hán dān gōng rén yuàn
邯郸宫人怨 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 崔颢 (cuī hào)

邯郸陌上三月春,暮行逢见一妇人。
自言乡里本燕赵,少小随家西入秦。
母兄怜爱无俦侣,五岁名为阿娇女。
七岁丰茸好颜色,八岁黠惠能言语。
十三兄弟教诗书,十五青楼学歌舞。
我家青楼临道傍,纱窗绮幔暗闻香。
日暮笙歌君驻马,春日妆梳妾断肠。
不用城南使君壻,本求三十侍中郎。
何知汉帝好容色,玉辇携登归建章。
建章宫殿不知数,万户千门深且长。
百堵涂椒接青琐,九华阁道连洞房。
水晶帘箔云母扇,琉璃窗牖玳瑁牀。
岁岁年年奉欢宴,娇贵荣华谁不羡。
恩情莫比陈皇后,宠爱全胜赵飞燕。
瑶房侍寝世莫知,金屋更衣人不见。
谁言一朝复一日,君王弃世市朝变。
宫车出葬茂陵田,贱妾独留长信殿。
一朝太子升至尊,宫中人事如掌翻。
同时侍女见谗毁,後来新人莫敢言。
兄弟印绶皆被夺,昔年赏赐不复存。
一旦放归旧乡里,乘车垂泪还入门。
父母愍我曾富贵,嫁与西舍金王孙。
念此翻覆复何道,百年盛衰谁能保。
忆昨尚如春日花,悲今已作秋时草。
少年去去莫停鞭,人生万事由上天。
非我今日独如此,古今歇薄皆共然。

平平仄仄○仄平,仄○平仄仄仄平。
仄平平仄仄○仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平○仄。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄○平仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,平平仄仄仄○平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平○○○。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄○,平平平仄仄仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平平仄仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平○。
平平仄仄仄仄平,平仄○○平仄仄。
平平仄平仄仄仄,平○仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平○平仄○仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄平仄,○平平仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
仄仄仄○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄平仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。

hán dān mò shàng sān yuè chūn , mù xíng féng jiàn yī fù rén 。
zì yán xiāng lǐ běn yān zhào , shǎo xiǎo suí jiā xī rù qín 。
mǔ xiōng lián ài wú chóu lǚ , wǔ suì míng wèi ā jiāo nǚ 。
qī suì fēng róng hǎo yán sè , bā suì xiá huì néng yán yǔ 。
shí sān xiōng dì jiào shī shū , shí wǔ qīng lóu xué gē wǔ 。
wǒ jiā qīng lóu lín dào bàng , shā chuāng qǐ màn àn wén xiāng 。
rì mù shēng gē jūn zhù mǎ , chūn rì zhuāng shū qiè duàn cháng 。
bù yòng chéng nán shǐ jūn xù , běn qiú sān shí shì zhōng láng 。
hé zhī hàn dì hǎo róng sè , yù niǎn xié dēng guī jiàn zhāng 。
jiàn zhāng gōng diàn bù zhī shù , wàn hù qiān mén shēn qiě cháng 。
bǎi dǔ tú jiāo jiē qīng suǒ , jiǔ huá gé dào lián dòng fáng 。
shuǐ jīng lián bó yún mǔ shàn , liú lí chuāng yǒu dài mào chuáng 。
suì suì nián nián fèng huān yàn , jiāo guì róng huá shuí bù xiàn 。
ēn qíng mò bǐ chén huáng hòu , chǒng ài quán shèng zhào fēi yàn 。
yáo fáng shì qǐn shì mò zhī , jīn wū gēng yī rén bù jiàn 。
shuí yán yī cháo fù yī rì , jūn wáng qì shì shì cháo biàn 。
gōng chē chū zàng mào líng tián , jiàn qiè dú liú cháng xìn diàn 。
yī cháo tài zǐ shēng zhì zūn , gōng zhōng rén shì rú zhǎng fān 。
tóng shí shì nǚ jiàn chán huǐ , hòu lái xīn rén mò gǎn yán 。
xiōng dì yìn shòu jiē bèi duó , xī nián shǎng cì bù fù cún 。
yī dàn fàng guī jiù xiāng lǐ , chéng chē chuí lèi huán rù mén 。
fù mǔ mǐn wǒ céng fù guì , jià yǔ xī shè jīn wáng sūn 。
niàn cǐ fān fù fù hé dào , bǎi nián shèng shuāi shuí néng bǎo 。
yì zuó shàng rú chūn rì huā , bēi jīn yǐ zuò qiū shí cǎo 。
shào nián qù qù mò tíng biān , rén shēng wàn shì yóu shàng tiān 。
fēi wǒ jīn rì dú rú cǐ , gǔ jīn xiē báo jiē gòng rán 。

