shàng chén yíng zhōng yòu sī shēng rì shī
上陈莹中右司生日诗 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 韩驹 (hán jū)

悠悠大块间,万类纷相敌。
伟哉拔俗人,真宰岂无力。
六经陷邪说,诸儒用一律。
天未丧斯文,公生抱绝识。
着书罗古今,射策开胸臆。
前辈几欲尽,後来昧所适。
天将激颓波,公生秉孤直。
数谏难居中,三已无愠色。
海宇属无虞,天工或旷职。
天实佑皇帝,公生藴奇德。
培成栋梁资,一旦壮王国。
禁网虽小寛,疲俗未全逸。
天惟念我民,公生冨才术。
簸扬云雨势,诸方待膏泽。
天既责公深,眉寿天何惜。
行看佩相印,不羡登仙籍。
南山雅望重,北斗威声赫。
禀生固难朽,吐纳自不息。
惟昔轩冕徒,浪喜山林迹。
留侯追赤松,志就亦何益。
傅说为列星,但已脱寰域。
孰知我公贵,与国长无极。

平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄○平平,平平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
平○仄平平,平平仄平仄。
仄仄○平○,○仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄○仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平平仄○仄。
平仄仄平○,平仄平平仄。
○○仄○仄,仄仄平平仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,○仄平平仄。
○平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○平仄。

yōu yōu dà kuài jiān , wàn lèi fēn xiāng dí 。
wěi zāi bá sú rén , zhēn zǎi qǐ wú lì 。
liù jīng xiàn xié shuō , zhū rú yòng yī lǜ 。
tiān wèi sàng sī wén , gōng shēng bào jué shí 。
zhe shū luó gǔ jīn , shè cè kāi xiōng yì 。
qián bèi jǐ yù jìn , hòu lái mèi suǒ shì 。
tiān jiāng jī tuí bō , gōng shēng bǐng gū zhí 。
shù jiàn nán jū zhōng , sān yǐ wú yùn sè 。
hǎi yǔ shǔ wú yú , tiān gōng huò kuàng zhí 。
tiān shí yòu huáng dì , gōng shēng yùn qí dé 。
péi chéng dòng liáng zī , yī dàn zhuàng wáng guó 。
jìn wǎng suī xiǎo kuān , pí sú wèi quán yì 。
tiān wéi niàn wǒ mín , gōng shēng fù cái shù 。
bò yáng yún yǔ shì , zhū fāng dài gāo zé 。
tiān jì zé gōng shēn , méi shòu tiān hé xī 。
xíng kàn pèi xiāng yìn , bù xiàn dēng xiān jí 。
nán shān yǎ wàng chóng , běi dòu wēi shēng hè 。
bǐng shēng gù nán xiǔ , tǔ nà zì bù xī 。
wéi xī xuān miǎn tú , làng xǐ shān lín jì 。
liú hóu zhuī chì sōng , zhì jiù yì hé yì 。
fù shuō wèi liè xīng , dàn yǐ tuō huán yù 。
shú zhī wǒ gōng guì , yǔ guó cháng wú jí 。

上陳瑩中右司生日詩

—— 韓駒

悠悠大塊間,萬類紛相敵。
偉哉拔俗人,真宰豈無力。
六經陷邪說,諸儒用一律。
天未喪斯文,公生抱絕識。
著書羅古今,射策開胸臆。
前輩幾欲盡,後來昧所適。
天將激頹波,公生秉孤直。
數諫難居中,三已無愠色。
海宇屬無虞,天工或曠職。
天實佑皇帝,公生藴奇德。
培成棟梁資,一旦壯王國。
禁網雖小寛,疲俗未全逸。
天惟念我民,公生冨才術。
簸揚雲雨勢,諸方待膏澤。
天既責公深,眉壽天何惜。
行看佩相印,不羨登仙籍。
南山雅望重,北斗威聲赫。
禀生固難朽,吐納自不息。
惟昔軒冕徒,浪喜山林迹。
留侯追赤松,志就亦何益。
傅說爲列星,但已脫寰域。
孰知我公貴,與國長無極。

平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄○平平,平平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
平○仄平平,平平仄平仄。
仄仄○平○,○仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄○仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平平仄○仄。
平仄仄平○,平仄平平仄。
○○仄○仄,仄仄平平仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,○仄平平仄。
○平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○平仄。

