tài bái xiān rén xià mín é yáo
太白仙人下岷峨谣 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王梦应 (wáng mèng yìng)

太白仙人下岷峨,飞凌素烟紫琼珂。
天风万里吹银河,手挼瑶草光逶迤。
琅琅太清绿云欹,下弄倒影笑羲娥。
锦袍淋漓金叵罗,醉围婵娟玉顔酡。
金庭昔日乘鸾过,不肯上天着朝靴。
下界弱水飞尘多,公为星精辟兵戈。
愿见瀛海秋澄波,绿鬓纚纚吞天和,後天不老公所哦。

仄仄平平仄平平,平平仄平仄平平。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
平平仄平仄平平,仄仄仄仄仄平平。
仄平平平平仄平,仄平平平仄平平。
平○仄仄○平○,仄仄仄平仄平平。
仄仄仄仄平平平,平平平平仄平平。
仄仄平仄平平平,仄仄仄仄平平○,仄平仄仄平仄平。

tài bái xiān rén xià mín é , fēi líng sù yān zǐ qióng kē 。
tiān fēng wàn lǐ chuī yín hé , shǒu ruó yáo cǎo guāng wēi yí 。
láng láng tài qīng lǜ yún qī , xià nòng dǎo yǐng xiào xī é 。
jǐn páo lín lí jīn pǒ luó , zuì wéi chán juān yù yán tuó 。
jīn tíng xī rì chéng luán guò , bù kěn shàng tiān zhe cháo xuē 。
xià jiè ruò shuǐ fēi chén duō , gōng wèi xīng jīng pì bīng gē 。
yuàn jiàn yíng hǎi qiū chéng bō , lǜ bìn lí lí tūn tiān hé , hòu tiān bù lǎo gōng suǒ ò 。

太白仙人下岷峨謠

—— 王夢應

太白仙人下岷峨,飛凌素烟紫瓊珂。
天風萬里吹銀河,手挼瑶草光逶迤。
琅琅太清綠雲欹,下弄倒影笑羲娥。
錦袍淋漓金叵羅,醉圍嬋娟玉顔酡。
金庭昔日乘鸞過,不肯上天著朝靴。
下界弱水飛塵多,公爲星精辟兵戈。
願見瀛海秋澄波,綠鬢纚纚吞天和,後天不老公所哦。

仄仄平平仄平平,平平仄平仄平平。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
平平仄平仄平平,仄仄仄仄仄平平。
仄平平平平仄平,仄平平平仄平平。
平○仄仄○平○,仄仄仄平仄平平。
仄仄仄仄平平平,平平平平仄平平。
仄仄平仄平平平,仄仄仄仄平平○,仄平仄仄平仄平。

tài bái xiān rén xià mín é , fēi líng sù yān zǐ qióng kē 。
tiān fēng wàn lǐ chuī yín hé , shǒu ruó yáo cǎo guāng wēi yí 。
láng láng tài qīng lǜ yún qī , xià nòng dǎo yǐng xiào xī é 。
jǐn páo lín lí jīn pǒ luó , zuì wéi chán juān yù yán tuó 。
jīn tíng xī rì chéng luán guò , bù kěn shàng tiān zhe cháo xuē 。
xià jiè ruò shuǐ fēi chén duō , gōng wèi xīng jīng pì bīng gē 。
yuàn jiàn yíng hǎi qiū chéng bō , lǜ bìn lí lí tūn tiān hé , hòu tiān bù lǎo gōng suǒ ò 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

太白仙人降临岷山之巅,翩翩飞舞在白云之间,如素烟紫色琼珂般灿烂。
天风吹过万里,银河在空中闪烁,他手中执着瑶草,光芒曲折飘逸。
清澈的绿云如琅琅之玉斜斜飘荡,倒映在水中是笑容满面的羲娥。
锦袍湿透,金帛如泼洒一般闪耀,醉倒在婵娟仙子的玉臂之间,酡颜尽显欢愉。
昔日金庭中曾骑鸾凤徐徐飞翔,却不肯踏上天路,穿上朝服。
人间弱水滚滚,尘埃扬扬,他却身披星精,开辟兵戈,守护着宇宙的和平。
愿意一睹瀛海秋日的澄澈波光,他的绿发如海浪般拂动,宛如天地的化身,永葆青春,不受岁月所侵。公当真是后天不老的仙者啊。

