zhōng nán shān èr shí yùn
终南山二十韵 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李洞 (lǐ dòng)

关内平田窄,东西截杳冥。
雨侵诸县黑,云破九门青。
暂看犹无暇,长栖信有灵。
古苔秋渍斗,积雾夜昏萤。
怒恐撞天漏,深疑隐地形。
盘根连北岳,转影落南溟。
穷穴何山出,遮蛮上国宁。
残阳高照蜀,败叶远浮泾。
斸竹烟岚冻,偷湫雨雹腥。
闲房僧灌顶,浴涧鹤遗翎。
梯滑危缘索,云深静唱经。
放泉惊鹿睡,闻磬得人醒。
踏着神仙宅,敲开洞府扃。
棊残秦士局,字缺晋公铭。
一谷势当午,孤峰耸起丁。
远平丹凤阙,冷射五侯厅。
万丈冰声折,千寻树影停。
望中仙岛动,行处月轮馨。
叠石移临砌,研胶泼上屏。
明时献君寿,不假老人星。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄平平。

guān nèi píng tián zhǎi , dōng xī jié yǎo míng 。
yǔ qīn zhū xiàn hēi , yún pò jiǔ mén qīng 。
zàn kàn yóu wú xiá , cháng qī xìn yǒu líng 。
gǔ tái qiū zì dòu , jī wù yè hūn yíng 。
nù kǒng zhuàng tiān lòu , shēn yí yǐn dì xíng 。
pán gēn lián běi yuè , zhuǎn yǐng luò nán míng 。
qióng xué hé shān chū , zhē mán shàng guó níng 。
cán yáng gāo zhào shǔ , bài yè yuǎn fú jīng 。
zhú zhú yān lán dòng , tōu qiū yǔ báo xīng 。
xián fáng sēng guàn dǐng , yù jiàn hè yí líng 。
tī huá wēi yuán suǒ , yún shēn jìng chàng jīng 。
fàng quán jīng lù shuì , wén qìng dé rén xǐng 。
tà zhe shén xiān zhái , qiāo kāi dòng fǔ jiōng 。
qí cán qín shì jú , zì quē jìn gōng míng 。
yī gǔ shì dāng wǔ , gū fēng sǒng qǐ dīng 。
yuǎn píng dān fèng quē , lěng shè wǔ hóu tīng 。
wàn zhàng bīng shēng zhé , qiān xún shù yǐng tíng 。
wàng zhōng xiān dǎo dòng , xíng chù yuè lún xīn 。
dié shí yí lín qì , yán jiāo pō shàng píng 。
míng shí xiàn jūn shòu , bù jiǎ lǎo rén xīng 。

終南山二十韻

—— 李洞

關內平田窄,東西截杳冥。
雨侵諸縣黑,雲破九門青。
暫看猶無暇,長棲信有靈。
古苔秋漬斗,積霧夜昏螢。
怒恐撞天漏,深疑隱地形。
盤根連北嶽,轉影落南溟。
窮穴何山出,遮蠻上國寧。
殘陽高照蜀,敗葉遠浮涇。
斸竹煙嵐凍,偷湫雨雹腥。
閑房僧灌頂,浴澗鶴遺翎。
梯滑危緣索,雲深靜唱經。
放泉驚鹿睡,聞磬得人醒。
踏著神仙宅,敲開洞府扃。
棊殘秦士局,字缺晉公銘。
一谷勢當午,孤峰聳起丁。
遠平丹鳳闕,冷射五侯廳。
萬丈冰聲折,千尋樹影停。
望中仙島動,行處月輪馨。
疊石移臨砌,研膠潑上屏。
明時獻君壽,不假老人星。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄平平。

