cì yùn fèng dá yáng pàn guān jì fǔ
次韵奉答杨判官继甫 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 周孚 (zhōu fú)

向君官昇今复滁,十年两地无此儒。
喧啾蹇吃方一区,君自鹄白渠自乌。
士安门人有挚虞,斯文灰冷今复苏。
胸次与古真合符,鄙夫濩落世所无。
逃禅政自萦瓠壶,岂有笔力凌三都。
老伧人方笑玄谟,愧君清坐客歌呼。
君才如鲁我则邾,气味莫间沂与洙。
甲辰虽俱那得如,苍髯直干霜不枯。
归来破屋从绳枢,飞腾付君吾敢谀。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平○仄平仄平,平仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄平,平平平仄平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平仄仄仄仄平。
平○仄仄平○平,仄仄仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄平平仄仄平平。
平平○仄仄仄平,仄仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄○,○平仄仄平仄平。
平平仄仄○平平,平平仄平平仄平。

xiàng jūn guān shēng jīn fù chú , shí nián liǎng dì wú cǐ rú 。
xuān jiū jiǎn chī fāng yī qū , jūn zì hú bái qú zì wū 。
shì ān mén rén yǒu zhì yú , sī wén huī lěng jīn fù sū 。
xiōng cì yǔ gǔ zhēn hé fú , bǐ fū hù luò shì suǒ wú 。
táo chán zhèng zì yíng hù hú , qǐ yǒu bǐ lì líng sān dōu 。
lǎo chen rén fāng xiào xuán mó , kuì jūn qīng zuò kè gē hū 。
jūn cái rú lǔ wǒ zé zhū , qì wèi mò jiān yí yǔ zhū 。
jiǎ chén suī jù nà dé rú , cāng rán zhí gān shuāng bù kū 。
guī lái pò wū cóng shéng shū , fēi téng fù jūn wú gǎn yú 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

向您的尊官昇,现今又回到滁州,十年间我们两地分隔,没有再见到这位儒雅的君子。
鹤啸鸥鸣声都响彻方圆一区,您就像鹄鸟在白渠飞翔,我则如乌鸦。虽然我是士人,却无法与您并肩,如今您的文风再现,古代的风采重新复苏。
您的胸怀与古人合拍,真实展现了鄙夫的濩落情怀,这在今世所罕见。
逃禅之事政务搁置,专心沉浸于瓠壶之中,岂有笔力可超越三都之士。老伧人正笑谈玄谟,深感惭愧,与您这位清贵的客人歌呼相对。
您的才华犹如鲁国的大贤士,而我不过是邾国的平凡人,您的气质和风采堪比沂水与洙水,无可比拟。
甲辰年纪虽然相同,但怎能像您那样无忧无虑,白发苍髯却依然充满生机,不受岁月摧残。
回来时,我须破屋从绳枢进入,但您却轻松自如地飞腾。我愿付出一切来效力您,决不敢谀逢迎。
这首诗歌表达了对君子的赞美,描绘了君子风采与才华横溢的形象,同时也暗示了自己的谦逊和敬仰之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者周孚介绍:🔈

周孚(一一三五~一一七七),字信道,先世济南(今属山东),寓居丹徒(今属江苏)人。孝宗乾道二年(一一六六)进士,登第十年始官真州教授。淳熙四年卒于官(本集陈珙序),年四十三。曾着书驳郑樵《诗辨妄》。有《蠹斋铅刀编》三十卷、《非诗辨妄》二卷。事见《嘉定镇江志》附录、《至顺镇江志》卷一八。 周孚诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本,校以明抄本(藏北京图书馆)。底本附录之拾遗诗及明抄本多出的诗一首,附於卷末。 查看更多>>

周孚的诗:

相关诗词:

次韵答王甫判官 (cì yùn dá wáng fǔ pàn guān)

朝代:宋    作者: 黄庶

尘埃蹭蹬落麤官,頼有诗书可自安。
人到圣贤由感激,国施钟鼎为艰难。
须期燕骨千金价,莫动黄陂万顷澜。
穷达功名无早晚,好山宜且醉吟看。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平○仄平仄平,平仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄平,平平平仄平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平仄仄仄仄平。
平○仄仄平○平,仄仄仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄平平仄仄平平。
平平○仄仄仄平,仄仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄○,○平仄仄平仄平。
平平仄仄○平平,平平仄平平仄平。

次韵和钱穆甫答签判殿丞临安道中作 (cì yùn hé qián mù fǔ dá qiān pàn diàn chéng lín ān dào zhōng zuò)

朝代:宋    作者: 苏颂

吴越开基旧土疆,监山仍是种瓜乡。
七朝赐履加尊宠,五世苴茅奉宪章。
里社依然题昼锦,昆云不绝佩鞶囊。
人怀余德能封殖,犹有当时似盖桑。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平○仄平仄平,平仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄平,平平平仄平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平仄仄仄仄平。
平○仄仄平○平,仄仄仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄平平仄仄平平。
平平○仄仄仄平,仄仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄○,○平仄仄平仄平。
平平仄仄○平平,平平仄平平仄平。

上巳柳溪席上次韵答机宜张吉甫判官劝饮 (shàng sì liǔ xī xí shàng cì yùn dá jī yí zhāng jí fǔ pàn guān quàn yǐn)

