chéng tái chūn sè
诚台春色 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 薛季宣 (xuē jì xuān)

凤阙西冈,郎亭东乳。
惟竹猗猗,诚台有楚。
苔痕春绿,玉李晚风。
屏山坐对,青葱数峰。
颓墙色弄,文杏新红。
争鲜竞秀,芳随意远。
各称时宜,自成深浅。
妙意谁传,叵形罨画。
羲皇晚生,先天後卦。
江湖涨绿,旋拍沧洲。
晴岚翠滴,烟瘴悠悠。
篁鞭破藓,柳带萦愁。
亦有江梅,花残未落。
弄音好鸟,笙簧度曲。
堆如瓦鼓,幽独是称。
兀坐颓然,邑荒无政。
新阳多感,雷鼓轰天。
清淮咫尺,狼烽夕烟。
暮四朝三,谁为第一。
不知其它,且以永日。

仄仄平平,平平平仄。
平仄平平,平平仄仄。
平平平仄,仄仄仄平。
○平仄仄,平平仄平。
平平仄仄,平仄平平。
平○仄仄,平平仄仄。
仄○平平,仄平○仄。
仄仄平○,仄平仄仄。
平平仄平,平平仄仄。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,仄仄平平。
仄仄平平,平平仄仄。
仄平仄仄,平平仄仄。
平○仄仄,平仄仄○。
仄仄平平,仄平平仄。
平平平仄,平仄平平。
平平仄仄,平平仄平。
仄仄平○,平平仄仄。
仄平○平,○仄仄仄。

fèng quē xī gāng , láng tíng dōng rǔ 。
wéi zhú yī yī , chéng tái yǒu chǔ 。
tái hén chūn lǜ , yù lǐ wǎn fēng 。
píng shān zuò duì , qīng cōng shù fēng 。
tuí qiáng sè nòng , wén xìng xīn hóng 。
zhēng xiān jìng xiù , fāng suí yì yuǎn 。
gè chēng shí yí , zì chéng shēn qiǎn 。
miào yì shuí chuán , pǒ xíng yǎn huà 。
xī huáng wǎn shēng , xiān tiān hòu guà 。
jiāng hú zhǎng lǜ , xuán pāi cāng zhōu 。
qíng lán cuì dī , yān zhàng yōu yōu 。
huáng biān pò xiǎn , liǔ dài yíng chóu 。
yì yǒu jiāng méi , huā cán wèi luò 。
nòng yīn hǎo niǎo , shēng huáng dù qū 。
duī rú wǎ gǔ , yōu dú shì chēng 。
wù zuò tuí rán , yì huāng wú zhèng 。
xīn yáng duō gǎn , léi gǔ hōng tiān 。
qīng huái zhǐ chǐ , láng fēng xī yān 。
mù sì cháo sān , shuí wèi dì yī 。
bù zhī qí tā , qiě yǐ yǒng rì 。

誠臺春色

—— 薛季宣

鳳闕西岡,郎亭東乳。
惟竹猗猗,誠臺有楚。
苔痕春綠,玉李晚風。
屏山坐對,青葱數峰。
頹牆色弄,文杏新紅。
爭鮮競秀,芳隨意遠。
各稱時宜,自成深淺。
妙意誰傳,叵形罨畫。
羲皇晚生,先天後卦。
江湖漲綠,旋拍滄洲。
晴嵐翠滴,烟瘴悠悠。
篁鞭破蘚,柳带縈愁。
亦有江梅,花殘未落。
弄音好鳥,笙簧度曲。
堆如瓦鼓,幽獨是稱。
兀坐頹然,邑荒無政。
新陽多感,雷鼓轟天。
清淮咫尺,狼烽夕煙。
暮四朝三,誰爲第一。
不知其它,且以永日。

