nán bù
南部 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 黄彦平 (huáng yàn píng)

南部风流志,东山窈窕容。
诗牋元襞彩,史笔近书彤。
花月妖时见,闺房美间锺。
梦兰宵有证,吞蘂露添浓。
稍讶钗分髻,还怜镜隐胸。
吹箫仪彩鳯,遗策驻游龙。
会是云间堕,真成月下逢。
光风开荳蔻,钿履上芙蓉。
湘岸传虚瑟,昆廷学晚钟。
瓌姿随月满,绮思殢春慵。
乱絮飞何远,繁花影自重。
红裳明洛浦,白雨湿巫峰。
织女期清汉,宜男结绿茸。
丹书多避忌,银叶竟怔忪。
每遂西瑶宴,长防北斗舂。
屏深金屈戌,佩响玉玲珑。
阅古柔情极,紬书逸兴浓。
烛还通德侍,研有雪儿供。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
平平平?仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。

nán bù fēng liú zhì , dōng shān yǎo tiǎo róng 。
shī jiān yuán bì cǎi , shǐ bǐ jìn shū tóng 。
huā yuè yāo shí jiàn , guī fáng měi jiān zhōng 。
mèng lán xiāo yǒu zhèng , tūn ruǐ lù tiān nóng 。
shāo yà chāi fēn jì , huán lián jìng yǐn xiōng 。
chuī xiāo yí cǎi fèng , yí cè zhù yóu lóng 。
huì shì yún jiān duò , zhēn chéng yuè xià féng 。
guāng fēng kāi dòu kòu , diàn lǚ shàng fú róng 。
xiāng àn chuán xū sè , kūn tíng xué wǎn zhōng 。
guī zī suí yuè mǎn , qǐ sī tì chūn yōng 。
luàn xù fēi hé yuǎn , fán huā yǐng zì chóng 。
hóng shang míng luò pǔ , bái yǔ shī wū fēng 。
zhī nǚ qī qīng hàn , yí nán jié lǜ róng 。
dān shū duō bì jì , yín yè jìng zhēng sōng 。
měi suì xī yáo yàn , cháng fáng běi dòu chōng 。
píng shēn jīn qū qu , pèi xiǎng yù líng lóng 。
yuè gǔ róu qíng jí , chōu shū yì xīng nóng 。
zhú huán tōng dé shì , yán yǒu xuě ér gòng 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
南部有位风流的士子,东山有位美丽的女子。他们之间情意绵绵,如同彩绸一般绚烂;被史书所记载的,几近于朱笔的红色。在花朵盛开和月光幽美的时刻,他们相见于闺房之间,相互钟爱。梦中,他们结下了不解之缘,仿佛满满的露水又浓郁了几分。
有时,惊讶发现发簪分散在发髻之间,但更多时候欣赏镜中隐约的胸膛。一位吹箫的仙女般美丽,留下绝世的诗篇;另一位则是才子,坐镇宫廷,执掌文学。他们曾在云间相遇,好似是在月下结缘。他们美丽的笑靥如风吹开豆蔻花,脚踩着芙蓉花瓣翩翩起舞。在湘江岸边传来虚琴的音乐,昆廷学子一起听晚钟声。她的姿态如同圆月光辉,他的思绪如绚烂的春天。乱絮飞扬,虽飘散却又自有重影,繁花落下,虽纷纷扰扰,但是却更加浓郁。
他们穿着红色的衣裳,照亮了洛水的岸边;而白雨湿润了巫山的峰巅。织女期待与牵牛星清汉魂牵梦萦,宜男期待与绿茸结缘。红颜的信物常常需要小心避忌,而银叶却始终激动不安。每逢西瑶的宴会,总是害怕北斗的磨难。屏风深处,金戈屈曲,佩玉发出清脆的声音。阅读古籍中温柔的情感,织就了那逸逸而兴盛的文字。烛光照亮着通德侍的场景,雪儿细心地奉献着研磨好的墨汁。
总结:这是一篇描述南部有风流士子与东山窈窕女子之间情感纠葛的古文。文章以华丽的辞藻描绘了两人之间的爱情,表达了美丽的场景和情感的深沉。同时,也暗含了一些避忌与忧虑,使故事更加生动和丰富。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者黄彦平介绍:🔈

黄彦平(?~一一四六?),字季岑(又杂出名次山,字次岑,今据清同治《丰城县志》),丰城(今属江西)人。徽宗政和八年(一一一八)进士。历信阳州学教授,池州司理参军。钦宗靖康初爲太学博士。高宗建炎初迁吏部员外郎,未几出知筠州。绍兴六年(一一三六),复吏部员外郎。七年,出提点荆湖南路刑狱(《建炎以来系年要录》卷一○三、一一○)。寻罢,提举亳州明道宫,凡九年卒。有《三余集》十卷(《宋史·艺文志》),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲四卷(其中诗二卷)。事见清雍正《江西通志》卷四九、六六。 黄彦平诗,以影印清文渊阁《四库全书·三余集》爲底本。新辑得集外诗一首,附於卷末。 查看更多>>