邯鄲宮人怨

—— 崔顥

邯鄲陌上三月春,暮行逢見一婦人。
自言鄉里本燕趙,少小隨家西入秦。
母兄憐愛無儔侶,五歲名爲阿嬌女。
七歲丰茸好顏色,八歲黠惠能言語。
十三兄弟教詩書,十五青樓學歌舞。
我家青樓臨道傍,紗窗綺幔暗聞香。
日暮笙歌君駐馬,春日妝梳妾斷腸。
不用城南使君壻,本求三十侍中郎。
何知漢帝好容色,玉輦攜登歸建章。
建章宮殿不知數,萬戶千門深且長。
百堵塗椒接青瑣,九華閣道連洞房。
水晶簾箔雲母扇,琉璃窗牖玳瑁牀。
歲歲年年奉歡宴,嬌貴榮華誰不羨。
恩情莫比陳皇后,寵愛全勝趙飛燕。
瑤房侍寢世莫知,金屋更衣人不見。
誰言一朝復一日,君王棄世市朝變。
宮車出葬茂陵田,賤妾獨留長信殿。
一朝太子升至尊,宮中人事如掌翻。
同時侍女見讒毀,後來新人莫敢言。
兄弟印綬皆被奪,昔年賞賜不復存。
一旦放歸舊鄉里,乘車垂淚還入門。
父母愍我曾富貴,嫁與西舍金王孫。
念此翻覆復何道,百年盛衰誰能保。
憶昨尚如春日花,悲今已作秋時草。
少年去去莫停鞭,人生萬事由上天。
非我今日獨如此,古今歇薄皆共然。

平平仄仄○仄平,仄○平仄仄仄平。
仄平平仄仄○仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平○仄。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄○平仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,平平仄仄仄○平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平○○○。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄○,平平平仄仄仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平平仄仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平○。
平平仄仄仄仄平,平仄○○平仄仄。
平平仄平仄仄仄,平○仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平○平仄○仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄平仄,○平平仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
仄仄仄○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄平仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。

