tóng kǒng cháng fù zuò zhāng fū rén shī
同孔常父作张夫人诗 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 苏辙 (sū zhé)

女子勿言弱,男儿何必强。
君看张夫人,身举十五丧。
头上脱笄珥,箧中斥襦裳。
筑坟连丘山,松柏鬰苍苍。
亲戚不为助,涕泣感道傍。
昔有王氏老,身为尚书郎。
亲死弃不葬,簪裾日翱翔。
白骨委庐陵,宦游在岐阳。
一旦有丈夫,轩轩类佯狂。
相面识心腹,开口言灾祥。
嗟汝平生事,不了令谁当。
汝身暖丝绵,汝口甘稻粱。
衣食未尝废,此事乃可忘。
一言中肝心,投身拜其床。
傍人漫不知,相视空茫茫。
终言汝不悛,物理久必偿。
儿女病手足,相随就沦亡。
鄙夫本愚悍,过耳风吹墙。
明年及前期,长子忧骭疡。
一麾守巴峡,双柩还故乡。
弱息虽仅存,蹒跚亦非良。
谁言天地宽,网目固自张。
古事远不信,近事世所详。
企张非求福,祸败当惩王。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
平○○平平,平仄仄仄○。
平仄仄平仄,仄○仄平平。
仄○平平平,平仄仄○○。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄○仄仄,平平仄平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
○仄仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○仄平○。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄平○平平,平平仄○平。
仄平仄仄平,○仄○平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄○。
平仄仄仄仄,○平仄平平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平仄平○,○仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,?平仄平平。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄○平平仄,仄仄○平○。

nǚ zǐ wù yán ruò , nán ér hé bì qiáng 。
jūn kàn zhāng fū rén , shēn jǔ shí wǔ sàng 。
tóu shàng tuō jī ěr , qiè zhōng chì rú shang 。
zhù fén lián qiū shān , sōng bǎi yù cāng cāng 。
qīn qi bù wèi zhù , tì qì gǎn dào bàng 。
xī yǒu wáng shì lǎo , shēn wèi shàng shū láng 。
qīn sǐ qì bù zàng , zān jū rì áo xiáng 。
bái gǔ wěi lú líng , huàn yóu zài qí yáng 。
yī dàn yǒu zhàng fū , xuān xuān lèi yáng kuáng 。
xiàng miàn shí xīn fù , kāi kǒu yán zāi xiáng 。
jiē rǔ píng shēng shì , bù liǎo lìng shuí dāng 。
rǔ shēn nuǎn sī mián , rǔ kǒu gān dào liáng 。
yī shí wèi cháng fèi , cǐ shì nǎi kě wàng 。
yī yán zhōng gān xīn , tóu shēn bài qí chuáng 。
bàng rén màn bù zhī , xiāng shì kōng máng máng 。
zhōng yán rǔ bù quān , wù lǐ jiǔ bì cháng 。
ér nǚ bìng shǒu zú , xiāng suí jiù lún wáng 。
bǐ fū běn yú hàn , guò ěr fēng chuī qiáng 。
míng nián jí qián qī , zhǎng zǐ yōu gàn yáng 。
yī huī shǒu bā xiá , shuāng jiù huán gù xiāng 。
ruò xī suī jǐn cún , pán shān yì fēi liáng 。
shuí yán tiān dì kuān , wǎng mù gù zì zhāng 。
gǔ shì yuǎn bù xìn , jìn shì shì suǒ xiáng 。
qǐ zhāng fēi qiú fú , huò bài dāng chéng wáng 。

同孔常父作張夫人詩

—— 蘇轍

女子勿言弱,男兒何必强。
君看張夫人,身舉十五喪。
頭上脫笄珥,篋中斥襦裳。
築墳連丘山,松柏鬰蒼蒼。
親戚不爲助,涕泣感道傍。
昔有王氏老,身爲尚書郎。
親死棄不葬,簪裾日翱翔。
白骨委廬陵,宦遊在岐陽。
一旦有丈夫,軒軒類佯狂。
相面識心腹,開口言災祥。
嗟汝平生事,不了令誰當。
汝身暖絲綿,汝口甘稻粱。
衣食未嘗廢,此事乃可忘。
一言中肝心,投身拜其床。
傍人漫不知,相視空茫茫。
終言汝不悛,物理久必償。
兒女病手足,相隨就淪亡。
鄙夫本愚悍,過耳風吹牆。
明年及前期,長子憂骭瘍。
一麾守巴峽,雙柩還故鄉。
弱息雖僅存,蹣跚亦非良。
誰言天地寬,網目固自張。
古事遠不信,近事世所詳。
企張非求福,禍敗當懲王。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
平○○平平,平仄仄仄○。
平仄仄平仄,仄○仄平平。
仄○平平平,平仄仄○○。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄○仄仄,平平仄平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
○仄仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○仄平○。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄平○平平,平平仄○平。
仄平仄仄平,○仄○平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄○。
平仄仄仄仄,○平仄平平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平仄平○,○仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,?平仄平平。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄○平平仄,仄仄○平○。

