xiāng hé gē cí kǔ zhàn yuǎn zhēng rén
相和歌辞 苦战远征人 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 鲍溶 (bào róng)

征人歌古曲,携手上河梁。
李陵死别处,杳杳玄冥乡。
忆昔从此路,连年征鬼方。
久行迷汉历,三洗氊衣裳。
百战身且在,微功信难忘。
远承云台议,非势孰敢当。
落日吊李广,白身过河阳。
闲弓失月影,劳劒无龙光。
去日始束发,今来发成霜。
虚名乃闲事,生见父母乡。
掩抑大风歌,裴回少年场。
诚哉古人言,鸟尽良弓藏。

平平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄○仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,○仄平○平。
仄仄平○仄,平平仄○仄。
仄平平平仄,平仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。
平平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
平平仄平平,仄仄平平○。

zhēng rén gē gǔ qū , xié shǒu shàng hé liáng 。
lǐ líng sǐ bié chù , yǎo yǎo xuán míng xiāng 。
yì xī cóng cǐ lù , lián nián zhēng guǐ fāng 。
jiǔ xíng mí hàn lì , sān xǐ zhān yī shang 。
bǎi zhàn shēn qiě zài , wēi gōng xìn nán wàng 。
yuǎn chéng yún tái yì , fēi shì shú gǎn dāng 。
luò rì diào lǐ guǎng , bái shēn guò hé yáng 。
xián gōng shī yuè yǐng , láo jiàn wú lóng guāng 。
qù rì shǐ shù fā , jīn lái fā chéng shuāng 。
xū míng nǎi xián shì , shēng jiàn fù mǔ xiāng 。
yǎn yì dà fēng gē , péi huí shào nián chǎng 。
chéng zāi gǔ rén yán , niǎo jìn liáng gōng cáng 。

动物

相和歌辭 苦戰遠征人

—— 鮑溶

征人歌古曲,攜手上河梁。
李陵死別處,杳杳玄冥鄉。
憶昔從此路,連年征鬼方。
久行迷漢曆,三洗氊衣裳。
百戰身且在,微功信難忘。
遠承雲臺議,非勢孰敢當。
落日弔李廣,白身過河陽。
閑弓失月影,勞劒無龍光。
去日始束髮,今來髮成霜。
虛名乃閑事,生見父母鄉。
掩抑大風歌,裴回少年場。
誠哉古人言,鳥盡良弓藏。

平平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄○仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,○仄平○平。
仄仄平○仄,平平仄○仄。
仄平平平仄,平仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。
平平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
平平仄平平,仄仄平平○。

zhēng rén gē gǔ qū , xié shǒu shàng hé liáng 。
lǐ líng sǐ bié chù , yǎo yǎo xuán míng xiāng 。
yì xī cóng cǐ lù , lián nián zhēng guǐ fāng 。
jiǔ xíng mí hàn lì , sān xǐ zhān yī shang 。
bǎi zhàn shēn qiě zài , wēi gōng xìn nán wàng 。
yuǎn chéng yún tái yì , fēi shì shú gǎn dāng 。
luò rì diào lǐ guǎng , bái shēn guò hé yáng 。
xián gōng shī yuè yǐng , láo jiàn wú lóng guāng 。
qù rì shǐ shù fā , jīn lái fā chéng shuāng 。
xū míng nǎi xián shì , shēng jiàn fù mǔ xiāng 。
yǎn yì dà fēng gē , péi huí shào nián chǎng 。
chéng zāi gǔ rén yán , niǎo jìn liáng gōng cáng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
招募勇士歌古曲,一同上河梁。
李陵死别的地方,遥远玄冥的乡土。
回忆起从这条路上,连年征战邪魔之地。
长久征程中迷失汉历,三次洗涤毛衣袍。
百战中身体仍在,微小的功绩信念难忘。
远道接受云台上的赞誉,哪个势力敢胜任。
夕阳下悼念李广,身披白衣经过河阳。
放下弓失去月光的倩影,辛勤劳作的剑无龙的光辉。
离开的日子开始束发,如今到来已是白发如霜。
虚名只是无意义的事,生存才是见到父母的乡土。
深藏内心的风雨歌,回忆曲折的少年时光。
的确,古人所言非虚,鸟尽良弓藏。

赏析:
这首诗是唐代鲍溶的《相和歌辞 苦战远征人》,表达了远征征战的艰辛与苦痛,以及对家乡的怀念之情。整首诗通过描述远征的征人,表现了一种强烈的家国情怀和战士的坚韧不拔。
首先,诗人通过描绘李陵死别的场景,以及远征途中的困苦和辛酸,让读者感受到了战士们在险恶环境中的顽强和坚韧。杳杳玄冥乡的描写也增加了诗中的神秘感和深刻的哲思。
其次,诗人回忆征战的岁月,强调了长时间的军旅生涯对战士的磨砺和洗礼。百战身且在,微功信难忘,反映了战士对自己在战场上的坚守和奉献的自豪感。
然后,诗中提到了云台议,意味着他们获得了高层的嘉奖和认可,但仍然谦虚地表示非势孰敢当,展现了战士的谦虚和敬业精神。
最后,诗人以李广的形象来对比自己,用失意的形容词描述了自己的现状,暗示着战士们在战场上的坚强与牺牲。最后两句表现了时光荏苒,岁月不饶人,通过发成霜来象征光阴的流逝,强调了人生的短暂和虚名的无足轻重。
整首诗以豪放的笔调,真实地展现了战士们的艰辛与忠诚,以及对家乡的深情厚意。通过反复强调战士的坚韧和忍耐,诗人传达了一种崇高的英雄主义情感,使这首诗成为一篇感人肺腑的征战之歌。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者鲍溶介绍:🔈

