yǔ zhōng jì mèng xíng bù jǐ dào lián jù
雨中寄孟刑部几道联句 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 韩愈 (hán yù)

秋潦淹辙迹,高居限参拜。
耿耿蓄良思,遥遥仰嘉话。
一晨长隔岁,百步远殊界。
商听饶清耸,闷怀空抑噫。
美君知道腴,逸步谢天械。
吟馨铄纷杂,抱照莹疑怪。
撞宏声不掉,输邈澜逾杀。
檐泻碎江喧,街流浅溪迈。
念初相遭逢,幸免因媒介。
祛烦类决痈,惬兴剧爬疥。
研文较幽玄,呼博骋雄快。
今君轺方驰,伊我羽已铩。
温存感深惠,琢切奉明诫。
迨兹更凝情,暂阻若婴瘵。
欲知相从尽,灵珀拾纤芥。
欲知相益多,神药销宿惫。
德符仙山岸,永立难欹坏。
气涵秋天河,有朗无惊湃。
祥凤遗蒿鷃,云韶掩夷靺。
争名求鹄徒,腾口甚蝉喝。
未来声已赫,始鼓敌前败。
鬬场再鸣先,遐路一飞届。
东野继奇躅,修纶悬衆犗。
穿空细丘垤,照日陋菅蒯。
小生何足道,积慎如触虿。
愔愔抱所诺,翼翼自申戒。
圣书空勘读,盗食敢求嘬。
惟当骑款段,岂望觌珪玠。
弱操愧筠杉,微芳比萧●。
何以验高明,柔中有刚夬。

平仄○仄仄,平平仄○仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○平平仄,仄平○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,○仄○平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄○仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄仄平仄。
仄平○○仄,平仄仄平仄。
仄平○仄平,平仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄○平仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平仄○平仄,平平仄平?。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
○○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平平仄平?。
平仄仄平平,平○仄平仄。

qiū liáo yān zhé jì , gāo jū xiàn cān bài 。
gěng gěng xù liáng sī , yáo yáo yǎng jiā huà 。
yī chén cháng gé suì , bǎi bù yuǎn shū jiè 。
shāng tīng ráo qīng sǒng , mēn huái kōng yì yī 。
měi jūn zhī dào yú , yì bù xiè tiān xiè 。
yín xīn shuò fēn zá , bào zhào yíng yí guài 。
zhuàng hóng shēng bù diào , shū miǎo lán yú shā 。
yán xiè suì jiāng xuān , jiē liú qiǎn xī mài 。
niàn chū xiāng zāo féng , xìng miǎn yīn méi jiè 。
qū fán lèi jué yōng , qiè xīng jù pá jiè 。
yán wén jiào yōu xuán , hū bó chěng xióng kuài 。
jīn jūn yáo fāng chí , yī wǒ yǔ yǐ shā 。
wēn cún gǎn shēn huì , zhuó qiè fèng míng jiè 。
dài zī gèng níng qíng , zàn zǔ ruò yīng zhài 。
yù zhī xiāng cóng jìn , líng pò shí xiān jiè 。
yù zhī xiāng yì duō , shén yào xiāo sù bèi 。
dé fú xiān shān àn , yǒng lì nán qī huài 。
qì hán qiū tiān hé , yǒu lǎng wú jīng pài 。
xiáng fèng yí hāo yàn , yún sháo yǎn yí mò 。
zhēng míng qiú hú tú , téng kǒu shèn chán hē 。
wèi lái shēng yǐ hè , shǐ gǔ dí qián bài 。
dòu chǎng zài míng xiān , xiá lù yī fēi jiè 。
dōng yě jì qí zhú , xiū lún xuán zhòng jiè 。
chuān kōng xì qiū dié , zhào rì lòu jiān kuǎi 。
xiǎo shēng hé zú dào , jī shèn rú chù chài 。
yīn yīn bào suǒ nuò , yì yì zì shēn jiè 。
shèng shū kōng kān dú , dào shí gǎn qiú zuō 。
wéi dāng qí kuǎn duàn , qǐ wàng dí guī jiè 。
ruò cāo kuì yún shān , wēi fāng bǐ xiāo ● 。
hé yǐ yàn gāo míng , róu zhōng yǒu gāng guài 。

