liú yǒu hè yǐ shī zèng bié cì yùn sòng zhī
刘友鹤以诗赠别次韵送之 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 高斯得 (gāo sī dé)

昔披朝霞寻洞天,五峰矗汉高漓岏。
灵君营魄去千岁,秋桂春萝空锁寒。
古心未死不忍去,摇摇风纛空中悬。
五年失脚堕时网,梦思重到无由缘。
朅来出守山水郡,公余颇得穷幽偏。
丹丘仙客旧心赏,骑鹤过之同晤言。
诗妍青林华煜煜,气老幽涧松桓桓。
问余君土信奇绝,孰与吾山多紫烟。
桐江缗鱼炯志节,缑山笙鹤夸神仙。
能衡铁炭识轻重,衆山部娄真如拳。
羽人闻此深领会,笑指双台催棹船。
题诗莫作世间语,会有剜剔青苔看。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄○○平。
仄平仄仄○平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,平平○仄平平平。
平平平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平平平平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○○,仄平仄平平○平。
仄平○仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
○平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平○。

xī pī cháo xiá xún dòng tiān , wǔ fēng chù hàn gāo lí wán 。
líng jūn yíng pò qù qiān suì , qiū guì chūn luó kōng suǒ hán 。
gǔ xīn wèi sǐ bù rěn qù , yáo yáo fēng dào kōng zhōng xuán 。
wǔ nián shī jiǎo duò shí wǎng , mèng sī chóng dào wú yóu yuán 。
qiè lái chū shǒu shān shuǐ jùn , gōng yú pō dé qióng yōu piān 。
dān qiū xiān kè jiù xīn shǎng , qí hè guò zhī tóng wù yán 。
shī yán qīng lín huá yù yù , qì lǎo yōu jiàn sōng huán huán 。
wèn yú jūn tǔ xìn qí jué , shú yǔ wú shān duō zǐ yān 。
tóng jiāng mín yú jiǒng zhì jié , gōu shān shēng hè kuā shén xiān 。
néng héng tiě tàn shí qīng chóng , chóng shān bù lóu zhēn rú quán 。
yǔ rén wén cǐ shēn lǐng huì , xiào zhǐ shuāng tái cuī zhào chuán 。
tí shī mò zuò shì jiān yǔ , huì yǒu wān tī qīng tái kàn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

昔日我披着朝霞,寻找仙境的洞天,五座高峰耸立在汉水旁。灵君的魂魄离开了千年岁月,秋桂和春萝徒留在空寒中。我的古心还未死去,不忍舍弃,飘飘摇摇像风中悬挂的旗帜。五年前我失足堕入时运之网,梦思重重地无从缘起。后来我隐居在山水郡,过着幽静偏僻的生活。在丹丘山,我与仙客共同赏心悦目,骑着仙鹤一同相会言谈。那妙诗在青林中闪耀着光辉,幽深涧中的松树也迎风摇曳。问吾友,你的土地是否信奇绝,和我的山上那紫色烟雾相比,孰胜孰败?桐江的渔人有着坚毅的志节,缑山的笙鹤夸耀着神仙之姿。能够衡量铁炭的轻重,有如群山的部娄真如拳。飞天之人听到这番话深感赞叹,笑指着双台岛,催促着划船启程。提醒各位,这首诗不宜成为世间的谈资,最好留在青苔上剜剔观赏。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者高斯得介绍:🔈

高斯得,本名斯信(《鹤山大全集》卷五八《高不妄字说》),字不妄,邛州蒲江(今属四川)人。理宗绍定二年(一二二九)进士,授利州路观察推官。端平末佐李心传修四朝史。因冬雷封事忤史嵩之,出通判绍兴府,踰年添差通判台州。淳佑初召爲太常博士,迁秘书郎。以言事出知严州。迁浙东、湖南提点刑狱。召爲礼部郎中,逾年,出爲福建路计度转运副使。度宗即位,以秘书监召,擢起居舍人,兼国史院编修官、实录院检讨官兼侍讲。出知建宁府。度宗卒,陈宜中入相,以权兵部尚书召,累迁签书枢密院事兼参知政事。因处置贾似道事爲留梦炎所构,罢。有《耻堂文集》等,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《耻堂存稿》八卷。《宋史》卷四○九有传。 高斯... 查看更多>>

