xuě zhōng tīng mián zhōu dèng dào shì qín
雪中听緜州邓道士琴 🔈
黄冠家万里,忽此动瑶琴。
岁暮多风雪,天涯少信音。
凄凉当日事,寂寞此时心。
我醉君休去,蒲团共夜深。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
黄冠家萬里,忽此動瑶琴。
歲暮多風雪,天涯少信音。
淒涼當日事,寂寞此時心。
我醉君休去,蒲團共夜深。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
黄冠远在万里之外,突然弹动起玉琴。
岁末时节多风雪,远在天涯却少了音信。
往昔的悲凉事情,此刻心头孤寂。
我醉倒在蒲团上,与君共享深夜。
全诗写出了主人公远离家园,心情忧郁,思念深切的情感,以及与友人夜深酒后的畅谈之情。
潘牥的诗:
相关诗词:
河口逢江州朱道士因听琴 (hé kǒu féng jiāng zhōu zhū dào shì yīn tīng qín)
庐山道士夜携琴,映月相逢辨语音。
引坐霜中弹一弄,满船商客有归心。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
听曹道士弹琴二首 其一 (tīng cáo dào shì tán qín èr shǒu qí yī)
淡泊彩弦谁与听,试开尘匣写幽情。
琴中自有无穷怨,弹出离骚意外声。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
泾州听张处士弹琴 (jīng zhōu tīng zhāng chǔ shì tán qín)
边州独夜正思乡,君又弹琴在客堂。
髣髴不离灯影外,似闻流水到潇湘。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
送衡山琴画张道士二首 其一 (sòng héng shān qín huà zhāng dào shì èr shǒu qí yī)
满天风月澹消骚,三尺枯桐古调高。
不敢问君听别操,请弹二十五离骚。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
听天台处士弹琴 (tīng tiān tāi chǔ shì tán qín)
处士得琴要,谁师师自然。
为言秋思好,因听夜声圆。
耳出淫哇外,心摇寂寞前。
广陵君且止,不欲慢商弦。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
见美人闻琴不听 (jiàn měi rén wén qín bù tīng)
洛浦风流雪,阳台朝暮云。
闻琴不肯听,似妒卓文君。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
听琴 (tīng qín)
午睡谁扣门,隔篱唤童子。
童子走来报,一二琴道士。
摘茗烹沙铫,推窗拂石几。
高山流水音,屡弹不肯止。
我心本虚淡,无用宫商洗。
渊明未尝弦,妙趣岂假此。
道士颇不乐,拂衣抱琴起。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
招戴道士弹琴 (zhāo dài dào shì tán qín)
春愁如发不胜梳,酒病绵绵困未苏。
欲听淳音消妄想,抱琴端为一来无。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
还邓觉民诗卷 (huán dèng jué mín shī juàn)
南山竹可笛,北山桐可琴。
得如听松风,中有太古音。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
赋欧阳道士舞仙 (fù ōu yáng dào shì wǔ xiān)
博山烟烬夜三更,万籁声沉月一庭。
拂拭琴床弹古调,松梢鹤睡洒然醒。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。