tí táng shì suǒ cáng cuī bái huà xuě zhōng shān shuǐ
题唐氏所藏崔白画雪中山水 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 李纲 (lǐ gāng)

我昔曾为阳羡游,正值雪花大如掌。
开门恍讶天地白,云涌羣山入书幌。
铜官远并玉峰寒,罨画暗流冰片响。
千岩万壑争出奇,应接髙低迷俯仰。
十年不到浙江西,寤寐胜游劳梦想。
大梁崔白岂善幻,断取山川移异壌。
当时眼界无尽观,都在一幅生绡上。
南方炎热瘴疠地,使我翛然毛骨爽。
天光惨淡阴气凝,片片飞花来苍莽。
毫端造化成六出,不比余工得其髣。
连峰合沓波涛翻,负雪崔嵬几千丈。
谷幽草木枝干老,岩曲楼台檐角敞。
溪头水落正石出,暮霭沉舟暗鱼网。
山墙野壁茅屋深,风扬青帘如五两。
买鱼酌酒者谁子,应有幽人坐同飨。
平生爱雪喜山水,对此乍觉神情怳。
明窗静看久愈妍,似倩麻姑为爬痒。
一时名手真绝艺,妙处工夫谁与赏。
生前裘马颇萧条,身後丹青空倜傥。
惠崇声价亦相先,滕薛未知当孰长。
我家梁谿富溪山,雪里寒光含万象。
每同子猷乘小艇,不数王恭披素氅。
故山猿鹤会相思,感物兴怀增勇往。
时平事定归去来,安得飞翰出尘鞅。

仄仄平平平仄平,○仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄○仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄○,平仄仄仄平○仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平○仄。
○平仄仄平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平○仄,平仄平平平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○仄仄平,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○平平,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平○仄○。
仄平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平○仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄○○,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平仄仄平仄。