nǚ zǐ wù yán ruò , nán ér hé bì qiáng 。
jūn kàn zhāng fū rén , shēn jǔ shí wǔ sàng 。
tóu shàng tuō jī ěr , qiè zhōng chì rú shang 。
zhù fén lián qiū shān , sōng bǎi yù cāng cāng 。
qīn qi bù wèi zhù , tì qì gǎn dào bàng 。
xī yǒu wáng shì lǎo , shēn wèi shàng shū láng 。
qīn sǐ qì bù zàng , zān jū rì áo xiáng 。
bái gǔ wěi lú líng , huàn yóu zài qí yáng 。
yī dàn yǒu zhàng fū , xuān xuān lèi yáng kuáng 。
xiàng miàn shí xīn fù , kāi kǒu yán zāi xiáng 。
jiē rǔ píng shēng shì , bù liǎo lìng shuí dāng 。
rǔ shēn nuǎn sī mián , rǔ kǒu gān dào liáng 。
yī shí wèi cháng fèi , cǐ shì nǎi kě wàng 。
yī yán zhōng gān xīn , tóu shēn bài qí chuáng 。
bàng rén màn bù zhī , xiāng shì kōng máng máng 。
zhōng yán rǔ bù quān , wù lǐ jiǔ bì cháng 。
ér nǚ bìng shǒu zú , xiāng suí jiù lún wáng 。
bǐ fū běn yú hàn , guò ěr fēng chuī qiáng 。
míng nián jí qián qī , zhǎng zǐ yōu gàn yáng 。
yī huī shǒu bā xiá , shuāng jiù huán gù xiāng 。
ruò xī suī jǐn cún , pán shān yì fēi liáng 。
shuí yán tiān dì kuān , wǎng mù gù zì zhāng 。
gǔ shì yuǎn bù xìn , jìn shì shì suǒ xiáng 。
qǐ zhāng fēi qiú fú , huò bài dāng chéng wáng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
女子不要说自己弱小,男子何必要表现得强硬。
看看张夫人,她身举十五岁就失去了亲人。
头上的发髻解下了,箱子里的衣裳都扔掉了。
她为死去的亲人筑坟墓,连着丘陵和山峦,松树和柏树郁郁葱葱。
亲戚们却不肯帮忙,只能在道旁默默流泪。
曾经有个王姓老者,身份是尚书郎。
亲人死后却被弃而不葬,他的魂魄在天空中飘荡。
白骨最终埋在庐陵,而他的宦游却在岐阳。
有一天,他成了丈夫,外表看起来犹如佯装狂人。
面相能识别内心,一开口就知道吉凶祸福。
唉,你一生的事情,不能决定由谁来承担。
你享受着温暖的丝绵和美味的稻粮。
衣食从未间断,这些事情或许能被遗忘。
但你一番话刺痛了我的心,我投身拜倒在你的床前。
旁人完全不知道我们之间的情感,只是相视茫然无措。
最终你的话不肯悔改,自然会受到报应。
儿女可能会生病,手足可能会相继丧命。
我们跟随你沦为亡国之人。
我这个愚蠢的鄙夫,听了别人说什么就信以为真。
明年之前,长子就患上了骨疽病。
我下令守卫巴峡,但最终双双柩归故乡。
虽然弱小的生命还存留着,但蹒跚而行也难称为良好状态。
有谁说天地宽广,其实困网已经自成张。
古时的事情远去难以相信,近年来发生的事情都为世人所知。
企图振兴张氏家族并非为了求福,祸败必然是惩罚。

赏析:
这首《同孔常父作张夫人诗》是苏辙所作,通过诗意的叙述,表达了对张夫人坚韧不屈的崇敬之情。整首诗共分为三个部分,首先是对张夫人的描述,然后是对王氏老的记述,最后是对张夫人的劝诫和预言。
首先,诗人以"女子勿言弱,男儿何必强"来引出张夫人,强调了女性的坚强和男性的不必过于强调。接着,描述了张夫人年轻时的容貌和她为家庭坚强努力的一面。她在十五岁丧父后,自己承担起重任,割去发饰,去除华丽的装束,亲自建立坟墓,表现了她的坚韧和独立。
其次,诗中提到了王氏老,他是一个不肯为已故亲人送葬的人,放任白骨荒庐陵,却在外游荡。这部分反映出社会中的冷漠和王氏老的无情,对比之下,张夫人的行为显得更加伟大和可敬。
最后,诗人对张夫人进行劝诫,告诫她不可轻信丈夫的言辞,因为婚姻中的幸福不稳定。诗人认为张夫人的贤良和努力最终会得到回报,但也提醒她要警惕外界的诱惑和挑战。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者苏辙介绍:🔈

