sòng fǎ hǎi zhǎng lǎo
送法海长老 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 释重显 (shì zhòng xiǎn)

常爱裴相国,式芳尘,断际高风慕要伦。
拟欲事师为弟子,不知将法付何人。
常爱李相国,垂列星,药峤深源宅性灵。
我来问道无余说,云在清霄水在瓶。
缅想当时二台辅,出镇藩维访诸祖。
寥寥浮幻轻百年,落落宏规照千古。
今闻仙都贤太守,入政褰帷声浩浩。
英佐一一分化条,文经武纬亦难讨。
远远牋函飞乳峰,选开士兮恢吾宗。
觌夜光非震沧海,聆正音岂玩焦桐。
徒夸麟龙,自西自东。
应排罔象得象,必须觉雄让雄。
今既塞请,还也奇别。
茫茫普热,纷纷下雪。
倒流四河,载发枯枿。
卷舒立方外乾坤,踪横挂域中日月。
黄头碧眼知未知,去去凭谁继清绝。

平仄平○仄,仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄平平。
平仄仄○仄,平仄平,仄○○平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄○仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄平平平平。
仄仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。
平平平平,仄平仄平。
○平仄仄仄仄,仄平仄平仄平。
平仄仄仄,平仄平仄。
平平仄仄,平平仄仄。
仄平仄平,仄仄平仄。
仄平仄平仄平平,平○仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。

cháng ài péi xiàng guó , shì fāng chén , duàn jì gāo fēng mù yào lún 。
nǐ yù shì shī wèi dì zǐ , bù zhī jiāng fǎ fù hé rén 。
cháng ài lǐ xiàng guó , chuí liè xīng , yào qiáo shēn yuán zhuán xìng líng 。
wǒ lái wèn dào wú yú shuō , yún zài qīng xiāo shuǐ zài píng 。
miǎn xiǎng dāng shí èr tái fǔ , chū zhèn fān wéi fǎng zhū zǔ 。
liáo liáo fú huàn qīng bǎi nián , luò luò hóng guī zhào qiān gǔ 。
jīn wén xiān dōu xián tài shǒu , rù zhèng qiān wéi shēng hào hào 。
yīng zuǒ yī yī fēn huà tiáo , wén jīng wǔ wěi yì nán tǎo 。
yuǎn yuǎn jiān hán fēi rǔ fēng , xuǎn kāi shì xī huī wú zōng 。
dí yè guāng fēi zhèn cāng hǎi , líng zhèng yīn qǐ wán jiāo tóng 。
tú kuā lín lóng , zì xī zì dōng 。
yìng pái wǎng xiàng dé xiàng , bì xū jué xióng ràng xióng 。
jīn jì sāi qǐng , huán yě qí bié 。
máng máng pǔ rè , fēn fēn xià xuě 。
dǎo liú sì hé , zǎi fā kū niè 。
juàn shū lì fāng wài qián kūn , zōng héng guà yù zhōng rì yuè 。
huáng tóu bì yǎn zhī wèi zhī , qù qù píng shuí jì qīng jué 。

动物

送法海長老

—— 釋重顯

常愛裴相國,式芳塵,斷際高風慕要倫。
擬欲事師爲弟子,不知將法付何人。
常愛李相國,垂列星,藥嶠深源宅性靈。
我來問道無餘說,雲在清霄水在瓶。
緬想當時二台輔,出鎮藩維訪諸祖。
寥寥浮幻輕百年,落落宏規照千古。
今聞仙都賢太守,入政褰帷聲浩浩。
英佐一一分化條,文經武緯亦難討。
遠遠牋函飛乳峰,選開士兮恢吾宗。
覿夜光非震滄海,聆正音豈玩焦桐。
徒誇麟龍,自西自東。
應排罔象得象,必須覺雄讓雄。
今既塞請,還也奇别。
茫茫普熱,紛紛下雪。
倒流四河,載發枯枿。
卷舒立方外乾坤,蹤横挂域中日月。
黄頭碧眼知未知,去去憑誰繼清絕。