guān nèi píng tián zhǎi , dōng xī jié yǎo míng 。
yǔ qīn zhū xiàn hēi , yún pò jiǔ mén qīng 。
zàn kàn yóu wú xiá , cháng qī xìn yǒu líng 。
gǔ tái qiū zì dòu , jī wù yè hūn yíng 。
nù kǒng zhuàng tiān lòu , shēn yí yǐn dì xíng 。
pán gēn lián běi yuè , zhuǎn yǐng luò nán míng 。
qióng xué hé shān chū , zhē mán shàng guó níng 。
cán yáng gāo zhào shǔ , bài yè yuǎn fú jīng 。
zhú zhú yān lán dòng , tōu qiū yǔ báo xīng 。
xián fáng sēng guàn dǐng , yù jiàn hè yí líng 。
tī huá wēi yuán suǒ , yún shēn jìng chàng jīng 。
fàng quán jīng lù shuì , wén qìng dé rén xǐng 。
tà zhe shén xiān zhái , qiāo kāi dòng fǔ jiōng 。
qí cán qín shì jú , zì quē jìn gōng míng 。
yī gǔ shì dāng wǔ , gū fēng sǒng qǐ dīng 。
yuǎn píng dān fèng quē , lěng shè wǔ hóu tīng 。
wàn zhàng bīng shēng zhé , qiān xún shù yǐng tíng 。
wàng zhōng xiān dǎo dòng , xíng chù yuè lún xīn 。
dié shí yí lín qì , yán jiāo pō shàng píng 。
míng shí xiàn jūn shòu , bù jiǎ lǎo rén xīng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
关内平原狭窄,东西相隔遥远。
雨水侵袭各县,显得黑暗,云彩破开后呈现青色。
暂时俯瞰,仍无瑕疵,长期栖居,定有神奇。
古老的苔藓上有秋天的斗字痕迹,积雾中有夜晚的萤火虫。
怒气仿佛撞击天上的漏斗,深思怀疑隐蔽着地貌的真相。
盘根连着北方的高山,倒影投向南方的大洋。
在何处穷穴出,遮蔽着蛮族的上国宁静。
残阳高照蜀地,败叶漂浮泾河。
斧头砍竹时冒出烟雾和冻气,偷偷飘落的雨滴和冰雹有些刺鼻。
静悄悄的寺庙里,僧侣们正在灌顶,溪涧中留下了鹤的羽毛。
攀爬在险峻的悬崖边,系着绳索,云雾深处静静唱经。
放出泉水惊醒了正在睡觉的鹿,听到梵音的人也会从冥思中醒来。
踏着神仙的居所,敲开洞府的门扉。
棋局中残留着秦时士兵的气息,字铭上有晋国公侯的名字缺失。
一谷势势如磐,孤峰耸立不倒。
远处平原上有红色的凤阙,冷冽的寒光照射着五侯的厅堂。
万丈冰挂发出脆响,千寻树影停滞不动。
远望仙岛动荡,行走间月亮散发幽香。
重叠的石块移动到砌墙上,研磨的胶水溅到了屏风上。
明时献上君主的寿礼,无需依靠寿星老人。


全诗描绘了一幅山水风光画,通过描写山川的壮丽景色和自然界的神奇变化,展现了自然之美与人文之奇的和谐共生。诗人将古朴的山川与神秘的仙境相融合,以豪放的笔墨展现了大自然的壮丽与瑰丽,赞美了山水的奇异和神奇。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李洞介绍:🔈

李洞,字才江,京兆人,诸王孙也。慕贾岛爲诗,铸其像,事之如神。时人但诮其僻涩,而不能贵其奇峭,唯吴融称之。昭宗时不第,游蜀卒。诗三卷。 李洞,字才江,京兆人,诸王孙也。慕贾岛爲诗,铸其像,事之如神。时人但诮其僻涩,而不能贵其奇峭,唯吴融称之。昭宗时不第,游蜀卒。诗三卷。 查看更多>>

李洞的诗:

相关诗词:

荅张五弟 (dá zhāng wǔ dì)

朝代:唐    作者: 王维

终南有茅屋,前对终南山。
终年无客常闭关,终日无心长自闲。
不妨饮酒复垂钓,君但能来相往还。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄平平。

赠答 友人 隐居 闲适

终南山 (zhōng nán shān)

朝代:宋    作者: 刘攽

终南际沧海,千里张屏风。
落月沈山西,朝阳生岭东。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄平平。

复愁十二首 十 (fù chóu shí èr shǒu shí)

朝代:唐    作者: 杜甫

江上亦秋色,火云终不移。
巫山犹锦树,南国且黄鹂。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄平平。

送终南函谷二图还司路钤 (sòng zhōng nán hán gǔ èr tú huán sī lù qián)

朝代:宋    作者: 喻良能

平生饱看江湖景,所恨未游关辅山。
一朝图画入吾手,似到终南少室间。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄平平。

次韵奉答南山禅师二颂兼呈琦上人 其二 (cì yùn fèng dá nán shān chán shī èr sòng jiān chéng qí shàng rén qí èr)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

南山四至分明也,一日元来十二时。
两个泥牛齐着力,矛头淅米剑头炊。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄平平。

题终南山僧堂 (tí zhōng nán shān sēng táng)

朝代:唐    作者: 罗邺

九衢终日见南山,名利何人肯掩关。
唯有吾师达真理,坐看霜树老云间。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄平平。

退朝望终南山 (tuì cháo wàng zhōng nán shān)

朝代:唐    作者: 李拯

紫宸朝罢缀鸳鸾,丹凤楼前驻马看。
惟有终南山色在,晴明依旧满长安。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄平平。

嘲黔南观察南卓 (cháo qián nán guān chá nán zhuó)

朝代:唐    作者: 吕温

终南南太守,南郡在云南。
闲向南亭醉,南风变俗谈。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄平平。

终南 (zhōng nán)

朝代:唐    作者: 终南山翁

霜鹤鸣时夕风急,乱鸦又向寒林集。
此君辍櫂悲且吟,独对莲花一峰立。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄平平。

诗经 赞美

荅裴迪辋口遇雨忆终南山之作 (dá péi dí wǎng kǒu yù yǔ yì zhōng nán shān zhī zuò)

朝代:唐    作者: 王维

淼淼寒流广,苍苍秋雨晦。
君问终南山,心知白云外。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,平仄仄平平。
仄○○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平○。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄○平。
平仄平○仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平仄。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄○仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄○平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○仄,平○仄仄○。
平平○平仄,仄仄仄平平。