yún yán zhú yuán èr chán jù yǔ zhāo kè sān yuè èr shí yī rì suì fàn yú zhú yuán ān móu zhū yě zé huò yě liú qí zhòng yǒu yuē bù zhì wú zhōu bǎo yóu dé huá liú zhì zhōng jì gōng wàng liú cái zhòng chén shèng shū mǒu huì yān cóng róng biàn lùn huái bào shèn shì yīn fù shī yǐ jì zhī
云岩竹源二禅俱与招客三月二十一日遂饭于竹源庵谋诸野则获也刘奇仲有约不至吴周宝游德华刘致中暨公望刘才仲陈圣叔某会焉从容辩论怀抱甚适因赋诗以纪之 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘子翬 (liú zǐ huī)

云岩市声中,竹源山色处。
平生几两屐,惟乐取意去。
晨光霁老春,飞盖双溪路。
沙平水漫流,云散天全露。
逶迤经浅坂,窈窕穿崇树。
绿登方怒舒,红竟忽繁雨。
斯焉得小休,境熟来已屡。
徵君常主盟,呼吸名胜聚。
子休心铁石,太叔语韶頀。
鼎鼎吴刘陈,俱有不凡度。
余衰气不华,清遨惭辄与。
未渠推远之,政以枵然故。
九宾既云集,一士乃鸿翥。
毋多溷幽人,蔬茗烦草具。
丛谈杂庄谑,泛閲披黄素。
丰鎸辨活笔,始画穷真数。
解衣半日许,万古回胸膆。
西窗引虚明,汛洒延晚步。
懒身厌依随,静若超羁驭。
博山真起予,浮烟一枝骛。

平平仄平○,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄○,平仄平○仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○平平,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄仄,仄仄○平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。

yún yán shì shēng zhōng , zhú yuán shān sè chù 。
píng shēng jǐ liǎng jī , wéi lè qǔ yì qù 。
chén guāng jì lǎo chūn , fēi gài shuāng xī lù 。
shā píng shuǐ màn liú , yún sàn tiān quán lù 。
wēi yí jīng qiǎn bǎn , yǎo tiǎo chuān chóng shù 。
lǜ dēng fāng nù shū , hóng jìng hū fán yǔ 。
sī yān dé xiǎo xiū , jìng shú lái yǐ lǚ 。
zhǐ jūn cháng zhǔ méng , hū xī míng shèng jù 。
zǐ xiū xīn tiě shí , tài shū yǔ sháo hù 。
dǐng dǐng wú liú chén , jù yǒu bù fán dù 。
yú shuāi qì bù huá , qīng áo cán zhé yǔ 。
wèi qú tuī yuǎn zhī , zhèng yǐ xiāo rán gù 。
jiǔ bīn jì yún jí , yī shì nǎi hóng zhù 。
wú duō hùn yōu rén , shū míng fán cǎo jù 。
cóng tán zá zhuāng xuè , fàn yuè pī huáng sù 。
fēng juān biàn huó bǐ , shǐ huà qióng zhēn shù 。
jiě yī bàn rì xǔ , wàn gǔ huí xiōng sù 。
xī chuāng yǐn xū míng , xùn sǎ yán wǎn bù 。
lǎn shēn yàn yī suí , jìng ruò chāo jī yù 。
bó shān zhēn qǐ yǔ , fú yān yī zhī wù 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

云岩市的声音中,竹源山色的地方,平生穿了几双草鞋,只喜欢取乐而去。
晨光清澈老去,飞舞的车帷伴随着双溪的小路。沙地平坦,水流漫溢,天空的云散开了,露出晴朗的天气。
曲曲折折经过浅坡,幽深的林木中穿行。青绿的山峦渐渐显露,红花竟然突然像雨一样繁盛。
在这里怎么能小住?此地我已来过好几次,和你结下了常常一起游览胜地的盟誓。
你的心坚硬如铁石,像太叔一样懂得音律。吴、刘、陈三家声名显赫,各自拥有不同的才华。
而我虽然衰老,没有华美的气质,但在这清幽之地我自由自在地徜徉,却仍感到惭愧。
不用推举远方之地,就这样安然地生活着。政治上的事务我视若无睹,只因为喜欢这种宁静。
九位宾客都已经聚集,其中一位士子已经崭露头角。不要再邀请那些沉闷的幽人,我已经厌倦了茶食之礼。
我们畅谈各种话题,谈笑庄谑,泛览黄庭经书。丰鎸运筆写下活泼的文字,开始描绘卓越的文学篇章。
解开衣裳,放下琐事,留下半天的闲暇,回顾着万古的历史,回味着胸中的情怀。
西窗引来虚明,轻轻润湿着晚风。我懒得受到任何拘束,宁静得如同超脱羁绊。
博山的真正意义在于,让我追求自我,像浮云中的一枝翩跹飞舞。

