hé chù zhōu wéi shǐ jūn xīn kāi nán xī
和处州韦使君新开南溪 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 朱庆余 (zhū qìng yú)

地里光图谶,樵人共说深。
悠然想高躅,坐使变荒岑。
疏凿因殊旧,亭台亦自今。
静容猨暂下,闲与鹤同寻。
转斾驯禽起,褰帷瀑溜侵。
石稀潭见底,岚暗树无阴。
跻险难通屐,攀栖称抱琴。
云风开物意,潭水识人心。
携榼巡花遍,移舟惜景沈。
世嫌山水僻,谁伴谢公吟。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。

dì lǐ guāng tú chèn , qiáo rén gòng shuō shēn 。
yōu rán xiǎng gāo zhú , zuò shǐ biàn huāng cén 。
shū záo yīn shū jiù , tíng tái yì zì jīn 。
jìng róng yuán zàn xià , xián yǔ hè tóng xún 。
zhuǎn pèi xùn qín qǐ , qiān wéi pù liū qīn 。
shí xī tán jiàn dǐ , lán àn shù wú yīn 。
jī xiǎn nán tōng jī , pān qī chēng bào qín 。
yún fēng kāi wù yì , tán shuǐ shí rén xīn 。
xié kē xún huā biàn , yí zhōu xī jǐng shěn 。
shì xián shān shuǐ pì , shuí bàn xiè gōng yín 。

和處州韋使君新開南溪

—— 朱慶餘

地里光圖讖,樵人共說深。
悠然想高躅,坐使變荒岑。
疏鑿因殊舊,亭臺亦自今。
靜容猨暫下,閑與鶴同尋。
轉斾馴禽起,褰帷瀑溜侵。
石稀潭見底,嵐暗樹無陰。
躋險難通屐,攀栖稱抱琴。
雲風開物意,潭水識人心。
攜榼巡花遍,移舟惜景沈。
世嫌山水僻,誰伴謝公吟。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。

dì lǐ guāng tú chèn , qiáo rén gòng shuō shēn 。
yōu rán xiǎng gāo zhú , zuò shǐ biàn huāng cén 。
shū záo yīn shū jiù , tíng tái yì zì jīn 。
jìng róng yuán zàn xià , xián yǔ hè tóng xún 。
zhuǎn pèi xùn qín qǐ , qiān wéi pù liū qīn 。
shí xī tán jiàn dǐ , lán àn shù wú yīn 。
jī xiǎn nán tōng jī , pān qī chēng bào qín 。
yún fēng kāi wù yì , tán shuǐ shí rén xīn 。
xié kē xún huā biàn , yí zhōu xī jǐng shěn 。
shì xián shān shuǐ pì , shuí bàn xiè gōng yín 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
地里有一幅明亮的图谶,樵夫们一起谈论着其中的奥秘。
我心悠然,想象自己登上高山,坐在那崎岖的山巅。山下的景色也随之改变,变成了一片茫茫荒岑。
这片山地被人疏凿开来,因为年代久远,留下了历史的痕迹。而亭台楼阁也是从那时起出现的。
在这宁静的容颜下,猿猴暂时停止了嬉戏,闲散地与仙鹤一起寻找乐趣。
驯养的禽鸟跳上了车,卷起车帷,瀑布声侵入耳畔。
石头稀疏,潭水见底,薄雾笼罩的树木看不到影子。
攀爬险峻的山道,很难穿越,只能蹑手蹑脚地攀上,手里抱着琴。
云和风带来了物事的变幻意象,潭水洞察人心。
手提酒榼,我四处游览花园,移动船只时不舍地沉醉在美景之中。
世人嫌弃这山水之地偏僻,不知有谁能陪伴谢公一起吟咏。

