tí huáng yán cài shì qīng zài tíng
题黄岩蔡氏青在亭 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 高斯得 (gāo sī dé)

逢人说爱山,谁何是真爱。
苟无丘壑情,在眼犹不在。
君看终南客,岂不卧兴对。
奈何心自盲,坐失烟霞态。
蔡侯故静者,肯与青山背。
作堂老其间,列岫俨襟带。
萝月散庭隅,白云屯户外。
疏棂纳遥碧,平几挹横黛。
青山信在兹,心镜两融会。
岂效逋客徒,匿情绐松桧。
咨余秉微尚,颇亦厌尘壒。
幸君分半青,着我函丈对。

平平仄仄平,平平仄平仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平○平平仄,仄仄仄○仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄○○,仄仄仄平仄。
平仄仄○平,仄平平仄仄。
○平仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。

féng rén shuō ài shān , shuí hé shì zhēn ài 。
gǒu wú qiū hè qíng , zài yǎn yóu bù zài 。
jūn kàn zhōng nán kè , qǐ bù wò xīng duì 。
nài hé xīn zì máng , zuò shī yān xiá tài 。
cài hóu gù jìng zhě , kěn yǔ qīng shān bèi 。
zuò táng lǎo qí jiān , liè xiù yǎn jīn dài 。
luó yuè sàn tíng yú , bái yún tún hù wài 。
shū líng nà yáo bì , píng jǐ yì héng dài 。
qīng shān xìn zài zī , xīn jìng liǎng róng huì 。
qǐ xiào bū kè tú , nì qíng dài sōng guì 。
zī yú bǐng wēi shàng , pō yì yàn chén ài 。
xìng jūn fēn bàn qīng , zhe wǒ hán zhàng duì 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

逢人说爱山,谁何是真爱。
苟无丘壑情,在眼犹不在。
君看终南客,岂不卧兴对。
奈何心自盲,坐失烟霞态。
蔡侯故静者,肯与青山背。
作堂老其间,列岫俨襟带。
萝月散庭隅,白云屯户外。
疏棂纳遥碧,平几挹横黛。
青山信在兹,心镜两融会。
岂效逋客徒,匿情绐松桧。
咨余秉微尚,颇亦厌尘壒。
幸君分半青,着我函丈对。

总结:

诗人以“爱山”为主题,探讨了真爱山之情感。通过描绘山景、客人、心境等,表达了诗人内心的感慨与矛盾。诗中以对青山的热爱与感叹,映射出人情冷暖与真情虚假之间的差异,以及个人内心的迷失与抉择。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者高斯得介绍:🔈

高斯得,本名斯信(《鹤山大全集》卷五八《高不妄字说》),字不妄,邛州蒲江(今属四川)人。理宗绍定二年(一二二九)进士,授利州路观察推官。端平末佐李心传修四朝史。因冬雷封事忤史嵩之,出通判绍兴府,踰年添差通判台州。淳佑初召爲太常博士,迁秘书郎。以言事出知严州。迁浙东、湖南提点刑狱。召爲礼部郎中,逾年,出爲福建路计度转运副使。度宗即位,以秘书监召,擢起居舍人,兼国史院编修官、实录院检讨官兼侍讲。出知建宁府。度宗卒,陈宜中入相,以权兵部尚书召,累迁签书枢密院事兼参知政事。因处置贾似道事爲留梦炎所构,罢。有《耻堂文集》等,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《耻堂存稿》八卷。《宋史》卷四○九有传。 高斯... 查看更多>>

高斯得的诗:

相关诗词:

题李氏山亭 (tí lǐ shì shān tíng)

朝代:宋    作者: 徐玑

斗建魁星地,城隅李氏亭。
竹高随路有,山静隔江青。
人在云间语,潮生户外汀。
凭高一长望,疑欲入沧溟。

平平仄仄平,平平仄平仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平○平平仄,仄仄仄○仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄○○,仄仄仄平仄。
平仄仄○平,仄平平仄仄。
○平仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。

仙迹岩题诗二十三首 翠蛟亭 (xiān jì yán tí shī èr shí sān shǒu cuì jiāo tíng)

