fèng xiè yún jū qīng gòng zhī zhāo
奉谢芸居清供之招 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 周端臣 (zhōu duān chén)

生平愧彼苍,得饱非耘种。
自揆蔑寸长,居然叨薄俸。
朅来桂玉地,幸了藜藿奉。
日昨访芸居,见我如伯仲。
剧谈辟幽荒,妙论洗沉痛。
呼童张樽罍,芳醪启春瓮。
乃约屏羶荤,初筵俱清供。
珠樱映翠荚,光色交浮动。
佳境喜渐入,恺之未痴惷。
属厌荐春萌,隽永咀秋葑。
黄独忽登俎,味借蜂蜜重。
翻怜少陵翁,山雪入吟讽。
早韭晚菘辈,吾家所售用。
列品不自珍,而与朋友共。
琱盘放手空,适口颇恣纵。
日暮雨催返,虚窗结清梦。
寄语五侯鲭,从兹勿劳送。

平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平○平平,平平仄平仄。
仄仄○平平,平平平平仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄平平,平仄仄○仄。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
平平仄仄○,仄仄○仄仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄○仄。

shēng píng kuì bǐ cāng , dé bǎo fēi yún zhǒng 。
zì kuí miè cùn cháng , jū rán dāo báo fèng 。
qiè lái guì yù dì , xìng le lí huò fèng 。
rì zuó fǎng yún jū , jiàn wǒ rú bǎi chóng 。
jù tán pì yōu huāng , miào lùn xǐ chén tòng 。
hū tóng zhāng zūn léi , fāng láo qǐ chūn wèng 。
nǎi yuē píng shān hūn , chū yán jù qīng gòng 。
zhū yīng yìng cuì jiá , guāng sè jiāo fú dòng 。
jiā jìng xǐ jiàn rù , kǎi zhī wèi chī chǔn 。
shǔ yàn jiàn chūn méng , juàn yǒng zuǐ qiū fēng 。
huáng dú hū dēng zǔ , wèi jiè fēng mì chóng 。
fān lián shǎo líng wēng , shān xuě rù yín fěng 。
zǎo jiǔ wǎn sōng bèi , wú jiā suǒ shòu yòng 。
liè pǐn bù zì zhēn , ér yǔ péng yǒu gòng 。
diāo pán fàng shǒu kōng , shì kǒu pō zì zòng 。
rì mù yǔ cuī fǎn , xū chuāng jié qīng mèng 。
jì yǔ wǔ hóu qīng , cóng zī wù láo sòng 。

奉謝芸居清供之招

—— 周端臣

生平愧彼蒼,得飽非耘種。
自揆蔑寸長,居然叨薄俸。
朅來桂玉地,幸了藜藿奉。
日昨訪芸居,見我如伯仲。
劇談闢幽荒,妙論洗沉痛。
呼童張樽罍,芳醪啟春甕。
乃約屏羶葷,初筵俱清供。
珠櫻映翠莢,光色交浮動。
佳境喜漸入,愷之未癡惷。
屬厭薦春萌,雋永咀秋葑。
黄獨忽登俎,味借蜂蜜重。
翻憐少陵翁,山雪入吟諷。
早韭晚菘輩,吾家所售用。
列品不自珍,而與朋友共。
琱盤放手空,適口頗恣縱。
日暮雨催返,虛窗結清夢。
寄語五侯鯖,從茲勿勞送。

平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平○平平,平平仄平仄。
仄仄○平平,平平平平仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄平平,平仄仄○仄。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
平平仄仄○,仄仄○仄仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄○仄。

