liáng sì chéng jiàn shì guò lǐng xīn zuò
梁寺丞见示过岭新作 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 罗愿 (luó yuàn)

凌晨登鬰孤,南走韶阳道。
封疆有申画,山川本怀抱。
公行度塞岭,残雪故未扫。
高情无南北,反谓兹山小。
顷来我尝游,亦觉山媚好。
前贤困远谪,我辈得幽讨。
两崖瞻欲眩,数树攀且绕。
想公哦新诗,千骑转林杪。
衙冠候顔色,约束军声悄。
韶阳古名郡,四十专城早。
重华已千岁,苍石在云表。
鱼龙舞幽壑,遗韵盖可考。
以兹供抚玩,或可荐寿考。
公余亦时饮,未用绝芳醥。
行行布恩惠,正直神所保。

平平平仄平,平仄平平仄。
○平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平平,平○仄平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○○仄平仄,○仄平仄仄。

líng chén dēng yù gū , nán zǒu sháo yáng dào 。
fēng jiāng yǒu shēn huà , shān chuān běn huái bào 。
gōng xíng dù sāi lǐng , cán xuě gù wèi sǎo 。
gāo qíng wú nán běi , fǎn wèi zī shān xiǎo 。
qǐng lái wǒ cháng yóu , yì jué shān mèi hǎo 。
qián xián kùn yuǎn zhé , wǒ bèi dé yōu tǎo 。
liǎng yá zhān yù xuàn , shù shù pān qiě rào 。
xiǎng gōng ò xīn shī , qiān qí zhuǎn lín miǎo 。
yá guān hòu yán sè , yuē shù jūn shēng qiāo 。
sháo yáng gǔ míng jùn , sì shí zhuān chéng zǎo 。
chóng huá yǐ qiān suì , cāng shí zài yún biǎo 。
yú lóng wǔ yōu hè , yí yùn gài kě kǎo 。
yǐ zī gòng fǔ wán , huò kě jiàn shòu kǎo 。
gōng yú yì shí yǐn , wèi yòng jué fāng piǎo 。
xíng xíng bù ēn huì , zhèng zhí shén suǒ bǎo 。

动物

梁寺丞見示過嶺新作

—— 羅願

凌晨登鬰孤,南走韶陽道。
封疆有申畫,山川本懷抱。
公行度塞嶺,殘雪故未掃。
高情無南北,反謂茲山小。
頃來我嘗游,亦覺山媚好。
前賢困遠謫,我輩得幽討。
兩崖瞻欲眩,數樹攀且繞。
想公哦新詩,千騎轉林杪。
衙冠候顔色,約束軍聲悄。
韶陽古名郡,四十專城早。
重華已千歲,蒼石在雲表。
魚龍舞幽壑,遺韻蓋可攷。
以茲供撫玩,或可薦壽考。
公餘亦時飲,未用絕芳醥。
行行布恩惠,正直神所保。

平平平仄平,平仄平平仄。
○平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平平,平○仄平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○○仄平仄,○仄平仄仄。

líng chén dēng yù gū , nán zǒu sháo yáng dào 。
fēng jiāng yǒu shēn huà , shān chuān běn huái bào 。
gōng xíng dù sāi lǐng , cán xuě gù wèi sǎo 。
gāo qíng wú nán běi , fǎn wèi zī shān xiǎo 。
qǐng lái wǒ cháng yóu , yì jué shān mèi hǎo 。
qián xián kùn yuǎn zhé , wǒ bèi dé yōu tǎo 。
liǎng yá zhān yù xuàn , shù shù pān qiě rào 。
xiǎng gōng ò xīn shī , qiān qí zhuǎn lín miǎo 。
yá guān hòu yán sè , yuē shù jūn shēng qiāo 。
sháo yáng gǔ míng jùn , sì shí zhuān chéng zǎo 。
chóng huá yǐ qiān suì , cāng shí zài yún biǎo 。
yú lóng wǔ yōu hè , yí yùn gài kě kǎo 。
yǐ zī gòng fǔ wán , huò kě jiàn shòu kǎo 。
gōng yú yì shí yǐn , wèi yòng jué fāng piǎo 。
xíng xíng bù ēn huì , zhèng zhí shén suǒ bǎo 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