雨中寄孟刑部幾道聯句

—— 韓愈

秋潦淹轍迹,高居限參拜。
耿耿蓄良思,遙遙仰嘉話。
一晨長隔歲,百步遠殊界。
商聽饒清聳,悶懷空抑噫。
美君知道腴,逸步謝天械。
吟馨鑠紛雜,抱照瑩疑怪。
撞宏聲不掉,輸邈瀾逾殺。
檐瀉碎江喧,街流淺溪邁。
念初相遭逢,幸免因媒介。
祛煩類決癰,愜興劇爬疥。
研文較幽玄,呼博騁雄快。
今君軺方馳,伊我羽已鎩。
溫存感深惠,琢切奉明誡。
迨茲更凝情,暫阻若嬰瘵。
欲知相從盡,靈珀拾纖芥。
欲知相益多,神藥銷宿憊。
德符仙山岸,永立難欹壞。
氣涵秋天河,有朗無驚湃。
祥鳳遺蒿鷃,雲韶掩夷靺。
爭名求鵠徒,騰口甚蟬喝。
未來聲已赫,始鼓敵前敗。
鬬場再鳴先,遐路一飛屆。
東野繼奇躅,修綸懸衆犗。
穿空細丘垤,照日陋菅蒯。
小生何足道,積慎如觸蠆。
愔愔抱所諾,翼翼自申戒。
聖書空勘讀,盜食敢求嘬。
惟當騎款段,豈望覿珪玠。
弱操愧筠杉,微芳比蕭●。
何以驗高明,柔中有剛夬。

平仄○仄仄,平平仄○仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○平平仄,仄平○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,○仄○平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄○仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄仄平仄。
仄平○○仄,平仄仄平仄。
仄平○仄平,平仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄○平仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平仄○平仄,平平仄平?。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
○○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平平仄平?。
平仄仄平平,平○仄平仄。

qiū liáo yān zhé jì , gāo jū xiàn cān bài 。
gěng gěng xù liáng sī , yáo yáo yǎng jiā huà 。
yī chén cháng gé suì , bǎi bù yuǎn shū jiè 。
shāng tīng ráo qīng sǒng , mēn huái kōng yì yī 。
měi jūn zhī dào yú , yì bù xiè tiān xiè 。
yín xīn shuò fēn zá , bào zhào yíng yí guài 。
zhuàng hóng shēng bù diào , shū miǎo lán yú shā 。
yán xiè suì jiāng xuān , jiē liú qiǎn xī mài 。
niàn chū xiāng zāo féng , xìng miǎn yīn méi jiè 。
qū fán lèi jué yōng , qiè xīng jù pá jiè 。
yán wén jiào yōu xuán , hū bó chěng xióng kuài 。
jīn jūn yáo fāng chí , yī wǒ yǔ yǐ shā 。
wēn cún gǎn shēn huì , zhuó qiè fèng míng jiè 。
dài zī gèng níng qíng , zàn zǔ ruò yīng zhài 。
yù zhī xiāng cóng jìn , líng pò shí xiān jiè 。
yù zhī xiāng yì duō , shén yào xiāo sù bèi 。
dé fú xiān shān àn , yǒng lì nán qī huài 。
qì hán qiū tiān hé , yǒu lǎng wú jīng pài 。
xiáng fèng yí hāo yàn , yún sháo yǎn yí mò 。
zhēng míng qiú hú tú , téng kǒu shèn chán hē 。
wèi lái shēng yǐ hè , shǐ gǔ dí qián bài 。
dòu chǎng zài míng xiān , xiá lù yī fēi jiè 。
dōng yě jì qí zhú , xiū lún xuán zhòng jiè 。
chuān kōng xì qiū dié , zhào rì lòu jiān kuǎi 。
xiǎo shēng hé zú dào , jī shèn rú chù chài 。
yīn yīn bào suǒ nuò , yì yì zì shēn jiè 。
shèng shū kōng kān dú , dào shí gǎn qiú zuō 。
wéi dāng qí kuǎn duàn , qǐ wàng dí guī jiè 。
ruò cāo kuì yún shān , wēi fāng bǐ xiāo ● 。
hé yǐ yàn gāo míng , róu zhōng yǒu gāng guài 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
秋天的洪水淹没了车辙的痕迹,我高居在这里,守着我的宗祀,远远仰望着古代贤人的言谈。