苏辙(一○三九~一一一二),字子由,一字同叔,晚号颍滨遗老,眉州眉山(今属四川)人。与父洵、兄轼同以文学知名。仁宗嘉佑二年(一○五七)进士。六年,又举才识兼茂明於体用科,因乞侍父未仕。英宗治平二年(一○六五),爲大名府留守推官。神宗熙宁二年(一○六九),召爲制置三司条例司检详文字,议事每与王安石不合,出爲河南推官,历陈州教授、齐州掌书记、签书应天府判官。元丰二年(一○七九),兄轼被罪,辙亦坐贬监筠州盐酒税。哲宗元佑元年(一○八六),入爲右司谏,寻迁起居郎、中书舍人,累迁尚书右丞。七年,擢大中大夫守门下侍郎。八年,哲宗亲政,起用新党。绍圣元年(一○九四),以元佑党人落职,出知汝州、袁州,又降授朝... 查看更多>>

苏辙的诗:

苏辙的词:

相关诗词:

淳熙四年二月既望静江守臣张某奉诏劝农于郊乃作熙熙阳春之诗二十四章章四句以示父老俾告于其乡之人而歌之 其一四 (chún xī sì nián èr yuè jì wàng jìng jiāng shǒu chén zhāng mǒu fèng zhào quàn nóng yú jiāo nǎi zuò xī xī yáng chūn zhī shī èr shí sì zhāng zhāng sì jù yǐ shì fù lǎo bǐ gào yú qí xiāng zhī rén ér gē zhī qí yī sì)

朝代:宋    作者: 张栻

嗟尔父老,教之孝悌。
孰无父母,与其同气。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
平○○平平,平仄仄仄○。
平仄仄平仄,仄○仄平平。
仄○平平平,平仄仄○○。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄○仄仄,平平仄平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
○仄仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○仄平○。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄平○平平,平平仄○平。
仄平仄仄平,○仄○平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄○。
平仄仄仄仄,○平仄平平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平仄平○,○仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,?平仄平平。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄○平平仄,仄仄○平○。

存目 其三 (cún mù qí sān)

朝代:宋    作者: 孔平仲

诗题:吴正宪夫人挽诗首句:赞夫成相业。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
平○○平平,平仄仄仄○。
平仄仄平仄,仄○仄平平。
仄○平平平,平仄仄○○。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄○仄仄,平平仄平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
○仄仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○仄平○。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄平○平平,平平仄○平。
仄平仄仄平,○仄○平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄○。
平仄仄仄仄,○平仄平平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平仄平○,○仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,?平仄平平。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄○平平仄,仄仄○平○。

孔父 (kǒng fù)

朝代:宋    作者: 王十朋

春秋死难止三人,皆欲求仁未得仁。
节义可书惟孔父,胜如仇牧胜如荀。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
平○○平平,平仄仄仄○。
平仄仄平仄,仄○仄平平。
仄○平平平,平仄仄○○。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄○仄仄,平平仄平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
○仄仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○仄平○。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄平○平平,平平仄○平。
仄平仄仄平,○仄○平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄○。
平仄仄仄仄,○平仄平平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平仄平○,○仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,?平仄平平。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄○平平仄,仄仄○平○。

与叶淳老侯敦夫张秉道同相视新河秉道有诗次韵二首 其二 (yǔ yè chún lǎo hóu dūn fū zhāng bǐng dào tóng xiāng shì xīn hé bǐng dào yǒu shī cì yùn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 苏轼

荆溪父老愁三害,下斩长蛟本无頼。
平生倔强韩退之,文字犹为鰐鱼戒。
石门之役万金耳,首鼠不为吾已隘。
江湖开塞古有数,两鹄飞来告成坏。
劝农使者非常人,一言已破黎民骇。
上饶使君更超轶,坐睨浮山如累块。
髯张乃我结袜生,诗酒淋漓出狂怪。
我作水衡君作丞,他日归朝同此拜。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
平○○平平,平仄仄仄○。
平仄仄平仄,仄○仄平平。
仄○平平平,平仄仄○○。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄○仄仄,平平仄平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
○仄仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○仄平○。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄平○平平,平平仄○平。
仄平仄仄平,○仄○平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄○。
平仄仄仄仄,○平仄平平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平仄平○,○仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,?平仄平平。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄○平平仄,仄仄○平○。