赏析:
这首诗《和处州韦使君新开南溪》以写景为主线,借叙述者悠然在山溪间游赏的过程中,描述了这片山水的自然美景。
首句“地里光图谶,樵人共说深。”描绘了神秘的地理图谶和当地樵夫深奥的传说,预示了诗中山水之奇妙。接着以“悠然想高躅,坐使变荒岑。”表现了叙述者在此处得以自由驰骋,对于山水景色的随心徜徉。诗中写景之余也将自然景观与人的心境融合,通过“疏凿因殊旧,亭台亦自今。”表达了古今交融,历史与现代共存的意象。
随后,叙述者与自然相互交融,“静容猨暂下,闲与鹤同寻。”展现了诗人在自然中与动植物共鸣、共享宁静的景象。接着以“转斾驯禽起,褰帷瀑溜侵。”表现了自然景色的生动变幻,瀑布、禽鸟形象逼真,形势生动。而“石稀潭见底,岚暗树无阴。”则勾勒了清澈潭水、隐约树影,自然景色的真实与抽象相映成趣。
诗中表现了叙述者攀登山崖、游船溪水的险阻,以及与音乐共赏山水之美,“跻险难通屐,攀栖称抱琴。”再以“云风开物意,潭水识人心。”表现了山水景色的神奇变化与心境的愉悦相互映衬。最后两节,诗人表达了对自然景色的惜别之情,以及对于境地的深情留恋:“携榼巡花遍,移舟惜景沈。”和“世嫌山水僻,谁伴谢公吟。”。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者朱庆余介绍:🔈

朱庆余,名可久,以字行,越州人。受知於张籍,登宝历进士第。诗二卷。 查看更多>>

朱庆余的诗:

相关诗词:

答开州韦使君寄车前子 (dá kāi zhōu wéi shǐ jūn jì chē qián zǐ)

朝代:唐    作者: 张籍

开州午日车前子,作药人皆道有神。
慙愧使君怜病眼,三千余里寄闲人。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。

和酬聂充甫新寄 (hé chóu niè chōng fǔ xīn jì)

朝代:宋    作者: 韦骧

霜叶乘风舞,秋云盖野平。
南溪尘境绝,东道玉壶清。
佳处怜君得,新篇慰我情。
无缘一携手,相共濯冠缨。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。

送韦向之睦州谒使君 (sòng wéi xiàng zhī mù zhōu yè shǐ jūn)

朝代:唐    作者: 唐彦谦

才子南游多远情,闲舟荡漾任春行。
新安江上长如此,何似新安太守清。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。

送韦向睦州谒独孤使君汜 (sòng wéi xiàng mù zhōu yè dú gū shǐ jūn sì)

朝代:唐    作者: 皎然

才子南看多远情,闲舟荡漾任春行。
新安江色长如此,何似新安太守清。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。

和韦开州盛山十二首 梅溪 (hé wéi kāi zhōu shèng shān shí èr shǒu méi xī)

朝代:唐    作者: 张籍

自爱新梅好,行寻一径斜。
不教人扫石,恐损落来花。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。

南海送韦七使君赴象州任 (nán hǎi sòng wéi qī shǐ jūn fù xiàng zhōu rèn)

朝代:唐    作者: 陈陶

一鹗韦公子,新恩颁郡符。
岛夷通荔浦,龙节过苍梧。
地理金城近,天涯玉树孤。
圣朝朱绂贵,从此展雄图。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。

动物

雪中游北山呈广州使君和叔同年 (xuě zhōng yóu běi shān chéng guǎng zhōu shǐ jūn hé shū tóng nián)

朝代:宋    作者: 王安石

南州岁晚亦花开,有底堪随驿使来。
看取锺山如许雪,何须持寄岭头梅。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。

和韦潘前辈七月十二日夜泊池州城下先寄上李使君 (hé wéi pān qián bèi qī yuè shí èr rì yè bó chí zhōu chéng xià xiān jì shàng lǐ shǐ jūn)

朝代:唐    作者: 李商隐

桂含爽气三秋首,蓂吐中旬二叶新。
正是澄江如练处,玄晖应喜见诗人。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。

州将和丁内翰寄题延州龙图新开柳湖五阕 其三 (zhōu jiāng hé dīng nèi hàn jì tí yán zhōu lóng tú xīn kāi liǔ hú wǔ què qí sān)

朝代:宋    作者: 宋祁

浚湖栽柳重城下,弄水攀条三岁中。
谁见使君欹帽处,鸭头波上雪花风。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。

动物

奉和虢州刘给事使君三堂新题二十一咏 柳溪 (fèng hé guó zhōu liú gěi shì shǐ jūn sān táng xīn tí èr shí yī yǒng liǔ xī)

朝代:唐    作者: 韩愈

柳树谁人种,行行夹岸高。
莫将条系缆,着处有蝉号。

仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平○仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平○。