仄仄平平,平平平仄。
平仄平平,平平仄仄。
平平平仄,仄仄仄平。
○平仄仄,平平仄平。
平平仄仄,平仄平平。
平○仄仄,平平仄仄。
仄○平平,仄平○仄。
仄仄平○,仄平仄仄。
平平仄平,平平仄仄。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,仄仄平平。
仄仄平平,平平仄仄。
仄平仄仄,平平仄仄。
平○仄仄,平仄仄○。
仄仄平平,仄平平仄。
平平平仄,平仄平平。
平平仄仄,平平仄平。
仄仄平○,平平仄仄。
仄平○平,○仄仄仄。

fèng quē xī gāng , láng tíng dōng rǔ 。
wéi zhú yī yī , chéng tái yǒu chǔ 。
tái hén chūn lǜ , yù lǐ wǎn fēng 。
píng shān zuò duì , qīng cōng shù fēng 。
tuí qiáng sè nòng , wén xìng xīn hóng 。
zhēng xiān jìng xiù , fāng suí yì yuǎn 。
gè chēng shí yí , zì chéng shēn qiǎn 。
miào yì shuí chuán , pǒ xíng yǎn huà 。
xī huáng wǎn shēng , xiān tiān hòu guà 。
jiāng hú zhǎng lǜ , xuán pāi cāng zhōu 。
qíng lán cuì dī , yān zhàng yōu yōu 。
huáng biān pò xiǎn , liǔ dài yíng chóu 。
yì yǒu jiāng méi , huā cán wèi luò 。
nòng yīn hǎo niǎo , shēng huáng dù qū 。
duī rú wǎ gǔ , yōu dú shì chēng 。
wù zuò tuí rán , yì huāng wú zhèng 。
xīn yáng duō gǎn , léi gǔ hōng tiān 。
qīng huái zhǐ chǐ , láng fēng xī yān 。
mù sì cháo sān , shuí wèi dì yī 。
bù zhī qí tā , qiě yǐ yǒng rì 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

凤阙在西山上,郎亭位于东乳山旁。竹子翠绿茂盛,如同台阶上摆满楚国的美景。苔藓痕迹映着春日的绿意,玉李树在晚风中摇曳。山坡上的屏山与青葱的峰峦相对。颓墙的颜色勾勒出文杏的新红。花朵们争奇斗艳,芳香随意飘远。每一种花草都随着时令自然生长,各自展现深浅不同的美丽。其中的妙意又有谁能传达,画家的笔墨如何能完美地表达。
羲皇创立了后天的八卦,江湖如今涨满了翠绿,像是拍打着沧州城的城墙。晴朗的云雾如翠玉点缀,迷蒙的雾霭如烟雾缭绕。竹林中的鞭子打破了藓苔,柳枝像带子一样缠绕着愁思。还有那些江边的梅花,花儿虽已残落,但还未完全凋零。美妙的鸟声和笙簧的声音交织在一起,如同堆叠的瓦鼓,幽静而又动听。我独自坐在这里,心情颓然,城邑荒凉,缺乏良好的政治治理。新阳多变,雷鼓轰鸣震天。清淮只有咫尺之遥,但狼烟四起,夕阳映照在烽火上。
日复一日,四季更迭,谁能成为第一名士?其他的事情我都不知道,暂且安享这永恒的日子。
全诗描绘了山水之间的景色和美景,以及诗人内心的感受和思考。诗人感叹自然之美,抒发对政治乱世的忧虑,以及对人生和时光流转的思考。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者薛季宣介绍:🔈

孙观正,孝宗乾道九年(一一七三)提点制造御前军器所门。 查看更多>>

薛季宣的诗:

相关诗词:

诚台瓦鼓诗 (chéng tái wǎ gǔ shī)

朝代:宋    作者: 薛季宣

瓦鼓垖垖,寘之诚台。
诚台有称,不革不铜。
不尚其

仄仄平平,平平平仄。
平仄平平,平平仄仄。
平平平仄,仄仄仄平。
○平仄仄,平平仄平。
平平仄仄,平仄平平。
平○仄仄,平平仄仄。
仄○平平,仄平○仄。
仄仄平○,仄平仄仄。
平平仄平,平平仄仄。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,仄仄平平。
仄仄平平,平平仄仄。
仄平仄仄,平平仄仄。
平○仄仄,平仄仄○。
仄仄平平,仄平平仄。
平平平仄,平仄平平。
平平仄仄,平平仄平。
仄仄平○,平平仄仄。
仄平○平,○仄仄仄。

诚台晚意 (chéng tái wǎn yì)

