sōng yuè shí sì yùn
嵩岳十四韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 魏野 (wèi yě)

东西南北岳,峻极尽难羣。
有感生贤相,无偏像圣君。
四方观玉像,万壑绝妖氛。
影入周公侧,声曾汉后闻。
民居依巨荫,敕祭答殊勳。
洞府高低接,都城左右分。
烟浮巢父水,岚湿许由坟。
顶阔星难转,岩高日易曛。
薜萝藏隠逸,瀑布溅耕耘。
帝籍颁新读,天香降庙焚。
石危名启母,柏大号将军。
献寿临双阙,呈祥出五云。
将仙存旧迹,封禅验遗文。
终待移家住,闲眠乐放勳。

平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄○○平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

dōng xī nán běi yuè , jùn jí jìn nán qún 。
yǒu gǎn shēng xián xiāng , wú piān xiàng shèng jūn 。
sì fāng guān yù xiàng , wàn hè jué yāo fēn 。
yǐng rù zhōu gōng cè , shēng céng hàn hòu wén 。
mín jū yī jù yìn , chì jì dá shū xūn 。
dòng fǔ gāo dī jiē , dōu chéng zuǒ yòu fēn 。
yān fú cháo fù shuǐ , lán shī xǔ yóu fén 。
dǐng kuò xīng nán zhuǎn , yán gāo rì yì xūn 。
bì luó cáng yǐn yì , pù bù jiàn gēng yún 。
dì jí bān xīn dú , tiān xiāng jiàng miào fén 。
shí wēi míng qǐ mǔ , bǎi dà hào jiāng jūn 。
xiàn shòu lín shuāng quē , chéng xiáng chū wǔ yún 。
jiāng xiān cún jiù jì , fēng chán yàn yí wén 。
zhōng dài yí jiā zhù , xián mián lè fàng xūn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
东西南北的四座岳山,险峻到极致,使人难以计数。
我产生感慨,觉得这些山像是生出了贤人来,毫无偏袒地像圣君一样。
四面环观这些山,犹如观看着玉雕的神像,周围万壑都摒除了邪恶之气。
它们的影子投射在周公的侧面,宛如声音传遍了汉朝后世。
人们的居住地依附在巨大的树荫下,用庄重的祭礼回应了这些山的卓越功勋。
山洞和府邸高低相连,都城在它们左右分布。
烟雾漂浮在巢父的水面上,岚气湿润了许由的坟墓。
山顶广阔而高耸,星辰难以转动,岩壁高耸而日光很快便变昏暗。
薜萝植物隐藏在幽静的隐逸之地,瀑布溅起的水珠滋润了农耕的田地。
皇帝颁布了新的法令,神香降临庙宇焚烧。
危岩上刻有启母的名字,巨大的柏树被称为将军。
庆贺寿辰举行在两座殿阙之间,祥瑞的云彩从五方飞来。
为了保存仙人的足迹,封禅仪式验证了先贤遗留的文化。
最终等到迁移居住的时候,我将愉快地休息和享受这些功勋带来的宁静。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者魏野介绍:🔈

魏野(九六○~一○二○),字仲先,号草堂居士,陕州陕县(今属河南)人(《东都事略》卷一一八作蜀人)。一生不仕,居陕县东郊。真宗大中祥符四年(一○一一)被荐徵召,力辞不赴。广交僧道隠者,与当时名流寇准、王旦等亦有诗赋往还。天禧三年(一○一九)十二月九日卒,年六十。卒後赠秘书省着作郎。有《草堂集》,生前已行於世。死後,其子魏闲总其诗重编爲《钜鹿东观集》十卷。《宋史》卷四五七、《东都事略》卷一一八有传。 魏野诗,前十卷以一九二五年贵池刘氏影宋刊本《钜鹿东观集》爲底本,校以宋绍定元年严陵郡斋刻本(残四~六卷,以明抄本配足,简称明抄配宋本,藏北京图书馆)、旧山楼藏清钞本(简称旧山楼本,藏北京大学图书馆)... 查看更多>>

魏野的诗:

相关诗词:

游嵩岳待寄诗诮之 (yóu sōng yuè dài jì shī qiào zhī)

朝代:唐    作者: 宋之问

嵩峯高不极,上有玉琅玕。
佳游竟不至,何以慰长薚?(同前七四四页)。

平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄○○平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

嵩岳图 (sōng yuè tú)

朝代:宋    作者: 楼钥

先世前踪不可追,君从何处得全碑。
上横嵩岳三千丈,下列齐公廿四诗。
室号揖僊怀旧事,庵名面壁认遗基。
青毡真是我家物,欲以琼瑶厚报之。

平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄○○平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

偶书四首 其四 (ǒu shū sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 胡宏

衡岳望嵩少,屹然河汉间。
浮云自来往,谁肯拓关山。

平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄○○平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

朝谒南岳 (cháo yè nán yuè)

朝代:宋    作者: 张孝祥

泰常嵩岱拱神州,玉帛闲来四十秋。
却到朱明回北首,忧时泪作九江流。

平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄○○平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

绍兴祀岳镇海渎四十三首 中岳位酌献用《成安》。 (shào xīng sì yuè zhèn hǎi dú sì shí sān shǒu zhōng yuè wèi zhuó xiàn yòng 《 chéng ān 》 。)

朝代:宋    作者: 郊庙朝会歌辞

与天齐极,伊嵩之高。
显灵效异,神休孔昭。
饬我祀事,实俎鸾膋。
以侑旨酒,其馨有椒。

平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄○○平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

嫁女诗 六 (jià nǚ shī liù)

朝代:唐    作者: 嵩岳诸仙

五十余年四海清,自亲丹药得长生。
若言尽是仙桃力,看取神仙簿上名。

平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄○○平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

熙宁壬子八月於洛阳妙觉寺考试举人及还道出嵩少之间至许昌共得大小诗二十六首 登嵩山十首 其九 (xī níng rén zǐ bā yuè wū luò yáng miào jué sì kǎo shì jǔ rén jí huán dào chū sōng shǎo zhī jiān zhì xǔ chāng gòng dé dà xiǎo shī èr shí liù shǒu dēng sōng shān shí shǒu qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 苏辙

浮埃古壁上,萧然四真人。
矫如云中鹤,犹若畏四邻。
坐令世俗士,自惭污浊身。
勿谓今所无,嵩少多隠沦。

平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄○○平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

游嵩山峻极中院作 (yóu sōng shān jùn jí zhōng yuàn zuò)

朝代:宋    作者: 王寀

烂红一点出浮沤,夜坐嵩峰顶上头。
笑对僧窗谈祖德,当年七十四回游。

平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄○○平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

欲游嵩岳留别李少尹益 (yù yóu sōng yuè liú bié lǐ shǎo yǐn yì)

朝代:唐    作者: 贾岛

孤策迟回洛水湄,孤禽嘹唳幸人知。
嵩岳望中常待我,河梁欲上未题诗。
新秋爱月愁多雨,古观逢仙看尽棋。
微眇此来将敢问,凤凰何日定归池。

平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄○○平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。

嵩山二十四咏 黄盖峰 (sōng shān èr shí sì yǒng huáng gài fēng)

朝代:宋    作者: 楼异

一片黄云驻不飞,中天帝子欲何知。
不须更问玉人事,自有嵩高峻极诗。

平平平仄仄,仄仄仄○平。
仄仄平平○,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄○,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平○。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄○○平。
○仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄平。