sòng zhāng xiàng gong chū zhēng
送张相公出征 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 杨夔 (yáng kuí)

得意在当年,登坛秉国权。
汉推周勃重,晋让赵宣贤。
儒德尼丘降,兵钤太白传。
援毫飞凤藻,发匣吼龙泉。
历火金难耗,零霜桂益坚。
从来称玉洁,此更让朱妍。
鸳鹭臻门下,貔貅拥帐前。
去知清朔漠,行不费陶甄。
献画符中旨,推诚契上玄。
愿将班固笔,书颂勒燕然。

仄仄仄○平,平平仄仄平。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄○平○,平平仄仄○。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
○仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄○平。

dé yì zài dāng nián , dēng tán bǐng guó quán 。
hàn tuī zhōu bó chóng , jìn ràng zhào xuān xián 。
rú dé ní qiū jiàng , bīng qián tài bái chuán 。
yuán háo fēi fèng zǎo , fā xiá hǒu lóng quán 。
lì huǒ jīn nán hào , líng shuāng guì yì jiān 。
cóng lái chēng yù jié , cǐ gèng ràng zhū yán 。
yuān lù zhēn mén xià , pí xiū yōng zhàng qián 。
qù zhī qīng shuò mò , xíng bù fèi táo zhēn 。
xiàn huà fú zhōng zhǐ , tuī chéng qì shàng xuán 。
yuàn jiāng bān gù bǐ , shū sòng lè yàn rán 。

动物

送張相公出征

—— 楊夔

得意在當年,登壇秉國權。
漢推周勃重,晉讓趙宣賢。
儒德尼丘降,兵鈐太白傳。
援毫飛鳳藻,發匣吼龍泉。
歷火金難耗,零霜桂益堅。
從來稱玉潔,此更讓朱妍。
鴛鷺臻門下,貔貅擁帳前。
去知清朔漠,行不費陶甄。
獻畫符中旨,推誠契上玄。
願將班固筆,書頌勒燕然。

仄仄仄○平,平平仄仄平。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄○平○,平平仄仄○。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
○仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄○平。

dé yì zài dāng nián , dēng tán bǐng guó quán 。
hàn tuī zhōu bó chóng , jìn ràng zhào xuān xián 。
rú dé ní qiū jiàng , bīng qián tài bái chuán 。
yuán háo fēi fèng zǎo , fā xiá hǒu lóng quán 。
lì huǒ jīn nán hào , líng shuāng guì yì jiān 。
cóng lái chēng yù jié , cǐ gèng ràng zhū yán 。
yuān lù zhēn mén xià , pí xiū yōng zhàng qián 。
qù zhī qīng shuò mò , xíng bù fèi táo zhēn 。
xiàn huà fú zhōng zhǐ , tuī chéng qì shàng xuán 。
yuàn jiāng bān gù bǐ , shū sòng lè yàn rán 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
得意在当年,指登上政治舞台拥有国家权力的自豪心情。
汉朝推崇周勃的重要地位,晋朝让位于赵宣贤的才干。
儒家的德行深受尼丘(指孔子)的影响,兵器的传承源自太白星的传说。
以文学之才辅佐君主,就如同仙鹤辅佐君王,箫声响彻龙泉。
经历过火灾和战乱,金属仍然坚固,桂花经霜更加香甜。
一直以来被称赞为玉洁之人,但此刻更加让朱妍(指美女)感到嫉妒。
珍贵的鸳鹭在门下出现,神兽貔貅守护帐前。
离开了繁华的都市,前往边塞的清寒之地,旅途并不需要费尽心力去追求名誉。
呈上画符表达诚意,与上天的玄机契合一致。
愿意用班固的笔墨,书写颂赞燕然之美景。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者杨夔介绍:🔈

杨夔,唐末爲田頵客。集五卷,今存诗十二首。 查看更多>>

杨夔的诗:

相关诗词:

送张判官赴河西 (sòng zhāng pàn guān fù hé xī)