寄常父二首 其一 (jì cháng fù èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 孔平仲

欲和来诗诗未就,恍然心在历山阳。
寒灯一点静相照,风雪打窗冬夜长。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
平○○平平,平仄仄仄○。
平仄仄平仄,仄○仄平平。
仄○平平平,平仄仄○○。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄○仄仄,平平仄平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
○仄仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○仄平○。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄平○平平,平平仄○平。
仄平仄仄平,○仄○平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄○。
平仄仄仄仄,○平仄平平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平仄平○,○仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,?平仄平平。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄○平平仄,仄仄○平○。

同官皆和复次韵 其三 (tóng guān jiē hé fù cì yùn qí sān)

朝代:宋    作者: 曾几

孔父昔所游,父老不能语。
文章翠珉上,如此树高古。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
平○○平平,平仄仄仄○。
平仄仄平仄,仄○仄平平。
仄○平平平,平仄仄○○。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄○仄仄,平平仄平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
○仄仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○仄平○。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄平○平平,平平仄○平。
仄平仄仄平,○仄○平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄○。
平仄仄仄仄,○平仄平平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平仄平○,○仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,?平仄平平。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄○平平仄,仄仄○平○。

儿馁嗔郎罢妻寒怨藁砧唐眉山诗也戏为笺之 (ér něi chēn láng bà qī hán yuàn gǎo zhēn táng méi shān shī yě xì wèi jiān zhī)

朝代:宋    作者: 艾性夫

父天不可嗔,夫君不宜怨。
要知古圣贤,贵在素贫贱。
父常煮字不成饭,夫常织文不成绢,衣粗布衣齕藜苋。
去耕原上田,往种陌上桑。
获云秋穗重,缲雪春丝长。
汝温汝饱官征忙,翁出校书为汝偿。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
平○○平平,平仄仄仄○。
平仄仄平仄,仄○仄平平。
仄○平平平,平仄仄○○。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄○仄仄,平平仄平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
○仄仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○仄平○。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄平○平平,平平仄○平。
仄平仄仄平,○仄○平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄○。
平仄仄仄仄,○平仄平平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平仄平○,○仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,?平仄平平。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄○平平仄,仄仄○平○。

常父相率作吴丞相挽词 其一 (cháng fù xiāng shuài zuò wú chéng xiàng wǎn cí qí yī)

朝代:宋    作者: 孔平仲

久倦调羹手,新寻辟谷方。
谓还周衮绣,重补舜衣裳。
忽报中台拆,同嗟一监亡。
森然栋梁气,今此掩黄肠。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
平○○平平,平仄仄仄○。
平仄仄平仄,仄○仄平平。
仄○平平平,平仄仄○○。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄○仄仄,平平仄平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
○仄仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○仄平○。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄平○平平,平平仄○平。
仄平仄仄平,○仄○平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄○。
平仄仄仄仄,○平仄平平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平仄平○,○仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,?平仄平平。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄○平平仄,仄仄○平○。

次韵和常父渡江寄经父 (cì yùn hé cháng fù dù jiāng jì jīng fù)

朝代:宋    作者: 孔平仲

江风初息浪花低,轧轧扁舟犯晓鸡。
想得蓬莱秋睡觉,暖寒方索玉东西。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
平○○平平,平仄仄仄○。
平仄仄平仄,仄○仄平平。
仄○平平平,平仄仄○○。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄○仄仄,平平仄平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
○仄仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○仄平○。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄平○平平,平平仄○平。
仄平仄仄平,○仄○平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄○。
平仄仄仄仄,○平仄平平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平仄平○,○仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,?平仄平平。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄○平平仄,仄仄○平○。

首尾吟 其一一五 (shǒu wěi yín qí yī yī wǔ)

朝代:宋    作者: 邵雍

尧夫非是爱吟诗,诗是尧夫凭式时。
乱法柰何非独古,措刑安得见於兹。
当时既有少正卯,今日宁无孔仲尼。
时世不同人一也,尧夫非是爱吟诗。

仄仄仄平仄,平平平仄平。
平○○平平,平仄仄仄○。
平仄仄平仄,仄○仄平平。
仄○平平平,平仄仄○○。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄仄○仄仄,平平仄平平。
○仄仄仄仄,平平仄平平。
仄仄仄平平,仄平仄平平。
仄仄仄仄平,平平仄平平。
○仄仄平仄,平仄平平平。
平仄平平仄,仄○仄平○。
仄平仄平平,仄仄平仄平。
○仄仄平仄,仄仄仄仄仄。
仄平○平平,平平仄○平。
仄平仄仄平,○仄○平平。
平平仄仄平,仄仄仄仄○。
平仄仄仄仄,○平仄平平。
仄平仄平仄,○仄平○平。
平平仄平○,○仄平仄平。
仄平仄平仄,平仄平仄平。
仄仄平仄平,?平仄平平。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平。
仄○平平仄,仄仄○平○。