yù méi chū huā
遇梅初花 🔈
陇上无人寄一枝,疏花忽见喜生眉。
岩棱面瘦霜明里,潇洒香寒月上时。
比姑射仙同调度,与林逋老共襟期。
孤芳不竞能坚守,肯向离骚怨未知。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄平仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
陇上没有人寄来一枝花,稀疏的花朵忽然让人愉悦地挑动了眉梢。山岩棱角分明,在霜光的映照下愈发显得消瘦;清寒的香气在寒冷的月光下显得格外潇洒。与仙姑射一样,共同分享调度的仙境;与林逋老人一样,心灵相通、志趣相投。孤立的芳馨并不争艳,却能坚守自我;宁愿怀着无怨无悔的心情,面对离别和忧伤,也不愿抱怨未知的未来。
总结:
诗人通过描绘陇上荒寂之地的一枝花,表达了人生坎坷中的坚守和感悟。花虽孤立,却在清寒中绽放自信;诗人则在比拟仙境和与友人相知相惜的意象中,寄托了对坚守初心、不怨未来的深切情感。
吴锡畴的诗:
相关诗词:
晚归遇雨 (wǎn guī yù yǔ)
略略烟痕草许低,初初雨影伞先知。
溪回谷转愁无路,忽有梅花一两枝。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄平仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
答人吟 其二 (dá rén yín qí èr)
初春洛城梅开时,赏梅更吟梅花诗。
梅花虽开难远寄,唯寄梅诗伸所思。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄平仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
梅花 (méi huā)
我见庭梅六十春,当时初见已轮囷。
人老只道梅花老,不道梅花老笑人。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄平仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
宁乡道上遇张伯声 (níng xiāng dào shàng yù zhāng bǎi shēng)
山禽调舌待春哢,江雨收声开晓晴。
偶遇故人同杖履,梅花树下一诗成。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄平仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
岁二日吴说卿座中初见古梅一花 (suì èr rì wú shuō qīng zuò zhōng chū jiàn gǔ méi yī huā)
咫尺元宵賸放灯,翠红多少九衢尘。
梅花不解新时样,初破风前一点春。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄平仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
梅花吟 (méi huā yín)
平淮策骑过东来,适遇梅花灼烁开。
相耐岁寒存苦节,故於冷境发枯荄。
(《弘治黄州府志》七《艺文·黄梅县》)。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄平仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
自题爱梅 (zì tí ài méi)
我被梅花恼几年,梅花才发便诗颠。
月明遶却梅花树,直入梅花影里眠。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄平仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
梅初破蕊 (méi chū pò ruǐ)
朔风惊晓雪花乾,尽力寻梅不道寒。
万事不如初见好,一枝全胜满园看。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄平仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
墨梅 (mò méi)
补之敕谥村,简斋致公辅。
未必画惭诗,只为遇不遇。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄平仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题梅 (tí méi)
雪意垂垂浸碧虚,香生一缕上琴书。
何须百万西湖宅,遇有梅花便可居。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄平仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。