朝代:唐    作者: 王维

单车曾出塞,报国敢邀勳。
见逐张征虏,今思霍冠军。
沙平连白雪,蓬卷入黄云。
慷慨倚长劒,高歌一送君。

仄仄仄○平,平平仄仄平。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄○平○,平平仄仄○。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
○仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄○平。

奉和兴元郑相公早春送杨侍郎 (fèng hé xīng yuán zhèng xiàng gong zǎo chūn sòng yáng shì láng)

朝代:唐    作者: 熊孺登

征鞍欲上醉还留,南浦春生百草头。
丞相新裁别离曲,声声飞出旧梁州。

仄仄仄○平,平平仄仄平。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄○平○,平平仄仄○。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
○仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄○平。

唐乐府十首 送征夫 (táng yuè fǔ shí shǒu sòng zhēng fū)

朝代:唐    作者: 刘驾

昔送征夫苦,今送征夫乐。
寒衣纵携去,应向归时着。
天子待功成,别造凌烟阁。

仄仄仄○平,平平仄仄平。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄○平○,平平仄仄○。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
○仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄○平。

寄相州侍中韩魏公 (jì xiāng zhōu shì zhōng hán wèi gōng)

朝代:宋    作者: 文彦博

晋公名画鲁公书,高出张吴与柳虞。
幸得魏公挥宝墨,缘公楷法亦顔徒。

仄仄仄○平,平平仄仄平。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄○平○,平平仄仄○。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
○仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄○平。

送殷淑三首 二 (sòng yīn shū sān shǒu èr)

朝代:唐    作者: 李白

白鹭洲前月,天明送客回。
青龙山後日,早出海云来。
流水无情去,征帆逐吹开。
相看不忍别,更进手中杯。

仄仄仄○平,平平仄仄平。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄○平○,平平仄仄○。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
○仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄○平。

动物

送杨州判官 (sòng yáng zhōu pàn guān)

朝代:唐    作者: 张籍

应得烟霞出俗心,茅山道士共追寻。
闲怜鹤貌偏能画,暗辨桐声自作琴。
长啸每来松下坐,新诗堪向雪中吟。
征南幕里多宾客,君独相知最校深。

仄仄仄○平,平平仄仄平。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄○平○,平平仄仄○。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
○仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄○平。

送张振古二首 其二 (sòng zhāng zhèn gǔ èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 杨方

张公不是病参军,晚出犹将一事君。
耿介只今无伴处,秋光诗好与谁闻。

仄仄仄○平,平平仄仄平。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄○平○,平平仄仄○。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
○仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄○平。

送梁公昌从信安北征 (sòng liáng gōng chāng cóng xìn ān běi zhēng)

朝代:唐    作者: 李白

入幕推英选,捐书事远戎。
高谈百战术,郁作万夫雄。
起舞莲花剑,行歌明月弓。
将飞天地阵,兵出塞垣通。
祖席留丹景,征麾拂彩虹。
旋应献凯入,麟阁伫深功。

仄仄仄○平,平平仄仄平。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄○平○,平平仄仄○。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
○仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄○平。

送徐君何 (sòng xú jūn hé)

朝代:宋    作者: 许月卿

英雄捧诏出樊笼,抖擞征衣趁晓风。
一笑相逢仪舌在,明朝秋意满芙蓉。

仄仄仄○平,平平仄仄平。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄○平○,平平仄仄○。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
○仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄○平。

和周次公韵送郑恭叔归城南并简次公 其二 (hé zhōu cì gōng yùn sòng zhèng gōng shū guī chéng nán bìng jiǎn cì gōng qí èr)

朝代:宋    作者: 陈文蔚

春山曾记别匆匆,多少传言诗句中。
远目不穷天万里,几随西日送征鸿。

仄仄仄○平,平平仄仄平。
仄平平仄○,仄仄仄平平。
平仄○平○,平平仄仄○。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平○仄仄,仄○仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,○仄仄平平。
○仄平○仄,平平仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄○平。