朝代:宋    作者: 薛季宣

麦夏西山日脚斜,峰云千里尽丹霞。
晴岚榱桷水春涨,芳草园林路晚花。
远近子规啼怨抑,高低乳燕语淫哇。
官身归是何年社,信美诚台不似家。

仄仄平平,平平平仄。
平仄平平,平平仄仄。
平平平仄,仄仄仄平。
○平仄仄,平平仄平。
平平仄仄,平仄平平。
平○仄仄,平平仄仄。
仄○平平,仄平○仄。
仄仄平○,仄平仄仄。
平平仄平,平平仄仄。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,仄仄平平。
仄仄平平,平平仄仄。
仄平仄仄,平平仄仄。
平○仄仄,平仄仄○。
仄仄平平,仄平平仄。
平平平仄,平仄平平。
平平仄仄,平平仄平。
仄仄平○,平平仄仄。
仄平○平,○仄仄仄。

论诚 (lùn chéng)

朝代:宋    作者: 郑侠

万事以诚立,不诚心不专。
诚心非铁石,铁石被诚穿。

仄仄平平,平平平仄。
平仄平平,平平仄仄。
平平平仄,仄仄仄平。
○平仄仄,平平仄平。
平平仄仄,平仄平平。
平○仄仄,平平仄仄。
仄○平平,仄平○仄。
仄仄平○,仄平仄仄。
平平仄平,平平仄仄。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,仄仄平平。
仄仄平平,平平仄仄。
仄平仄仄,平平仄仄。
平○仄仄,平仄仄○。
仄仄平平,仄平平仄。
平平平仄,平仄平平。
平平仄仄,平平仄平。
仄仄平○,平平仄仄。
仄平○平,○仄仄仄。

和邢端公登台春望句句有春字之什 (hé xíng duān gōng dēng tái chūn wàng jù jù yǒu chūn zì zhī shén)

朝代:唐    作者: 皎然

春日绣衣轻,春台别有情。
春烟间草色,春鸟隔花声。
春树乱无次,春山遥得名。
春风正飘荡,春瓮莫须倾。

仄仄平平,平平平仄。
平仄平平,平平仄仄。
平平平仄,仄仄仄平。
○平仄仄,平平仄平。
平平仄仄,平仄平平。
平○仄仄,平平仄仄。
仄○平平,仄平○仄。
仄仄平○,仄平仄仄。
平平仄平,平平仄仄。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,仄仄平平。
仄仄平平,平平仄仄。
仄平仄仄,平平仄仄。
平○仄仄,平仄仄○。
仄仄平平,仄平平仄。
平平平仄,平仄平平。
平平仄仄,平平仄平。
仄仄平○,平平仄仄。
仄平○平,○仄仄仄。

咏景 抒情

诚台雪望怀子都五首 其二 (chéng tái xuě wàng huái zǐ dōu wǔ shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 薛季宣

故人一相遇,七返霰瀌瀌。
辞采应奇甚,颠狂即在不。
寻思落帽会,乘兴锦官游。
皎皎诚台暮,诗肠独自搜。

仄仄平平,平平平仄。
平仄平平,平平仄仄。
平平平仄,仄仄仄平。
○平仄仄,平平仄平。
平平仄仄,平仄平平。
平○仄仄,平平仄仄。
仄○平平,仄平○仄。
仄仄平○,仄平仄仄。
平平仄平,平平仄仄。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,仄仄平平。
仄仄平平,平平仄仄。
仄平仄仄,平平仄仄。
平○仄仄,平仄仄○。
仄仄平平,仄平平仄。
平平平仄,平仄平平。
平平仄仄,平平仄平。
仄仄平○,平平仄仄。
仄平○平,○仄仄仄。

诚台雪望怀子都五首 其五 (chéng tái xuě wàng huái zǐ dōu wǔ shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 薛季宣

