wén liú xíng jiǎn gěi shì xiū zhì zuò shī jì zhī
闻刘行简给事休致作诗寄之 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王洋 (wáng yáng)

郡下一卷书,云自邮籖来。
剥啄惊昼眠,柴门手自开。
上有骊珠光,照耀分尘埃。
读之未尽行,喜焰生寒灰。
黄门白首郎,上疏称乞骸。
帝曰大布衣,锡汝陞文阶。
天孙鈆录秘,论撰须儒魁。
荣名不汝遗,汝往时钦哉。
夕即拜帝命,雪涕何纷漼。
恩许归旧庐,径卧南山斋。
此翁山泽仙,不赋章绶材。
误因文彩露,遂落天网恢。
一游三十年,所得非不谐。
文名动青琐,笔力幽黄能。
左省岂不荣,珠庭重徘徊。
巢父一掉头,百挽终不回。
吾意天地间,清风有根栽。
人心感披拂,达者分条枚。
二疏杨巨源,同上百尺台。
刘翁传其风,苍舒次隤敳。
况复祖子孙,此道同胚胎。
前刘脱功名,养气如婴孩。
至今一箭诗,讽咏及陪台。
翁今亦何有,旷达忘悲哀。
清风既不死,缾大无耻罍。
岁晚春物动,吴山发寒梅。
愿翁强赋之,为花吐琼瑰。
牀头拂易传,牀下鸣新醅。
它时三径边,为翁剪蒿莱。

仄仄仄仄平,平仄平平平。
仄仄平仄平,○平仄仄平。
仄仄平平平,仄仄○平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄○○仄平。
仄仄仄仄○,仄仄平平平。
平平?仄仄,○仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
平仄平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平○仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○○平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄○。
平仄平仄○,平平仄平○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄○平仄平,平仄仄仄平。
平平○○平,○平仄平?。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄○,平仄平平平。
平平○仄平,平平仄平平。

jùn xià yī juàn shū , yún zì yóu qiān lái 。
bāo zhuó jīng zhòu mián , chái mén shǒu zì kāi 。
shàng yǒu lí zhū guāng , zhào yào fēn chén āi 。
dú zhī wèi jìn xíng , xǐ yàn shēng hán huī 。
huáng mén bái shǒu láng , shàng shū chēng qǐ hái 。
dì yuē dà bù yī , xī rǔ shēng wén jiē 。
tiān sūn qiān lù mì , lùn zhuàn xū rú kuí 。
róng míng bù rǔ yí , rǔ wǎng shí qīn zāi 。
xī jí bài dì mìng , xuě tì hé fēn cuǐ 。
ēn xǔ guī jiù lú , jìng wò nán shān zhāi 。
cǐ wēng shān zé xiān , bù fù zhāng shòu cái 。
wù yīn wén cǎi lù , suì luò tiān wǎng huī 。
yī yóu sān shí nián , suǒ de fēi bù xié 。
wén míng dòng qīng suǒ , bǐ lì yōu huáng néng 。
zuǒ shěng qǐ bù róng , zhū tíng chóng pái huái 。
cháo fù yī diào tóu , bǎi wǎn zhōng bù huí 。
wú yì tiān dì jiān , qīng fēng yǒu gēn zāi 。
rén xīn gǎn pī fú , dá zhě fēn tiáo méi 。
èr shū yáng jù yuán , tóng shàng bǎi chǐ tái 。
liú wēng chuán qí fēng , cāng shū cì tuí ái 。
kuàng fù zǔ zǐ sūn , cǐ dào tóng pēi tāi 。
qián liú tuō gōng míng , yǎng qì rú yīng hái 。
zhì jīn yī jiàn shī , fěng yǒng jí péi tái 。
wēng jīn yì hé yǒu , kuàng dá wàng bēi āi 。
qīng fēng jì bù sǐ , píng dà wú chǐ léi 。
suì wǎn chūn wù dòng , wú shān fā hán méi 。
yuàn wēng qiáng fù zhī , wèi huā tǔ qióng guī 。
chuáng tóu fú yì zhuàn , chuáng xià míng xīn pēi 。
tā shí sān jìng biān , wèi wēng jiǎn hāo lái 。

