tīng qín zèng yuǎn shī
听琴赠远师 🔈
世人倾耳听繁音,太音古淡难为听。
有如广庭题旌夏,或者惊遁疑有神。
当时舜牀调五弦,薰风煽物无穷人。
若言造化不爱翫,安得感君回阳春。
遗音相继嗣者谁,穷山缁侣黄冠师。
非干此意乐穷静,世路自与相参差。
我今试听清风操,野鹤孤猿对残照。
琅琊山下醉翁吟,分明拨向琴中调。
人言大弦如玉温,小弦廉折亮以清。
春秋自是隔寒暑,天地不得令偕行。
岂如七弦转十指,劲节谐音同到耳。
乃知造化在指端,岂但髙山与流水。
道人不肯长怀珍,亦曾挟艺游车尘。
髙门八字惊未见,脱赠往往捐千纯。
如今飘泊困长路,更觉世味难将迎。
应将感怆赴琴曲,一听万虑罗心兵。
道人勿苦生冰炭,古道须信非人情。
哀音果要洗俗耳,更去娇弦三两声。
仄平平仄○平平,仄平仄仄○平○。
仄○仄○○平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄平○仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○平平。
○平○仄仄仄平,平平平仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄○平平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平○,○平仄仄平○○。
平平仄平○仄平,仄平平○仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄仄平○。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
○平平仄仄○仄,○仄仄仄○○○。
○○仄仄仄平仄,仄○仄○平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄○平○仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
世人倾耳听着繁琐的音乐声,却难以欣赏古朴的太音乐。就像广阔的庭院上题写着夏天的旌旗,也许会让人惊讶而遁走,以为其中隐藏着神秘的力量。曾经,舜皇亲自弹奏五弦琴,凭借薰风吹拂,音乐的美妙无穷无尽。若有人说造物主并不喜爱欣赏音乐,那么又怎么能感受到他回归春天的愉悦?
留下的音乐遗音传承给后人,但是继承者是谁呢?或许是生活在贫瘠山岭中的隐士,披着黄色冠帽的普通老师。他们并不追求这音乐的愉悦,只是享受寂静的安宁。世道繁华,各自奔波,我如今亲自试着听那清风操弄,野鹤孤猿对着余晖吟唱。站在琅琊山下,仿佛能听到一个醉酒的老人在弹奏着琴,那琴音竟似乎从琴弦中分明传出。
人们称大弦音色如玉温润,小弦音色廉直而明亮。春秋之时,它们隔绝了寒暑,但天地并没有让它们同时和谐共舞。可不如将七弦琴转换为十指弹奏,那力度和音色将同到耳中,才能真正理解造化的妙处,而这妙处不仅仅存在于高山和流水之中。
可惜有些道士不肯珍藏这音乐的宝贝,曾经也带着他们的技艺游走在车尘之中。高门的富家子弟也不懂得欣赏这古朴的音乐,总是对赠送的琴音漠不关心。如今他们身处困苦漂泊的境地,愈发感受到现实的残酷。我呼吁道士们不要再为了生计而忍受严寒和饥饿,毕竟古道的真谛往往不是人们所能理解的。若想让悲伤的音乐打动俗世的耳朵,那就要将琴弦上那几个娇嫩的音符彻底去除。
王洋的诗:
-
春阴即事
春风虽轻扬,摧折犹有补。适当穠华时,...
-
春苦风雨
东君始造家,积累亦不细。一从潜阳兴,...
-
七月八日小雨
万汇就槁死,一凉送生意。问谁犯炎威,...
-
十一月二十九夜大风明起书室皆败...
木老性倔强,朔风怒明威。初更即合战,...
-
舟宿南尉岸下夜夕不寐思丁老小山...
积少自成多,一元陶万类。破大可作小,...
-
陪徐狄二子出东郊即事
与君同酸苦,思得一散愁。散愁何所适,...
-
十月十七日雨霁复至仙隐
秋雨闲十日,缅怀秋山空。烟霞固旧态,...
-
安成令以长桥图来且示王民瞻记喜...
楚人问晋勇,答曰好以暇。後人或疑之,...
-
寄题安福凤林桥
二年庐陵城,不踏安成野。但闻古侯封,...
-
真意堂
一室恐妇愁,三间良足用。积钱宽买园,...