总结:

诗人描绘了太白仙人降临凡间的场景,仙人飘然而至,举止飘逸灿烂,化身为天地之间的仙神。太白仙人在人间化身,披星戴月,保卫宇宙和平,令人景仰。诗人表达了对太白仙人不老仙魔之姿的敬仰与赞美。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王梦应介绍:🔈

王梦应,字圣与,一字静得,攸县(今属湖南)人。度宗咸淳十年(一二七四)进士,调庐陵尉。元兵陷临安,起兵勤王,崖山兵败,奔永新,未几卒。事见《沅湘耆旧集》前编卷二七、清道光《湖南通志》卷一二七。今录诗十二首。 查看更多>>

王梦应的诗:

王梦应的词:

相关诗词:

开元天宝杂咏 游仙枕 (kāi yuán tiān bǎo zá yǒng yóu xiān zhěn)

朝代:宋    作者: 萧立之

一枕仙游足自娱,萧然清思离尘区。
十洲三岛经行处,知有岷峨剑阁无。

仄仄平平仄平平,平平仄平仄平平。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
平平仄平仄平平,仄仄仄仄仄平平。
仄平平平平仄平,仄平平平仄平平。
平○仄仄○平○,仄仄仄平仄平平。
仄仄仄仄平平平,平平平平仄平平。
仄仄平仄平平平,仄仄仄仄平平○,仄平仄仄平仄平。

奉题蜀邸五云西岷峨保障 (fèng tí shǔ dǐ wǔ yún xī mín é bǎo zhàng)

朝代:宋    作者: 郑清之

西望岷峨天一方,谁教地险绝遐荒。
皇风已喜浑无外,国势那须别有疆。
黄鹤盘空飞不过,金牛拔地去何长。
汉庭四海皆臣妾,一曲歌风未忍忘。

仄仄平平仄平平,平平仄平仄平平。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
平平仄平仄平平,仄仄仄仄仄平平。
仄平平平平仄平,仄平平平仄平平。
平○仄仄○平○,仄仄仄平仄平平。
仄仄仄仄平平平,平平平平仄平平。
仄仄平仄平平平,仄仄仄仄平平○,仄平仄仄平仄平。

和田望再赋暑雪轩 (hé tián wàng zài fù shǔ xuě xuān)

朝代:宋    作者: 王澧

层轩高栋与云侵,照眼嵯峨雪满岑。
寒人栏干欺畏日,烟横图画失遥杯。
雍容樽俎开金地,模写风光要玉音。
万里岷峨今更重,太平藩翰作喉襟。

仄仄平平仄平平,平平仄平仄平平。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
平平仄平仄平平,仄仄仄仄仄平平。
仄平平平平仄平,仄平平平仄平平。
平○仄仄○平○,仄仄仄平仄平平。
仄仄仄仄平平平,平平平平仄平平。
仄仄平仄平平平,仄仄仄仄平平○,仄平仄仄平仄平。

镜月酒後戏呈及甫 (jìng yuè jiǔ hòu xì chéng jí fǔ)

朝代:宋    作者: 洪咨夔

判取琅璫醉,赢教糊涂眠。
参横梅下客,月淡菊中仙。
舌在君何患,尻高我自怜。
岷峨如许碧,强欲为人妍。

仄仄平平仄平平,平平仄平仄平平。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
平平仄平仄平平,仄仄仄仄仄平平。
仄平平平平仄平,仄平平平仄平平。
平○仄仄○平○,仄仄仄平仄平平。
仄仄仄仄平平平,平平平平仄平平。
仄仄平仄平平平,仄仄仄仄平平○,仄平仄仄平仄平。

仙人隠迹 其一 (xiān rén yǐn jì qí yī)

