì xì zèng lǐ shì yù)

朝代:唐    作者: 卢延让

十二街如市,红尘咽不开。
洒蹄骢马汗,没处看花来。

平平平平仄,平平○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄仄平平。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○平仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○仄仄平平仄平,平仄仄平平仄平。
平平平仄平平仄,○仄平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
○○仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄○仄仄平。

杂曲歌辞 小长干曲 (zá qū gē cí xiǎo cháng gān qū)

朝代:唐    作者: 崔国辅

月暗送湖风,相寻路不通。
菱歌唱不辍,知在此塘中。

平平平平仄,平平○平平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄仄平平。
仄平○仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
平仄平○平仄平,仄仄平平仄平仄。
○平仄○仄,仄仄仄平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
○仄仄平平仄平,平仄仄平平仄平。
平平平仄平平仄,○仄平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄○○。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平仄○仄,仄平仄仄平平仄。
○○仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄○仄仄平。