yōu yōu dà kuài jiān , wàn lèi fēn xiāng dí 。
wěi zāi bá sú rén , zhēn zǎi qǐ wú lì 。
liù jīng xiàn xié shuō , zhū rú yòng yī lǜ 。
tiān wèi sàng sī wén , gōng shēng bào jué shí 。
zhe shū luó gǔ jīn , shè cè kāi xiōng yì 。
qián bèi jǐ yù jìn , hòu lái mèi suǒ shì 。
tiān jiāng jī tuí bō , gōng shēng bǐng gū zhí 。
shù jiàn nán jū zhōng , sān yǐ wú yùn sè 。
hǎi yǔ shǔ wú yú , tiān gōng huò kuàng zhí 。
tiān shí yòu huáng dì , gōng shēng yùn qí dé 。
péi chéng dòng liáng zī , yī dàn zhuàng wáng guó 。
jìn wǎng suī xiǎo kuān , pí sú wèi quán yì 。
tiān wéi niàn wǒ mín , gōng shēng fù cái shù 。
bò yáng yún yǔ shì , zhū fāng dài gāo zé 。
tiān jì zé gōng shēn , méi shòu tiān hé xī 。
xíng kàn pèi xiāng yìn , bù xiàn dēng xiān jí 。
nán shān yǎ wàng chóng , běi dòu wēi shēng hè 。
bǐng shēng gù nán xiǔ , tǔ nà zì bù xī 。
wéi xī xuān miǎn tú , làng xǐ shān lín jì 。
liú hóu zhuī chì sōng , zhì jiù yì hé yì 。
fù shuō wèi liè xīng , dàn yǐ tuō huán yù 。
shú zhī wǒ gōng guì , yǔ guó cháng wú jí 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
悠悠广袤的天地之间,万物纷纷相互争斗。啊,伟大的拔俗之人,岂能说真宰无能力?六经被扭曲为邪说,诸儒都奉行一种观念。天空尚未丧失这份文化,你公生却抱着独特的认知。著书罗列古今,射策开发心胸的智慧。前辈们几乎想要尽情施展,而后来的人却迷失了方向。
天将激荡动荡的波澜,你公生则秉持坚直的品质。数次谏言难以获得中用,三已却毫无愠色。天下海宇虽然属于无忧无虞之境,但是天工可能有时候会懈怠职责。事实上,天实在庇佑皇帝,你公生蕴藏着奇异的德行。他培养着梁柱般的人才,一旦壮大,将成为一个强盛的王国。
尽管禁网虽小寛,但是社会风气还未完全纯净。天心惟念百姓,你公生则富有才能和技艺。就像簸扬云雨之势,各方都在等待他的滋润和恩泽。天已经对你公深有期望,天命所赐的寿命又有何舍得?行走间看到佩戴的相印,根本不羡慕登仙之位。
南山的雅致景色令人赞叹,北斗的威声也令人敬畏。天赋的生命固然难以长久,但他的呼吸却永不停息。惟有以前的君王尊贵荣华徒然,浪迹江湖才是我喜欢的山林生活。留侯追求着红松,但其志向又有何益处?傅说虽然被封为列星,但已脱离了寻常人世。
有谁知道我公生有多么崇高,他与国家的荣誉没有尽头。

《上陈莹中右司生日诗》是韩驹所作,此诗共计三十六句,贯穿着对陈莹中右司的赞美和祝福。这首诗可以分为以下几个主要

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者韩驹介绍:🔈

韩驹(一○八○~一一三五),字子苍,蜀仙井监(今四川仁寿)人。早年从苏辙学。徽宗政和初以献赋召试舍人院,赐进士出身,除秘书省正字。旋因曾爲苏氏学,谪监蒲城市易务,迁知分宁县。召爲着作郎。宣和五年(一一二三),除秘书少监。六年,迁中书舍人兼修国史,擢权直学士院。钦宗靖康元年(一一二六),由知应天府移知黄州,寻又因苏氏学提举江州太平观。高宗即位,知江州。绍兴五年卒於抚州,年五十六(明弘治《抚州府志》卷二四)。苏辙称其诗如储光羲,吕本中亦引之入江西诗派。有《陵阳集》四卷传世。《宋史》卷四四五有传。 韩驹诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。校以萧山王氏十万卷楼旧藏抄本(简称王本,今藏南京图书馆),清... 查看更多>>

韩驹的诗:

韩驹的词:

相关诗词:

李右司以诗送梅花至潞公予虽不接右司想见其人用老杜和元次山诗例次韵 (lǐ yòu sī yǐ shī sòng méi huā zhì lù gōng yǔ suī bù jiē yòu sī xiǎng jiàn qí rén yòng lǎo dù hé yuán cì shān shī lì cì yùn)

朝代:宋    作者: 黄庭坚

凡花俗草败人意,晚见琼蕤不恨迟。
江左风流尚如此,春功终到岁寒枝。

平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄○平平,平平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
平○仄平平,平平仄平仄。
仄仄○平○,○仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄○仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平平仄○仄。
平仄仄平○,平仄平平仄。
○○仄○仄,仄仄平平仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,○仄平平仄。
○平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○平仄。

寄项宜甫兼简韩右司 (jì xiàng yí fǔ jiān jiǎn hán yòu sī)

朝代:宋    作者: 戴复古

匆匆不暇去相违,草草吟成送别诗。
千里江山客行远,三秋风雨桂开迟。
安居但欲无公事,举枉终须有直时。
若见右司烦寄语,世间公道要扶持。

平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄○平平,平平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
平○仄平平,平平仄平仄。
仄仄○平○,○仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄○仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平平仄○仄。
平仄仄平○,平仄平平仄。
○○仄○仄,仄仄平平仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,○仄平平仄。
○平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○平仄。

送陈司马 (sòng chén sī mǎ)