朝代:宋    作者: 吴洞明

上古有神仙,一去无消息。
峨峨碧岩前,独遗隠仙迹。

仄仄平平仄平平,平平仄平仄平平。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
平平仄平仄平平,仄仄仄仄仄平平。
仄平平平平仄平,仄平平平仄平平。
平○仄仄○平○,仄仄仄平仄平平。
仄仄仄仄平平平,平平平平仄平平。
仄仄平仄平平平,仄仄仄仄平平○,仄平仄仄平仄平。

玺书长句 (xǐ shū cháng jù)

朝代:宋    作者: 徐积

随船父老踏青莎,人各持杯奈醉何。
谣俗恋恩成太息,吟翁乐义合长歌。
皆知察物严而恕,谁似当官正不阿。
东汉武威任郡守,至今高义耸峨峨。

仄仄平平仄平平,平平仄平仄平平。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
平平仄平仄平平,仄仄仄仄仄平平。
仄平平平平仄平,仄平平平仄平平。
平○仄仄○平○,仄仄仄平仄平平。
仄仄仄仄平平平,平平平平仄平平。
仄仄平仄平平平,仄仄仄仄平平○,仄平仄仄平仄平。

书丹元子所示李太白真 (shū dān yuán zǐ suǒ shì lǐ tài bái zhēn)

朝代:宋    作者: 苏轼

天人几何同一沤,谪仙非谪乃其游。
麾斥八极隘九州,化为两鸟鸣相酬。
一鸣一止三千秋,开元有道为少留。
縻之不可矧肯求,西望太白横峨岷。
眼高四海空无人,大儿汾阳中令君。
小儿天台坐忘身,平生不识高将军。
手污吾足乃敢瞋,作诗一笑君应闻。

仄仄平平仄平平,平平仄平仄平平。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
平平仄平仄平平,仄仄仄仄仄平平。
仄平平平平仄平,仄平平平仄平平。
平○仄仄○平○,仄仄仄平仄平平。
仄仄仄仄平平平,平平平平仄平平。
仄仄平仄平平平,仄仄仄仄平平○,仄平仄仄平仄平。

句 其一 (jù qí yī)

朝代:宋    作者: 李新

在昔岷峨神,龙文而马首。

仄仄平平仄平平,平平仄平仄平平。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
平平仄平仄平平,仄仄仄仄仄平平。
仄平平平平仄平,仄平平平仄平平。
平○仄仄○平○,仄仄仄平仄平平。
仄仄仄仄平平平,平平平平仄平平。
仄仄平仄平平平,仄仄仄仄平平○,仄平仄仄平仄平。

动物

(jù)

朝代:宋    作者: 章楶

湖当荆楚百川会,江自岷峨万里山。

仄仄平平仄平平,平平仄平仄平平。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
平平仄平仄平平,仄仄仄仄仄平平。
仄平平平平仄平,仄平平平仄平平。
平○仄仄○平○,仄仄仄平仄平平。
仄仄仄仄平平平,平平平平仄平平。
仄仄平仄平平平,仄仄仄仄平平○,仄平仄仄平仄平。

李待制寄僧诗有歇定之语兼闻有岷峨之游因作诗以寄之二首 其二 (lǐ dài zhì jì sēng shī yǒu xiē dìng zhī yǔ jiān wén yǒu mín é zhī yóu yīn zuò shī yǐ jì zhī èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 冯山

春游游尽欲寻山,杖屦岷峨只等闲。
但放高怀穷物外,不知清誉满人间。
经年绿野常沉醉,几日香峰暂往还。
自笑尘辕盘未得,逍遥无路一追攀。

仄仄平平仄平平,平平仄平仄平平。
平平仄仄○平平,仄平平仄平平平。
平平仄平仄平平,仄仄仄仄仄平平。
仄平平平平仄平,仄平平平仄平平。
平○仄仄○平○,仄仄仄平仄平平。
仄仄仄仄平平平,平平平平仄平平。
仄仄平仄平平平,仄仄仄仄平平○,仄平仄仄平仄平。