朝代:宋    作者: 无名氏

湍激清泉舞翠蛟,幽亭跨涧对岩坳。
我来憩此观嘉趣,一洗尘襟凡世抛。

平平仄仄平,平平仄平仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平○平平仄,仄仄仄○仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄○○,仄仄仄平仄。
平仄仄○平,仄平平仄仄。
○平仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。

东湖留题 绿岩亭 (dōng hú liú tí lǜ yán tíng)

朝代:宋    作者: 黄裳

半岩亭势俯涟漪,北顾尤宜鹭下时。
终是谪仙风思好,无情常与月相期。

平平仄仄平,平平仄平仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平○平平仄,仄仄仄○仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄○○,仄仄仄平仄。
平仄仄○平,仄平平仄仄。
○平仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。

题蔡氏丛桂堂 (tí cài shì cóng guì táng)

朝代:宋    作者: 魏了翁

谁衔鹫峰种,托根蔡氏堂。
勿夸郄林枝,未说燕山芳。
君看湘江上,千载留晶光。
但当护根本,岁晚搴幽香。

平平仄仄平,平平仄平仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平○平平仄,仄仄仄○仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄○○,仄仄仄平仄。
平仄仄○平,仄平平仄仄。
○平仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。

题渭亭 (tí wèi tíng)

朝代:唐    作者: 王建

云开远水傍秋天,沙岸蒲帆隔野烟。
一片蔡州青草色,日西铺在古台边。

平平仄仄平,平平仄平仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平○平平仄,仄仄仄○仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄○○,仄仄仄平仄。
平仄仄○平,仄平平仄仄。
○平仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。

题乌江东隆山邓氏亭 (tí wū jiāng dōng lóng shān dèng shì tíng)

朝代:宋    作者: 贺铸

逋客今何许,空余接隠亭。
舟随潮水上,门背夕阳扃。
兔策尘生蠹,渔蓑雨化萤。
题诗岩下石,聊代草堂灵。

平平仄仄平,平平仄平仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平○平平仄,仄仄仄○仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄○○,仄仄仄平仄。
平仄仄○平,仄平平仄仄。
○平仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。

动物

寄题郑氏坟亭 (jì tí zhèng shì fén tíng)

朝代:宋    作者: 项安世

不识亭前路,应知孝子情。
未甘黄壤隔,犹共白云横。
好在当时意,端从苦处生。
愿言珍体发,圣学待深评。

平平仄仄平,平平仄平仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平○平平仄,仄仄仄○仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄○○,仄仄仄平仄。
平仄仄○平,仄平平仄仄。
○平仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。

题甄氏访山亭二首 其二 (tí zhēn shì fǎng shān tíng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 陈观

雨後西山翡翠堆,结亭直欲近岩隈。
从今记取溪头路,一日须来一百回。

平平仄仄平,平平仄平仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平○平平仄,仄仄仄○仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄○○,仄仄仄平仄。
平仄仄○平,仄平平仄仄。
○平仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。

仙迹岩题诗二十三首 飞玉亭 (xiān jì yán tí shī èr shí sān shǒu fēi yù tíng)

朝代:宋    作者: 无名氏

闲亭清憩觉情优,四顾岚光景色幽。
湍玉飞帘侵座冷,璇源本自接天流。

平平仄仄平,平平仄平仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平○平平仄,仄仄仄○仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄○○,仄仄仄平仄。
平仄仄○平,仄平平仄仄。
○平仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。

题蔡中卿青在堂二首 其一 (tí cài zhōng qīng qīng zài táng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 戴复古

潇潇洒洒屋三间,日日开门见好山。
但使青青长在眼,一毫尘俗莫相干。

平平仄仄平,平平仄平仄。
平平平仄平,仄仄○仄仄。
平○平平仄,仄仄仄○仄。
仄平平仄平,仄仄平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
仄平仄○○,仄仄仄平仄。
平仄仄○平,仄平平仄仄。
○平仄平仄,平仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
仄仄平仄平,仄平仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄平仄。
仄平○仄平,仄仄平仄仄。