《云岩竹源二禅俱与招客三月二十一日遂饭于竹源庵谋诸野则获也刘奇仲有约不至吴周宝游德华刘致中暨公望刘才仲陈圣叔某会焉从容辩论怀抱甚适因赋诗以纪之》是刘子翬的一首诗,描述了一次与友人在云岩竹源庵相聚的情景,并通过诗意的描写表达了友情、自然景色和诗人的情感。
赏析:
这首诗以云岩市声和竹源山色为背景,勾勒出了美丽的自然景色。诗人描述了自己悠然的心情,穿越山间溪流,感受到清晨的宁静,沙平水漫流,云散天全露。通过描写自然景色,诗人表达了对大自然的热爱和向往。
诗中还提到了与友人的相聚,其中有刘奇仲、吴周宝、德华刘致中、暨公望、刘才仲、陈圣叔等多位友人,诗人与他们一起辩论、交流思想,展现了友情和学识的重要性。友人们的交往让诗人感到欣慰,同时也使他思考自己的不足。
最后,诗人表达了对自己的不满和向往博学的愿望。他自称“余衰气不华”,但仍然渴望学问的提升,希望能够达到博山的高度,从中汲取智慧和灵感。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘子翬介绍:🔈

刘子翬(一一○一~一一四七)字彦冲,号病翁,崇安(今属福建)人。韐仲子。以荫补承务郎,辟爲真定府幕属。高宗建炎四年(一一三○),通判兴化军(本集卷五《送张当世序》)。後以疾退居故乡屏山,学者称爲屏山先生,朱熹尝从其问学。绍兴十七年卒,年四十七。遗着由其子玶编爲《屏山集》二十卷,胡宪爲之序,朱熹跋。《宋史》卷四三四有传。 刘子翬诗,以明正德七年刘泽刻本爲底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)、清道光十八年李廷钰秋柯草堂刊本(简称李本,藏北京大学图书馆)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

刘子翬的诗:

相关诗词:

彭及之邀吴仲源杨公济与某夜会望湖楼独某後期为关所隔偶成四篇以呈诸君 其三 (péng jí zhī yāo wú zhòng yuán yáng gōng jì yǔ mǒu yè huì wàng hú lóu dú mǒu hòu qī wèi guān suǒ gé ǒu chéng sì piān yǐ chéng zhū jūn qí sān)

朝代:宋    作者: 强至

波射飞楼缥缈间,云梯岂合在尘寰。
金樽倒尽星垂地,玉滴书乾月过山。
槛底吴僧空仰望,座中蜀客頼西还。
我遭鱼钥无情甚,只许吟魂夜度关。

平平仄平○,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄○,平仄平○仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○平平,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄仄,仄仄○平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。

高国正约饭素浄慈遂至刘寺酌茗于凤凰泉同游者苏太博计抚挥公禅师请公道者苏计与予同庚 (gāo guó zhèng yuē fàn sù jìng cí suì zhì liú sì zhuó míng yú fèng huáng quán tóng yóu zhě sū tài bó jì fǔ huī gōng chán shī qǐng gōng dào zhě sū jì yǔ yǔ tóng gēng)

朝代:宋    作者: 喻良能

三亥并游真盛矣,二禅入社亦佳哉。
凤池一段风流事,不欠支郎与辩才。

平平仄平○,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄○,平仄平○仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○平平,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄仄,仄仄○平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。

彭及之邀吴仲源杨公济与某夜会望湖楼独某後期为关所隔偶成四篇以呈诸君 其二 (péng jí zhī yāo wú zhòng yuán yáng gōng jì yǔ mǒu yè huì wàng hú lóu dú mǒu hòu qī wèi guān suǒ gé ǒu chéng sì piān yǐ chéng zhū jūn qí èr)

朝代:宋    作者: 强至

诸公爱月欲狂颠,脚踏花栏手襞笺。
那作常时挥彩笔,直须飞句上青天。
岂无剧笑惊山叟,应有妍词调水仙。
独我清宵尘滓甚,乱蚊声里汗肤眠。

平平仄平○,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄○,平仄平○仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○平平,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄仄,仄仄○平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。

都下赋归奉别天台金彦如惠子明沈新之马景昭赵寅仲并呈于晦仲时与寅仲以上诸兄初相识诸兄又约便道至王先生岁寒堂相会也 其二 (dōu xià fù guī fèng bié tiān tāi jīn yàn rú huì zǐ míng shěn xīn zhī mǎ jǐng zhāo zhào yín zhòng bìng chéng yú huì zhòng shí yǔ yín zhòng yǐ shàng zhū xiōng chū xiāng shí zhū xiōng yòu yuē biàn dào zhì wáng xiān shēng suì hán táng xiāng huì yě qí èr)

朝代:宋    作者: 金履详

客中相见别匆匆,论学无由意独浓。
赖是岁寒来有约,不妨归去又相逢。

平平仄平○,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄○,平仄平○仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○平平,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄仄,仄仄○平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。

陈行之得之因震泽旧居辟小阁面列洞庭山客有名以尊经者江都仲某为长句以纪之 (chén xíng zhī dé zhī yīn zhèn zé jiù jū pì xiǎo gé miàn liè dòng tíng shān kè yǒu míng yǐ zūn jīng zhě jiāng dōu zhòng mǒu wèi cháng jù yǐ jì zhī)