朝代:宋    作者: 韩琦

天意如何未应人,蛟龙犹得戢乖鳞。
民间望极经时雨,寒上寒深几日春。
麦脚埋尘难自展,柳眉低水只乾匀。
西溪不在浮觞乐,且慰羣心祓禊辰。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平○仄平仄平,平仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄平,平平平仄平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平仄仄仄仄平。
平○仄仄平○平,仄仄仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄平平仄仄平平。
平平○仄仄仄平,仄仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄○,○平仄仄平仄平。
平平仄仄○平平,平平仄平平仄平。

动物

郪城西原送李判官兄武判官弟赴成都府 (qī chéng xī yuán sòng lǐ pàn guān xiōng wǔ pàn guān dì fù chéng dōu fǔ)

朝代:唐    作者: 杜甫

凭高送所亲,久坐惜芳辰。
远水非无浪,他山自有春。
野花随处发,官柳着行新。
天际伤愁别,离筵何太频。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平○仄平仄平,平仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄平,平平平仄平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平仄仄仄仄平。
平○仄仄平○平,仄仄仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄平平仄仄平平。
平平○仄仄仄平,仄仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄○,○平仄仄平仄平。
平平仄仄○平平,平平仄平平仄平。

次韵阎判官除夜 (cì yùn yán pàn guān chú yè)

朝代:宋    作者: 李觏

密雪穿窗入,孤灯向壁光。
老来人不觉,梦继酒犹香。
世事休思虑,年华任短长。
朽株难长育,空此见春阳。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平○仄平仄平,平仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄平,平平平仄平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平仄仄仄仄平。
平○仄仄平○平,仄仄仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄平平仄仄平平。
平平○仄仄仄平,仄仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄○,○平仄仄平仄平。
平平仄仄○平平,平平仄平平仄平。

缆船苦风戏题四韵奉简郑十三判官 (lǎn chuán kǔ fēng xì tí sì yùn fèng jiǎn zhèng shí sān pàn guān)

朝代:唐    作者: 杜甫

楚岸朔风疾,天寒鶬鸹呼。
涨沙霾草树,舞雪渡江湖。
吹帽时时落,维舟日日孤。
因声置驿外,为觅酒家垆。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平○仄平仄平,平仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄平,平平平仄平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平仄仄仄仄平。
平○仄仄平○平,仄仄仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄平平仄仄平平。
平平○仄仄仄平,仄仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄○,○平仄仄平仄平。
平平仄仄○平平,平平仄平平仄平。

次韵答李孟达通判索鄙诗 (cì yùn dá lǐ mèng dá tōng pàn suǒ bǐ shī)

朝代:宋    作者: 沈继祖

删後无诗亦可忧,人言赋者古诗流。
欲闻正始今安在,须向先秦以上求。
玄酒大羹存至味,子虚亡是谩相酬。
万人丛里谁人晓,独有夫君暗点头。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平○仄平仄平,平仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄平,平平平仄平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平仄仄仄仄平。
平○仄仄平○平,仄仄仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄平平仄仄平平。
平平○仄仄仄平,仄仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄○,○平仄仄平仄平。
平平仄仄○平平,平平仄平平仄平。

元规道人览予心说作颂见寄次韵奉答 (yuán guī dào rén lǎn yǔ xīn shuō zuò sòng jiàn jì cì yùn fèng dá)

朝代:宋    作者: 张继先

新文博不繁,披诵已清魂。
意在诸缘外,心为万法源。
犹龙谁可测,牧马自微言。
三复难穷处,重来得细论。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平○仄平仄平,平仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄平,平平平仄平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平仄仄仄仄平。
平○仄仄平○平,仄仄仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄平平仄仄平平。
平平○仄仄仄平,仄仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄○,○平仄仄平仄平。
平平仄仄○平平,平平仄平平仄平。

动物

昌甫诗以杨朴契玄断送头皮语说病亦昌甫郑州乡里人也次韵 其二 (chāng fǔ shī yǐ yáng pǔ qì xuán duàn sòng tóu pí yǔ shuō bìng yì chāng fǔ zhèng zhōu xiāng lǐ rén yě cì yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 韩淲

示疾炎凉合问之,头皮老去记谁诗。
杨妻有句留千古,笑倒黄州举此时。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平○仄平仄平,平仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄平,平平平仄平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平仄仄仄仄平。
平○仄仄平○平,仄仄仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄平平仄仄平平。
平平○仄仄仄平,仄仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄○,○平仄仄平仄平。
平平仄仄○平平,平平仄平平仄平。

判院蔡丈和予五诗次韵一篇奉酬 (pàn yuàn cài zhàng hé yǔ wǔ shī cì yùn yī piān fèng chóu)

朝代:宋    作者: 喻良能

病起惊华发,官闲觉素餐。
文章惭李益,名誉羡苏端。
老去观书嬾,愁来避酒难。
非关作诗苦,自尔带围宽。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平仄平。
平平○仄平仄平,平仄仄仄平仄平。
仄平平平仄仄平,平平平仄平仄平。
平仄仄仄平仄平,仄平仄仄仄仄平。
平○仄仄平○平,仄仄仄仄平○平。
仄平平平仄平平,仄平平仄仄平平。
平平○仄仄仄平,仄仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄○,○平仄仄平仄平。
平平仄仄○平平,平平仄平平仄平。