shēng píng kuì bǐ cāng , dé bǎo fēi yún zhǒng 。
zì kuí miè cùn cháng , jū rán dāo báo fèng 。
qiè lái guì yù dì , xìng le lí huò fèng 。
rì zuó fǎng yún jū , jiàn wǒ rú bǎi chóng 。
jù tán pì yōu huāng , miào lùn xǐ chén tòng 。
hū tóng zhāng zūn léi , fāng láo qǐ chūn wèng 。
nǎi yuē píng shān hūn , chū yán jù qīng gòng 。
zhū yīng yìng cuì jiá , guāng sè jiāo fú dòng 。
jiā jìng xǐ jiàn rù , kǎi zhī wèi chī chǔn 。
shǔ yàn jiàn chūn méng , juàn yǒng zuǐ qiū fēng 。
huáng dú hū dēng zǔ , wèi jiè fēng mì chóng 。
fān lián shǎo líng wēng , shān xuě rù yín fěng 。
zǎo jiǔ wǎn sōng bèi , wú jiā suǒ shòu yòng 。
liè pǐn bù zì zhēn , ér yǔ péng yǒu gòng 。
diāo pán fàng shǒu kōng , shì kǒu pō zì zòng 。
rì mù yǔ cuī fǎn , xū chuāng jié qīng mèng 。
jì yǔ wǔ hóu qīng , cóng zī wù láo sòng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

生平愧彼苍,一生感到惭愧于上天,虽然得以吃饱饭却不是靠努力种田。
自我反省觉得自己短小微不足道,却居然得到微薄的俸禄。
幸运地来到桂玉之地,却只能靠着吃些粗茶淡饭维持生计。
昨天去拜访芸居,见到我被人看作和朋友一样亲近。
进行深入的谈话,开拓幽深的思考,引人入胜的讨论洗涤了内心的沉痛。
呼唤仆人张开酒罐酒杯,香醪奠入春天的瓮中。
然后决定避开油腥等重味,初次的宴席都是清淡的食品。
美丽的珍珠和樱桃花映照在翡翠色的盘子中,光彩与色泽相互交错。
进入了宜人的景境,心情逐渐愉悦,还不至于迷惘痴呆。
对于厌倦的春菜,开始品尝着长久的秋菜,悠然自得。
黄独酒味忽然登上食席,味道就像借助了蜂蜜的芬芳。
深感赏识少陵翁,仿佛山中的雪在他的吟咏中变得深奥而有启发。
早上采摘的韭菜晚上品尝,晚上采摘的菘菜早上出售,这是我家常常供应的蔬菜。
排列的食品并不自以为珍贵,而是与朋友一同分享。
饮食的盘子摆在桌上空着,适口而多情地随意享受。
日暮时分,雨势催促着我归去,窗外虚影结成清澈的梦境。
寄语给五侯的鲭鱼,从今以后请不必再费劲送来。


总结:

诗人表达了一种自省和感慨之情,通过对生活的点滴描摹,表现出对于人生境遇的思考和对于情感人际的体察。他在平淡的生活中寻求乐趣,将清淡的饮食与美好的景境相结合,感受着自然和人情的交融。在淡泊名利的同时,他也表现出对于友情的珍惜与分享。整首诗以平实的语言描写了诗人的生活态度和情感体验。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者周端臣介绍:🔈

周端臣,字彦良,号葵窗(《诗家鼎脔》卷上),建业(今江苏南京)人。光宗绍熙三年(一一九二)寓临安(《仆以绍熙壬子中夏二十有五日始跻风篁……》)。後出仕,未十年而卒(释斯植《采芝集·挽周彦良》“白首功成未十年”)。有《葵窗稿》,已佚。《江湖後集》卷三辑有其诗一卷。 周端臣诗,以影印文渊阁《四库全书·江湖後集》爲底本,与新辑集外诗合编爲一卷。 查看更多>>

周端臣的诗:

周端臣的词:

相关诗词:

次韵送水纹簟与芸居 (cì yùn sòng shuǐ wén diàn yǔ yún jū)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

火云飞空风日恶,展转吟身何所托。
珊瑚为枕玉为床,数卷新诗慰寥寞。
湘纹曾浸水晶寒,有时才展生微澜。
持与芸居作清供,百年强健长追欢。
何日一樽陪李贺,羽扇纶巾看高卧。

平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平○平平,平平仄平仄。
仄仄○平平,平平平平仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄平平,平仄仄○仄。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
平平仄仄○,仄仄○仄仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄○仄。

林懿成检正见贻次韵谢之林乃同年 (lín yì chéng jiǎn zhèng jiàn yí cì yùn xiè zhī lín nǎi tóng nián)