我心中忧虑重重,思虑充盈,远远仰望着古代贤人的言谈。

一天清晨长时间地过去,但仿佛距离上一年还很遥远,百步之外已经是另一个世界了。

商讨时听到的议论感到清新振奋,但内心却感到郁闷压抑,不能尽情吐露。

我美丽的朋友,你明白富足的生活,轻松自在地走在天命的轨道。

吟诗吐气清新纷杂,拥抱着智慧的光芒,但是照着那光芒却还有疑虑怀疑。

宏大的声音如此澎湃,没有一点停滞,胜过巨浪的冲击。

屋檐上水滴的声音像是碎裂的江河之音,街道上水流如浅溪缓缓流过。

回想起初次相遇的情景,幸好没有借助媒介,否则可能会因此受害。

消除烦恼如同清除脓疮,舒心愉悦的享受。

研究古文,探究玄奥,呼喊着广博而雄壮的精神,急于求成。

如今你乘车高速前行,而我展翅飞翔。

你的温柔体现着深厚的恩惠,我努力雕琢诚挚的明诫。

直到此时我的心情愈发凝重,有时像病患一样痛苦。

若想知道在相处中的彼此了解,就像捡起一粒灵珀,捡拾起一根细小的芥子。

若想知道在相处中的相互裨益,就像神奇的药物可以消除疲倦。

美德和仙山的象征,永远屹立不倒;气质含蓄如秋天的河水,平和而不波涛汹涌。

祥凤飞过留下一片蒿鷃,云彩缭绕夷靺。

争名夺利的人只是徒劳无功,口舌之间仿佛蝉在鸣叫。

未来的声音已经变得嘹亮,开始敲响了对前方敌人的战败之鼓。

战场上再次鸣响战鼓,边路之上迅速飞来。

东野继续走向奇蹟,细心筹谋着。

钻研真理像在矮小的丘陵上开辟道路,辉映着日光,就像稻草丛中的珍宝。

平凡的我怎能值得一提,应如慎重小心躲避毒蛇一样。

我一心承诺,如翼翼小心,自我警戒。

经书虽然看了不少,但绝不敢贪图侵占。

只有在骑马前行的时候才能看到足下的路,岂能期待接触王侯的玉佩?

我软弱的意志感到惭愧,微弱的芳香无法与松柏相比。

怎样才能验证高明?柔弱中有刚刻,就像篮球场上运用刚柔并济的技巧一样。

这首诗《雨中寄孟刑部几道联句》是韩愈创作的一首诗歌。诗中表现出了诗人的豁达情怀和对友情的珍视。
赏析:
这首诗以雨中为背景,描绘了韩愈与友人孟刑部的情感和友情。首先,诗人描述了秋雨淹没了车辙的痕迹,仿佛与友人的距离被自然界的力量所弥补,强调了友情的坚固和跨越时光的深厚。
诗中不时出现"遥遥"、"百步远"、"闷怀空抑噫"等词句,强调了友情的距离和分离之苦。然而,诗人通过文字,让友情在心灵中得以升华,不受空间限制。
接下来的部分,诗人赞美了友人的美德,认为友人知识渊博,品德高尚,具备了"美君知道腴"的特质,同时又强调了友人的才智和文学造诣。
诗歌的后半部分,涉及到了更多的哲学思考,强调了追求真理和智慧的重要性。通过"研文较幽玄"、"修纶悬衆犗"等表述,诗人表达了对知识和智慧的渴望,以及在这条道路上的坚持。
最后,诗人表现出对友情和智慧的珍视,强调了应该遵循正道,不贪图名利,追求高尚的品质和真正的智慧。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韩愈介绍:🔈