- 王洋诗全集>>
相关诗词:
赠琴士翁明远并简干教二黄丈 其二 (zèng qín shì wēng míng yuǎn bìng jiǎn gān jiào èr huáng zhàng qí èr)
莫恨吾琴难入俗,俗人不听韵方高。
仄平平仄○平平,仄平仄仄○平○。
仄○仄○○平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄平○仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○平平。
○平○仄仄仄平,平平平仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄○平平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平○,○平仄仄平○○。
平平仄平○仄平,仄平平○仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄仄平○。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
○平平仄仄○仄,○仄仄仄○○○。
○○仄仄仄平仄,仄○仄○平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄○平○仄平。
听琴秋夜赠寇尊师 (tīng qín qiū yè zèng kòu zūn shī)
琴当秋夜听,况是洞中人。
一指指应法,一声声爽神。
寒虫临砌急,清吹褭灯频。
何必锺期耳,高闲自可亲。
仄平平仄○平平,仄平仄仄○平○。
仄○仄○○平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄平○仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○平平。
○平○仄仄仄平,平平平仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄○平平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平○,○平仄仄平○○。
平平仄平○仄平,仄平平○仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄仄平○。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
○平平仄仄○仄,○仄仄仄○○○。
○○仄仄仄平仄,仄○仄○平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄○平○仄平。
听天台处士弹琴 (tīng tiān tāi chǔ shì tán qín)
处士得琴要,谁师师自然。
为言秋思好,因听夜声圆。
耳出淫哇外,心摇寂寞前。
广陵君且止,不欲慢商弦。
仄平平仄○平平,仄平仄仄○平○。
仄○仄○○平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄平○仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○平平。
○平○仄仄仄平,平平平仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄○平平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平○,○平仄仄平○○。
平平仄平○仄平,仄平平○仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄仄平○。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
○平平仄仄○仄,○仄仄仄○○○。
○○仄仄仄平仄,仄○仄○平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄○平○仄平。
赠智朗禅师 (zèng zhì lǎng chán shī)
上人分明见,玉兔潭底没。
上人光惨貌,古来恨峭发。
涕辞孔颜庙,笑访禅寂室。
步随青山影,坐学白塔骨。
解听无弄琴,不礼有身佛。
欲问师何之,忽与我相别。
率赋赠远言,言慙非子曰。
仄平平仄○平平,仄平仄仄○平○。
仄○仄○○平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄平○仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○平平。
○平○仄仄仄平,平平平仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄○平平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平○,○平仄仄平○○。
平平仄平○仄平,仄平平○仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄仄平○。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
○平平仄仄○仄,○仄仄仄○○○。
○○仄仄仄平仄,仄○仄○平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄○平○仄平。
洛社老僧听琴 其二 (luò shè lǎo sēng tīng qín qí èr)
自言几载不闻琴,屡听清弹苦契心。
少待庭柯蝉噪静,为师更作醉翁吟。
仄平平仄○平平,仄平仄仄○平○。
仄○仄○○平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄平○仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○平平。
○平○仄仄仄平,平平平仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄○平平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平○,○平仄仄平○○。
平平仄平○仄平,仄平平○仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄仄平○。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
○平平仄仄○仄,○仄仄仄○○○。
○○仄仄仄平仄,仄○仄○平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄○平○仄平。
赠琴棋僧歌 (zèng qín qí sēng gē)
我尝听师法一说,波上莲花水中月。
不垢不净是色空,无法无空亦无灭。
我尝听师禅一观,浪溢鳌头蟾魄满。
河沙世界尽空空,一寸寒灰冷灯畔。
我又听师琴一抚,长松唤住秋山雨。
弦中雅弄若铿金,指下寒泉流太古。
我又听师棋一着,山顶坐沈红日脚。
阿谁称是国手人,罗浮道士赌却鹤。
输却药,法怀斟下红霞丹,束手不敢争头角。
仄平平仄○平平,仄平仄仄○平○。
仄○仄○○平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄平○仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○平平。
○平○仄仄仄平,平平平仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄○平平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平○,○平仄仄平○○。
平平仄平○仄平,仄平平○仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄仄平○。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
○平平仄仄○仄,○仄仄仄○○○。
○○仄仄仄平仄,仄○仄○平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄○平○仄平。
赠琴士翁明远并简干教二黄丈 其三 (zèng qín shì wēng míng yuǎn bìng jiǎn gān jiào èr huáng zhàng qí sān)
静寄琴中适意吟,鲁庵句里自然琴。
琴诗苦要清如许,千古寥寥觅赏音。
仄平平仄○平平,仄平仄仄○平○。
仄○仄○○平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄平○仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○平平。
○平○仄仄仄平,平平平仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄○平平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平○,○平仄仄平○○。
平平仄平○仄平,仄平平○仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄仄平○。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
○平平仄仄○仄,○仄仄仄○○○。
○○仄仄仄平仄,仄○仄○平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄○平○仄平。
上灵洞栖真寺听琴赠立公 (shàng líng dòng qī zhēn sì tīng qín zèng lì gōng)
为访高人入山去,迢迢山路不知劳。
此身已到山高处,更听琴声山更高。
仄平平仄○平平,仄平仄仄○平○。
仄○仄○○平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄平○仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○平平。
○平○仄仄仄平,平平平仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄○平平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平○,○平仄仄平○○。
平平仄平○仄平,仄平平○仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄仄平○。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
○平平仄仄○仄,○仄仄仄○○○。
○○仄仄仄平仄,仄○仄○平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄○平○仄平。
赠琴士翁明远并简干教二黄丈 其四 (zèng qín shì wēng míng yuǎn bìng jiǎn gān jiào èr huáng zhàng qí sì)
我亦能琴妙不传,无琴无谱并无弦。
客来问讯琴安在,指似孤鸿落日边。
仄平平仄○平平,仄平仄仄○平○。
仄○仄○○平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄平○仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○平平。
○平○仄仄仄平,平平平仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄○平平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平○,○平仄仄平○○。
平平仄平○仄平,仄平平○仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄仄平○。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
○平平仄仄○仄,○仄仄仄○○○。
○○仄仄仄平仄,仄○仄○平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄○平○仄平。
听李尊师弹琴 (tīng lǐ zūn shī tán qín)
仙子弄瑶琴,仙山松月深。
此声含太古,谁听到无心。
洒石霜千片,歕崖泉万寻。
何人传指法,携向海中岑。
仄平平仄○平平,仄平仄仄○平○。
仄○仄○○平仄,仄仄平仄平仄平。
○平仄平○仄平,平平仄仄平平平。
仄平仄仄仄仄仄,平仄仄平○平平。
○平○仄仄仄平,平平平仄平○平。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○○平。
仄平仄○平平○,仄仄平平仄平仄。
平平平仄仄平○,○平仄仄平○○。
平平仄平○仄平,仄平平○仄仄平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄仄平○。
仄○仄平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。
仄平仄仄○平平,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平平○。
○平平仄仄○仄,○仄仄仄○○○。
○○仄仄仄平仄,仄○仄○平平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,○仄○平○仄平。