凌晨登上鬱孤山,向南行走韶阳道。
封疆之地有申画,山川本怀抱。
公侯行走度过塞岭,残雪依然未被扫除。
高尚情操不受南北限制,反而称这山峰为小。
不久前我曾前来游玩,也感受到山峰的美好。
古时贤人曾在远谪之地苦苦生活,我们这一辈得以在这幽静之地探讨学问。
两崖壁立,望着令人眩晕,数树攀援而且绕行。
思及公侯的新诗,千骑驰骋穿越林间的云端。
衙门中官员穿着官帽等待,约束着军队的声音静谧无声。
韶阳有着悠久的历史,四十座城池早已建立。
重华山已经存在千百年,苍石耸立在云端之上。
鱼龙在幽深的峡谷中起舞,留下的韵味实在可供研究。
以此作为供人抚玩的对象,或许也能够向神明祈求长寿。
我公侯平时也会时常饮酒,不曾断绝过美酒佳酿。
行行布满恩惠,正直的品德得到神明的保佑。

总结:

诗人凌晨登上鬱孤山,南走韶阳道,赞美封疆之地的山川,表达高尚情操不受地域限制,抒发对山峰美景的感受,反思前贤远谪之苦,赞颂鬱孤山的壮美,提及公侯的新诗,描绘韶阳的历史和自然景观,留下鱼龙舞动的遗韵,表达对长寿的祈愿,以及公侯的豪饮和美德。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者罗愿介绍:🔈

罗愿(一一三六~一一八四),字端良,号存斋,歙县(今属安徽)人。颂弟。高宗绍兴二十五年(一一五五),以荫补承务郎,历监新城县、景德镇税。孝宗乾道二年(一一六六)进士(《新安志》卷八)。授知饶州鄱阳县,未上,主管台州崇道观。八年,通判赣州,摄州事。秩满,差知南剑州。淳熙六年(一一七九)陛对,爲孝宗赏异,命知鄂州,十一年卒於官,年四十九。有《罗鄂州小集》六卷、《新安志》、《尔雅翼》传世。事见本集附录元曹宏斋《鄂州太守存斋罗公愿传》,《宋史》卷三八○有传。 罗愿诗,以影印文渊阁《四库全书·罗鄂州小集》爲底本。校以明天启六年罗朗刻本(简称天启本)、清康熙五十二年程哲七略书堂刻本(简称康熙本)、清初《两... 查看更多>>

罗愿的诗:

罗愿的词:

相关诗词:

次韵林参议七月七日见示新作 (cì yùn lín cān yì qī yuè qī rì jiàn shì xīn zuò)

朝代:宋    作者: 喻良能

晓雨初过溽暑收,微云澹月作新秋。
清风政对三休阁,绝景还思八咏楼。
缑岭当年乘白鹤,银河此夕渡痴牛。
寿觞一举烘堂乐,净洗胸中万斛愁。

平平平仄平,平仄平平仄。
○平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平平,平○仄平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○○仄平仄,○仄平仄仄。

过新蓬二岭 (guò xīn péng èr lǐng)

朝代:宋    作者: 胡仲弓

新岭高,蓬岭高,两山前後争嶆峨。
世途平处多风波,何如岭峤肩相摩。
脚踏实地无偏颇,着身高处不为劳。
新岭高,蓬岭高,勿令此地生蓬蒿。

平平平仄平,平仄平平仄。
○平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平平,平○仄平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○○仄平仄,○仄平仄仄。

过芙蓉岭对镜岭羊鬬岭新岭塔岭赋短歌五首 其二 (guò fú róng lǐng duì jìng lǐng yáng dòu lǐng xīn lǐng tǎ lǐng fù duǎn gē wǔ shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 方回

千钧巨石百十万,乱堆横峙塞山涧。
故今流水作呜咽,行人厌闻犹喜阚。
芙蓉非花镜非镜,无可充君耳目玩。
第一岭望二三岭,蜿蜒似作长蛇缓。
努力向前兮不须叹。
君不见老夫足垠半天下,临危岂是趦趄者。

平平平仄平,平仄平平仄。
○平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平平,平○仄平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○○仄平仄,○仄平仄仄。

静隐寺 (jìng yǐn sì)

朝代:宋    作者: 杨杰

五岭碧崔嵬,云深隔世埃。
寺从梁氏建,僧自梵天来。
锡井三泉迸,松门十里开。
如今渡江者,见说不浮杯。

平平平仄平,平仄平平仄。
○平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平平,平○仄平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○○仄平仄,○仄平仄仄。

再依韵复足五十六字以见一时无聊之态非诗也 (zài yī yùn fù zú wǔ shí liù zì yǐ jiàn yī shí wú liáo zhī tài fēi shī yě)

朝代:宋    作者: 杜范

人间总是一虚空,过眼流光过耳风。
方见露芽墙下茁,又嗟霜叶岭头红。
身来作吏双溪上,谁使冲寒一寺中。
急雪随风穿瓦过,强呵冻手作诗穷。

平平平仄平,平仄平平仄。
○平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平平,平○仄平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○○仄平仄,○仄平仄仄。

过芙蓉岭对镜岭羊鬬岭新岭塔岭赋短歌五首 其五 (guò fú róng lǐng duì jìng lǐng yáng dòu lǐng xīn lǐng tǎ lǐng fù duǎn gē wǔ shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 方回

混沌何年分宇宙,天地日月常如旧。
如旧之中却常新,何曾一点受尘垢。
谁凿此山为捷径,争利奔名足驰骤。
新岭终无可旧时,燠不加肥寒不瘦。
行人自无兮百年寿。
君不见岭头日日吹征尘,剩有新人无旧人。

平平平仄平,平仄平平仄。
○平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平平,平○仄平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○○仄平仄,○仄平仄仄。

阻史弥远占寺偈 (zǔ shǐ mí yuǎn zhàn sì jì)

朝代:宋    作者: 育王寺僧

寺前一块地,常有天子气。
丞相要作坟,不知主何意。

平平平仄平,平仄平平仄。
○平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平平,平○仄平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○○仄平仄,○仄平仄仄。

过宝云寺访密师 (guò bǎo yún sì fǎng mì shī)

朝代:宋    作者: 赵汝鐩

寺才三二里,曳杖且徐行。
晴塔松梢见,风钟岭半鸣。
樵夫分道过,僧子就房迎。
竹有千竿立,尘无一点生。

平平平仄平,平仄平平仄。
○平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平平,平○仄平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○○仄平仄,○仄平仄仄。

渔梁岭禹庙 (yú liáng lǐng yǔ miào)

朝代:宋    作者: 胡仲参

古今陈迹几兴亡,闽岭何因祀夏王。
莫是当年平水日,曾驱鱼鳖渡渔梁。

平平平仄平,平仄平平仄。
○平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平平,平○仄平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○○仄平仄,○仄平仄仄。

过石磨岭岭皆创为田直至其顶 (guò shí mò lǐng lǐng jiē chuàng wèi tián zhí zhì qí dǐng)

朝代:宋    作者: 杨万里

翠带千鐶束翠峦,青梯万级搭青天。
长淮见说田生棘,此地都将岭作田。

平平平仄平,平仄平平仄。
○平仄平仄,平平仄平仄。
平○仄仄仄,平仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平平仄。
○平仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄平○仄。
仄平平平平,平○仄平仄。
○○仄平仄,仄仄平平仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
○平仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,○仄仄仄仄。
仄平仄仄仄,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
○○仄平仄,○仄平仄仄。