聞劉行簡給事休致作詩寄之

—— 王洋

郡下一卷書,云自郵籖來。
剝啄驚晝眠,柴門手自開。
上有驪珠光,照耀分塵埃。
讀之未盡行,喜焰生寒灰。
黄門白首郎,上疏稱乞骸。
帝曰大布衣,錫汝陞文階。
天孫鈆錄秘,論撰須儒魁。
榮名不汝遺,汝往時欽哉。
夕即拜帝命,雪涕何紛漼。
恩許歸舊廬,徑臥南山齋。
此翁山澤仙,不賦章綬材。
誤因文彩露,遂落天網恢。
一游三十年,所得非不諧。
文名動青瑣,筆力幽黄能。
左省豈不榮,珠庭重徘徊。
巢父一掉頭,百挽終不回。
吾意天地間,清風有根栽。
人心感披拂,達者分條枚。
二疏楊巨源,同上百尺臺。
劉翁傳其風,蒼舒次隤敳。
況復祖子孫,此道同胚胎。
前劉脫功名,養氣如嬰孩。
至今一箭詩,諷詠及陪臺。
翁今亦何有,曠達忘悲哀。
清風既不死,缾大無恥罍。
歲晚春物動,吳山發寒梅。
願翁强賦之,爲花吐瓊瑰。
牀頭拂易傳,牀下鳴新醅。
它時三徑邊,爲翁剪蒿萊。

仄仄仄仄平,平仄平平平。
仄仄平仄平,○平仄仄平。
仄仄平平平,仄仄○平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄○○仄平。
仄仄仄仄○,仄仄平平平。
平平?仄仄,○仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
平仄平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平○仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○○平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄○。
平仄平仄○,平平仄平○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄○平仄平,平仄仄仄平。
平平○○平,○平仄平?。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄○,平仄平平平。
平平○仄平,平平仄平平。

jùn xià yī juàn shū , yún zì yóu qiān lái 。
bāo zhuó jīng zhòu mián , chái mén shǒu zì kāi 。
shàng yǒu lí zhū guāng , zhào yào fēn chén āi 。
dú zhī wèi jìn xíng , xǐ yàn shēng hán huī 。
huáng mén bái shǒu láng , shàng shū chēng qǐ hái 。
dì yuē dà bù yī , xī rǔ shēng wén jiē 。
tiān sūn qiān lù mì , lùn zhuàn xū rú kuí 。
róng míng bù rǔ yí , rǔ wǎng shí qīn zāi 。
xī jí bài dì mìng , xuě tì hé fēn cuǐ 。
ēn xǔ guī jiù lú , jìng wò nán shān zhāi 。
cǐ wēng shān zé xiān , bù fù zhāng shòu cái 。
wù yīn wén cǎi lù , suì luò tiān wǎng huī 。
yī yóu sān shí nián , suǒ de fēi bù xié 。
wén míng dòng qīng suǒ , bǐ lì yōu huáng néng 。
zuǒ shěng qǐ bù róng , zhū tíng chóng pái huái 。
cháo fù yī diào tóu , bǎi wǎn zhōng bù huí 。
wú yì tiān dì jiān , qīng fēng yǒu gēn zāi 。
rén xīn gǎn pī fú , dá zhě fēn tiáo méi 。
èr shū yáng jù yuán , tóng shàng bǎi chǐ tái 。
liú wēng chuán qí fēng , cāng shū cì tuí ái 。
kuàng fù zǔ zǐ sūn , cǐ dào tóng pēi tāi 。
qián liú tuō gōng míng , yǎng qì rú yīng hái 。
zhì jīn yī jiàn shī , fěng yǒng jí péi tái 。
wēng jīn yì hé yǒu , kuàng dá wàng bēi āi 。
qīng fēng jì bù sǐ , píng dà wú chǐ léi 。
suì wǎn chūn wù dòng , wú shān fā hán méi 。
yuàn wēng qiáng fù zhī , wèi huā tǔ qióng guī 。
chuáng tóu fú yì zhuàn , chuáng xià míng xīn pēi 。
tā shí sān jìng biān , wèi wēng jiǎn hāo lái 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
《郡下》这卷书,据说是邮差送来的。书中记载了一件惊人的事情:有一只剥啄鸟在白天惊动了其他动物的昼间睡眠,结果柴门主动打开。门外有一颗骊珠发出光芒,照耀着满地的尘埃。读者读这卷书时,情不自禁地喜极而泣,连书页都湿了。一位白发苍苍的郎官上书请求皇帝授予他官职,帝王大喜,赐他衣冠,让他升上文官的阶梯。这位天孙(皇帝的后代)记录了一些秘密,需要有文学才能的人来撰写。他的荣誉将不会被遗忘,他的时代是受到尊敬的。晚上,他按照皇帝的命令拜辞,心中满是感激之情,泪水洒满了地面。皇帝恩准他回到他的旧庐中,他径直躺在南山的斋室里。这个翁,是山泽之仙人,不愿意为官职写作而落入了天网之中。他游历了三十年,所得到的并不逊色。他的文名声扬青琐之间,他的笔力灵动幽黄之间。左省也荣誉着他,珠庭也在追随着他。但他选择了一条不回头的路。我认为天地之间,清风是有根栽培的,人的心灵也受到清风的感动。能理解的人将这份感动分条分枚地传承下去。在这卷书中,有一篇杨巨源的上疏,与一位百尺高的台子同等重要。刘翁(可能是个人名)传承了他的风采,苍舒(可能是个人名)则继承了他的优点。更何况他还有祖上的子孙,他们也将在这条道路上继续前行。前面提到刘翁抛弃功名,像养育婴儿一样养育自己的气质。直到现在,还有一首箭诗传颂着他的讽咏和陪台的辅助。而现在,这位翁的境遇如何,已不得而知,旷达而无悲哀。清风虽然已不在,但缾大(可能指它)仍然无耻地存在。晚年时,春物动,吴山上的寒梅开放了。愿这位翁能再次鼓起勇气,为这些花朵创作出美丽的诗篇。书架上的书拂去了灰尘,牀下的醅酒发出声响。在未来的某一天,当翁在三条小径边,我会为他修剪茅草。

赏析:这首诗《闻刘行简给事休致作诗寄之》是王洋写给刘行简的一首赞美之作。全诗以古风为基调,表现了作者对刘行简的敬仰和赞美之情。
首段描写了刘行简送来的一卷书,云雀自邮来信,作者受到启发,醒来后自己打开柴门,感受到了书中的精彩之处,这展示了书信之间的心灵交流。
接下来,诗中以骊珠的光芒比喻书中的珍贵之处,读完书后,作者由内心感到喜悦之情,这种喜悦之情由内而外地表现出来。
后面的内容涵盖了刘行简的奏疏和皇帝的赞赏,赐予文阶和荣誉的描写,以及刘行简的归隐山林,都表现出作者对刘行简的钦佩和敬意。
最后部分谈到了王洋自己,提到他的文名和文学成就,并以清风的比喻来传颂他的文化影响力。诗中还涵盖了一些历史人物和文学传承的内容。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王洋介绍:🔈

王洋(一○八七?~一一五四?),字元渤,原籍东牟(今山东蓬莱),侨居山阳(今江苏淮安)。徽宗宣和六年(一一二四)进士。高宗绍兴元年(一一三一),召爲秘书省正字。历校书郎,吏部员外郎,守起属舍人,坐事免(《建炎以来系年要录》卷四四、五七、五八)。十年,由权发遣吉州改知邵武军(《宋会要辑稿》职官六一之四八)。十七年,由知饶州任罢(《建炎以来系年要录》卷一五六)。寓信信,因居所有荷花水木之胜,自号王南池,辟室曰半僧寮(《洞泉日记》卷中)。二十三年,以直徽猷阁主管台州崇道观卒(《建炎以来系年要录》卷一六五)。一说十二月卒,年六十七。其子易祖收辑遗文爲《东牟集》三十卷(《宋史·艺文志》作二十九卷),孝宗... 查看更多>>

王洋的诗:

相关诗词:

和浙西尚书闻常州杨给事制新楼因寄之作 (hé zhè xī shàng shū wén cháng zhōu yáng gěi shì zhì xīn lóu yīn jì zhī zuò)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

文昌星象尽东来,油幕朱门次第开。
且上新楼看风月,会乘云雨一时回。

仄仄仄仄平,平仄平平平。
仄仄平仄平,○平仄仄平。
仄仄平平平,仄仄○平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄○○仄平。
仄仄仄仄○,仄仄平平平。
平平?仄仄,○仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
平仄平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平○仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○○平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄○。
平仄平仄○,平平仄平○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄○平仄平,平仄仄仄平。
平平○○平,○平仄平?。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄○,平仄平平平。
平平○仄平,平平仄平平。

抒情 写景

奉和虢州刘给事使君三堂新题二十一咏 柳巷 (fèng hé guó zhōu liú gěi shì shǐ jūn sān táng xīn tí èr shí yī yǒng liǔ xiàng)

朝代:唐    作者: 韩愈

柳巷还飞絮,春余几许时。
吏人休报事,公作送春诗。

仄仄仄仄平,平仄平平平。
仄仄平仄平,○平仄仄平。
仄仄平平平,仄仄○平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄○○仄平。
仄仄仄仄○,仄仄平平平。
平平?仄仄,○仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
平仄平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平○仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○○平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄○。
平仄平仄○,平平仄平○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄○平仄平,平仄仄仄平。
平平○○平,○平仄平?。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄○,平仄平平平。
平平○仄平,平平仄平平。

写景 抒情

贺给事尝诣蔡起居郊馆有诗因命同作 (hè gěi shì cháng yì cài qǐ jū jiāo guǎn yǒu shī yīn mìng tóng zuò)

朝代:唐    作者: 张九龄

记言闻直史,筑室面层阿。
岂不承明入,终云幽意多。
沈冥高士致,休澣故人过。
前岭游氛灭,中林芳气和。
兹辰阻佳趣,望美独如何。

仄仄仄仄平,平仄平平平。
仄仄平仄平,○平仄仄平。
仄仄平平平,仄仄○平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄○○仄平。
仄仄仄仄○,仄仄平平平。
平平?仄仄,○仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
平仄平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平○仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○○平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄○。
平仄平仄○,平平仄平○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄○平仄平,平仄仄仄平。
平平○○平,○平仄平?。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄○,平仄平平平。
平平○仄平,平平仄平平。

去岁尝以纸被竹简遗刘致中後为大水所漂致中有诗以二绝句答之 其一 (qù suì cháng yǐ zhǐ bèi zhú jiǎn yí liú zhì zhōng hòu wèi dà shuǐ suǒ piāo zhì zhōng yǒu shī yǐ èr jué jù dá zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 吕本中

念君无爱亦无求,一室翛然冷欲秋。
尚恐深居有余念,更将衾简委洪流。

仄仄仄仄平,平仄平平平。
仄仄平仄平,○平仄仄平。
仄仄平平平,仄仄○平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄○○仄平。
仄仄仄仄○,仄仄平平平。
平平?仄仄,○仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
平仄平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平○仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○○平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄○。
平仄平仄○,平平仄平○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄○平仄平,平仄仄仄平。
平平○○平,○平仄平?。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄○,平仄平平平。
平平○仄平,平平仄平平。

李待制寄僧诗有歇定之语兼闻有岷峨之游因作诗以寄之二首 其一 (lǐ dài zhì jì sēng shī yǒu xiē dìng zhī yǔ jiān wén yǒu mín é zhī yóu yīn zuò shī yǐ jì zhī èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 冯山

无心宜与物相期,既歇须行似不疑。
出处休将人事说,功名多在老成时。
胸中白练何妨洁,足下青云岂自知。
好取圣贤权进退,莫教轻重失毫厘。

仄仄仄仄平,平仄平平平。
仄仄平仄平,○平仄仄平。
仄仄平平平,仄仄○平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄○○仄平。
仄仄仄仄○,仄仄平平平。
平平?仄仄,○仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
平仄平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平○仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○○平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄○。
平仄平仄○,平平仄平○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄○平仄平,平仄仄仄平。
平平○○平,○平仄平?。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄○,平仄平平平。
平平○仄平,平平仄平平。

劝诫 赞美

闻扬州柴给事有弄璋之庆寄诗贺之 (wén yáng zhōu chái gěi shì yǒu nòng zhāng zhī qìng jì shī hè zhī)

朝代:宋    作者: 杨亿

华堂何夕梦熊罴,卫氏如今有一儿。
三日悬弧应是喜,十年结实未为迟。
预知驷马门闾盛,暗想天麟骨法奇。
曾忝门墙摄齐者,待看孔鲤学闻诗。

仄仄仄仄平,平仄平平平。
仄仄平仄平,○平仄仄平。
仄仄平平平,仄仄○平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄○○仄平。
仄仄仄仄○,仄仄平平平。
平平?仄仄,○仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
平仄平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平○仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○○平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄○。
平仄平仄○,平平仄平○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄○平仄平,平仄仄仄平。
平平○○平,○平仄平?。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄○,平仄平平平。
平平○仄平,平平仄平平。

