qiū mù dēng tài bái
秋暮登太白 🔈
飘飘短褐袍,倚杖立金鳌。
桥束溪流急,树增山势高。
白云连海峤,黄叶满亭臯。
落日西风恶,尘埃两鬓毛。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
飄飄短褐袍,倚杖立金鼇。
橋束溪流急,樹增山勢高。
白雲連海嶠,黄葉滿亭臯。
落日西風惡,塵埃兩鬢毛。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
陈允平的诗:
陈允平的词:
相关诗词:
登太白峰 (dēng tài bái fēng)
西上太白峯,夕阳穷登攀。
太白与我语,为我开天关。
愿乘泠风去,直出浮云间。
举手可近月,前行若无山。
一别武功去,何时复见还。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
晚秋登楼 其二 (wǎn qiū dēng lóu qí èr)
读罢黄庭倦倚楼,乱云挟雨过湖头。
年来无复登临思,闲捻黄花送暮秋。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
登新平楼 (dēng xīn píng lóu)
去国登兹楼,怀归伤暮秋。
天长落日远,水净寒波流。
秦云起岭树,胡雁飞沙洲。
苍苍几万里,目极令人愁。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
天宫阁秋晴晚望 (tiān gōng gé qiū qíng wǎn wàng)
洛城秋霁後,梵阁暮登时。
此日风烟好,今秋节候迟。
霞光红泛艳,树影碧参差。
莫虑言归晚,牛家有宿期。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
和君贶暮秋四日登石家寺阁晓泛洛舟 登阁 (hé jūn kuàng mù qiū sì rì dēng shí jiā sì gé xiǎo fàn luò zhōu dēng gé)
嬉游乘晓霁,登览犯秋寒。
不出埃尘外,安知在壤寛。
宫前断山碧,林表落霞丹。
欲下惜佳趣,相留更倚栏。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
耕图二十一首 登场 (gēng tú èr shí yī shǒu dēng chǎng)
禾黍已登场,稍觉农事优。
黄云满高架,白水空西畴。
用此可卒岁,愿言免防秋。
太平本无象,村舍炊烟浮。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
秋登兰山寄张五 (qiū dēng lán shān jì zhāng wǔ)
北山白云里,隐者自怡悦。
相望试登高,心飞逐鸟灭。
愁因薄暮起,兴是清秋发。
时见归村人,沙行渡头歇。
天边树若荠,江畔舟如月。
何当载酒来,共醉重阳节。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
己未秋登城北楼 (jǐ wèi qiū dēng chéng běi lóu)
脚底江南第一州,台城北上小淹留。
难忘故国千年恨,不尽长江万古流。
目断中原谁击楫,秋来多雨独登楼。
举头忽见长安日,一醉能消太白愁。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
登蜀阜二首 其一 (dēng shǔ fù èr shǒu qí yī)
秋暮如京岁暮还,春来更堕药瓢间。
眼前有底闲风月,忍得经年不上山。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
登岳阳楼 其一 (dēng yuè yáng lóu qí yī)
临风把酒此何时,白首登临亦暮迟。
一片湖光寒日里,品题都是北来诗。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
平仄平平仄,仄平平仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。