wén zhēng zuò
闻筝作 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘子翬 (liú zǐ huī)

月高夜鸣筝,声从绮窗来。
随风更迢递,萦云暂徘徊。
余音若可玩,繁弦互相催。
不见理筝人,遥知心所怀。
宁悲旧宠弃,岂念新期乖。
含情鬰不发,寄曲宣余哀。
一弹飞霜零,再抚流光颓。
每恨听者稀,银甲生浮埃。
幽幽孤凤吟,衆鸟声难谐。
盛年嗟不偶,况乃容华衰。
道同符片诺,志异劳百媒。
栖栖墙东客,亦抱凌云才。

仄平仄平平,平○仄平平。
平平○平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平平仄○平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○平平平,仄仄平平平。
仄仄○仄平,平仄平平平。
平平平仄○,仄仄平○平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。

yuè gāo yè míng zhēng , shēng cóng qǐ chuāng lái 。
suí fēng gèng tiáo dì , yíng yún zàn pái huái 。
yú yīn ruò kě wán , fán xián hù xiāng cuī 。
bù jiàn lǐ zhēng rén , yáo zhī xīn suǒ huái 。
níng bēi jiù chǒng qì , qǐ niàn xīn qī guāi 。
hán qíng yù bù fā , jì qū xuān yú āi 。
yī tán fēi shuāng líng , zài fǔ liú guāng tuí 。
měi hèn tīng zhě xī , yín jiǎ shēng fú āi 。
yōu yōu gū fèng yín , zhòng niǎo shēng nán xié 。
shèng nián jiē bù ǒu , kuàng nǎi róng huá shuāi 。
dào tóng fú piàn nuò , zhì yì láo bǎi méi 。
qī qī qiáng dōng kè , yì bào líng yún cái 。

聞箏作

—— 劉子翬

月高夜鳴箏,聲從綺窗來。
隨風更迢遞,縈雲暫徘徊。
餘音若可玩,繁弦互相催。
不見理箏人,遥知心所懷。
寧悲舊寵棄,豈念新期乖。
含情鬰不發,寄曲宣餘哀。
一彈飛霜零,再撫流光頹。
每恨聽者稀,銀甲生浮埃。
幽幽孤鳳吟,衆鳥聲難諧。
盛年嗟不偶,况乃容華衰。
道同符片諾,志異勞百媒。
栖栖牆東客,亦抱凌雲才。

仄平仄平平,平○仄平平。
平平○平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平平仄○平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○平平平,仄仄平平平。
仄仄○仄平,平仄平平平。
平平平仄○,仄仄平○平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。

yuè gāo yè míng zhēng , shēng cóng qǐ chuāng lái 。
suí fēng gèng tiáo dì , yíng yún zàn pái huái 。
yú yīn ruò kě wán , fán xián hù xiāng cuī 。
bù jiàn lǐ zhēng rén , yáo zhī xīn suǒ huái 。
níng bēi jiù chǒng qì , qǐ niàn xīn qī guāi 。
hán qíng yù bù fā , jì qū xuān yú āi 。
yī tán fēi shuāng líng , zài fǔ liú guāng tuí 。
měi hèn tīng zhě xī , yín jiǎ shēng fú āi 。
yōu yōu gū fèng yín , zhòng niǎo shēng nán xié 。
shèng nián jiē bù ǒu , kuàng nǎi róng huá shuāi 。
dào tóng fú piàn nuò , zhì yì láo bǎi méi 。
qī qī qiáng dōng kè , yì bào líng yún cái 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

月高之时,夜晚中一曲筝声,从美丽的绮窗传来。声音随着风儿更迢递,萦绕于云间,稍作停留。余音依然悠扬,仿佛琴弦相互催促。虽然看不见弹筝之人,但从遥远处却能感知其心中所怀。
不愿悲伤于往昔的宠爱被抛弃,也不惦念着未来的约定生变。心怀深情却不表露,只将哀思寄托于演奏的曲调中。一曲弹奏,仿佛霜花飞舞,再一次抚摸琴弦,流光渐渐衰弱。
常常感叹倾听者的稀少,如同银甲生尘埃般显现出来。孤凤寂寞地啼鸣,与众鸟的声音难以谐合。盛年时得意难求,更何况容颜渐渐衰老。
志向相同,却难以与缘分相合,心意殊途,千方百计也难以得到。孤身栖息在东墙之外,也抱有凌云的才华。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘子翬介绍:🔈

刘子翬(一一○一~一一四七)字彦冲,号病翁,崇安(今属福建)人。韐仲子。以荫补承务郎,辟爲真定府幕属。高宗建炎四年(一一三○),通判兴化军(本集卷五《送张当世序》)。後以疾退居故乡屏山,学者称爲屏山先生,朱熹尝从其问学。绍兴十七年卒,年四十七。遗着由其子玶编爲《屏山集》二十卷,胡宪爲之序,朱熹跋。《宋史》卷四三四有传。 刘子翬诗,以明正德七年刘泽刻本爲底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)、清道光十八年李廷钰秋柯草堂刊本(简称李本,藏北京大学图书馆)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

