nán chāng wǎn tiào
南昌晚眺 🔈
南昌城郭枕江烟,章水悠悠浪拍天。
芳草绿遮僊尉宅,落霞红衬贾人船。
霏霏阁上千山雨,嘒嘒云中万树蝉。
怪得地多章句客,庾家楼在斗牛边。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
南昌城郭枕江煙,章水悠悠浪拍天。
芳草綠遮僊尉宅,落霞紅襯賈人船。
霏霏閣上千山雨,嘒嘒雲中萬樹蟬。
怪得地多章句客,庾家樓在斗牛邊。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
南昌城墙依偎在江烟之旁,章水静静地拍击着天空。芳草绿茵茵地掩盖着僊尉的宅邸,夕阳的余辉衬托着贾人的船只。细雨纷飞,如在阁楼上漫山遍野,蝉声嘤嘤,如云中的万树蝉鸣。怪不得这里有很多善于写章句的文人,庾家楼就坐落在斗牛边上。
全诗概括:诗人描述了南昌城的美景。城墙与江烟相依,章水静静流淌。芳草覆盖着僊尉的宅邸,夕阳衬托着贾人的船只。阁楼上的细雨和云中的蝉声给人以诗意的感受。此地因为地理环境和文化氛围,吸引了许多文人墨客,庾家楼就坐落在这个与斗牛场相邻的地方。
韦庄的诗:
相关诗词:
晚眺 (wǎn tiào)
晚凉思远眺,策杖出松林。
车马自来往,路岐横古今。
商飈未落叶,永巷已鸣砧。
自笑眠云客,因时感激深。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
晚眺 其二 (wǎn tiào qí èr)
病眸犹远眺,惟恨鬓霜侵。
稻色云连亩,桂香风满襟。
野桥横落照,晚磬出幽林。
牧笛数声外,明霞衬碧岑。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
晚眺 (wǎn tiào)
小阁梯檐竹作篱,晴阴登眺百盘宜。
悬知皓月升云海,不赋如鈎似镜诗。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
北固晚眺 (běi gù wǎn tiào)
水国芒种後,梅天风雨凉。
露蚕开晚簇,江燕绕危樯。
山趾北来固,潮头西去长。
年年此登眺,人事几销亡。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
晚眺 (wǎn tiào)
凭古城边眺晚晴,远村高树转分明。
天如镜面都来静,地似人心总不平。
云向岭头闲不彻,水流溪里太忙生。
谁人得及庄居老,免被荣枯宠辱惊。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
怀南昌旧游 (huái nán chāng jiù yóu)
昨在南昌府,清游不可穷。
杯行江色里,棹进月明中。
楼笛吹晴雪,菱歌漾晚风。
坐来怀旧迹,万里一飘蓬。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
番城晚眺 (fān chéng wǎn tiào)
独眺秋愈远,孤城日渐曛。
地平浮楚泽,天阔见吴云。
风静渔歌合,波摇雁影分。
未应陵谷变,不得问番君。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
章频宰南昌 (zhāng pín zǎi nán chāng)
孺亭洪井古南昌,曾是梅仙试吏乡。
一邑弦歌荣制锦,几程鸡犬接维桑。
年深为客貂裘敝,秋晚还家菊径荒。
平昔题桥今遂志,且斟寿酒献高堂。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
晚望江南 (wǎn wàng jiāng nán)
野豁长江外,人家各自村。
水光秋蘸树,云色晚封门。
引眺频搔首,行吟只断魂。
可怜新月上,烟霭又昏昏。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
江上晚眺 其一 (jiāng shàng wǎn tiào qí yī)
江北西风髙,江南新酒熟。
长笛吹梅花,月色满营屋。
平平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。