hán dān mò shàng sān yuè chūn , mù xíng féng jiàn yī fù rén 。
zì yán xiāng lǐ běn yān zhào , shǎo xiǎo suí jiā xī rù qín 。
mǔ xiōng lián ài wú chóu lǚ , wǔ suì míng wèi ā jiāo nǚ 。
qī suì fēng róng hǎo yán sè , bā suì xiá huì néng yán yǔ 。
shí sān xiōng dì jiào shī shū , shí wǔ qīng lóu xué gē wǔ 。
wǒ jiā qīng lóu lín dào bàng , shā chuāng qǐ màn àn wén xiāng 。
rì mù shēng gē jūn zhù mǎ , chūn rì zhuāng shū qiè duàn cháng 。
bù yòng chéng nán shǐ jūn xù , běn qiú sān shí shì zhōng láng 。
hé zhī hàn dì hǎo róng sè , yù niǎn xié dēng guī jiàn zhāng 。
jiàn zhāng gōng diàn bù zhī shù , wàn hù qiān mén shēn qiě cháng 。
bǎi dǔ tú jiāo jiē qīng suǒ , jiǔ huá gé dào lián dòng fáng 。
shuǐ jīng lián bó yún mǔ shàn , liú lí chuāng yǒu dài mào chuáng 。
suì suì nián nián fèng huān yàn , jiāo guì róng huá shuí bù xiàn 。
ēn qíng mò bǐ chén huáng hòu , chǒng ài quán shèng zhào fēi yàn 。
yáo fáng shì qǐn shì mò zhī , jīn wū gēng yī rén bù jiàn 。
shuí yán yī cháo fù yī rì , jūn wáng qì shì shì cháo biàn 。
gōng chē chū zàng mào líng tián , jiàn qiè dú liú cháng xìn diàn 。
yī cháo tài zǐ shēng zhì zūn , gōng zhōng rén shì rú zhǎng fān 。
tóng shí shì nǚ jiàn chán huǐ , hòu lái xīn rén mò gǎn yán 。
xiōng dì yìn shòu jiē bèi duó , xī nián shǎng cì bù fù cún 。
yī dàn fàng guī jiù xiāng lǐ , chéng chē chuí lèi huán rù mén 。
fù mǔ mǐn wǒ céng fù guì , jià yǔ xī shè jīn wáng sūn 。
niàn cǐ fān fù fù hé dào , bǎi nián shèng shuāi shuí néng bǎo 。
yì zuó shàng rú chūn rì huā , bēi jīn yǐ zuò qiū shí cǎo 。
shào nián qù qù mò tíng biān , rén shēng wàn shì yóu shàng tiān 。
fēi wǒ jīn rì dú rú cǐ , gǔ jīn xiē báo jiē gòng rán 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
邯郸的陌上,三月的春天,我在黄昏的行走中遇见了一位妇人。她自言是燕赵的本乡人,小时候随家人西入秦。在家中,母亲和兄长们都疼爱她,没有比她更亲密的伴侣。五岁时,她被命名为阿娇。七岁时,她长得丰茸可爱,容颜绝色。八岁时,她聪慧机智,能言善辩。

十三个兄弟教她读书识字,到了十五岁时,她开始在青楼学习歌舞技艺。我家的青楼临街而建,纱窗绮幔下,暗暗传来芳香的味道。黄昏时分,笙歌声响起,君主停驻着马,而春日里我只能整理打扮自己,心碎得无法自拔。

不用城南的使君作丈夫,她本想成为三十名侍中郎的宠妃。谁能想到,汉帝对她的容貌如此青睐,她竟然被选中乘坐玉辇回到建章宫殿。建章宫殿多得数不清,万户千门,宽广而长远。无数彩墙与青砖相接,九华阁的道路连接着一座座洞房。

水晶帘和云母扇,琉璃窗户与玳瑁床,无不显得奢华华丽。岁岁年年都有欢宴,她身份显赫,荣华富贵,谁不为之羡慕。她得到的宠爱胜过陈皇后,恩情无人可比。她侍寝在瑶房中,世人不得知晓,金屋里的更衣人也从未见过。

谁会说一朝复一日,君王辞世,朝堂发生了翻天覆地的变化。宫车出发,前往茂陵的田地,贱妾却独自留在长信殿中。太子一朝升至尊位,宫中的一切都在转瞬之间发生变故。同时,侍女们被人诬告毁谤,后来的新人们都不敢再说出实情。

兄弟们的官印和绶带都被夺走,昔日的赏赐已经荡然无存。一旦放归到旧乡里,我坐在车上,流下悲伤的泪水回到了家门。父母为我感到痛惜,曾经嫁给了西舍的金王孙。回想起这一切的变故,我心中充满了迷茫,百年的荣耀和衰败谁能保证。

回忆昨天,仿佛还是春天的花朵,悲哀如今已变成秋天的枯草。年轻人啊,继续前行,不要停下马鞭。人生的万事都由上天决定,不仅是我今天的遭遇,古往今来,命运薄弱的人都是如此。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者崔颢介绍:🔈

崔颢,汴州人。开元十一年,登进士第。有俊才,累官司勳员外郎。天宝十三年卒。诗一卷。 查看更多>>

崔颢的诗:

相关诗词:

