sù gū guǎn
宿孤馆 🔈
落日投村戍,愁生为客途。
寒山晴後绿,秋月夜来孤。
橘树千株在,渔家一半无。
自知风水静,舟系岸边芦。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
落日投村戍,愁生爲客途。
寒山晴後綠,秋月夜來孤。
橘樹千株在,漁家一半無。
自知風水靜,舟繫岸邊蘆。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
夕阳投射在乡村的城防营垒上,我心中涌起了离乡背井的忧愁。寒山在晴朗的天空下呈现出翠绿色,秋夜里的月亮显得孤独而寂寞。橘树成千上万地生长在这里,而渔家却只占了其中一部分。我自知在这个宁静的风水之地,我的小船系在芦苇边的岸边。
贾岛的诗:
相关诗词:
宿邯郸馆寄马磁州 (sù hán dān guǎn jì mǎ cí zhōu)
孤客到空馆,夜寒愁卧迟。
虽沽主人酒,不似在家时。
几宿得欢笑,如今成别离。
明朝行更远,回望隔山陂。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
晚宿张三馆 (wǎn sù zhāng sān guǎn)
篮舆薄暮息烟村,回望葱葱认九门。
自喜青楼无别恨,不妨孤馆欲黄昏。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
宿新安江深渡馆寄郑州王使君 (sù xīn ān jiāng shēn dù guǎn jì zhèng zhōu wáng shǐ jūn)
霜飞十月中,摇落衆山空。
孤馆闭寒木,大江生夜风。
赋诗忙有意,沈约在关东。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
宿濠州高唐馆 (sù háo zhōu gāo táng guǎn)
借问襄王安在哉,山川此地胜阳台。
今朝寓宿高唐馆,神女何曾入梦来。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
宿彭蠡馆 (sù péng lí guǎn)
孤馆少行旅,解鞍增别愁。
远山矜薄暮,高柳怯清秋。
病里见时态,醉中思旧游。
所怀今已矣,何必恨东流。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
宿棣华馆闻雁 (sù dì huá guǎn wén yàn)
不堪旅宿棣花馆,况有离羣鸿雁声。
一点秋灯残影下,不知寒梦几回惊。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
旅馆秋思 (lǚ guǎn qiū sī)
旅馆坐孤寂,出门成苦吟。
何事觉归晚,黄花秋意深。
寒蝶恋衰草,轸我离乡心。
更见庭前树,南枝巢宿禽。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
宿高唐州 (sù gāo táng zhōu)
早发东阿县,暮宿高唐州。
哲人达几微,志士怀隠忧。
山河已历历,天地空悠悠。
孤馆一夜宿,北风吹白头。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
冬至宿杨梅馆 (dōng zhì sù yáng méi guǎn)
十一月中长至夜,三千里外远行人。
若为独宿杨梅馆,冷枕单牀一病身。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
和宿牛山馆 其一 (hé sù niú shān guǎn qí yī)
山深孤馆迥,部落不成城。
夜永人无寐,冬温气自清。
夷音通夏楚,汉地接平营。
恩信今无外,边庭肯背盟。
仄仄平平仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。