鲍溶,字德源,元和进士第,与韩愈、李正封、孟郊友善。集五卷,今编诗三卷。 鲍溶字德源,元和四年韦瓘榜进士第。补诗一首。 查看更多>>

鲍溶的诗:

相关诗词:

杂曲歌辞 闺怨词 三 (zá qū gē cí guī yuàn cí sān)

朝代:唐    作者: 白居易

关山征戍远,闺阁别离难。
苦战应顦顇,寒衣不要宽。

平平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄○仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,○仄平○平。
仄仄平○仄,平平仄○仄。
仄平平平仄,平仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。
平平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
平平仄平平,仄仄平平○。

抒情 咏史

相和歌辞 从军行五首 三 (xiāng hé gē cí cóng jūn xíng wǔ shǒu sān)

朝代:唐    作者: 令狐楚

却望冰河阔,前登雪岭高。
征人几多在,又拟战临洮。

平平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄○仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,○仄平○平。
仄仄平○仄,平平仄○仄。
仄平平平仄,平仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。
平平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
平平仄平平,仄仄平平○。

相和歌辞 子夜四时歌四首 秋歌 (xiāng hé gē cí zǐ yè sì shí gē sì shǒu qiū gē)

朝代:唐    作者: 李白

长安一片月,万户捣衣声。
秋风吹不尽,总是玉关情。
何日平胡虏?良人罢远征。

平平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄○仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,○仄平○平。
仄仄平○仄,平平仄○仄。
仄平平平仄,平仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。
平平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
平平仄平平,仄仄平平○。

相和歌辞 从军行六首 四 (xiāng hé gē cí cóng jūn xíng liù shǒu sì)

朝代:唐    作者: 刘长卿

目极雁门道,青青边草春。
一身事征战,匹马同辛勤。
末路成白首,功归天下人。

平平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄○仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,○仄平○平。
仄仄平○仄,平平仄○仄。
仄平平平仄,平仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。
平平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
平平仄平平,仄仄平平○。

杂曲歌辞 相府莲 (zá qū gē cí xiāng fǔ lián)

朝代:唐    作者: 不详

夜闻邻妇泣,切切有余哀。
即问缘何事,征人战未回。

平平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄○仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,○仄平○平。
仄仄平○仄,平平仄○仄。
仄平平平仄,平仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。
平平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
平平仄平平,仄仄平平○。

相和歌辞 子夜四时歌四首 冬歌 (xiāng hé gē cí zǐ yè sì shí gē sì shǒu dōng gē)

朝代:唐    作者: 李白

明朝驿使发,一夜絮征袍。
素手抽针冷,那堪把剪刀。
裁缝寄远道,几日到临洮。

平平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄○仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,○仄平○平。
仄仄平○仄,平平仄○仄。
仄平平平仄,平仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。
平平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
平平仄平平,仄仄平平○。

唐诗三百首 乐府 冬天 妇女 思念

相和歌辞 胡无人行 (xiāng hé gē cí hú wú rén xíng)

朝代:唐    作者: 徐彦伯

十月繁霜下,征人远凿空。
云摇锦更节,海照角端弓。
暗碛埋砂树,冲飙卷塞蓬。
方随膜拜入,歌舞玉门中。

平平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄○仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,○仄平○平。
仄仄平○仄,平平仄○仄。
仄平平平仄,平仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。
平平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
平平仄平平,仄仄平平○。

杂曲歌辞 回纥 (zá qū gē cí huí hé)

朝代:唐    作者: 不详

曾闻瀚海使难通,幽闺少妇罢裁缝。
缅想边庭征战苦,谁能对镜治愁容。
久戍人将老,须臾变作白头翁。

平平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄○仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,○仄平○平。
仄仄平○仄,平平仄○仄。
仄平平平仄,平仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。
平平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
平平仄平平,仄仄平平○。

相和歌辞 燕歌行 (xiāng hé gē cí yàn gē xíng)

朝代:唐    作者: 高适

汉家烟尘在东北,汉将辞家破残贼。
男儿本自重横行,天子非常赐颜色。
摐金伐鼓下榆关,旌旗逶迤碣石间。
校尉羽书飞瀚海,单于猎火照狼山。
山川萧条极边土,胡骑凭凌杂风雨。
战士军前半死生,美人帐下犹歌舞。
大漠穷秋塞草衰,孤城落日鬬兵稀。
身当恩遇常轻敌,力尽关山未解围。
铁衣远戍辛勤久,玉箸应啼别离後。
少妇城南欲断肠,征人蓟北空回首。
边风飘飘那可度,绝域苍茫更何有。
杀气三日作阵云,寒声一夜传刁斗。
相看白刃血纷纷,死节从来岂顾勳。
君不见沙场征战苦,至今犹忆李将军。

平平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄○仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,○仄平○平。
仄仄平○仄,平平仄○仄。
仄平平平仄,平仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。
平平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
平平仄平平,仄仄平平○。

鼓吹曲辞 战城南 (gǔ chuī qū cí zhàn chéng nán)

朝代:唐    作者: 刘驾

城南征战多,城北无饥鵶。
白骨马蹄下,谁言皆有家。
城前水声苦,倏忽流万古。
莫争城外地,城里有闲土。

平平平仄仄,平仄仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄仄○仄仄,平平平仄平。
仄○平仄仄,○仄平○平。
仄仄平○仄,平平仄○仄。
仄平平平仄,平仄仄仄○。
仄仄仄仄仄,仄平○平平。
平平仄仄仄,○仄平平平。
仄仄仄仄仄,平平仄平平。
平平仄平仄,平仄仄仄平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
平平仄平平,仄仄平平○。