邯郸驿 (hán dān yì)

朝代:宋    作者: 范成大

长安大道走邯郸,倚瑟佳人怅望间。
若见羶腥似今日,汉宫何用忆关山。

平平仄仄○仄平,仄○平仄仄仄平。
仄平平仄仄○仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平○仄。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄○平仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,平平仄仄仄○平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平○○○。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄○,平平平仄仄仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平平仄仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平○。
平平仄仄仄仄平,平仄○○平仄仄。
平平仄平仄仄仄,平○仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平○平仄○仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄平仄,○平平仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
仄仄仄○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄平仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。

咏史诗 邯郸 (yǒng shǐ shī hán dān)

朝代:唐    作者: 胡曾

晓入邯郸十里春,东风吹下玉楼尘。
青娥莫怪频含笑,记得当年失步人。

平平仄仄○仄平,仄○平仄仄仄平。
仄平平仄仄○仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平○仄。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄○平仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,平平仄仄仄○平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平○○○。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄○,平平平仄仄仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平平仄仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平○。
平平仄仄仄仄平,平仄○○平仄仄。
平平仄平仄仄仄,平○仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平○平仄○仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄平仄,○平平仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
仄仄仄○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄平仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。

邯郸道 (hán dān dào)

朝代:宋    作者: 范成大

薄晚霜侵使者车,邯郸阪峻且徐驱。
困来也作黄粱梦,不梦封侯梦石湖。

平平仄仄○仄平,仄○平仄仄仄平。
仄平平仄仄○仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平○仄。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄○平仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,平平仄仄仄○平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平○○○。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄○,平平平仄仄仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平平仄仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平○。
平平仄仄仄仄平,平仄○○平仄仄。
平平仄平仄仄仄,平○仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平○平仄○仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄平仄,○平平仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
仄仄仄○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄平仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。

邯郸冬至夜思家 (hán dān dōng zhì yè sī jiā)

朝代:唐    作者: 白居易

邯郸驿里逢冬至,抱膝灯前影伴身。
想得家中夜深坐,还应说着远行人。

平平仄仄○仄平,仄○平仄仄仄平。
仄平平仄仄○仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平○仄。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄○平仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,平平仄仄仄○平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平○○○。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄○,平平平仄仄仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平平仄仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平○。
平平仄仄仄仄平,平仄○○平仄仄。
平平仄平仄仄仄,平○仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平○平仄○仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄平仄,○平平仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
仄仄仄○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄平仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。

冬天 地名 思乡

邯郸客舍歌 (hán dān kè shè gē)

朝代:唐    作者: 岑参

客从长安来,驱马邯郸道。
伤心丛台下,一带生蔓草。
客舍门临漳水边,垂杨下系钓鱼船。
邯郸女儿夜沽酒,对客挑灯夸数钱。
酪酊醉时日正午,一曲狂歌垆上眠。

平平仄仄○仄平,仄○平仄仄仄平。
仄平平仄仄○仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平○仄。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄○平仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,平平仄仄仄○平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平○○○。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄○,平平平仄仄仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平平仄仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平○。
平平仄仄仄仄平,平仄○○平仄仄。
平平仄平仄仄仄,平○仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平○平仄○仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄平仄,○平平仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
仄仄仄○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄平仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。

邯郸才人嫁为厮养卒妇 (hán dān cái rén jià wèi sī yǎng zú fù)

朝代:唐    作者: 李白

妾本崇台女,扬蛾入丹阙。
自倚颜如花,宁知有凋歇。
一辞玉阶下,去若朝云没。
每忆邯郸城,深宫梦秋月。
君王不可见,惆怅至明发。

平平仄仄○仄平,仄○平仄仄仄平。
仄平平仄仄○仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平○仄。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄○平仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,平平仄仄仄○平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平○○○。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄○,平平平仄仄仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平平仄仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平○。
平平仄仄仄仄平,平仄○○平仄仄。
平平仄平仄仄仄,平○仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平○平仄○仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄平仄,○平平仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
仄仄仄○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄平仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。

