zǐ guī hèn
子规恨 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 薛季宣 (xuē jì xuān)

风筱扣吾扉,有人来我语。
语好不须多,都不如归去。
开门我见客,客子今何许。
竹下得流虹,人言为杜宇。
杜宇昔王蜀,不自安当宁。
相归密淫游,微行时踽踽。
蛟龙失水困,哀怨成飞羽。
规名释尔雅,兹事则然否。
扬雄蜀本纪,望帝亦贤主。
仙去正啼规,去思传往古。
不妄信斯言,王去非轻举。
苍天悲此民,故使规声苦。
脱屣感斯意,八极归容与。
到今惟一人,後躅追无侣。
所以百世下,直指不得数。
声尽继以血,空教沥肝腑。
其然岂其然,臣事君看取。

平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄仄仄平平,平仄○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄仄平○平。
○平仄平平,平○平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○平平,仄○○仄仄。
仄仄仄平平,○仄平○仄。
○平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,○○仄平仄。
○平仄○平,平仄平○仄。

fēng xiǎo kòu wú fēi , yǒu rén lái wǒ yǔ 。
yǔ hǎo bù xū duō , dōu bù rú guī qù 。
kāi mén wǒ jiàn kè , kè zǐ jīn hé xǔ 。
zhú xià dé liú hóng , rén yán wèi dù yǔ 。
dù yǔ xī wáng shǔ , bù zì ān dāng níng 。
xiāng guī mì yín yóu , wēi xíng shí jǔ jǔ 。
jiāo lóng shī shuǐ kùn , āi yuàn chéng fēi yǔ 。
guī míng shì ěr yǎ , zī shì zé rán fǒu 。
yáng xióng shǔ běn jì , wàng dì yì xián zhǔ 。
xiān qù zhèng tí guī , qù sī chuán wǎng gǔ 。
bù wàng xìn sī yán , wáng qù fēi qīng jǔ 。
cāng tiān bēi cǐ mín , gù shǐ guī shēng kǔ 。
tuō xǐ gǎn sī yì , bā jí guī róng yǔ 。
dào jīn wéi yī rén , hòu zhú zhuī wú lǚ 。
suǒ yǐ bǎi shì xià , zhí zhǐ bù dé shù 。
shēng jìn jì yǐ xuè , kōng jiào lì gān fǔ 。
qí rán qǐ qí rán , chén shì jūn kàn qǔ 。

动物

子規恨

—— 薛季宣

風篠扣吾扉,有人來我語。
語好不須多,都不如歸去。
開門我見客,客子今何許。
竹下得流虹,人言爲杜宇。
杜宇昔王蜀,不自安當宁。
相歸密淫遊,微行時踽踽。
蛟龍失水困,哀怨成飛羽。
規名釋爾雅,茲事則然否。
揚雄蜀本紀,望帝亦賢主。
仙去正啼規,去思傳往古。
不妄信斯言,王去非輕舉。
蒼天悲此民,故使規聲苦。
脫屣感斯意,八極歸容與。
到今惟一人,後躅追無侶。
所以百世下,直指不得數。
聲盡繼以血,空教瀝肝腑。
其然豈其然,臣事君看取。

平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄仄仄平平,平仄○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄仄平○平。
○平仄平平,平○平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○平平,仄○○仄仄。
仄仄仄平平,○仄平○仄。
○平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,○○仄平仄。
○平仄○平,平仄平○仄。

fēng xiǎo kòu wú fēi , yǒu rén lái wǒ yǔ 。
yǔ hǎo bù xū duō , dōu bù rú guī qù 。
kāi mén wǒ jiàn kè , kè zǐ jīn hé xǔ 。
zhú xià dé liú hóng , rén yán wèi dù yǔ 。
dù yǔ xī wáng shǔ , bù zì ān dāng níng 。
xiāng guī mì yín yóu , wēi xíng shí jǔ jǔ 。
jiāo lóng shī shuǐ kùn , āi yuàn chéng fēi yǔ 。
guī míng shì ěr yǎ , zī shì zé rán fǒu 。
yáng xióng shǔ běn jì , wàng dì yì xián zhǔ 。
xiān qù zhèng tí guī , qù sī chuán wǎng gǔ 。
bù wàng xìn sī yán , wáng qù fēi qīng jǔ 。
cāng tiān bēi cǐ mín , gù shǐ guī shēng kǔ 。
tuō xǐ gǎn sī yì , bā jí guī róng yǔ 。
dào jīn wéi yī rén , hòu zhú zhuī wú lǚ 。
suǒ yǐ bǎi shì xià , zhí zhǐ bù dé shù 。
shēng jìn jì yǐ xuè , kōng jiào lì gān fǔ 。
qí rán qǐ qí rán , chén shì jūn kàn qǔ 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