朝代:宋    作者: 仲并

洞庭之野排千岩,陈子卷帘非爱山。
震泽之流清没底,陈子凭栏不观水。
杰阁横空一事无,终年传习唯父书。
乃翁平时束五传,绝人伟论惊诸儒。
至宝不受久埋没,近者私记刊吴都。
搢绅骈肩快先睹,一言价重百车渠。
正派源流要有自,二难秀发名家驹。
少小辛勤门户计,皇天有知子不孤。
於今三十五经立,亹亹雄辩来起予。
不但家法传羣纪,经学当与心法俱。
溪山相对无浪语,宝此一编时卷舒。
自怜早岁已漂泊,乃翁邀我来僧庐。
於今埙篪弦诵地,当时从容谈笑余。
契阔死生三十载,萍浮蓬转常崎岖。
子能箕裘万事足,其他得丧争锱铢。
凛凛清氛端可想,神游彷佛归来欤。

平平仄平○,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄○,平仄平○仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○平平,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄仄,仄仄○平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。

去南阳有日书怀二首 其二 (qù nán yáng yǒu rì shū huái èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 葛胜仲

离吴州好冠西畿,左竹才交赋式微。
云巘遐观空杳霭,春郊细履负芳菲。
薄游颇似桑三宿,重到谁惊柳十围。
诺画诸僚皆府望,不容坐啸久焉依。

平平仄平○,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄○,平仄平○仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○平平,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄仄,仄仄○平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。

彭及之邀吴仲源杨公济与某夜会望湖楼独某後期为关所隔偶成四篇以呈诸君 其一 (péng jí zhī yāo wú zhòng yuán yáng gōng jì yǔ mǒu yè huì wàng hú lóu dú mǒu hòu qī wèi guān suǒ gé ǒu chéng sì piān yǐ chéng zhū jūn qí yī)

朝代:宋    作者: 强至

月底云楼一水湄,天光湖色两琉璃。
樽前更坐清风客,笔下争翻白雪词。
物外骨毛应自爽,世间笑语不容追。
千年庾亮胡床後,此兴今人亦未衰。

平平仄平○,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄○,平仄平○仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○平平,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄仄,仄仄○平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。

德麟以书相招云已与潘仲宝在中卢可自酇来同游灵溪石门双池等胜处某作六诗率张会川作 其二 (dé lín yǐ shū xiāng zhāo yún yǐ yǔ pān zhòng bǎo zài zhōng lú kě zì zàn lái tóng yóu líng xī shí mén shuāng chí děng shèng chù mǒu zuò liù shī lǜ zhāng huì chuān zuò qí èr)

朝代:宋    作者: 李廌

灵溪閟洞鏁华胥,地脉旁通分野殊。
莫惮登临探奇险,恐君他日亦藏书。

平平仄平○,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄○,平仄平○仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○平平,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄仄,仄仄○平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。

抒情 咏物

去岁尝以纸被竹简遗刘致中後为大水所漂致中有诗以二绝句答之 其二 (qù suì cháng yǐ zhǐ bèi zhú jiǎn yí liú zhì zhōng hòu wèi dà shuǐ suǒ piāo zhì zhōng yǒu shī yǐ èr jué jù dá zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 吕本中

纸被公无笑不才,两公相继有诗来。
五更睡足天昏黒,也似他人锦绣堆。

平平仄平○,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄○,平仄平○仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○平平,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄仄,仄仄○平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。

九日奉陪高州史君莆阳别驾会稽丞公善化明府仲衡诗伯并屈子美元范二兄及郡中诸文武同登紫霄绝顶南望江湖北眺淮甸少快心目既归又得仲衡佳篇句法清丽情致凄惋三复不胜起予之叹谨次韵呈请皆赋之以纪一时之盛甚惠甚望 (jiǔ rì fèng péi gāo zhōu shǐ jūn pú yáng bié jià huì jī chéng gōng shàn huà míng fǔ zhòng héng shī bǎi bìng qū zǐ měi yuán fàn èr xiōng jí jùn zhōng zhū wén wǔ tóng dēng zǐ xiāo jué dǐng nán wàng jiāng hú běi tiào huái diàn shǎo kuài xīn mù jì guī yòu dé zhòng héng jiā piān jù fǎ qīng lì qíng zhì qī wǎn sān fù bù shèng qǐ yǔ zhī tàn jǐn cì yùn chéng qǐng jiē fù zhī yǐ jì yī shí zhī shèng shèn huì shèn wàng)

朝代:宋    作者: 朱熹

此日登高处,千岩锦树稠。
无人嘲落帽,有客赋悲秋。
忽忽尘中老,怱怱物外游。
江湖空极目,不尽古今愁。

平平仄平○,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平仄仄平,平仄平平仄。
平平平仄仄,仄仄○平仄。
仄平平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,仄仄平仄仄。
平平平仄○,平仄平○仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄仄平平平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平平仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄平仄,仄仄仄平仄。
平平○平平,平仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄○仄仄仄,仄仄○平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
仄平仄平平,仄仄平平仄。
仄平平仄仄,平平仄平仄。