yáng xiàn gě yà qīng wèi hǎi líng wèi zuò qì chūn xuān yú wèi fù zhī
阳羡葛亚卿为海陵尉作葺春轩余为赋之 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 韩驹 (hán jū)

昔闻先生隐吴侬,当窗十里横烟峰。
今见先生为楚吏,绕墙四面萦烟水。
从来楚俗带吴风,曲折径路深房栊。
舍前系船柳千丈,舍後参天竹万丛。
牙籖插架似蓬馆,白拂挂壁如僧宫。
扫地焚香欣客至,羮鱼饭稻愁罇空。
不溷不清惟寂寞,大笑先生致身错。
青衫犹作布衣心,朱门却有田居乐。
笔回造化天工怒,胸包今古时人愕。
甘穷自许元次山,蹈海还寻鲁仲连。
吾曹一欢岂易得,世间百岁俱可怜。
何用北窗翻朽策,且向东亭弄春色。
我当酌酒寿主人,滩前飞下双鸂鶒。

仄○平平仄平平,○平仄仄○平平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄○平平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平○。
仄○仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄○平,平平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄○仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄仄平,○平平仄平?仄。

xī wén xiān shēng yǐn wú nóng , dāng chuāng shí lǐ héng yān fēng 。
jīn jiàn xiān shēng wèi chǔ lì , rào qiáng sì miàn yíng yān shuǐ 。
cóng lái chǔ sú dài wú fēng , qū zhé jìng lù shēn fáng lóng 。
shè qián xì chuán liǔ qiān zhàng , shè hòu cān tiān zhú wàn cóng 。
yá qiān chā jià sì péng guǎn , bái fú guà bì rú sēng gōng 。
sǎo dì fén xiāng xīn kè zhì , gēng yú fàn dào chóu zūn kōng 。
bù hùn bù qīng wéi jì mò , dà xiào xiān shēng zhì shēn cuò 。
qīng shān yóu zuò bù yī xīn , zhū mén què yǒu tián jū lè 。
bǐ huí zào huà tiān gōng nù , xiōng bāo jīn gǔ shí rén è 。
gān qióng zì xǔ yuán cì shān , dǎo hǎi huán xún lǔ zhòng lián 。
wú cáo yī huān qǐ yì dé , shì jiān bǎi suì jù kě lián 。
hé yòng běi chuāng fān xiǔ cè , qiě xiàng dōng tíng nòng chūn sè 。
wǒ dāng zhuó jiǔ shòu zhǔ rén , tān qián fēi xià shuāng xī chì 。

陽羨葛亞卿爲海陵尉作葺春軒余爲賦之

—— 韓駒

昔聞先生隱吳儂,當窗十里横烟峰。
今見先生爲楚吏,繞墻四面縈烟水。
從來楚俗带吳風,曲折徑路深房櫳。
舍前繫船柳千丈,舍後參天竹萬叢。
牙籖插架似蓬館,白拂掛壁如僧宮。
掃地焚香欣客至,羮魚飯稻愁罇空。
不溷不清惟寂寞,大笑先生致身錯。
青衫猶作布衣心,朱門却有田居樂。
筆回造化天工怒,胸包今古時人愕。
甘窮自許元次山,蹈海還尋魯仲連。
吾曹一歡豈易得,世間百歲俱可憐。
何用北窗翻朽策,且向東亭弄春色。
我當酌酒壽主人,灘前飛下雙鸂鶒。