wǒ xī céng wèi yáng xiàn yóu , zhèng zhí xuě huā dà rú zhǎng 。
kāi mén huǎng yà tiān dì bái , yún yǒng qún shān rù shū huǎng 。
tóng guān yuǎn bìng yù fēng hán , yǎn huà àn liú bīng piàn xiǎng 。
qiān yán wàn hè zhēng chū qí , yìng jiē gāo dī mí fǔ yǎng 。
shí nián bù dào zhè jiāng xī , wù mèi shèng yóu láo mèng xiǎng 。
dà liáng cuī bái qǐ shàn huàn , duàn qǔ shān chuān yí yì rǎng 。
dāng shí yǎn jiè wú jìn guān , dōu zài yī fú shēng xiāo shàng 。
nán fāng yán rè zhàng lì dì , shǐ wǒ xiāo rán máo gǔ shuǎng 。
tiān guāng cǎn dàn yīn qì níng , piàn piàn fēi huā lái cāng mǎng 。
háo duān zào huà chéng liù chū , bù bǐ yú gōng dé qí fǎng 。
lián fēng hé tà bō tāo fān , fù xuě cuī wéi jǐ qiān zhàng 。
gǔ yōu cǎo mù zhī gàn lǎo , yán qū lóu tái yán jiǎo chǎng 。
xī tóu shuǐ luò zhèng shí chū , mù ǎi chén zhōu àn yú wǎng 。
shān qiáng yě bì máo wū shēn , fēng yáng qīng lián rú wǔ liǎng 。
mǎi yú zhuó jiǔ zhě shuí zǐ , yīng yǒu yōu rén zuò tóng xiǎng 。
píng shēng ài xuě xǐ shān shuǐ , duì cǐ zhà jué shén qíng huǎng 。
míng chuāng jìng kàn jiǔ yù yán , sì qiàn má gū wèi pá yǎng 。
yī shí míng shǒu zhēn jué yì , miào chù gōng fū shuí yǔ shǎng 。
shēng qián qiú mǎ pō xiāo tiáo , shēn hòu dān qīng kōng tì tǎng 。
huì chóng shēng jià yì xiāng xiān , téng xuē wèi zhī dāng shú cháng 。
wǒ jiā liáng xī fù xī shān , xuě lǐ hán guāng hán wàn xiàng 。
měi tóng zǐ yóu chéng xiǎo tǐng , bù shù wáng gōng pī sù chǎng 。
gù shān yuán hè huì xiāng sī , gǎn wù xīng huái zēng yǒng wǎng 。
shí píng shì dìng guī qù lái , ān dé fēi hàn chū chén yāng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
我昔曾为阳羡游,正值雪花大如掌。
当门一开,天地皆白,云涌群山,犹如书幌。
铜官远隔,玉峰寒冷,罨画暗流,冰片发响。
千岩万壑竞相奇,让人应接高低迷仰之景色。
十年未曾到浙江西,此刻觉得胜游劳苦梦想。
大梁的崔白,怎比得上幻化之功,断取山川移异之壤。
当时视野无尽,皆在一幅生绡上展现。
南方酷暑瘴疠之地,反使我瞬间毛骨爽。
天光惨淡,阴气凝结,片片飞花遮蔽苍莽。
毛笔在灵巧的运用下,六幅画面迅速完成,不可与我的工艺相比。
连绵的峰峦汇聚,波涛汹涌,负雪的高山崔嵬高耸千丈。
深谷幽林中草木枝干枯老,岩峭的楼台檐角开阔。
溪水从石缝中落下,正逢暮霭笼罩船只,鱼网隐没其中。
山墙野壁之间,茅屋深藏,风吹草帘摇曳如五两黄金。
买鱼赏酒之人,疑为何子,应该有幽人与他共享美食。
平生热爱雪景和山水,此时陷入神情迷离之中。
明亮的窗户静静观望,久久愈发美丽,就像麻姑替人挠痒。
一时之名手真是绝妙的艺术,巧妙之处难与人共赏。
生前裘马颇寂寞,身后丹青空悠然。
惠崇和声价值并重,滕薛二人谁更为伟大尚难辨。
我家的梁谿富有山水之胜,雪中寒光蕴藏万象。
每次与子猷一同乘坐小船,很少见到王恭穿着素色氅衣。
故山之猿鹤相聚相思,感物之情愫激发前往的勇气。
时光平静事物定定,往来于家乡和他乡,但愿飞翰飘逸而不受尘鞅的束缚。
全文总结:诗人回忆过去在阳羡游玩时,恰逢大雪纷飞,景色壮美。他描述开门之际,天地皆白,云雾缭绕群山,如同书画一般。接着,他描绘了雪山和冰川之间的壮阔景色,山峰奇特,高低起伏。然后,诗人思念了十年未曾到访的浙江西,此刻在眼前感觉胜过多年辛苦的梦想。诗人对自然山水情有独钟,他将自然山水与画笔技艺相比,自诩功力高超。他继续描绘了山峰连绵,波涛汹涌的壮丽景象,展现了自然的崇高和壮美。深谷中草木苍老,岩峭楼台气势开阔。诗人也提及了溪水的流淌和暮霭笼罩下船只的情景。茅屋深处有幽人静然居住,他们共享美食欢聚。对于雪景和山水,诗人表达了深深的喜爱之情。他感叹生活中细微之处如同麻姑挠痒,无不使人心生美感。他认为一时之名手的艺术也难以与自己相比。回首过去,诗人觉得生前功名富贵虽有,但身后丹青无法传扬。最后,他比喻惠崇和声与薛滕名声并重,难分高低。全文抒发了诗人对于自然景色和艺术的热爱,以及对真善美的追求和感慨。

《题唐氏所藏崔白画雪中山水》赏析::
这首诗由李纲创作,以描述自己游览山水雪景,感受大自然之美而作。这首诗融合了自然景色的壮丽和艺术的魅力,展示了诗人对山水雪景的深刻体验。
诗中首先描绘了大雪纷飞的场景,雪花大如掌,白茫茫的世界让人惊叹。接着,诗人描述了开门见到这一景象时的兴奋,仿佛天地都被白雪所覆盖,群山云雾缭绕,宛如画中景象。这一段落展现了自然景色的壮丽和神秘感。
诗人接着描写了山水的特征,铜官和玉峰,山川之间的冰片响声,以及千岩万壑的景色,这些景象都让人叹为观止。诗人在这里强调了山水之美的多样性和壮丽。
诗的后半部分,诗人回忆了十年前在浙江西游玩时的美景,以及与崔白一同欣赏山水画的情景。这段描述表现了诗人对艺术和自然之美的热爱,并暗示了艺术家崔白的杰出才华。
最后,诗人回到自然景色,描述了南方的炎热与北方雪景的对比,以及雪景的奇妙之处。诗人的表现出深刻的审美情感,对自然景色和艺术的赞美溢于言表。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李纲介绍:🔈

