tí wáng qiū zhǎng shǐ zhái
题王丘长史宅 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 朱庆余 (zhū qìng yú)

更无人吏在门前,不似居官似学僊。
药气暗侵朝服上,花阴晚到簿书边。
玉琴闲把看山坐,筒簟长铺与客眠。
时见街中骑瘦马,低头只是为诗篇。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。

gèng wú rén lì zài mén qián , bù sì jū guān sì xué xiān 。
yào qì àn qīn cháo fú shàng , huā yīn wǎn dào bó shū biān 。
yù qín xián bǎ kàn shān zuò , tǒng diàn cháng pù yǔ kè mián 。
shí jiàn jiē zhōng qí shòu mǎ , dī tóu zhǐ shì wèi shī piān 。

題王丘長史宅

—— 朱慶餘

更無人吏在門前,不似居官似學僊。
藥氣暗侵朝服上,花陰晚到簿書邊。
玉琴閑把看山坐,筒簟長鋪與客眠。
時見街中騎瘦馬,低頭只是爲詩篇。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。

gèng wú rén lì zài mén qián , bù sì jū guān sì xué xiān 。
yào qì àn qīn cháo fú shàng , huā yīn wǎn dào bó shū biān 。
yù qín xián bǎ kàn shān zuò , tǒng diàn cháng pù yǔ kè mián 。
shí jiàn jiē zhōng qí shòu mǎ , dī tóu zhǐ shì wèi shī piān 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
没有官员在门前侍候,不像是居官者,更像是修道者。
药香悄悄地弥漫在朝服上,花影渐渐来到簿书旁边。
玉琴闲敲弄,坐在山上观景,蒲团铺开,与客人一同安眠。
有时在街上看见骑着瘦马的人,低头只是为了写诗篇。



总结:

诗中描绘了一位不再居官的人,他看起来不再像官员,反而更像是一个修道者或学僊。他身上弥漫着药香,花影逐渐来到他读书的地方。他在山上弹琴,悠闲自在,与客人一同休息。有时候,他在街上看见骑着瘦马的人,他们低头写诗。整首诗以平和宁静的氛围,描绘了这位与世无争的人的生活情景。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者朱庆余介绍:🔈

朱庆余,名可久,以字行,越州人。受知於张籍,登宝历进士第。诗二卷。 查看更多>>

朱庆余的诗:

相关诗词:

和丘员外题湛长史旧居 (hé qiū yuán wài tí zhàn zhǎng shǐ jiù jū)

朝代:唐    作者: 于頔

萧条历山下,水木无氛滓。
王门结长裾,岩扃怡暮齿。
昔贤枕高躅,今彦仰知止。
依依瞩烟霞,眷眷返墟里。
湛生久已没,丘也亦同耻。
立言咸不朽,何必在青史。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。

和丘员外题湛长史旧居 (hé qiū yuán wài tí zhàn zhǎng shǐ jiù jū)

朝代:唐    作者: 韦夏卿

道胜物能齐,累轻身易退。
苟安一丘上,何必三山外。
云霞长若绮,松石常如黛。
徒有昔王过,竟遗青史载。
诗因埜寺咏,酒向山椒酹。
异时逢尔知,兹辰驻余斾。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。

题历山司徒右长史祖宅 (tí lì shān sī tú yòu zhǎng shǐ zǔ zhái)

朝代:唐    作者: 湛贲

隳官长史籍,高步历山椒。
丽句传黄绢,香名播宋朝。
分能知止足,迹贵出尘嚣。
松竹心长固,池台兴自饶。
龙宫欣访旧,莺谷忝迁乔。
从事叨承乏,铜章媿在腰。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。

动物

哭丘长史 (kū qiū zhǎng shǐ)

朝代:唐    作者: 张籍

丘公已殁故人稀,欲过街西更访谁。
每到子城东路上,忆君相逐入朝时。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。

州宅杂咏 诗史堂 (zhōu zhái zá yǒng shī shǐ táng)

朝代:宋    作者: 王十朋

谁鎸堂上石,光艳少陵章。
莫作诗人看,斯文似子长。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。

题李钦之承事宅 (tí lǐ qīn zhī chéng shì zhái)

朝代:宋    作者: 李之仪

松竹庞公宅,丘坟倚相家。
和声敦雁序,秀色茂兰芽。
鲁秉方如昔,淮流讵可涯。
踌躇不欲去,寒日任西斜。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。

光宅 (guāng zhái)

朝代:宋    作者: 王安石

今知光宅寺,牛首正当门。
台殿金碧毁,丘墟桑竹繁。
萧萧新犊卧,冉冉暮鸦翻。
回首千岁梦,雨花何足言。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。

五言白话诗 十八 (wǔ yán bái huà shī shí bā)

朝代:唐    作者: 缺名

身如大店家,命如一宿客。
忽起向前去,本不是吾宅。
吾宅在丘荒,园林出松柏。
隣接千年塚,故路来长陌。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。

送王昭祖国史吏部归丹阳七绝 其三 (sòng wáng zhāo zǔ guó shǐ lì bù guī dān yáng qī jué qí sān)

朝代:宋    作者: 史尧弼

万牛回首重丘山,才大谁令挽不前。
只好垒胸浇酒遣,未妨洞腹晒书眠。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。

长社窦明府宅夜送王屋道士常究子 (cháng shè dòu míng fǔ zhái yè sòng wáng wū dào shì cháng jiū zǐ)

朝代:唐    作者: 李益

旦随三鸟去,羽节凌霞光。
暮与双凫宿,云车下紫阳。
天坛临月近,洞水出山长。
海峤年年别,丘陵徒自伤。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平仄仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄平平平。