仄○平平仄平平,○平仄仄○平平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄○平平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平○。
仄○仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄○平,平平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄○仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄仄平,○平平仄平?仄。

xī wén xiān shēng yǐn wú nóng , dāng chuāng shí lǐ héng yān fēng 。
jīn jiàn xiān shēng wèi chǔ lì , rào qiáng sì miàn yíng yān shuǐ 。
cóng lái chǔ sú dài wú fēng , qū zhé jìng lù shēn fáng lóng 。
shè qián xì chuán liǔ qiān zhàng , shè hòu cān tiān zhú wàn cóng 。
yá qiān chā jià sì péng guǎn , bái fú guà bì rú sēng gōng 。
sǎo dì fén xiāng xīn kè zhì , gēng yú fàn dào chóu zūn kōng 。
bù hùn bù qīng wéi jì mò , dà xiào xiān shēng zhì shēn cuò 。
qīng shān yóu zuò bù yī xīn , zhū mén què yǒu tián jū lè 。
bǐ huí zào huà tiān gōng nù , xiōng bāo jīn gǔ shí rén è 。
gān qióng zì xǔ yuán cì shān , dǎo hǎi huán xún lǔ zhòng lián 。
wú cáo yī huān qǐ yì dé , shì jiān bǎi suì jù kě lián 。
hé yòng běi chuāng fān xiǔ cè , qiě xiàng dōng tíng nòng chūn sè 。
wǒ dāng zhuó jiǔ shòu zhǔ rén , tān qián fēi xià shuāng xī chì 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
昔日听闻先生隐居在吴侬,窗前十里横云绕峰。
而今见先生作为楚国官吏,围墙四面缠绕着烟雾水。
从古至今,楚地的风俗融合了吴地的风采,曲折的小径深深地扎根于房屋之间。
庭前系着长长的船,柳枝垂至千丈;庭后生长着参天的竹子,万丛交相辉映。
门前的牙签插在架上,宛如一间素蓬般的小屋;白羽扇悬挂在墙上,犹如一座僧宫。
扫地焚香,喜迎客人的到来,可羹鱼饭稻,却忧虑杯筹空空。
不繁不杂,只觉寂寥,先生大笑着奉献了自己的一生。
青衫依旧,心境如布衣般朴实,而朱门却住着乐土般的田园快乐。
笔回先生所造化的天地怒,胸怀中包含着历史上的英杰惊讶。
甘愿贫困自认为是元次山,而踏足大海寻找鲁仲连。
我们一同欢聚的时光岂是容易得到的,世间百岁生命皆可怜。
何必翻阅北窗下的古策文,不如到东亭中赏玩春色。
我将以酒为主人祝寿,滩前飞下双鸂鶒。

全文总结:全文描绘了一个古代学者隐居生活转变为楚国官吏的故事,展现了他在不同环境下的心境和生活态度。文字简练而意境深远,通过描述不同场景,反映了人生的转变和变迁。

这首诗《阳羡葛亚卿为海陵尉作葺春轩余为赋之》写了韩驹对葛亚卿的赞颂和对友情的感慨。以下是赏析:
这首诗以对葛亚卿的敬仰和友情为主题,表现出作者深情厚谊。诗中通过描写葛亚卿的居所,生活方式,和他的不凡品质,来展示他的杰出之处。
首先,诗人通过描述葛亚卿的居所,以"绕墙四面萦烟水"、"舍前系船柳千丈"和"舍後参天竹万丛"等句,展示了他住所的壮丽景色。这些描写呼应了楚地山水的秀美,同时也暗示葛亚卿的高雅品味。
其次,诗中提到葛亚卿的生活方式,如"白拂挂壁如僧宫","羮鱼饭稻愁罇空",展示了他的清贫和清高。他拥有高尚的品德,不受物质所累,这是作者深刻赞美的一点。
然后,诗中提到葛亚卿对友情的珍视,即使在官场和世俗之中,他依然保持着纯真的友情。这种真挚的友情让诗人感到欣慰和感动,因为在世俗之中,友情常常被金钱和地位所冲淡。
最后,诗中通过表现作者自己的心情,表达了对友情和生活的热爱。诗人提到自己的年龄和寿命,感叹世间百岁的人生命如梦幻,所以要珍惜和朋友一起分享的时光。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韩驹介绍:🔈

