běi shān yù xuě
北山遇雪 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 卫宗武 (wèi zōng wǔ)

天公衒天巧,三见腊之时。
似花还非花,衮衮纵横飞。
泻竹振清香,压梅迷真蕤。
乌兔耿无光,遁迹不敢驰。
雕锼各成形,磊块或作堆。
蔽空来若尘,着物明於玑。
武骑当此际,纵猎方打围。
森森纷甲刃,烂烂光相辉。
岂若灞桥馿,领此一段奇。
今朝积数寸,回眎觉昨非。
比屋占农祥,津津喜上眉。
对书明彻眼,煮茗清入脾。
肯为袁安卧,宜赋刘叉诗。
呼童扫松迳,迎客扶桃枝。

平平仄平仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄仄○平。
仄仄仄平平,仄平平平平。
平仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
仄○平仄平,仄仄平平平。
仄○○仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平○平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,○仄平平平。

tiān gōng xuàn tiān qiǎo , sān jiàn là zhī shí 。
sì huā huán fēi huā , gǔn gǔn zòng héng fēi 。
xiè zhú zhèn qīng xiāng , yā méi mí zhēn ruí 。
wū tù gěng wú guāng , dùn jì bù gǎn chí 。
diāo sōu gè chéng xíng , lěi kuài huò zuò duī 。
bì kōng lái ruò chén , zhe wù míng wū jī 。
wǔ qí dāng cǐ jì , zòng liè fāng dǎ wéi 。
sēn sēn fēn jiǎ rèn , làn làn guāng xiāng huī 。
qǐ ruò bà qiáo lú , lǐng cǐ yī duàn qí 。
jīn zhāo jī shù cùn , huí shì jué zuó fēi 。
bǐ wū zhàn nóng xiáng , jīn jīn xǐ shàng méi 。
duì shū míng chè yǎn , zhǔ míng qīng rù pí 。
kěn wèi yuán ān wò , yí fù liú chā shī 。
hū tóng sǎo sōng jìng , yíng kè fú táo zhī 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

天公显神奇,三次见到腊月时。
仿佛花非花,华丽地纵横飞。
流竹振清香,压倒梅花掩真美。
黑兔晦暗无光,躲避行踪不敢疾驰。
雕刻各成形态,堆积起来或成一堆。
遮蔽空气如尘土,穿透物体明如玉。
武装骑士在这时候,放纵猎物开始包围。
密密麻麻的甲胄和刃光,熠熠闪烁相辉映。
岂能比拟灞桥的骏马,领略这段奇特景象。
今日积攒数寸,回首觉得昨非今。
宛如屋舍占卜农祥,津津喜悦在眉宇。
阅读书本心明了,煮茶清香进入脾胃。
愿为袁安安然入眠,适宜吟咏刘叉的诗篇。
呼唤童子扫除松径,迎接客人扶持桃枝。


总结:

描绘了冬日景象,奇妙的自然现象与人事交融,表达出宁静喜悦的心情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者卫宗武介绍:🔈

卫宗武(?~一二八九),字淇父,自号九山,华亭(今上海松江)人。出身世家,理宗淳佑间曾爲朝官,出知常州。未几,“自毘陵投绂归垂三十载”(本集卷五《刘药庄诗集序》)。卒於元世祖至元二十六年,年逾八十。有《秋声集》,都爲退居後所作,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲六卷,其中诗四卷。事见本集卷首元至元甲午重九日张之翰序。 卫宗武诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本,酌校残本《永乐大典》。馆臣漏辑诗三首,附於卷末。 查看更多>>

卫宗武的诗:

  • 理学

    寥寥二千载,道统几欲坠。濂洛暨关中,...

  • 君道

    勳华相授受,谟典所具述。其要在厥中,...

  • 伊周

    誓征黜夏命,武成有商邑。惟王弗率祖,...

  • 汉文帝

    恺悌而爱人,恭俭以持己。府库有余财,...

  • 隋炀帝

    方其为储贰,用智固已谲。及夫据大器,...

  • 留侯

    狙击岂良图,命几危博浪。既受黄石书,...

  • 二疏

    二君耸高致,今古知敬慕。勇退人所难,...

  • 孔明

    龙卧而长吟,胸次抱奇伟。立心不北向,...

  • 荀彧

    曹公初见奇,直以子房许。制胜算无遗,...

  • 韩延之

    刘公复晋祚,功成萌异志。网罗欲用才,...