黄彦平的诗:

相关诗词:

巴陵寄李二户部张十四礼部 (bā líng jì lǐ èr hù bù zhāng shí sì lǐ bù)

朝代:唐    作者: 贾至

江南春草初幂幂,愁杀江南独愁客。
秦中杨柳也应新,转忆秦中相忆人。
万里莺花不相见,登高一望泪沾巾。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
平平平?仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。

昌诵莲经一日十二部满十三万部 (chāng sòng lián jīng yī rì shí èr bù mǎn shí sān wàn bù)

朝代:宋    作者: 释居简

十三万部粲芬陁,奈尔犹存数量何。
回向是真精进处,动人春色不须多。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
平平平?仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。

送赵子固吏部帅合肥 其一 (sòng zhào zǐ gù lì bù shuài hé féi qí yī)

朝代:宋    作者: 楼钥

少年文价重神京,游宦还闻政有声。
南省但推韩吏部,北方犹问赵先生。
人传殿上三千牍,上喜胸中十万兵。
暂辍望郎分帅阃,淮南草木更知名。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
平平平?仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。

耒阳杜工部祠堂 (lěi yáng dù gōng bù cí táng)

朝代:宋    作者: 孟宾于

南游何感思,更甚叶缤纷。
一夜耒江雨,百年工部文。
青山当日见,白酒至今闻。
惟有为诗者,经过时吊君。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
平平平?仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。

和裴仆射朝回寄韩吏部 (hé péi pú shè cháo huí jì hán lì bù)

朝代:唐    作者: 张籍

独爱南关里,山晴竹杪风。
从容朝早退,萧洒客常通。
案曲新亭上,移花远寺中。
唯应有吏部,诗酒每相同。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
平平平?仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。

贽高骈歌(题拟) (zhì gāo pián gē tí nǐ )

朝代:唐    作者: 无名氏

五色真龙上汉时,愿把霓旌引烟策。
(见《南部新书》卷癸。
)(〖1〗《南部新书》:「高骈在淮南,有贽歌者,末章云〖略〗。
公说,乃辟为从事。
及公遇害,有识者多嗤其言过也。
」)。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
平平平?仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。

动物

过江州岸回望庐山 (guò jiāng zhōu àn huí wàng lú shān)

朝代:宋    作者: 杨万里

庐山山南刷铜绿,黄金锯解纯苍玉。
庐山山北泼蓝青,碧罗幛裹翡翠屏。
昨日山南身历徧,今朝山北舟中看。
山南是我所部民,山北是我乡中人。
部民乡人何厚薄,有人问我山美恶。
诧南赊得乡里嫌,评北又道月旦严。
两平只在一言内,山如西子破瓜岁,山南是面北是背。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
平平平?仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。

送緜州李司马秩满归京因呈李兵部 (sòng mián zhōu lǐ sī mǎ zhì mǎn guī jīng yīn chéng lǐ bīng bù)

朝代:唐    作者: 岑参

久客厌江月,罢官思早归。
眼看春光老,羞见梨花飞。
劒北山居小,巴南音信稀。
因君报兵部,愁泪日沾衣。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
平平平?仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。

明皇 (míng huáng)

朝代:宋    作者: 刘筠

岁岁南山见寿星,百蛮回首奉威灵。
梨园法部兼胡部,玉辇长亭复短亭。
河鼓暗期随日转,马嵬恨血染尘腥。
西归重按凌波舞,故老相看但涕零。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
平平平?仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。

新乐府 立部伎 刺雅乐之替也 (xīn yuè fǔ lì bù jì cì yǎ yuè zhī tì yě)

朝代:唐    作者: 白居易

立部伎,鼓笛諠,舞双劒,跳七丸,嫋巨索,掉长竿。
太常部伎有等级,堂上者坐堂下立。
堂上坐部笙歌清,堂下立部鼓笛鸣。
笙歌一声衆侧耳,鼓笛万曲无人听。
立部贱,坐部贵,坐部退为立部伎。
击鼓吹笙和杂戏,立部又退何所任。
始就乐悬操雅音,雅音替坏一至此。
长令尔辈调宫徵,圆丘后土郊祀时。
言将此乐感神只,欲望凤来百兽舞。
何异北辕将适楚,工师愚贱安足云。

平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平○○,平平仄仄平。
平平平?仄,仄仄仄平平。
平仄○平仄,平○仄仄平。
平平平仄仄,仄○仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄○平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄○平。
仄仄平平仄,○○仄仄平。
○○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄○平。
仄平平仄仄,平仄仄平仄。