平仄平○仄,仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄平平。
平仄仄○仄,平仄平,仄○○平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄○仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄平平平平。
仄仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。
平平平平,仄平仄平。
○平仄仄仄仄,仄平仄平仄平。
平仄仄仄,平仄平仄。
平平仄仄,平平仄仄。
仄平仄平,仄仄平仄。
仄平仄平仄平平,平○仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。

cháng ài péi xiàng guó , shì fāng chén , duàn jì gāo fēng mù yào lún 。
nǐ yù shì shī wèi dì zǐ , bù zhī jiāng fǎ fù hé rén 。
cháng ài lǐ xiàng guó , chuí liè xīng , yào qiáo shēn yuán zhuán xìng líng 。
wǒ lái wèn dào wú yú shuō , yún zài qīng xiāo shuǐ zài píng 。
miǎn xiǎng dāng shí èr tái fǔ , chū zhèn fān wéi fǎng zhū zǔ 。
liáo liáo fú huàn qīng bǎi nián , luò luò hóng guī zhào qiān gǔ 。
jīn wén xiān dōu xián tài shǒu , rù zhèng qiān wéi shēng hào hào 。
yīng zuǒ yī yī fēn huà tiáo , wén jīng wǔ wěi yì nán tǎo 。
yuǎn yuǎn jiān hán fēi rǔ fēng , xuǎn kāi shì xī huī wú zōng 。
dí yè guāng fēi zhèn cāng hǎi , líng zhèng yīn qǐ wán jiāo tóng 。
tú kuā lín lóng , zì xī zì dōng 。
yìng pái wǎng xiàng dé xiàng , bì xū jué xióng ràng xióng 。
jīn jì sāi qǐng , huán yě qí bié 。
máng máng pǔ rè , fēn fēn xià xuě 。
dǎo liú sì hé , zǎi fā kū niè 。
juàn shū lì fāng wài qián kūn , zōng héng guà yù zhōng rì yuè 。
huáng tóu bì yǎn zhī wèi zhī , qù qù píng shuí jì qīng jué 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
常常欣赏裴相国的风采,他的气质像春风中的芳尘,高高飘扬,令人向往。想要拜他为师学习,但不知将法传授给谁。我也常常喜爱李相国,他的名声犹如星辰闪耀,居住在药峤深处的宅邸中,有一种灵秀的气质。我前来请教他的道理,他的言谈宛如清霄中的云,而我则如水在瓶中,静静倾听。回想起曾经担任二台辅的时光,出使边关,拜访各位前辈。短暂的生命流转如百年的浮云,而广阔的规模照耀千古。如今听闻仙都有一位贤明的太守,步入政务,声音威严而庄重。才华横溢的人们纷纷脱颖而出,文武之道交织难以探讨。遥远的书信飞越至乳峰之巅,选拔杰出的人才,使我们的宗族兴盛。观赏夜空的光芒,并非震撼沧海,聆听真实的音乐也非凡品质的焦桐所能娱乐。虽然夸耀麒麟和龙的能力,但要西行或东行都是难以实现的。必须意识到伟大需要与伟大相让。如今既然遇到了壮丽的时刻,离别也成了奇妙的巧合。无垠的大地上普遍下起了雪花纷纷,四条河流倒流而行,沉寂的树枝再次焕发生机。宇宙之外蕴含着广袤的天地,探索其间日月的踪迹。黄头碧眼的人是否了解未知的事物呢?离去之后,谁来继续传承我清静高远的理念呢?