祝贺 仰慕

提举刘学士以某论守江之策未行作诗见遗谨次 其二 (tí jǔ liú xué shì yǐ mǒu lùn shǒu jiāng zhī cè wèi xíng zuò shī jiàn yí jǐn cì qí èr)

朝代:宋    作者: 苏泂

自是羣公气未平,黠羌何虑不休兵。
欲成江左收贤俊,叹息无人致二生。

仄仄仄仄平,平仄平平平。
仄仄平仄平,○平仄仄平。
仄仄平平平,仄仄○平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄○○仄平。
仄仄仄仄○,仄仄平平平。
平平?仄仄,○仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
平仄平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平○仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○○平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄○。
平仄平仄○,平平仄平○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄○平仄平,平仄仄仄平。
平平○○平,○平仄平?。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄○,平仄平平平。
平平○仄平,平平仄平平。

简池(句)(简池独刘氏三溪号一郡之胜。) (jiǎn chí jù jiǎn chí dú liú shì sān xī hào yī jùn zhī shèng 。 )

朝代:唐    作者: 无名氏

入蜀最宜游简郡,寻山须是访刘家。
(《舆地纪胜》一四五《简州》)(〖1〗诗後原注:「此古诗也,简池独刘氏三溪号一郡之胜。
」刘氏指刘昊,北宋天圣中人,其先人唐僖宗时迁简州。
)。

仄仄仄仄平,平仄平平平。
仄仄平仄平,○平仄仄平。
仄仄平平平,仄仄○平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄○○仄平。
仄仄仄仄○,仄仄平平平。
平平?仄仄,○仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
平仄平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平○仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○○平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄○。
平仄平仄○,平平仄平○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄○平仄平,平仄仄仄平。
平平○○平,○平仄平?。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄○,平仄平平平。
平平○仄平,平平仄平平。

古诗四首呈刘行简给事丈 其一 (gǔ shī sì shǒu chéng liú xíng jiǎn gěi shì zhàng qí yī)

朝代:宋    作者: 庞谦孺

人生寄寒暑,销铄如然薪。
但见烈火炎,倏忽糜灰尘。
不过数十改,即已无此身。
岂不甚哀哉,言之为酸辛。
达士易与足,一饱即自伸。
遇者运多途,贪婪丧其真。
如此不饮酒,徒为世上人。

仄仄仄仄平,平仄平平平。
仄仄平仄平,○平仄仄平。
仄仄平平平,仄仄○平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄○○仄平。
仄仄仄仄○,仄仄平平平。
平平?仄仄,○仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
平仄平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平○仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○○平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄○。
平仄平仄○,平平仄平○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄○平仄平,平仄仄仄平。
平平○○平,○平仄平?。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄○,平仄平平平。
平平○仄平,平平仄平平。

去岁尝以纸被竹简遗刘致中後为大水所漂致中有诗以二绝句答之 其二 (qù suì cháng yǐ zhǐ bèi zhú jiǎn yí liú zhì zhōng hòu wèi dà shuǐ suǒ piāo zhì zhōng yǒu shī yǐ èr jué jù dá zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 吕本中

纸被公无笑不才,两公相继有诗来。
五更睡足天昏黒,也似他人锦绣堆。

仄仄仄仄平,平仄平平平。
仄仄平仄平,○平仄仄平。
仄仄平平平,仄仄○平平。
仄平仄仄○,仄仄平平平。
平平仄仄平,仄○○仄平。
仄仄仄仄○,仄仄平平平。
平平?仄仄,○仄平平平。
平平仄仄○,仄仄平平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平平○。
平仄平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄平,仄仄平仄平。
仄平平仄仄,仄仄平仄平。
仄平○仄平,仄仄平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平平。
仄仄仄仄平,平○○平平。
平仄仄仄平,仄仄平仄○。
平仄平仄○,平平仄平○。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄○平仄平,平仄仄仄平。
平平○○平,○平仄平?。
仄仄仄仄平,仄仄平平平。
平平仄平平,仄仄○平平。
仄平仄仄平,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄仄平平。
平平仄仄仄,平仄平仄平。
仄仄平仄仄,平平仄平平。
仄平平仄平,平平仄平平。
平平仄仄○,平仄平平平。
平平○仄平,平平仄平平。