李纲(一○八三~一一四○),字伯纪,号梁谿居士,邵武(今属福建)人,自其祖始居无锡(今属江苏)。徽宗政和二年(一一一二)进士。积官至监察御史兼权殿中侍御史,因忤权贵,改比部员外郎,迁起居郎。宣和元年(一一一九),因言事谪监南剑州沙县税务。七年,爲太常少卿。钦宗即位,除兵部侍郎,爲行营参谋官,力主抗金,以姚平仲兵败罢。寻复尚书右丞,充京城四壁守御使,除知枢密院事。後因反对和议,落职提举亳州明道宫,建昌军安置,再谪宁江。金兵再至,除资政殿大学士,领开封府事。纲行次长沙受命,率湖南勤王师入援,未而而开封已陷。高宗即位,拜尚书右仆射兼中书侍郎。因反对避地东南,落职居鄂州。绍兴二年(一一三二),除观文殿... 查看更多>>

李纲的诗:

李纲的词:

相关诗词:

题崔白画江天雪景 (tí cuī bái huà jiāng tiān xuě jǐng)

朝代:宋    作者: 李纲

朔风飞花落暮滩,潇然幽致满江干。
天边白鹭轻轻下,风里黄芦索索乾。
水淡沙平鸂鶒侣,云深烟瞑鶺鴒寒。
江南岁晚多风景,崔氏齐驱入笔端。

仄仄平平平仄平,○仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄○仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄○,平仄仄仄平○仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平○仄。
○平仄仄平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平○仄,平仄平平平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○仄仄平,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○平平,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平○仄○。
仄平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平○仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄○○,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平仄仄平仄。

题崔慤画白鹭伺龟 (tí cuī què huà bái lù sì guī)

朝代:宋    作者: 张鎡

能言元绪已失计,潜来公子尤多机。
藏头殻里勿自暴,曳尾泥中胡不归。

仄仄平平平仄平,○仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄○仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄○,平仄仄仄平○仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平○仄。
○平仄仄平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平○仄,平仄平平平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○仄仄平,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○平平,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平○仄○。
仄平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平○仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄○○,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平仄仄平仄。

送常州司士崔千里(题拟) (sòng cháng zhōu sī shì cuī qiān lǐ tí nǐ )

朝代:唐    作者: 姚明敭

官屈须推命,时危莫厌贫。
城楼近江水,潮退看垂轮。
(《千唐志斋藏志》九八三页崔恕撰《唐故登仕郎常州司士参军袭武城县开国伯崔府君墓志铭》引。
此则承陶先生告知。
)。

仄仄平平平仄平,○仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄○仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄○,平仄仄仄平○仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平○仄。
○平仄仄平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平○仄,平仄平平平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○仄仄平,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○平平,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平○仄○。
仄平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平○仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄○○,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平仄仄平仄。

()

朝代:唐    作者: 崔致远

(案《全唐诗》无崔致远诗。
日本河世宁《全唐诗逸》卷中收致远诗一首又句七联。
此六十首诗载致远所着《桂苑笔耕集》〖有《四部丛刊》本〗。
今即自《丛刊》本录出,而以南京图书馆所藏高丽聚珍活字本校之。
)。

仄仄平平平仄平,○仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄○仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄○,平仄仄仄平○仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平○仄。
○平仄仄平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平○仄,平仄平平平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○仄仄平,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○平平,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平○仄○。
仄平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平○仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄○○,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平仄仄平仄。

题王氏小园 (tí wáng shì xiǎo yuán)

朝代:宋    作者: 唐从龙

山脉锺云气,新晴散紫霞。
玉藏云里石,金落水中沙。
瘦鹤依疏竹,饥蜂恋落花。
临池看洗砚,知是右军家。

仄仄平平平仄平,○仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄○仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄○,平仄仄仄平○仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平○仄。
○平仄仄平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平○仄,平仄平平平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○仄仄平,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○平平,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平○仄○。
仄平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平○仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄○○,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平仄仄平仄。