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者释重显介绍:🔈

释重显(九八○~一○五二),字隐之,俗姓李,号明觉大师,遂宁(今属四川)人。早年於益州普安寺出家,以释仁铣爲师。出游荆渚间,又北游至复州,从北塔祚禅师学五年。真宗天禧中至灵隐(《三宝赞》自序),滞留数年,後主明州雪窦寺。仁宗皇佑四年卒,年七十三。有《祖英集》两卷、《瀑泉集》、《拈古集》各一卷。《禅林僧宝传》卷一一有传。 重显诗,据《四部丛刊续编》影印铁琴铜剑楼藏宋刊本《祖英集》、《颂古集》爲底本。《祖英集》校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本),《颂古集》校以元至正二年大明寺住持释海岛刊本(简称元刊本),编爲三卷。 查看更多>>

释重显的诗:

相关诗词:

送朱相士朱文昭族孙云得刘碧云相法 (sòng zhū xiàng shì zhū wén zhāo zú sūn yún dé liú bì yún xiāng fǎ)

朝代:宋    作者: 叶适

南荡书林长砌萝,碧云鞋底晒庭莎。
从今湖海须行徧,眼法虽亲要看多。

平仄平○仄,仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄平平。
平仄仄○仄,平仄平,仄○○平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄○仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄平平平平。
仄仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。
平平平平,仄平仄平。
○平仄仄仄仄,仄平仄平仄平。
平仄仄仄,平仄平仄。
平平仄仄,平平仄仄。
仄平仄平,仄仄平仄。
仄平仄平仄平平,平○仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。

偈十三首 其八 (jì shí sān shǒu qí bā)

朝代:宋    作者: 释慧空

法法本来法,无法无非法。
何於一法中,有法有不法。

平仄平○仄,仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄平平。
平仄仄○仄,平仄平,仄○○平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄○仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄平平平平。
仄仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。
平平平平,仄平仄平。
○平仄仄仄仄,仄平仄平仄平。
平仄仄仄,平仄平仄。
平平仄仄,平平仄仄。
仄平仄平,仄仄平仄。
仄平仄平仄平平,平○仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。

送广法初长老下乡 (sòng guǎng fǎ chū zhǎng lǎo xià xiāng)

朝代:宋    作者: 释怀深

偎岩傍水我甘老,垂手入廛公正时。
异日归来同粥饭,折铛不用倩人提。

平仄平○仄,仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄平平。
平仄仄○仄,平仄平,仄○○平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄○仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄平平平平。
仄仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。
平平平平,仄平仄平。
○平仄仄仄仄,仄平仄平仄平。
平仄仄仄,平仄平仄。
平平仄仄,平平仄仄。
仄平仄平,仄仄平仄。
仄平仄平仄平平,平○仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。

偈颂一百六十首 其一一七 (jì sòng yī bǎi liù shí shǒu qí yī yī qī)

朝代:宋    作者: 释宗杲

法法本来法,无法无非法。
何於一法中,有法有不法。

平仄平○仄,仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄平平。
平仄仄○仄,平仄平,仄○○平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄○仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄平平平平。
仄仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。
平平平平,仄平仄平。
○平仄仄仄仄,仄平仄平仄平。
平仄仄仄,平仄平仄。
平平仄仄,平平仄仄。
仄平仄平,仄仄平仄。
仄平仄平仄平平,平○仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。

寄长庆寺长老琼师道契 (jì cháng qìng sì zhǎng lǎo qióng shī dào qì)

朝代:宋    作者: 朱诗

住持传法者,自有祖家风。
一言决洪涛,四海云从龙。
横身六合外,万象皆虚空。
易此而就彼,探月澄波中。
臂然心亦然,於法难为功。
宗师灭贪痴,乃可化凡庸。

平仄平○仄,仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄平平。
平仄仄○仄,平仄平,仄○○平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄○仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄平平平平。
仄仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。
平平平平,仄平仄平。
○平仄仄仄仄,仄平仄平仄平。
平仄仄仄,平仄平仄。
平平仄仄,平平仄仄。
仄平仄平,仄仄平仄。
仄平仄平仄平平,平○仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。

动物

送小师游方 (sòng xiǎo shī yóu fāng)

朝代:宋    作者: 释法薰

莫辞脚力造诸方,佛法无多要久长。
历尽崎岖到平地,归来掀倒破禅床。

平仄平○仄,仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄平平。
平仄仄○仄,平仄平,仄○○平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄○仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄平平平平。
仄仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。
平平平平,仄平仄平。
○平仄仄仄仄,仄平仄平仄平。
平仄仄仄,平仄平仄。
平平仄仄,平平仄仄。
仄平仄平,仄仄平仄。
仄平仄平仄平平,平○仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。

昭如长老请 (zhāo rú zhǎng lǎo qǐng)

朝代:宋    作者: 释祖钦

海印发光,昭然如日。
曾对大元圣主,默说不二法门。
默而说,说而默。
中兴大仰丛林,天下第一法窟。
见者是谁,石头古佛。

平仄平○仄,仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄平平。
平仄仄○仄,平仄平,仄○○平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄○仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄平平平平。
仄仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。
平平平平,仄平仄平。
○平仄仄仄仄,仄平仄平仄平。
平仄仄仄,平仄平仄。
平平仄仄,平平仄仄。
仄平仄平,仄仄平仄。
仄平仄平仄平平,平○仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。

送刘司法之越 (sòng liú sī fǎ zhī yuè)

朝代:唐    作者: 皎然

萧萧鸣夜角,驱马背城濠。
雨後寒流急,秋来朔吹高。
三山期望海,八月欲观涛。
几日西陵路,应逢谢法曹。

平仄平○仄,仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄平平。
平仄仄○仄,平仄平,仄○○平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄○仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄平平平平。
仄仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。
平平平平,仄平仄平。
○平仄仄仄仄,仄平仄平仄平。
平仄仄仄,平仄平仄。
平平仄仄,平平仄仄。
仄平仄平,仄仄平仄。
仄平仄平仄平平,平○仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。

书焦山纶长老壁 (shū jiāo shān lún zhǎng lǎo bì)

朝代:宋    作者: 苏轼

法师住焦山,而实未尝住。
我来辄问法,法师了无语。
法师非无语,不知所答故。
君看头与足,本自安冠屦。
譬如长鬣人,不以长为苦。
一旦或人问,每睡安所措。
归来被上下,一夜无着处。
展转遂达晨,意欲尽镊去。
此言虽鄙浅,故自有深趣。
持此问法师,法师一笑许。

平仄平○仄,仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄平平。
平仄仄○仄,平仄平,仄○○平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄○仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄平平平平。
仄仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。
平平平平,仄平仄平。
○平仄仄仄仄,仄平仄平仄平。
平仄仄仄,平仄平仄。
平平仄仄,平平仄仄。
仄平仄平,仄仄平仄。
仄平仄平仄平平,平○仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。

送了明长老归长芦 (sòng le míng zhǎng lǎo guī cháng lú)

朝代:宋    作者: 释宗杲

人言棒头出孝子,我道怜儿不觉丑。
长芦长老恁麽来,妙喜空费一张口。
从教四海妄流传,野干能作师子吼。
孰云无物赠伊行,喝下铁围山倒走。

平仄平○仄,仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平○仄仄平平。
平仄仄○仄,平仄平,仄○○平仄仄平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄○平仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平平仄○仄平,仄仄平平仄平仄。
平○平平平仄仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄仄○仄平,平平仄仄仄○仄。
仄仄平平平仄平,仄平仄平平平平。
仄仄平平仄平仄,平○平仄仄平平。
平平平平,仄平仄平。
○平仄仄仄仄,仄平仄平仄平。
平仄仄仄,平仄平仄。
平平仄仄,平平仄仄。
仄平仄平,仄仄平仄。
仄平仄平仄平平,平○仄仄○仄仄。
平平仄仄平仄平,仄仄平平仄平仄。