朝代:唐    作者: 徐凝

家寄茅洞中,身游越城下。
宁知许长史,不忆陈司马。

平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄○平平,平平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
平○仄平平,平平仄平仄。
仄仄○平○,○仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄○仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平平仄○仄。
平仄仄平○,平仄平平仄。
○○仄○仄,仄仄平平仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,○仄平平仄。
○平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○平仄。

陈枢密挽诗二首 其一 (chén shū mì wǎn shī èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 高斯得

读公淳宝疏,风节一何奇。
凛凛戮丁刃,堂堂伐郑师。
良医渠不使,倾厦故难支。
不见陈攻蔡,当年亦右司。

平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄○平平,平平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
平○仄平平,平平仄平仄。
仄仄○平○,○仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄○仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平平仄○仄。
平仄仄平○,平仄平平仄。
○○仄○仄,仄仄平平仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,○仄平平仄。
○平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○平仄。

过玉山辱芮国器检详留语甚勤因寄此诗兼呈韩无咎右司 (guò yù shān rǔ ruì guó qì jiǎn xiáng liú yǔ shèn qín yīn jì cǐ shī jiān chéng hán wú jiù yòu sī)

朝代:宋    作者: 陆游

辽东归老白襦裙,名字何堪遣世闻。
便谓与公长契濶,不知留语故殷懃。
诗章有便犹应寄,禄米无多切莫分。
倘见右司烦说似,每因风月怆离群。

平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄○平平,平平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
平○仄平平,平平仄平仄。
仄仄○平○,○仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄○仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平平仄○仄。
平仄仄平○,平仄平平仄。
○○仄○仄,仄仄平平仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,○仄平平仄。
○平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○平仄。

和周元吉右司过弊居追怀南郑相从之作 (hé zhōu yuán jí yòu sī guò bì jū zhuī huái nán zhèng xiāng cóng zhī zuò)

朝代:宋    作者: 陆游

梁益东西六十州,大行台出北防秋。
閲兵金鼓震河渭,纵猎狐兔平山邱。
露布捷书天上去,军谘祭酒幄中谋。
岂知今日诗来处,日落风生芦荻洲。

平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄○平平,平平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
平○仄平平,平平仄平仄。
仄仄○平○,○仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄○仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平平仄○仄。
平仄仄平○,平仄平平仄。
○○仄○仄,仄仄平平仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,○仄平平仄。
○平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○平仄。

动物

句 其二 (jù qí èr)

朝代:宋    作者: 陈诗

莹光连烛动,月影带河流。

平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄○平平,平平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
平○仄平平,平平仄平仄。
仄仄○平○,○仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄○仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平平仄○仄。
平仄仄平○,平仄平平仄。
○○仄○仄,仄仄平平仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,○仄平平仄。
○平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○平仄。

表兄陈安行迁右司仲兄迁大理丞余迁太府丞寄诗为贺次韵 其一 (biǎo xiōng chén ān xíng qiān yòu sī zhòng xiōng qiān dà lǐ chéng yú qiān tài fǔ chéng jì shī wèi hè cì yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 楼钥

东塾谈经岁月轻,外家生长复何营。
王生此舅若无有,杨恽一书安得成。
首寄新诗钦厚意,却思往事念平生。
当时更荷外祖母,幼惠尤怜盛氏甥。

平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄○平平,平平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
平○仄平平,平平仄平仄。
仄仄○平○,○仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄○仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平平仄○仄。
平仄仄平○,平仄平平仄。
○○仄○仄,仄仄平平仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,○仄平平仄。
○平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○平仄。

再赠寇司户 (zài zèng kòu sī hù)

朝代:宋    作者: 陈师道

仕屈诸儒底,名成一战中。
酒为千日计,诗费几生功。
戏马章台下,呼鹰上蔡东。
少年豪侠窟,杵臼得梁鸿。

平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄○平平,平平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
平○仄平平,平平仄平仄。
仄仄○平○,○仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄○仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平平仄○仄。
平仄仄平○,平仄平平仄。
○○仄○仄,仄仄平平仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,○仄平平仄。
○平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○平仄。

晚自台中归永宁里南望山色怅然有怀呈上右司十一兄 (wǎn zì tái zhōng guī yǒng níng lǐ nán wàng shān sè chàng rán yǒu huái chéng shàng yòu sī shí yī xiōng)

朝代:唐    作者: 窦羣

白发侵侵生有涯,青襟曾爱紫河车。
自怜悟主难归去,马上看山恐到家。

平平仄仄○,仄仄平○仄。
仄平仄仄平,平仄仄平仄。
仄平仄平仄,平平仄仄仄。
平仄○平平,平平仄仄仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
平仄仄仄仄,仄平仄仄仄。
平○仄平平,平平仄平仄。
仄仄○平○,○仄平仄仄。
仄仄仄平平,平平仄仄仄。
平仄仄平仄,平平仄平仄。
○平仄平平,仄仄仄○仄。
○仄平仄平,平仄仄平仄。
平平仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平平仄○仄。
平仄仄平○,平仄平平仄。
○○仄○仄,仄仄平平仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,仄仄仄仄仄。
平仄平仄平,○仄平平仄。
○平平仄平,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄仄仄平仄。
仄平仄平仄,仄仄○平仄。