nán shān shǎng méi fēn yùn dé guān zì
南山赏梅分韵得观字 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 赵必 (zhào bì)

老梅百窠霸骚坛,峥嵘铁骨傲岁寒。
千枝万枝冻欲槁,一花两花春尚悭。
愁闻羌雏吼玉笛,羞见公子驮金鞍。
芳魂久嫁逋仙去,怨云恨雨迷孤山。
憔悴独醒者,纳交惟芷兰。
江南穷诗人,鄙哉弟山矾。
甚而含毫吮墨之俗子,或比之粉面之何郎、玉肌之阿环。
梅花酷怕渠点涴,所以未破冰雪顔。
与其玉堂兮金屋,孰若竹篱茅舍幽且闲。
与其状元兮宰相,孰若收香敛华林壑间。
逆知梅意同我意,诗人合作如是观。

仄平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平○平平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平平平,仄平仄平平。
仄平平○仄仄平仄仄,仄仄平仄仄平平平?仄平平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○仄平平平仄,仄仄仄平平仄平○○。
仄○仄平平仄○,仄仄○平仄平平仄○。
仄平平仄平仄仄,平平仄仄○仄○。

lǎo méi bǎi kē bà sāo tán , zhēng róng tiě gǔ ào suì hán 。
qiān zhī wàn zhī dòng yù gǎo , yī huā liǎng huā chūn shàng qiān 。
chóu wén qiāng chú hǒu yù dí , xiū jiàn gōng zǐ tuó jīn ān 。
fāng hún jiǔ jià bū xiān qù , yuàn yún hèn yǔ mí gū shān 。
qiáo cuì dú xǐng zhě , nà jiāo wéi zhǐ lán 。
jiāng nán qióng shī rén , bǐ zāi dì shān fán 。
shèn ér hán háo shǔn mò zhī sú zǐ , huò bǐ zhī fěn miàn zhī hé láng 、 yù jī zhī ā huán 。
méi huā kù pà qú diǎn wò , suǒ yǐ wèi pò bīng xuě yán 。
yǔ qí yù táng xī jīn wū , shú ruò zhú lí máo shè yōu qiě xián 。
yǔ qí zhuàng yuán xī zǎi xiàng , shú ruò shōu xiāng liǎn huá lín hè jiān 。
nì zhī méi yì tóng wǒ yì , shī rén hé zuò rú shì guān 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

老梅百窠在傲然耸立的寒风中,铁骨傲然挺立,年岁的寒冷也不能使其凋零。
千百枝梅仿佛冻得要枯槁,只有一两朵梅花还在春天中吝啬地盛开。
闻说羌雏吼声传来,宛如玉笛清音,而公子骑着金鞍的景象却令人羞愧。
美丽的灵魂早已嫁给逍遥仙去,愁苦的云雨迷失了孤山的景致。
那憔悴而独自醒来的人,心中纳凝着只有芷兰的情感。
江南的穷诗人真是可叹,唉,与他相比,弟山矾是多么不足一提。
甚至有些毫无文学才情、只知浪费墨水的庸俗之徒,竟然与粉面儿郎、玉肌阿环相提并论。
梅花是多么害怕水渠的冰点所带来的伤害,因此它还未敢破开冰雪的面容。
与其住在玉堂金屋中,还不如安享在竹篱茅舍里,宁静而幽雅。
与其成为状元或宰相,不如在华林壑间静心收集香花。
逆境中我明白了梅花的意愿,正如诗人的心意与我相合。
全诗写老梅在严寒中依然傲立,表现了其坚韧和坚毅的品质。诗人通过描绘梅花的形态和境遇,抒发了对逆境中坚守信念、追求真正境界的理念。梅花的孤高和淡泊成为诗人的借喻,表达了对纯粹、高洁、清雅的人生态度的讴歌。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者赵必介绍:🔈

赵必的诗:

相关诗词:

观梅用东坡先生山字州字两绝句韵 其一 (guān méi yòng dōng pō xiān shēng shān zì zhōu zì liǎng jué jù yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 张侃

冬深水涸未潺潺,数萼梅依翠竹间。
待折归来占清赏,不须移近小屏山。

仄平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平○平平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平平平,仄平仄平平。
仄平平○仄仄平仄仄,仄仄平仄仄平平平?仄平平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○仄平平平仄,仄仄仄平平仄平○○。
仄○仄平平仄○,仄仄○平仄平平仄○。
仄平平仄平仄仄,平平仄仄○仄○。

赏梅分韵得殊字 (shǎng méi fēn yùn dé shū zì)

朝代:宋    作者: 丘葵

梅是花中先觉者,天才迥与衆芳殊。
朔风如铁为寒骨,暖日投金作细须。
吐出奇芬春意思,描成疏影月工夫。
玉容清润丰腴甚,无限诗人错道癯。

仄平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平○平平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平平平,仄平仄平平。
仄平平○仄仄平仄仄,仄仄平仄仄平平平?仄平平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○仄平平平仄,仄仄仄平平仄平○○。
仄○仄平平仄○,仄仄○平仄平平仄○。
仄平平仄平仄仄,平平仄仄○仄○。

五月十六日夜城南观月分韵得月字 (wǔ yuè shí liù rì yè chéng nán guān yuè fēn yùn dé yuè zì)

朝代:宋    作者: 张栻

梅收清风来,宇净实监揭。
频年城南游,未有今夜月。
呼舟泛微澜,游鱼亦出没。
危榭倒影浮,倚槛凉入骨。
举酒属西山,寒光动林樾。
诸君兴未已,南阜上突兀。
目极大江流,高情更超越。