韩驹(一○八○~一一三五),字子苍,蜀仙井监(今四川仁寿)人。早年从苏辙学。徽宗政和初以献赋召试舍人院,赐进士出身,除秘书省正字。旋因曾爲苏氏学,谪监蒲城市易务,迁知分宁县。召爲着作郎。宣和五年(一一二三),除秘书少监。六年,迁中书舍人兼修国史,擢权直学士院。钦宗靖康元年(一一二六),由知应天府移知黄州,寻又因苏氏学提举江州太平观。高宗即位,知江州。绍兴五年卒於抚州,年五十六(明弘治《抚州府志》卷二四)。苏辙称其诗如储光羲,吕本中亦引之入江西诗派。有《陵阳集》四卷传世。《宋史》卷四四五有传。 韩驹诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。校以萧山王氏十万卷楼旧藏抄本(简称王本,今藏南京图书馆),清... 查看更多>>

韩驹的诗:

韩驹的词:

相关诗词:

潄玉轩为邑之佳处顷春祝寺僧少葺之重来则眼界增明矣因拉王和叟刘曼卿相与碎建茗瀹之泉上石作观音像通悟禅师手琢亦甚灵异赋三绝 其一 (shù yù xuān wèi yì zhī jiā chù qǐng chūn zhù sì sēng shǎo qì zhī chóng lái zé yǎn jiè zēng míng yǐ yīn lā wáng hé sǒu liú màn qīng xiāng yǔ suì jiàn míng yuè zhī quán shàng shí zuò guān yīn xiàng tōng wù chán shī shǒu zhuó yì shèn líng yì fù sān jué qí yī)

朝代:宋    作者: 李石

毒露炎炎海瘴浮,一轩谁与聒清秋。
雨花天上清凉手,挽取银河作玉流。

仄○平平仄平平,○平仄仄○平平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄○平平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平○。
仄○仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄○平,平平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄○仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄仄平,○平平仄平?仄。

潄玉轩为邑之佳处顷春祝寺僧少葺之重来则眼界增明矣因拉王和叟刘曼卿相与碎建茗瀹之泉上石作观音像通悟禅师手琢亦甚灵异赋三绝 其二 (shù yù xuān wèi yì zhī jiā chù qǐng chūn zhù sì sēng shǎo qì zhī chóng lái zé yǎn jiè zēng míng yǐ yīn lā wáng hé sǒu liú màn qīng xiāng yǔ suì jiàn míng yuè zhī quán shàng shí zuò guān yīn xiàng tōng wù chán shī shǒu zhuó yì shèn líng yì fù sān jué qí èr)

朝代:宋    作者: 李石

泉上观音驾海潮,白芙蕖里碧云飘。
便当踏月随天步,环佩无风自动摇。

仄○平平仄平平,○平仄仄○平平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄○平平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平○。
仄○仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄○平,平平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄○仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄仄平,○平平仄平?仄。

潄玉轩为邑之佳处顷春祝寺僧少葺之重来则眼界增明矣因拉王和叟刘曼卿相与碎建茗瀹之泉上石作观音像通悟禅师手琢亦甚灵异赋三绝 其三 (shù yù xuān wèi yì zhī jiā chù qǐng chūn zhù sì sēng shǎo qì zhī chóng lái zé yǎn jiè zēng míng yǐ yīn lā wáng hé sǒu liú màn qīng xiāng yǔ suì jiàn míng yuè zhī quán shàng shí zuò guān yīn xiàng tōng wù chán shī shǒu zhuó yì shèn líng yì fù sān jué qí sān)

朝代:宋    作者: 李石

知是禅师琢玉工,玉声犹作水玲珑。
琢成大士笑无语,只在声闻一悟中。

仄○平平仄平平,○平仄仄○平平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄○平平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平○。
仄○仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄○平,平平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄○仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄仄平,○平平仄平?仄。

潮阳尉郑太玉梦至泉侧饮之甚甘明日得之东山上作梦泉记令余作诗为赋此篇 (cháo yáng wèi zhèng tài yù mèng zhì quán cè yǐn zhī shèn gān míng rì dé zhī dōng shān shàng zuò mèng quán jì lìng yú zuò shī wèi fù cǐ piān)