朝代:宋    作者: 刘一止

集英唱第偶追攀,老着青衫独汗顔。
富贵逼公那得谢,云泉招我久应闲。
鸾台看展经纶手,鳌禁行趋供奉班。
黄发故人空跂想,应无春梦到林间。

平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平○平平,平平仄平仄。
仄仄○平平,平平平平仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄平平,平仄仄○仄。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
平平仄仄○,仄仄○仄仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄○仄。

绝句六十四首 其五○ (jué jù liù shí sì shǒu qí wǔ ○)

朝代:宋    作者: 张伯端

万物芸芸各返根,返根复命即长存。
知常返本人难会,妄作招凶衆所闻。

平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平○平平,平平仄平仄。
仄仄○平平,平平平平仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄平平,平仄仄○仄。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
平平仄仄○,仄仄○仄仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄○仄。

酬杨供奉法师见招 (chóu yáng gòng fèng fǎ shī jiàn zhāo)

朝代:唐    作者: 薛涛

远水长流洁复清,雪窗高卧与云平。
不嫌袁室无烟火,惟笑商山有姓名。

平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平○平平,平平仄平仄。
仄仄○平平,平平平平仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄平平,平仄仄○仄。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
平平仄仄○,仄仄○仄仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄○仄。

为续芸赋 (wèi xù yún fù)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

芸居老衣鉢,付与宁馨儿。
旧种无多叶,生香不断枝。
折芳归艺圃,賸馥入诗脾。
粉省他年事,清名当自期。

平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平○平平,平平仄平仄。
仄仄○平平,平平平平仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄平平,平仄仄○仄。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
平平仄仄○,仄仄○仄仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄○仄。

寄陈芸居 (jì chén yún jū)

朝代:宋    作者: 俞桂

生长京华地,衣冠东晋人。
书中尘不到,笔下句通神。
江海知名日,池塘几梦春。
精神长似旧,芸藁愈清新。

平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平○平平,平平仄平仄。
仄仄○平平,平平平平仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄平平,平仄仄○仄。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
平平仄仄○,仄仄○仄仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄○仄。

寄芸居 (jì yún jū)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

京尘方衮衮,君独此安居。
竹简编科斗,芸香辟蠹鱼。
眼空湖海士,儿读圣贤书。
一样吟樽乐,公卿未必如。

平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平○平平,平平仄平仄。
仄仄○平平,平平平平仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄平平,平仄仄○仄。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
平平仄仄○,仄仄○仄仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄○仄。

谢潜亨惠芸香紫桃 (xiè qián hēng huì yún xiāng zǐ táo)

朝代:宋    作者: 邹浩

暑窗已觉书生蠧,饥腹还惊雨後雷。
珍重先生解人意,芸香桃实一时来。

平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平○平平,平平仄平仄。
仄仄○平平,平平平平仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄平平,平仄仄○仄。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
平平仄仄○,仄仄○仄仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄○仄。

奉陪李大夫九日宴龙沙 (fèng péi lǐ dài fū jiǔ rì yàn lóng shā)

朝代:唐    作者: 戴叔伦

邦君采菊地,近接旅人居。
一命招衰疾,清光照里闾。
去官惭比谢,下榻贵同徐。
莫怪沙边倒,偏沾杯酌余。

平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平○平平,平平仄平仄。
仄仄○平平,平平平平仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄平平,平仄仄○仄。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
平平仄仄○,仄仄○仄仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄○仄。

动物

吊松山曹可择 (diào sōng shān cáo kě zé)

朝代:宋    作者: 李龏

供奉芸签内殿间,身清不愧是卑官。
带残敕号绦应断,吟出新诗板未刊。
妾引哀歌秋烛暝,客收闲迹晓松寒。
端平才子如君者,免死江湖把钓竿。

平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄仄仄仄○,平平平仄仄。
仄平仄仄仄,仄○平仄仄。
仄仄仄平平,仄仄○仄仄。
仄平仄平平,仄○仄平仄。
平平○平平,平平仄平仄。
仄仄○平平,平平平平仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄平仄。
仄仄仄平平,仄仄仄平○。
平仄仄平仄,仄仄平仄○。
平平仄平平,平仄仄○仄。
仄仄仄平仄,平平仄仄仄。
仄仄仄仄平,平仄平仄仄。
平平仄仄○,仄仄○仄仄。
仄仄仄平仄,平平仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄○仄。