掩胫诚台雪,吟头只自昂。
梅花开岭路,冰玉皱池塘。
良马日千里,美人天一方。
尺书不可寄,道义两相忘。

仄仄平平,平平平仄。
平仄平平,平平仄仄。
平平平仄,仄仄仄平。
○平仄仄,平平仄平。
平平仄仄,平仄平平。
平○仄仄,平平仄仄。
仄○平平,仄平○仄。
仄仄平○,仄平仄仄。
平平仄平,平平仄仄。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,仄仄平平。
仄仄平平,平平仄仄。
仄平仄仄,平平仄仄。
平○仄仄,平仄仄○。
仄仄平平,仄平平仄。
平平平仄,平仄平平。
平平仄仄,平平仄平。
仄仄平○,平平仄仄。
仄平○平,○仄仄仄。

诚台雪望怀子都五首 其一 (chéng tái xuě wàng huái zǐ dōu wǔ shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 薛季宣

不见子都子,诚台一壮观。
烂开梅骨峭,高耸玉峰寒。
谁共云霄目,诗亡锦绣肝。
梦魂千里道,应更酒肠宽。

仄仄平平,平平平仄。
平仄平平,平平仄仄。
平平平仄,仄仄仄平。
○平仄仄,平平仄平。
平平仄仄,平仄平平。
平○仄仄,平平仄仄。
仄○平平,仄平○仄。
仄仄平○,仄平仄仄。
平平仄平,平平仄仄。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,仄仄平平。
仄仄平平,平平仄仄。
仄平仄仄,平平仄仄。
平○仄仄,平仄仄○。
仄仄平平,仄平平仄。
平平平仄,平仄平平。
平平仄仄,平平仄平。
仄仄平○,平平仄仄。
仄平○平,○仄仄仄。

游春台诗 二 (yóu chūn tái shī èr)

朝代:唐    作者: 春台仙

日落烟水黯,骊珠色岂昏。
寒光射万里,霜缟遍千门。

仄仄平平,平平平仄。
平仄平平,平平仄仄。
平平平仄,仄仄仄平。
○平仄仄,平平仄平。
平平仄仄,平仄平平。
平○仄仄,平平仄仄。
仄○平平,仄平○仄。
仄仄平○,仄平仄仄。
平平仄平,平平仄仄。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,仄仄平平。
仄仄平平,平平仄仄。
仄平仄仄,平平仄仄。
平○仄仄,平仄仄○。
仄仄平平,仄平平仄。
平平平仄,平仄平平。
平平仄仄,平平仄平。
仄仄平○,平平仄仄。
仄平○平,○仄仄仄。

三台令 一 (sān tái lìng yī)

朝代:唐    作者: 冯延巳

春色,春色,依旧青门紫陌。
日斜柳暗花嫣,醉卧春色少年。
年少,年少,行乐直须及早。

仄仄平平,平平平仄。
平仄平平,平平仄仄。
平平平仄,仄仄仄平。
○平仄仄,平平仄平。
平平仄仄,平仄平平。
平○仄仄,平平仄仄。
仄○平平,仄平○仄。
仄仄平○,仄平仄仄。
平平仄平,平平仄仄。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,仄仄平平。
仄仄平平,平平仄仄。
仄平仄仄,平平仄仄。
平○仄仄,平仄仄○。
仄仄平平,仄平平仄。
平平平仄,平仄平平。
平平仄仄,平平仄平。
仄仄平○,平平仄仄。
仄平○平,○仄仄仄。

暮春自南台丞再除给事中 (mù chūn zì nán tái chéng zài chú gěi shì zhōng)

朝代:唐    作者: 薛存诚

再入青锁闱,忝官诚自非。
拂尘惊物在,开户似僧归。
积草渐无迳,残花犹洒衣。
禁垣偏日近,行坐是恩辉。

仄仄平平,平平平仄。
平仄平平,平平仄仄。
平平平仄,仄仄仄平。
○平仄仄,平平仄平。
平平仄仄,平仄平平。
平○仄仄,平平仄仄。
仄○平平,仄平○仄。
仄仄平○,仄平仄仄。
平平仄平,平平仄仄。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,平仄平平。
平平仄仄,仄仄平平。
仄仄平平,平平仄仄。
仄平仄仄,平平仄仄。
平○仄仄,平仄仄○。
仄仄平平,仄平平仄。
平平平仄,平仄平平。
平平仄仄,平平仄平。
仄仄平○,平平仄仄。
仄平○平,○仄仄仄。