朝代:宋    作者: 唐康

入道肯着相,出神得佳泉。
起寻定中境,偶在山之巅。
四人蹋

仄○平平仄平平,○平仄仄○平平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄○平平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平○。
仄○仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄○平,平平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄○仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄仄平,○平平仄平?仄。

十绝为亚卿作 其八 (shí jué wèi yà qīng zuò qí bā)

朝代:宋    作者: 韩驹

妾愿为云逐画樯,君言十日看归航。
恐君回首高城隔,直倚江楼过夕阳。

仄○平平仄平平,○平仄仄○平平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄○平平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平○。
仄○仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄○平,平平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄○仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄仄平,○平平仄平?仄。

潮阳赵秋惟乂作新廨成以景阳扁之谓阳岩尝历此官也余既为作二隶古因赋唐律一首 (cháo yáng zhào qiū wéi yì zuò xīn xiè chéng yǐ jǐng yáng biǎn zhī wèi yáng yán cháng lì cǐ guān yě yú jì wèi zuò èr lì gǔ yīn fù táng lǜ yī shǒu)

朝代:宋    作者: 林希逸

画栋危梁喜落成,主人高致着新名。
义存必葺规模远,贤要思齐慕尚清。
丹笔平反真养志,绿绨催趣看登瀛。
阳岩住处今君住,料得夸张遍凤城。

仄○平平仄平平,○平仄仄○平平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄○平平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平○。
仄○仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄○平,平平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄○仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄仄平,○平平仄平?仄。

送南陵尉李频 (sòng nán líng wèi lǐ pín)

朝代:唐    作者: 张乔

重作东南尉,生涯尚似僧。
客程淮馆月,乡思海船灯。
晚雾看春毂,晴天见朗陵。
不应三考足,先授诏书徵。

仄○平平仄平平,○平仄仄○平平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄○平平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平○。
仄○仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄○平,平平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄○仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄仄平,○平平仄平?仄。

送南中尉 (sòng nán zhōng wèi)

朝代:唐    作者: 吏部选人

羡君初拜职,嗟我独无名。
且是正员尉,全胜兼试卿。

仄○平平仄平平,○平仄仄○平平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄○平平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平○。
仄○仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄○平,平平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄○仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄仄平,○平平仄平?仄。

王晋卿图瀛山笔画精致京师贵游蓄之为希代之宝自图书弃掷於路阳翟张飞卿见而得之过九江以遗友人傅延之延之出以示余余悲而赋诗 (wáng jìn qīng tú yíng shān bǐ huà jīng zhì jīng shī guì yóu xù zhī wèi xī dài zhī bǎo zì tú shū qì zhì wū lù yáng zhái zhāng fēi qīng jiàn ér dé zhī guò jiǔ jiāng yǐ yí yǒu rén fù yán zhī yán zhī chū yǐ shì yú yú bēi ér fù shī)

朝代:宋    作者: 田亘

他日缄幐属贵游,讵知迁徙过南州。
天涯与汝共沦落,泪湿湓江烟雨秋。

仄○平平仄平平,○平仄仄○平平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄○平平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平○。
仄○仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄○平,平平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄○仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄仄平,○平平仄平?仄。

送张卿郎君赴硖石尉 (sòng zhāng qīng láng jūn fù xiá shí wèi)

朝代:唐    作者: 岑参

卿家送爱子,愁见灞头春。
草羡青袍色,花随黄绶新。
县西函谷路,城北大阳津。
日暮征鞍去,东郊一片尘。

仄○平平仄平平,○平仄仄○平平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄平平仄。
○平仄仄仄平平,仄○仄仄○平平。
仄平仄平仄平仄,仄仄○平仄仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄平平○。
仄○仄平平仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平○仄仄○平,平平仄仄平平仄。
仄○仄仄平平仄,平平平仄平平仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄○仄仄平仄平。
平仄仄平平仄仄,○仄平平仄平仄。
仄○仄仄仄仄平,○平平仄平?仄。