高斯得的诗:

相关诗词:

杨时可作十诗以寄河间诗之所及非吾僚则吾友也因悉次其韵以和之又以其所以赠我者复赠时可作还字韵 其二 (yáng shí kě zuò shí shī yǐ jì hé jiān shī zhī suǒ jí fēi wú liáo zé wú yǒu yě yīn xī cì qí yùn yǐ hé zhī yòu yǐ qí suǒ yǐ zèng wǒ zhě fù zèng shí kě zuò huán zì yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 赵鼎臣

仕官百僚底,文章两汉间。
着书虽寂寞,此生那可攀。
结交论意气,恨别阻河山。
屡过扬雄宅,令人载酒还。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄○○平。
仄平仄仄○平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,平平○仄平平平。
平平平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平平平平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○○,仄平仄平平○平。
仄平○仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
○平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平○。

王升之绝句以诗成有共赋酒熟无孤斟为韵因次其韵 其七 (wáng shēng zhī jué jù yǐ shī chéng yǒu gòng fù jiǔ shú wú gū zhēn wèi yùn yīn cì qí yùn qí qī)

朝代:宋    作者: 刘跂

念当岁峥嵘,少别友中玉。
梦寐大刀头,安得卢橘熟。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄○○平。
仄平仄仄○平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,平平○仄平平平。
平平平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平平平平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○○,仄平仄平平○平。
仄平○仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
○平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平○。

杨时可作十诗以寄河间诗之所及非吾僚则吾友也因悉次其韵以和之又以其所以赠我者复赠时可作还字韵 其三 (yáng shí kě zuò shí shī yǐ jì hé jiān shī zhī suǒ jí fēi wú liáo zé wú yǒu yě yīn xī cì qí yùn yǐ hé zhī yòu yǐ qí suǒ yǐ zèng wǒ zhě fù zèng shí kě zuò huán zì yùn qí sān)

朝代:宋    作者: 赵鼎臣

霍侯尘土中,衣破露两肘。
一锥聊自置,四壁初何有。
长安可得官,高门日奔走。
问君求之欤,顾我摇其首。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄○○平。
仄平仄仄○平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,平平○仄平平平。
平平平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平平平平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○○,仄平仄平平○平。
仄平○仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
○平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平○。

抒情 咏史

杨时可作十诗以寄河间诗之所及非吾僚则吾友也因悉次其韵以和之又以其所以赠我者复赠时可作还字韵 其四 (yáng shí kě zuò shí shī yǐ jì hé jiān shī zhī suǒ jí fēi wú liáo zé wú yǒu yě yīn xī cì qí yùn yǐ hé zhī yòu yǐ qí suǒ yǐ zèng wǒ zhě fù zèng shí kě zuò huán zì yùn qí sì)

朝代:宋    作者: 赵鼎臣

翰林门户壮,九子贤至今。
楩楠及豫章,磊落皆成林。
恨不徧识之,此郎倾盖深。
傥封降胡檄,冀子披其襟。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄○○平。
仄平仄仄○平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,平平○仄平平平。
平平平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平平平平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○○,仄平仄平平○平。
仄平○仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
○平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平○。

抒情

杨时可作十诗以寄河间诗之所及非吾僚则吾友也因悉次其韵以和之又以其所以赠我者复赠时可作还字韵 其六 (yáng shí kě zuò shí shī yǐ jì hé jiān shī zhī suǒ jí fēi wú liáo zé wú yǒu yě yīn xī cì qí yùn yǐ hé zhī yòu yǐ qí suǒ yǐ zèng wǒ zhě fù zèng shí kě zuò huán zì yùn qí liù)

朝代:宋    作者: 赵鼎臣

髯也伏盐车,乃实千里足。
其学本孔孟,乱以佛所录。
捕景而系风,虽辩吾不欲。
如髯真绝伦,恨此持论曲。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄○○平。
仄平仄仄○平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,平平○仄平平平。
平平平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平平平平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○○,仄平仄平平○平。
仄平○仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
○平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平○。

杨时可作十诗以寄河间诗之所及非吾僚则吾友也因悉次其韵以和之又以其所以赠我者复赠时可作还字韵 其七 (yáng shí kě zuò shí shī yǐ jì hé jiān shī zhī suǒ jí fēi wú liáo zé wú yǒu yě yīn xī cì qí yùn yǐ hé zhī yòu yǐ qí suǒ yǐ zèng wǒ zhě fù zèng shí kě zuò huán zì yùn qí qī)