风从竹林中吹来,轻轻敲击着我的门扉,有人前来和我交谈。言语精妙,不需要多言,都不如回到故乡安心自在。
打开门,我见到了客人,这位客子如今身份何许之人?听人说他是杜宇,就像竹林下的一道流动的彩虹,人们称赞他的才华。
杜宇曾在蜀地为王,但他不自安于王位,宁愿归隐山林。相遇后,我们密密地交游,一起细细品味人生的苦乐。
蛟龙失去水的滋润,陷入困境,悲愤之情化作了飞羽飘散在空中。这些故事使我想起了古代名士的雅正言行,现实中的情况果真如此吗?
扬雄在《蜀本纪》中写到,望帝山的历史也曾有过贤明的君主。如今仙人已去,只剩下规,思念传承往昔的古人。
但我不轻易相信这些言论,君王离开并不是轻率的举动,他们深知国家民生之重,所以规声悲苦。
脱下履子,感慨其中含义,八方的人都要效法这样的行为和态度。
直到今天,只有一个人,后来者追随着他却无法取代他的地位。
所以这些故事经过百世流传,直指人心的真谛难以计数。
将悲愤和心血都倾注其中,却只能空悲虚地流淌在肝脏和内脏之间。
是这样吗?是否如此?臣子侍奉君主,需要审视其中真假。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者薛季宣介绍:🔈

孙观正,孝宗乾道九年(一一七三)提点制造御前军器所门。 查看更多>>

薛季宣的诗:

相关诗词:

子规 (zǐ guī)

朝代:唐    作者: 顾况

杜宇冤亡积有时,年年啼血动人悲。
若敎恨魄皆能化,何树何山着子规。

平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄仄仄平平,平仄○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄仄平○平。
○平仄平平,平○平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○平平,仄○○仄仄。
仄仄仄平平,○仄平○仄。
○平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,○○仄平仄。
○平仄○平,平仄平○仄。

闻子规 (wén zǐ guī)

朝代:宋    作者: 李弥逊

客里春秋过半生,子规枝上最关情。
南来故国一万里,却笑子规犹乱鸣。

平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄仄仄平平,平仄○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄仄平○平。
○平仄平平,平○平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○平平,仄○○仄仄。
仄仄仄平平,○仄平○仄。
○平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,○○仄平仄。
○平仄○平,平仄平○仄。

闻子规 (wén zǐ guī)

朝代:唐    作者: 雍陶

百鸟有啼时,子规声不歇。
春寒四邻静,独叫三更月。

平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄仄仄平平,平仄○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄仄平○平。
○平仄平平,平○平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○平平,仄○○仄仄。
仄仄仄平平,○仄平○仄。
○平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,○○仄平仄。
○平仄○平,平仄平○仄。

景灵宫闻子规 (jǐng líng gōng wén zǐ guī)

朝代:宋    作者: 杨万里

今年未有子规声,忽向宫中树上鸣。
告诉落花春不管,裴回晓月恨难平。
斜风细雨又三月,柳絮浮云空一生。
岂不怀归归未得,倩渠传语故园鶑。

平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄仄仄平平,平仄○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄仄平○平。
○平仄平平,平○平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○平平,仄○○仄仄。
仄仄仄平平,○仄平○仄。
○平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,○○仄平仄。
○平仄○平,平仄平○仄。

子规 (zǐ guī)

朝代:宋    作者: 杜耒

不论南北与东西,但是春山有子规。
啼到日边啼未了,何尝劝得二人归。

平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄仄仄平平,平仄○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄仄平○平。
○平仄平平,平○平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○平平,仄○○仄仄。
仄仄仄平平,○仄平○仄。
○平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,○○仄平仄。
○平仄○平,平仄平○仄。

子规啼 (zǐ guī tí)

朝代:唐    作者: 韦应物

高林滴露夏夜清,南山子规啼一声。
邻家孀妇抱儿泣,我独展转何时明。

平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄仄仄平平,平仄○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄仄平○平。
○平仄平平,平○平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○平平,仄○○仄仄。
仄仄仄平平,○仄平○仄。
○平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,○○仄平仄。
○平仄○平,平仄平○仄。

次韵关子东湖上杂书四绝 子规 (cì yùn guān zǐ dōng hú shàng zá shū sì jué zǐ guī)

朝代:宋    作者: 周紫芝

两边山木子规啼,不管还乡客梦稀。
应为老翁推不去,故将好语劝人归。

平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄仄仄平平,平仄○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄仄平○平。
○平仄平平,平○平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○平平,仄○○仄仄。
仄仄仄平平,○仄平○仄。
○平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,○○仄平仄。
○平仄○平,平仄平○仄。

子规 (zǐ guī)

朝代:宋    作者: 陈恬

暮春春已晚,不见子规飞。
莫是无归处,山禽不劝归。

平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄仄仄平平,平仄○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄仄平○平。
○平仄平平,平○平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○平平,仄○○仄仄。
仄仄仄平平,○仄平○仄。
○平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,○○仄平仄。
○平仄○平,平仄平○仄。

夜闻子规 (yè wén zǐ guī)

朝代:唐    作者: 王建

子规啼不歇,到晓口应穿。
况是不眠夜,声声在耳边。

平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄仄仄平平,平仄○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄仄平○平。
○平仄平平,平○平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○平平,仄○○仄仄。
仄仄仄平平,○仄平○仄。
○平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,○○仄平仄。
○平仄○平,平仄平○仄。

春天 妇女 相思

夜闻子规 (yè wén zǐ guī)

朝代:宋    作者: 朱熹

幽林欲雨气含凄,春晚端居园径迷。
独向高斋展衾卧,南山夜夜子规啼。

平仄仄平平,仄平平仄仄。
仄仄仄平平,平仄○平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平○,平平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄仄平○平。
○平仄平平,平○平仄仄。
平平仄仄仄,平仄平平仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
平仄○平平,仄○○仄仄。
仄仄仄平平,○仄平○仄。
○平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄平仄,仄仄平平仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平仄仄仄仄,○○仄平仄。
○平仄○平,平仄平○仄。