动物

林和中家观画卷五首 曹霸画马王荆公手写杜甫丹青引跋其尾 (lín hé zhōng jiā guān huà juàn wǔ shǒu cáo bà huà mǎ wáng jīng gōng shǒu xiě dù fǔ dān qīng yǐn bá qí wěi)

朝代:宋    作者: 郭祥正

曹将军画少陵诗,林氏家藏相国题。
不动精神瞻御座,风云万里入霜蹄。

仄仄平平平仄平,○仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄○仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄○,平仄仄仄平○仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平○仄。
○平仄仄平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平○仄,平仄平平平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○仄仄平,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○平平,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平○仄○。
仄平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平○仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄○○,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平仄仄平仄。

赞崔氏夫人(幷序○题拟) 二 (zàn cuī shì fū rén bìng xù ○ tí nǐ èr)

朝代:唐    作者: 白居易

拜别高堂日欲斜,红巾拭泪贵新花。
徒来生处却为客,今日随夫始是家。
(见《敦煌掇琐》二○录伯二六三三卷。
原附《崔氏夫人要女文一本》後,题作「白侍郎赞」。
)。

仄仄平平平仄平,○仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄○仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄○,平仄仄仄平○仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平○仄。
○平仄仄平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平○仄,平仄平平平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○仄仄平,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○平平,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平○仄○。
仄平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平○仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄○○,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平仄仄平仄。

次韵昌甫所题唐宋诸贤画像石刻 其四 (cì yùn chāng fǔ suǒ tí táng sòng zhū xián huà xiàng shí kè qí sì)

朝代:宋    作者: 韩淲

唐人楷法今人少,笔数当年虞与欧。
想见临池池水黑,恨无身世与同游。

仄仄平平平仄平,○仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄○仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄○,平仄仄仄平○仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平○仄。
○平仄仄平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平○仄,平仄平平平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○仄仄平,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○平平,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平○仄○。
仄平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平○仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄○○,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平仄仄平仄。

题施武子所藏醉白堂记 (tí shī wǔ zǐ suǒ cáng zuì bái táng jì)

朝代:宋    作者: 楼钥

堂名醉白尚存不,词翰辉光射两眸。
天下曾除苏氏学,禁中却有太清楼。
旧碑於世已难见,真蹟惟君乃得收。
感叹不堪衰泪落,林虑山下水空流。

仄仄平平平仄平,○仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄○仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄○,平仄仄仄平○仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平○仄。
○平仄仄平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平○仄,平仄平平平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○仄仄平,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○平平,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平○仄○。
仄平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平○仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄○○,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平仄仄平仄。

唐晅悼妻诗 二 (táng xuǎn dào qī shī èr)

朝代:唐    作者: 唐晅妻张氏

常时华堂静,笑语度更筹。
恍惚人事改,冥寞委荒丘。
阳原歌薤露,阴壑惜藏舟。
清夜妆台月,空想画眉愁。

仄仄平平平仄平,○仄仄平仄○仄。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄平仄。
平平仄○仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄平仄平,○仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄○平○仄仄。
仄平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○平仄仄平仄○,平仄仄仄平○仄。
平平平仄仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平仄仄平仄○,仄仄平平平○仄。
○平仄仄平仄仄,仄仄平平仄○仄。
平平仄仄平平平,仄仄平○仄平仄。
仄平仄仄平○仄,平仄平平平仄仄。
平平仄仄○仄仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄平仄○,平○平平○仄仄。
仄平仄仄仄平仄,○仄平平仄平仄。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄平平仄。
平平仄○仄仄平,仄仄平平平平仄。
仄平平仄平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄○平平,平仄平平○仄仄。
仄平平仄仄○平,平仄仄平○仄○。
仄平平平仄平平,仄仄平平平仄仄。
仄平仄平○仄仄,仄仄○平平仄仄。
仄平平仄仄○○,仄仄○平平仄仄。
平平仄仄平仄平,平仄平仄仄平仄。