朝代:宋    作者: 赵鼎臣

词源倾江河,坐觉畎浍褊。
王郎清如水,腹有谈天辩。
闭置邱壑中,名誉当自显。
而况金其声,行矣侍从选。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄○○平。
仄平仄仄○平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,平平○仄平平平。
平平平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平平平平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○○,仄平仄平平○平。
仄平○仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
○平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平○。

杨时可作十诗以寄河间诗之所及非吾僚则吾友也因悉次其韵以和之又以其所以赠我者复赠时可作还字韵 其八 (yáng shí kě zuò shí shī yǐ jì hé jiān shī zhī suǒ jí fēi wú liáo zé wú yǒu yě yīn xī cì qí yùn yǐ hé zhī yòu yǐ qí suǒ yǐ zèng wǒ zhě fù zèng shí kě zuò huán zì yùn qí bā)

朝代:宋    作者: 赵鼎臣

俗儒守一编,贱目则贵耳。
不识古人书,岂识天下士。
君看李长吉,可但州县已。
异时凤来仪,故自阿阁起。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄○○平。
仄平仄仄○平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,平平○仄平平平。
平平平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平平平平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○○,仄平仄平平○平。
仄平○仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
○平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平○。

杨时可作十诗以寄河间诗之所及非吾僚则吾友也因悉次其韵以和之又以其所以赠我者复赠时可作还字韵 其一 (yáng shí kě zuò shí shī yǐ jì hé jiān shī zhī suǒ jí fēi wú liáo zé wú yǒu yě yīn xī cì qí yùn yǐ hé zhī yòu yǐ qí suǒ yǐ zèng wǒ zhě fù zèng shí kě zuò huán zì yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 赵鼎臣

久伏东海滨,窃慕暴公子。
一朝乃吾僚,幸会有如此。
白发裹青衫,谁要相料理。
吾犹及老成,余音闻正始。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄○○平。
仄平仄仄○平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,平平○仄平平平。
平平平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平平平平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○○,仄平仄平平○平。
仄平○仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
○平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平○。

杨时可作十诗以寄河间诗之所及非吾僚则吾友也因悉次其韵以和之又以其所以赠我者复赠时可作还字韵 其一○ (yáng shí kě zuò shí shī yǐ jì hé jiān shī zhī suǒ jí fēi wú liáo zé wú yǒu yě yīn xī cì qí yùn yǐ hé zhī yòu yǐ qí suǒ yǐ zèng wǒ zhě fù zèng shí kě zuò huán zì yùn qí yī ○)

朝代:宋    作者: 赵鼎臣

参军喜吏事,咄嗟能轾轩。
短小精悍姿,使人醒睡魂。
他年解千牛,妙绝难寄言。
堂堂圣献肃,吾犹识诸孙。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄○○平。
仄平仄仄○平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,平平○仄平平平。
平平平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平平平平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○○,仄平仄平平○平。
仄平○仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
○平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平○。

杨时可作十诗以寄河间诗之所及非吾僚则吾友也因悉次其韵以和之又以其所以赠我者复赠时可作还字韵 其九 (yáng shí kě zuò shí shī yǐ jì hé jiān shī zhī suǒ jí fēi wú liáo zé wú yǒu yě yīn xī cì qí yùn yǐ hé zhī yòu yǐ qí suǒ yǐ zèng wǒ zhě fù zèng shí kě zuò huán zì yùn qí jiǔ)

朝代:宋    作者: 赵鼎臣

济济八才子,醖藉有此郎。
交情苦疏豁,子职甚温良。
一为江南行,书疏颇相忘。
媚妇乃如许,盈盈不下堂。

仄平平平平仄平,仄平仄仄平平平。
平平平仄仄平仄,平仄平平○仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平平仄○○平。
仄平仄仄○平仄,仄○○仄平平○。
仄平仄仄平仄仄,平平○仄平平平。
平平平仄仄平仄,○仄○平平仄平。
平平平平平仄仄,仄仄平仄平平平。
仄平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平平平平仄仄仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄○○,仄平仄平平○平。
仄平○仄○仄仄,仄仄平平平仄平。
○平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平○。