韩愈,字退之,南阳人。少孤,刻苦爲学,尽通六经百家。贞元八年,擢进士第,才高,又好直言,累被黜贬。初爲监察御史,上疏极论时事,贬阳山令。元和中,再爲博士,改比部郎中、史馆修撰,转考功、知制诰,进中书舍人,又改庶子。裴度讨淮西,请爲行军司马,以功迁刑部侍郎。谏迎佛骨,谪刺史潮州,移袁州。穆宗即位,召拜国子祭酒、兵部侍郎。使王廷凑,归,转吏部。爲时宰所构,罢爲兵部侍郎,寻复吏部。卒,赠礼部尚书,諡曰文。愈自比孟轲,辟佛老异端,笃旧恤孤,好诱进後学,以之成名者甚衆。文自魏晋来,拘偶对,体日衰,至愈,一返之古。而爲诗豪放,不避麤险,格之变亦自愈始焉。集四十卷,内诗十卷,外集遗文十卷,内诗十八篇,今合编... 查看更多>>

韩愈的诗:

相关诗词:

黄刑部仓部陈宗博招饮 (huáng xíng bù cāng bù chén zōng bó zhāo yǐn)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

暇日联镳共暑鏖,冰吾瓜李雪吾醪。
楼前一水佳人士,眼底千山儿女曹。
朝士西湖正絺綌,将军北塞更弓刀。
道人万丈英雄气,不信胥台便是高。

平仄○仄仄,平平仄○仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○平平仄,仄平○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,○仄○平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄○仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄仄平仄。
仄平○○仄,平仄仄平仄。
仄平○仄平,平仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄○平仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平仄○平仄,平平仄平?。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
○○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平平仄平?。
平仄仄平平,平○仄平仄。

次魏川联句韵 (cì wèi chuān lián jù yùn)

朝代:宋    作者: 周密

丹砂何日化黄金,衣上秋尘积渐深。
生意无边观草色,春风有约到梅心。
白头自感华年瑟,俗耳谁听太古琴。
联句定知思孟简,谿边因寄采苹吟。

平仄○仄仄,平平仄○仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○平平仄,仄平○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,○仄○平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄○仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄仄平仄。
仄平○○仄,平仄仄平仄。
仄平○仄平,平仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄○平仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平仄○平仄,平平仄平?。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
○○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平平仄平?。
平仄仄平平,平○仄平仄。

归括苍和杨嗣之吏部烟雨楼韵四首 其二 (guī kuò cāng hé yáng sì zhī lì bù yān yǔ lóu yùn sì shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 姜特立

几重绿树暗罗纨,多少空蒙远近山。
物色联翩吟不断,使君佳句玉连环。

平仄○仄仄,平平仄○仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○平平仄,仄平○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,○仄○平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄○仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄仄平仄。
仄平○○仄,平仄仄平仄。
仄平○仄平,平仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄○平仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平仄○平仄,平平仄平?。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
○○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平平仄平?。
平仄仄平平,平○仄平仄。

孟浩然骑馿图 (mèng hào rán qí lú tú)

朝代:宋    作者: 刘克庄

坏墨残缣閲几春,灞桥风味尚如真。
摩挲只可夸同社,装饰应难奉贵人。
旧向集中窥一面,今於画里识前身。
世间老手惟工部,曾伏先生句句新。

平仄○仄仄,平平仄○仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○平平仄,仄平○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,○仄○平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄○仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄仄平仄。
仄平○○仄,平仄仄平仄。
仄平○仄平,平仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄○平仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平仄○平仄,平平仄平?。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
○○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平平仄平?。
平仄仄平平,平○仄平仄。

刑部丈寄酒因成短诗以谢 (xíng bù zhàng jì jiǔ yīn chéng duǎn shī yǐ xiè)

朝代:宋    作者: 彭汝砺

玉壶寄酒来三岛,蓬鬓持盃学八仙。
诗句剪裁挥翰墨,赏心飞舞度林泉。
秋风会圃寻霜实,明月归舟载锦鲜。
甘倚白云穷一醉,为公吟尽洞中天。

平仄○仄仄,平平仄○仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○平平仄,仄平○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,○仄○平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄○仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄仄平仄。
仄平○○仄,平仄仄平仄。
仄平○仄平,平仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄○平仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平仄○平仄,平平仄平?。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
○○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平平仄平?。
平仄仄平平,平○仄平仄。