刘子翬的诗:

相关诗词:

李留後家闻筝坐上作 (lǐ liú hòu jiā wén zhēng zuò shàng zuò)

朝代:宋    作者: 欧阳修

不听哀筝二十年,忽逢纤指弄鸣弦。
緜蛮巧啭花间舌,呜咽交流冰下泉。
常谓此声今已绝,问渠从小自谁传。
樽前笑我闻弹罢,白发萧然涕泫然。

仄平仄平平,平○仄平平。
平平○平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平平仄○平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○平平平,仄仄平平平。
仄仄○仄平,平仄平平平。
平平平仄○,仄仄平○平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。

听夜筝有感 (tīng yè zhēng yǒu gǎn)

朝代:唐    作者: 白居易

江州去日听筝夜,白发新生不愿闻。
如今格是头成雪,弹到天明亦任君。

仄平仄平平,平○仄平平。
平平○平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平平仄○平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○平平平,仄仄平平平。
仄仄○仄平,平仄平平平。
平平平仄○,仄仄平○平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。

(zhēng)

朝代:唐    作者: 李峤

蒙恬芳轨设,游楚妙弹开。
新曲帐中发,清音指下来。
钿装模六律,柱列配三才。
莫听西秦奏,筝筝有剩哀。

仄平仄平平,平○仄平平。
平平○平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平平仄○平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○平平平,仄仄平平平。
仄仄○仄平,平仄平平平。
平平平仄○,仄仄平○平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。

观搊筝 (guān chōu zhēng)

朝代:唐    作者: 王湾

虚室有秦筝,筝新月复清。
弦多弄委曲,柱促语分明。
晓怨凝繁手,春娇入曼声。
近来唯此乐,传得美人情。

仄平仄平平,平○仄平平。
平平○平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平平仄○平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○平平平,仄仄平平平。
仄仄○仄平,平仄平平平。
平平平仄○,仄仄平○平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。

闻邻家理筝 (wén lín jiā lǐ zhēng)

朝代:唐    作者: 徐安贞

北斗横天夜欲阑,愁人倚月思无端。
忽闻画阁秦筝逸,知是邻家赵女弹。
曲成虚忆青蛾敛,调急遥怜玉指寒。
银锁重关听未辟,不如眠去梦中看。

仄平仄平平,平○仄平平。
平平○平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平平仄○平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○平平平,仄仄平平平。
仄仄○仄平,平仄平平平。
平平平仄○,仄仄平○平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。

听轧筝 (tīng yà zhēng)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

满座无言听轧筝,秋山碧树一蝉清。
只应曾送秦王女,写得云间鸾凤声。
(见《千载佳句》卷下《宴喜门·筝》)。

仄平仄平平,平○仄平平。
平平○平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平平仄○平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○平平平,仄仄平平平。
仄仄○仄平,平仄平平平。
平平平仄○,仄仄平○平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。

舟中夜闻弹筝 (zhōu zhōng yè wén tán zhēng)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

舣舟寻近岸,余兴月明中。
鼓瑟人何在,弹筝意略同。
声和随去浪,调古动悲风。
银甲无由见,清音出绣栊。

仄平仄平平,平○仄平平。
平平○平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平平仄○平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○平平平,仄仄平平平。
仄仄○仄平,平仄平平平。
平平平仄○,仄仄平○平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。

听筝 (tīng zhēng)

朝代:唐    作者: 李端

鸣筝金粟柱,素手玉房前。
欲得周郎顾,时时误拂弦。

仄平仄平平,平○仄平平。
平平○平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平平仄○平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○平平平,仄仄平平平。
仄仄○仄平,平仄平平平。
平平平仄○,仄仄平○平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。

唐诗三百首 音乐

偶於维扬牛相公处觅得筝筝未到先寄诗来走笔戏荅 (ǒu wū wéi yáng niú xiàng gong chù mì dé zhēng zhēng wèi dào xiān jì shī lái zǒu bǐ xì dá)

朝代:唐    作者: 白居易

楚匠饶巧思,秦筝多好音。
如能惠一面,何啻直双金。
玉柱调须品,朱弦染要深。
会教魔女弄,不动是禅心。

仄平仄平平,平○仄平平。
平平○平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平平仄○平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○平平平,仄仄平平平。
仄仄○仄平,平仄平平平。
平平平仄○,仄仄平○平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。

风筝 (fēng zheng)

朝代:唐    作者: 鲍溶

何响与天通,瑶筝挂望中。
彩弦非触指,锦瑟忽闻风。
鴈柱虚连势,鸾歌且坠空。
夜和霜击磬,晴引凤归桐。
幽咽谁生怨,清泠自匪躬。
秦姬收宝匣,搔首不成功。

仄平仄平平,平○仄平平。
平平○平仄,平平仄平平。
平平仄仄仄,平平仄○平。
仄仄仄平平,平平平仄平。
平平仄仄仄,仄仄平○平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
仄○平平平,仄仄平平平。
仄仄○仄平,平仄平平平。
平平平仄○,仄仄平○平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄仄,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄仄平平平。