杂曲歌辞 邯郸才人嫁为厮养卒妇 (zá qū gē cí hán dān cái rén jià wèi sī yǎng zú fù)

朝代:唐    作者: 李白

妾本丛台女,扬蛾入丹阙。
自倚颜如花,宁知有凋歇。
一辞玉阶下,去若朝云没。
每忆邯郸城,深宫梦秋月。
君王不可见,惆怅至明发。

平平仄仄○仄平,仄○平仄仄仄平。
仄平平仄仄○仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平○仄。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄○平仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,平平仄仄仄○平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平○○○。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄○,平平平仄仄仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平平仄仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平○。
平平仄仄仄仄平,平仄○○平仄仄。
平平仄平仄仄仄,平○仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平○平仄○仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄平仄,○平平仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
仄仄仄○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄平仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。

抒情 怀旧

邯郸郭公词 (hán dān guō gōng cí)

朝代:唐    作者: 温庭筠

金笳悲故曲,玉座积深尘。
言是邯郸伎,不见邺城人。
青苔竟埋骨,红粉自伤神。
唯有漳河柳,还向旧营春。

平平仄仄○仄平,仄○平仄仄仄平。
仄平平仄仄○仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平○仄。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄○平仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,平平仄仄仄○平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平○○○。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄○,平平平仄仄仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平平仄仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平○。
平平仄仄仄仄平,平仄○○平仄仄。
平平仄平仄仄仄,平○仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平○平仄○仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄平仄,○平平仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
仄仄仄○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄平仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。

杂歌谣辞 邯郸郭公辞 (zá gē yáo cí hán dān guō gōng cí)

朝代:唐    作者: 温庭筠

金笳悲故曲,玉座积深尘。
言是邯郸伎,不易邺城人。
青苔竟埋骨,红粉自伤神。
唯有漳河柳,还向旧营春。

平平仄仄○仄平,仄○平仄仄仄平。
仄平平仄仄○仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平○仄。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄○平仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,平平仄仄仄○平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平○○○。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄○,平平平仄仄仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平平仄仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平○。
平平仄仄仄仄平,平仄○○平仄仄。
平平仄平仄仄仄,平○仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平○平仄○仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄平仄,○平平仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
仄仄仄○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄平仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。

邯郸少年行 (hán dān shào nián xíng)

朝代:唐    作者: 高适

邯郸城南游侠子,自矜生长邯郸里。
千塲纵博家仍富,几度报讐身不死。
宅中歌笑日纷纷,门外车马常如云。
未知肝胆向谁是,令人却忆平原君。
君不见今人交态薄,黄金用尽还疎索。
以兹感叹辞旧游,更於时事无所求。
且与少年饮美酒,往来射猎西山头。

平平仄仄○仄平,仄○平仄仄仄平。
仄平平仄仄○仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平平○仄。
仄仄平○仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
仄○平仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平平○仄仄,平平仄仄仄○平。
仄仄平平平仄仄,平仄平平仄仄平。
仄仄平平仄平仄,仄平○仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平○○○。
仄仄平平仄平仄,仄平仄仄平仄平。
仄平平仄平仄○,平平平仄仄仄平。
仄仄平平仄平仄,○仄平平平仄仄。
平平仄仄平平仄,仄仄平○仄平○。
平平仄仄仄仄平,平仄○○平仄仄。
平平仄平仄仄仄,平○仄仄仄平仄。
平平仄仄仄平平,仄仄仄○○仄仄。
仄平仄仄平仄平,平○平仄○仄平。
平平仄仄仄○仄,仄平平平仄仄平。
平仄仄仄平仄仄,仄平仄仄仄仄平。
仄仄仄平仄平仄,○平平仄平仄平。
仄仄仄仄平仄仄,仄仄平仄平○平。
仄仄平仄仄平仄,仄平仄平平平仄。
仄仄仄○平仄平,平平仄仄平平仄。
仄平仄仄仄平平,平平仄仄平仄平。
平仄平仄仄○仄,仄平仄仄平仄平。

游侠 生活