遣兴十首呈孟兵部使君 其四 (qiǎn xīng shí shǒu chéng mèng bīng bù shǐ jūn qí sì)

朝代:宋    作者: 俞德邻

鸡鸣食孟门,指鹿相秦室。
所以有志士,林樊屏辙迹。
得时贵行道,枉寻岂直尺。
无为赵孟间,笑此陈蔡厄。

平仄○仄仄,平平仄○仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○平平仄,仄平○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,○仄○平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄○仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄仄平仄。
仄平○○仄,平仄仄平仄。
仄平○仄平,平仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄○平仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平仄○平仄,平平仄平?。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
○○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平平仄平?。
平仄仄平平,平○仄平仄。

句 三 (jù sān)

朝代:唐    作者: 孟宾于

两京游寺曾题牓,五举逢知始看花。
(均见宋王禹偁《小畜集》卷二十《孟水部诗集序》引。
)。

平仄○仄仄,平平仄○仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○平平仄,仄平○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,○仄○平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄○仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄仄平仄。
仄平○○仄,平仄仄平仄。
仄平○仄平,平仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄○平仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平仄○平仄,平平仄平?。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
○○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平平仄平?。
平仄仄平平,平○仄平仄。

送莫和中刑部致仕归吴兴 (sòng mò hé zhōng xíng bù zhì shì guī wú xīng)

朝代:宋    作者: 韦骧

司刑华省健精神,容易飞章便乞身。
未老先休多有志,似君勇退几何人。
安车渐远京尘路,归棹仍追霅水春。
而我区区尚持禄,自惭乡境谩为邻。

平仄○仄仄,平平仄○仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○平平仄,仄平○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,○仄○平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄○仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄仄平仄。
仄平○○仄,平仄仄平仄。
仄平○仄平,平仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄○平仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平仄○平仄,平平仄平?。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
○○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平平仄平?。
平仄仄平平,平○仄平仄。

送孙刑部领漕并部 (sòng sūn xíng bù lǐng cáo bìng bù)

朝代:宋    作者: 宋庠

百舍星文动使轩,汉家初赐办装钱。
犀株卫帐并儿勇,鹄发迎涂绦老贤。
岁稔万箱资转粟,时平三策罢开边。
中宸图旧恩方渥,几日从容武帐前。

平仄○仄仄,平平仄○仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○平平仄,仄平○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,○仄○平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄○仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄仄平仄。
仄平○○仄,平仄仄平仄。
仄平○仄平,平仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄○平仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平仄○平仄,平平仄平?。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
○○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平平仄平?。
平仄仄平平,平○仄平仄。

和蹇受之 诗 (hé jiǎn shòu zhī shī)

朝代:宋    作者: 徐积

出乎志者莫如诗,商也能言得自谁。
雅颂汉时犹未远,风骚齐後若何衰。
翰林飞去秋鹰健,工部行来老骥迟。
亦有孟韩联句好,姓张员外合肩随。

平仄○仄仄,平平仄○仄。
仄仄仄平○,平平仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○平平仄,仄平○仄○。
仄平平仄平,仄仄仄平仄。
○平仄平仄,仄仄○平仄。
仄平平仄仄,○仄○平仄。
平仄仄平平,平平仄平仄。
仄平○平平,仄仄平平仄。
平平仄仄平,仄○仄平仄。
平平仄平平,平仄仄平仄。
平平平平平,平仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄仄仄平仄。
仄平○○平,仄仄仄平仄。
仄平○○仄,平仄仄平仄。
仄平○仄平,平仄平仄仄。
仄平平平仄,仄仄○平仄。
仄平平平平,仄仄平平仄。
平仄○平仄,平平仄平?。
平平平仄平,平仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平仄平平,平仄仄平仄。
平仄仄平仄,平平平仄仄。
○○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平○仄仄,仄仄仄平仄。
平○○仄仄,仄仄仄平仄。
仄○仄平平,平平仄平?。
平仄仄平平,平○仄平仄。