  • 卫宗武诗全集>>

卫宗武的词:

相关诗词:

苑中遇雪应制 (yuàn zhōng yù xuě yìng zhì)

朝代:唐    作者: 沈佺期

北阙彤云掩曙霞,东风吹雪舞仙家。
琼章定少千人和,银树长芳六出花。

平平仄平仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄仄○平。
仄仄仄平平,仄平平平平。
平仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
仄○平仄平,仄仄平平平。
仄○○仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平○平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,○仄平平平。

西征黄莲坑遇雪 (xī zhēng huáng lián kēng yù xuě)

朝代:宋    作者: 陈淳

行入黄莲北,风严雪又加。
满山罗玉树,遍地错琼花。
清洒姿无纇,虚明质不华。
瘴眸为一洗,惊觉若仙家。

平平仄平仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄仄○平。
仄仄仄平平,仄平平平平。
平仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
仄○平仄平,仄仄平平平。
仄○○仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平○平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,○仄平平平。

冬至遇雪题明因寺僧房 其二 (dōng zhì yù xuě tí míng yīn sì sēng fáng qí èr)

朝代:宋    作者: 沈与求

遥想燕山落大花,更堪直北渡龙沙。
六师挟纩怀轻煖,取日谁能反翠华。

平平仄平仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄仄○平。
仄仄仄平平,仄平平平平。
平仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
仄○平仄平,仄仄平平平。
仄○○仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平○平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,○仄平平平。

动物

休暇日访王侍御不遇 (xiū xiá rì fǎng wáng shì yù bù yù)

朝代:唐    作者: 韦应物

九日驱驰一日闲,寻君不遇又空还。
怪来诗思清人骨,门对寒流雪满山。

平平仄平仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄仄○平。
仄仄仄平平,仄平平平平。
平仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
仄○平仄平,仄仄平平平。
仄○○仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平○平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,○仄平平平。

筵上遇雪赠人 (yán shàng yù xuě zèng rén)

朝代:宋    作者: 韩维

前贤遇雪方乘兴,何况雪飞欢兴时。
自古难并惟美景,人生不饮是痴儿。
颠狂故态无先舞,淡薄幽怀子独诗。
安得琼花更飘洒,常令此物及蚩蚩。

平平仄平仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄仄○平。
仄仄仄平平,仄平平平平。
平仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
仄○平仄平,仄仄平平平。
仄○○仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平○平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,○仄平平平。

南北史感遇十首 一 (nán běi shǐ gǎn yù shí shǒu yī)

朝代:唐    作者: 司空图

雨淋麟阁名臣画,雪卧龙庭猛将碑。
不用黄金铸侯印,尽输公子买蛾眉。

平平仄平仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄仄○平。
仄仄仄平平,仄平平平平。
平仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
仄○平仄平,仄仄平平平。
仄○○仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平○平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,○仄平平平。

动物

奉和人日清晖阁宴羣臣遇雪应制 (fèng hé rén rì qīng huī gé yàn qún chén yù xuě yìng zhì)

朝代:唐    作者: 赵彦昭

出震乘东陆,凭高御北辰。
祥云应早岁,瑞雪候初旬。
庭树千花发,阶蓂七叶新。
幸承今日宴,长奉万年春。

平平仄平仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄仄○平。
仄仄仄平平,仄平平平平。
平仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
仄○平仄平,仄仄平平平。
仄○○仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平○平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,○仄平平平。

春遇南使贻赵知音 (chūn yù nán shǐ yí zhào zhī yīn)

朝代:唐    作者: 岑参

端居春心醉,襟背思树萱。
美人在南州,为尔歌北门。
北风吹烟物,戴胜鸣中园。
枯杨长新条,芳草滋旧根。
网丝结宝琴,尘埃被空樽。
适遇江海信,聊与南客论。

平平仄平仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄仄○平。
仄仄仄平平,仄平平平平。
平仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
仄○平仄平,仄仄平平平。
仄○○仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平○平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,○仄平平平。

偈颂一百四十二首 其六三 (jì sòng yī bǎi sì shí èr shǒu qí liù sān)

朝代:宋    作者: 释广闻

雪窦雪寒,雪山雪寒。
悟与未悟时,大地铁一团,不妨北斗面南看。

平平仄平仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄仄○平。
仄仄仄平平,仄平平平平。
平仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
仄○平仄平,仄仄平平平。
仄○○仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平○平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,○仄平平平。

衡山道中遇雪四首 其四 (héng shān dào zhōng yù xuě sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 赵蕃

急雪几欲塞路,奔流更逢绝杭。
惨惨不堪龟折,踆踆况度羊肠。

平平仄平仄,○仄仄平平。
仄平平平平,仄仄仄○平。
仄仄仄平平,仄平平平平。
平仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄平平,仄仄仄仄平。
仄○平仄平,仄仄平平平。
仄○○仄仄,仄仄平仄平。
平平平仄仄,仄仄平○平。
仄仄仄平平,仄仄仄仄平。
平平仄仄仄,○仄仄仄平。
仄仄○平平,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平平平仄,平仄平平平。
平平仄平仄,○仄平平平。