tí hóng zé tíng
题洪泽亭 🔈
三年淮海飘萍客,今日亭边再舣舟。
人似垂杨随日老,事如流水几时休。
闲於万事常难得,仕以为生最拙谋。
此世定知犹几至,遑遑奔走欲何求。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
三年前我在淮海漂泊如浮萍一样的旅客,今天再次在亭边启航。
人生如同垂柳树随着日子慢慢变老,事业就像流水,不知何时能够休止。
在闲暇之时,万事常常难以如愿,而投身仕途,我的计谋最为拙劣。
在这个世界上,我深知事情往往难以如愿,然而匆匆奔走,又在追求着何等的目标呢?
全文总结:这篇古文描写了一个三年漂泊在淮海的人,今天再次航行的境遇。他对人生和事业的感慨,认识到在闲暇之时和投身仕途都不易如愿,而他的仕途计谋也并不出色。最后,文中反复强调着世事难料,同时又追问自己在奔波中追求的目标到底是什么。
张耒的诗:
张耒的词:
相关诗词:
寄题吴介夫专壑七咏 洪泽 (jì tí wú jiè fū zhuān hè qī yǒng hóng zé)
酌彼洪泽水,吾知非盗泉。
举世望甘霖,唤起神蛰渊。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
洪泽馆壁见故礼部尚书题诗 (hóng zé guǎn bì jiàn gù lǐ bù shàng shū tí shī)
底事洪泽壁,空留黄绢词。
年年淮水上,行客不胜悲。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
笠泽亭 (lì zé tíng)
荷笠扁舟上,持纶巨泽中。
无劳问名字,便是此亭公。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
题朝阳亭 (tí cháo yáng tíng)
新亭危冠别峯西,万壑千岩势总低。
要使登临高着眼,梧桐应有凤凰栖。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
杂咏下 泽芝亭 (zá yǒng xià zé zhī tíng)
花开常比两,叶巧或盈千。
独步南风里,繁英媿在前。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
松泽西亭 其一 (sōng zé xī tíng qí yī)
松泽亭前山色幽,洙泾渡口荻花秋。
离鈎三寸无人会,一棹东西独未休。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
用洪叔昞题左顾亭韵 (yòng hóng shū bǐng tí zuǒ gù tíng yùn)
龟老一溪怀旧事,人亡千载尚虚名。
亭前独有山川在,付与诗人着语明。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
寄题胜因环翠亭二首 其一 (jì tí shèng yīn huán cuì tíng èr shǒu qí yī)
遥知与客登临处,看得云山到落晖。
四注小亭清入画,万竿寒玉碧成围。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
登控鲤亭望孤山 (dēng kòng lǐ tíng wàng gū shān)
水面微开笑靥,山形故作横陈。
彭泽诗中图画,为君点出精神。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
任价玉馆东园十题 涵月亭 (rèn jià yù guǎn dōng yuán shí tí hán yuè tíng)
亭外物清旷,人间多热恼。
夜晴登此亭,水月相媚皓。
多君心镜空,光明写怀抱。
凭谁持此意,举似寒山老。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。