仄平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平○平平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平平平,仄平仄平平。
仄平平○仄仄平仄仄,仄仄平仄仄平平平?仄平平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○仄平平平仄,仄仄仄平平仄平○○。
仄○仄平平仄○,仄仄○平仄平平仄○。
仄平平仄平仄仄,平平仄仄○仄○。

同德麟仲宝过谢公定酌酒赏菊以悲哉秋之为气萧瑟八字探韵各赋二诗仍复相次八韵某分得哉萧二字 其八 (tóng dé lín zhòng bǎo guò xiè gōng dìng zhuó jiǔ shǎng jú yǐ bēi zāi qiū zhī wèi qì xiāo sè bā zì tàn yùn gè fù èr shī réng fù xiāng cì bā yùn mǒu fēn de zāi xiāo èr zì qí bā)

朝代:宋    作者: 李廌

风骚本无作,强为忧患出。
菊荒思卧陶,江浑叹沉屈。
吾观思王诗,复若清庙瑟。
斯文幸未坠,且进盃中物。

仄平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平○平平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平平平,仄平仄平平。
仄平平○仄仄平仄仄,仄仄平仄仄平平平?仄平平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○仄平平平仄,仄仄仄平平仄平○○。
仄○仄平平仄○,仄仄○平仄平平仄○。
仄平平仄平仄仄,平平仄仄○仄○。

王长沙梅园分韵得林字 (wáng cháng shā méi yuán fēn yùn dé lín zì)

朝代:宋    作者: 张栻

令君五亩园,不问蓬蒿深。
江梅忽秀发,邂逅成赏音。
一笑领诸客,扫地坐墙阴。
清芳到酒面,落蕊飘衣襟。
月去未忍去,起舞独微吟。
人自赏晤耳,问花亦何心。
花虽有开落,意则无古今。
须君戒勿折,嘉实看成林。

仄平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平○平平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平平平,仄平仄平平。
仄平平○仄仄平仄仄,仄仄平仄仄平平平?仄平平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○仄平平平仄,仄仄仄平平仄平○○。
仄○仄平平仄○,仄仄○平仄平平仄○。
仄平平仄平仄仄,平平仄仄○仄○。

钱丈处和和所寄韩子云约赏梅绝句复用前韵谢之三首 其一 (qián zhàng chù hé hé suǒ jì hán zǐ yún yuē shǎng méi jué jù fù yòng qián yùn xiè zhī sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 吴芾

锦囊新句忽传来,字字清如竹叶杯。
要须莫放传杯手,看即归调傅说梅。

仄平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平○平平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平平平,仄平仄平平。
仄平平○仄仄平仄仄,仄仄平仄仄平平平?仄平平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○仄平平平仄,仄仄仄平平仄平○○。
仄○仄平平仄○,仄仄○平仄平平仄○。
仄平平仄平仄仄,平平仄仄○仄○。

和二苏题白鹤观二首 其二 (hé èr sū tí bái hè guān èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 赵拚

不逢碁酒与莺花,古观高吟字字嘉。
好事独来终日赏,诸翁争云着诗夸。

仄平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平○平平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平平平,仄平仄平平。
仄平平○仄仄平仄仄,仄仄平仄仄平平平?仄平平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○仄平平平仄,仄仄仄平平仄平○○。
仄○仄平平仄○,仄仄○平仄平平仄○。
仄平平仄平仄仄,平平仄仄○仄○。

抒情 咏物

西陵观梅 (xī líng guān méi)

朝代:宋    作者: 武衍

障霜篝日夺天机,九月梅花赏玉蕤。
到了不如春意胜,水边风韵两三枝。

仄平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平○平平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平平平,仄平仄平平。
仄平平○仄仄平仄仄,仄仄平仄仄平平平?仄平平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○仄平平平仄,仄仄仄平平仄平○○。
仄○仄平平仄○,仄仄○平仄平平仄○。
仄平平仄平仄仄,平平仄仄○仄○。

同诸友城南张园赏梅十首 其五 (tóng zhū yǒu chéng nán zhāng yuán shǎng méi shí shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 邵雍

梅台赏罢意何如,归插梅花登小车。
陌上行人应见笑,风情不薄是尧夫。

仄平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平○平平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平平平,仄平仄平平。
仄平平○仄仄平仄仄,仄仄平仄仄平平平?仄平平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○仄平平平仄,仄仄仄平平仄平○○。
仄○仄平平仄○,仄仄○平仄平平仄○。
仄平平仄平仄仄,平平仄仄○仄○。

郡会赏牡丹分韵得裳字 (jùn huì shǎng mǔ dān fēn yùn dé shang zì)

朝代:宋    作者: 吕本中

敢辞深坐懒衣裳,便欲追陪恐病妨。
小户长忧劝酒满,短才仍怯和诗忙。
牡丹花在逢寒食,羣玉山如望洛阳。
不是使君寻旧赏,更无人会忆姚黄。

仄平仄平仄平平,平平仄仄仄仄平。
平平仄平仄仄仄,仄平仄平平仄平。
平○平平仄仄仄,平仄平仄○平平。
平平仄仄平平仄,仄平仄仄平平平。
平仄仄仄仄,仄平平仄平。
平平平平平,仄平仄平平。
仄平平○仄仄平仄仄,仄仄平仄仄平平平?仄平平平平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄仄平仄平。
仄○仄平平平仄,仄仄仄平平仄平○○。
仄○仄平平仄○,仄仄○平仄平平仄○。
仄平平仄平仄仄,平平仄仄○仄○。