ní cháng yǔ yī gē
霓裳羽衣歌 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 鲍溶 (bào róng)

玉烟生窗午轻凝,晨华左耀鲜相凌。
人言天孙机上亲手迹,有时怨别无所惜。
遂令武帝厌云韶,金针天丝缀飘飘。
五声写出心中见,拊石喧金栢梁殿。
此衣春日赐何人,秦女腰肢轻若燕。
香风间旋衆彩随,联联珍珠贯长丝。
眼前意是三清客,星宿离离遶身白。
鸾凤有声不见身,出宫入徵随伶人。
神仙如月只可望,瑶华池头几惆怅。
乔山一闭曲未终,鼎湖秋惊白头浪。

仄平平平仄○○,平平仄仄○○平。
平平平平平仄○仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄平平,平平平平仄平平。
仄平仄仄平○仄,○仄平平仄平仄。
仄○平仄仄平平,平仄平平○仄○。
平平○平仄仄平,平平平平仄○平。
仄平仄仄○平仄,平仄○○仄平仄。
平仄仄平仄仄平,仄平仄平平平平。
平平○仄仄仄仄,平平平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄平平平仄平○。

yù yān shēng chuāng wǔ qīng níng , chén huá zuǒ yào xiān xiāng líng 。
rén yán tiān sūn jī shàng qīn shǒu jì , yǒu shí yuàn bié wú suǒ xī 。
suì lìng wǔ dì yàn yún sháo , jīn zhēn tiān sī zhuì piāo piāo 。
wǔ shēng xiě chū xīn zhōng jiàn , fǔ shí xuān jīn bǎi liáng diàn 。
cǐ yī chūn rì cì hé rén , qín nǚ yāo zhī qīng ruò yàn 。
xiāng fēng jiān xuán zhòng cǎi suí , lián lián zhēn zhū guàn cháng sī 。
yǎn qián yì shì sān qīng kè , xīng xiù lí lí rào shēn bái 。
luán fèng yǒu shēng bù jiàn shēn , chū gōng rù zhǐ suí líng rén 。
shén xiān rú yuè zhī kě wàng , yáo huá chí tóu jǐ chóu chàng 。
qiáo shān yī bì qū wèi zhōng , dǐng hú qiū jīng bái tóu làng 。

霓裳羽衣歌

—— 鮑溶

玉煙生窗午輕凝,晨華左耀鮮相凌。
人言天孫機上親手迹,有時怨別無所惜。
遂令武帝厭雲韶,金針天絲綴飄飄。
五聲寫出心中見,拊石喧金栢梁殿。
此衣春日賜何人,秦女腰肢輕若燕。
香風間旋衆彩隨,聯聯珍珠貫長絲。
眼前意是三清客,星宿離離遶身白。
鸞鳳有聲不見身,出宮入徵隨伶人。
神仙如月只可望,瑤華池頭幾惆悵。
喬山一閉曲未終,鼎湖秋驚白頭浪。

仄平平平仄○○,平平仄仄○○平。
平平平平平仄○仄仄,仄平仄仄平仄仄。
仄仄仄仄仄平平,平平平平仄平平。
仄平仄仄平○仄,○仄平平仄平仄。
仄○平仄仄平平,平仄平平○仄○。
平平○平仄仄平,平平平平仄○平。
仄平仄仄○平仄,平仄○○仄平仄。
平仄仄平仄仄平,仄平仄平平平平。
平平○仄仄仄仄,平平平平仄平仄。
平平仄仄仄仄平,仄平平平仄平○。

yù yān shēng chuāng wǔ qīng níng , chén huá zuǒ yào xiān xiāng líng 。
rén yán tiān sūn jī shàng qīn shǒu jì , yǒu shí yuàn bié wú suǒ xī 。
suì lìng wǔ dì yàn yún sháo , jīn zhēn tiān sī zhuì piāo piāo 。
wǔ shēng xiě chū xīn zhōng jiàn , fǔ shí xuān jīn bǎi liáng diàn 。
cǐ yī chūn rì cì hé rén , qín nǚ yāo zhī qīng ruò yàn 。
xiāng fēng jiān xuán zhòng cǎi suí , lián lián zhēn zhū guàn cháng sī 。
yǎn qián yì shì sān qīng kè , xīng xiù lí lí rào shēn bái 。
luán fèng yǒu shēng bù jiàn shēn , chū gōng rù zhǐ suí líng rén 。
shén xiān rú yuè zhī kě wàng , yáo huá chí tóu jǐ chóu chàng 。
qiáo shān yī bì qū wèi zhōng , dǐng hú qiū jīng bái tóu làng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
玉烟在窗前生起,午时轻轻凝结,晨露如左侧的光辉,闪耀鲜艳相互辉映。

有人说,天孙亲手织成了机上的图案,但有时却因离别而怨恨没有什么可惜的。于是,武帝便对云韶的音乐感到厌倦,不再欣赏金针天丝上飘飘飞舞的音律。

五声音乐写出了心中所见,仿佛拊着石头,回响在金栢梁殿中。这衣裳是哪位贵人所赐的?她的腰肢轻盈如燕子。

香风吹来,彩色衣裳随之旋转,像一串串珍珠穿插在长丝之间。眼前的景象如同三清之客,星宿环绕着她纯白的身影。

鸾凤有声却看不见身影,她出宫入徵时跟随着伶人的调子。

神仙般的存在如同明月,只可远望,而瑶华池边,心中多少惆怅。

乔山曲未终,就像鼎湖的秋水被惊起的白头浪。整首诗情景交融,描绘了一个美丽而神秘的场景。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

还为您找到 1 首名为《霓裳羽衣歌》的诗:

本文作者鲍溶介绍:🔈

鲍溶,字德源,元和进士第,与韩愈、李正封、孟郊友善。集五卷,今编诗三卷。 鲍溶字德源,元和四年韦瓘榜进士第。补诗一首。 查看更多>>

鲍溶的诗:

相关诗词: