táo huā yuán shī
桃花源诗 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 梅尧臣 (méi yáo chén)

鹿为马,龙为蛇,凤皇避罗麟避罝。
天下逃难不知数,入海居岩皆是家。
武陵源中深隠人,共将鸡犬栽桃花。
花开记春不记岁,金椎自刼博浪沙。
亦殊商顔采芝草,唯与少长亲胡麻。
岂意异时渔者入,各各因问人闲赊。
秦已非秦孰为汉,奚论魏晋如割瓜。
英雄灭尽有石阙,智惠屏去无年华。
俗骨思归一相送,慎勿与世言云霞。
出洞沿溪梦寐觉,物景都失同回槎。
心寄草树欲复往,山幽水乱寻无涯。

仄平仄,平平平,仄平仄平平仄平。
平仄平○仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○○仄平,仄○平仄○平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄平○平。
平仄平平仄平仄,平○仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
仄仄○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。

lù wèi mǎ , lóng wèi shé , fèng huáng bì luó lín bì jū 。
tiān xià táo nàn bù zhī shù , rù hǎi jū yán jiē shì jiā 。
wǔ líng yuán zhōng shēn yǐn rén , gòng jiāng jī quǎn zāi táo huā 。
huā kāi jì chūn bù jì suì , jīn zhuī zì jié bó làng shā 。
yì shū shāng yán cǎi zhī cǎo , wéi yǔ shǎo cháng qīn hú má 。
qǐ yì yì shí yú zhě rù , gè gè yīn wèn rén xián shē 。
qín yǐ fēi qín shú wèi hàn , xī lùn wèi jìn rú gē guā 。
yīng xióng miè jìn yǒu shí quē , zhì huì píng qù wú nián huá 。
sú gǔ sī guī yī xiāng sòng , shèn wù yǔ shì yán yún xiá 。
chū dòng yán xī mèng mèi jué , wù jǐng dōu shī tóng huí chá 。
xīn jì cǎo shù yù fù wǎng , shān yōu shuǐ luàn xún wú yá 。

写人 生活 抒怀 动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
鹿变成了马,龙变成了蛇,凤凰躲避着罗和罝。
天下逃难的人数不可知,他们进入海洋、居住在岩石之间,都把那里当作家园。
在武陵源深处隐藏着人们,大家一起栽种桃花,连鸡狗都参与其中。
花开的时候只记得春天,不再记得岁月的流逝,金椎自创博浪沙。
不同的人都有各自的才华,只有与我少长亲近的人才懂得胡麻。
谁料到有时候渔夫们也会进入这里,一个个都因为闲聊而相互欠账。
秦已经不再是秦国,谁能论及魏晋时期如同切割西瓜一样。
英雄们已经全部消失,只留下石阙,智慧和仁慈都隐退不再有年华。
平凡的人们思念着归乡,互相送别,切忌不要与世人言谈云霞之事。
从洞中出来沿着溪流,发现一切景物都已改变,归程如同迷航。
心灵寄托在那些草木之中,渴望再次回到那山幽水乱、寻找无尽边际的地方。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者梅尧臣介绍:🔈

本卷作于皇佑五年(一○五三),是年秋作者丧母,解监永济仓官,扶榇归宣城守制。《宛陵文集》自《和吴冲卿元会》始,原编卷一七;自《依韵和原甫省中松石画壁》始,原编卷一八;自《韩子华遗冰》始,原编卷三九;自《宁陵阻风雨寄都下亲旧》始,原编卷四○。 查看更多>>

梅尧臣的诗:

梅尧臣的词:

相关诗词:

小桃源 (xiǎo táo yuán)

朝代:宋    作者: 陶梦桂

乾坤无处着臞仙,乞与桃源小洞天。
不用穷源防失路,桃花尽处便回船。

仄平仄,平平平,仄平仄平平仄平。
平仄平○仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○○仄平,仄○平仄○平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄平○平。
平仄平平仄平仄,平○仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
仄仄○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。

桃源 (táo yuán)

朝代:宋    作者: 梅询

武陵风景都然改,谷口桃花镇长在。
自从改赐鼎州名,转觉桃源仙气灵。

仄平仄,平平平,仄平仄平平仄平。
平仄平○仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○○仄平,仄○平仄○平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄平○平。
平仄平平仄平仄,平○仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
仄仄○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。

己丑正月二日入山中题岩石二首 其二 (jǐ chǒu zhēng yuè èr rì rù shān zhōng tí yán shí èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 徐瑞

我访桃源人,桃源在何处。
世上无桃源,何必移家去。

仄平仄,平平平,仄平仄平平仄平。
平仄平○仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○○仄平,仄○平仄○平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄平○平。
平仄平平仄平仄,平○仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
仄仄○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。

桃源图 (táo yuán tú)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

误入仙源不记春,花间一见喜津津。
可怜尘迹空遗恨,一树桃花经几秦。

仄平仄,平平平,仄平仄平平仄平。
平仄平○仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○○仄平,仄○平仄○平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄平○平。
平仄平平仄平仄,平○仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
仄仄○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。

讽刘炎索贿诗 (fěng liú yán suǒ huì shī)

朝代:唐    作者: 太守

未到桃源时,长忆出家景。
及到桃源了,还似监中影。

仄平仄,平平平,仄平仄平平仄平。
平仄平○仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○○仄平,仄○平仄○平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄平○平。
平仄平平仄平仄,平○仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
仄仄○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。

桃源 (táo yuán)

朝代:宋    作者: 萧立之

桃源花发几番春,闻说渔郎此问津。
秦帝漫劳方士遣,神仙已是避秦人。

仄平仄,平平平,仄平仄平平仄平。
平仄平○仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○○仄平,仄○平仄○平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄平○平。
平仄平平仄平仄,平○仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
仄仄○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。

桃源 (táo yuán)

朝代:宋    作者: 刘子翬

桃花深处蜜蜂喧,山近前峰鷄犬村。
若有胡麻泛流水,武夷转作武陵源。

仄平仄,平平平,仄平仄平平仄平。
平仄平○仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○○仄平,仄○平仄○平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄平○平。
平仄平平仄平仄,平○仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
仄仄○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。

小桃源 (xiǎo táo yuán)

朝代:宋    作者: 张师夔

策杖西行路曲斜,一溪春水野人家。
武陵胜处今何在,不问桃源问落花。

仄平仄,平平平,仄平仄平平仄平。
平仄平○仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○○仄平,仄○平仄○平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄平○平。
平仄平平仄平仄,平○仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
仄仄○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。

题桃源图 (tí táo yuán tú)

朝代:宋    作者: 钱选

始信桃源隔几秦,後来无复问津人。
武陵不是花开晚,流到人间却暮春。

仄平仄,平平平,仄平仄平平仄平。
平仄平○仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○○仄平,仄○平仄○平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄平○平。
平仄平平仄平仄,平○仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
仄仄○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。

桃源 (táo yuán)

朝代:宋    作者: 古汴高士

山前溪是当时水,源上桃非旧日花。
多是渔郎露消息,洞门从此锁烟霞。

仄平仄,平平平,仄平仄平平仄平。
平仄平○仄平仄,仄仄平平平仄平。
仄平平○○仄平,仄○平仄○平平。
平平仄平仄仄仄,平平仄仄仄○平。
仄平平平仄平仄,仄仄仄○○平平。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平仄平○平。
平仄平平仄平仄,平○仄仄○仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄○仄平平平。
仄仄○平仄○仄,仄仄仄仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄仄平仄平平平。
平仄仄仄仄仄仄,平平仄仄平平平。