lǐ zǎi xīn chéng jiǎ shān
李宰新成假山 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 刘弇 (liú yǎn)

夫子绝俗姿,趣尚豁云海。
花移洛下品,池割天潢派。
中间叠嵯峨,石手纷磊磊。
功侔一篑始,正尔临爽垲。
罗浮穷南势,迎目出巧怪。
洗昏新罅发,秘匿若有待。
骞腾天吴揖,耸削虬尾摆。
当头七八峰,缥缈散青霭。
直下三四溪,何年取东汇。
洞指白鹿迷,路认桃源改。
时时攻冥烦,潇洒递天籁。
得非缘夜半,提挈有真宰。
俗物卑培塿,高标想衡岱。
我家香罏傍,登蹑素心在。
一从羁官缀,未省识

平仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平○仄。
○○仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
平平平平仄,○仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
○平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄平仄。
仄平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄平○仄,平○仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄○平平仄,仄仄仄?○。
仄平平平仄,仄○仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。

fū zǐ jué sú zī , qù shàng huō yún hǎi 。
huā yí luò xià pǐn , chí gē tiān huáng pài 。
zhōng jiān dié cuó é , shí shǒu fēn lěi lěi 。
gōng móu yī kuì shǐ , zhèng ěr lín shuǎng kǎi 。
luó fú qióng nán shì , yíng mù chū qiǎo guài 。
xǐ hūn xīn xià fā , mì nì ruò yǒu dài 。
qiān téng tiān wú yī , sǒng xiāo qiú wěi bǎi 。
dāng tóu qī bā fēng , piāo miǎo sàn qīng ǎi 。
zhí xià sān sì xī , hé nián qǔ dōng huì 。
dòng zhǐ bái lù mí , lù rèn táo yuán gǎi 。
shí shí gōng míng fán , xiāo sǎ dì tiān lài 。
dé fēi yuán yè bàn , tí qiè yǒu zhēn zǎi 。
sú wù bēi péi lǒu , gāo biāo xiǎng héng dài 。
wǒ jiā xiāng lú bàng , dēng niè sù xīn zài 。
yī cóng jī guān zhuì , wèi shěng shí

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
这首诗描写了夫子与众不同的风采与境界。他超然世俗,追求高尚,心境如豁云海。身临洛水边,花朵品种美丽高贵,池水分割苍天与潢水。在中间矗立着嵯峨叠石,石头纷纷堆砌。他的功业堪比一篑的开始,正是站在爽垲之上。罗浮山山势高耸于南方,奇异的景象令人目不暇接。他洗去昏迷之物,似乎秘密中蕴藏着某种等待。他骞腾登天,向吴山行礼,耸立着虬尾形状的峰峦。这里有七八座峰峦,缥缈间散发着青霭。从顶峰直下有三四条小溪流淌,但不知何时才能取得东汇的方向。

洞中指引着白鹿的去向,却令人误入桃源之地,不知道正确的路在哪里。他时常攻破冥烦之扰,轻松自在地接受天籁之音。这种境界并非因为夜半才得到,而是因为心中有真正的宰执。

世俗的物质培植与个人成就显得相形见绌,他心中的目标高如衡山岱山。他的家中有香罏相伴,登高而上,心境清澈纯洁。他曾被羁绊于官场,却未曾省察自己的心灵。



总结:

这首诗以夫子的高尚姿态和超脱境界为主题,描绘了他面对世俗的淡然态度和追求高远的心志。诗人通过山水景物的描绘,表达了夫子境界的卓越和深邃。他的境界使得世俗物质相形见绌,心境清澈纯洁,追求高尚目标。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者刘弇介绍:🔈

刘弇(一○四八~一一○二),字伟明,吉州安福(今属江西)人。神宗元丰二年(一○七九)进士,授通州海门主簿,调临颍令、洪州教授。哲宗绍圣二年(一○九五)知嘉州峨眉县。继中博学宏词科,改太学博士。元符中,因进《南郊大礼赋》,除秘书省正字。徽宗即位,改秘书省着作佐郎、充实录院检讨官。崇宁元年卒,年五十五。有《龙云先生文集》三十二卷。事见宋李彦弼《刘伟明墓志铭》(《龙云集》附录),《宋史》卷四四四有传。刘弇诗,以明弘治十八年刘璋刻《龙云先生文集》爲底本(藏南京图书馆)。参校清乾隆十三年刊本(简称乾本,藏江西省图书馆)、影印文渊阁四库全书本(简称四库本)、八千卷楼旧藏清钞本(简称八本,藏南京图书馆)、... 查看更多>>

刘弇的诗:

相关诗词:

谢假新舟 (xiè jiǎ xīn zhōu)

朝代:宋    作者: 文彦博

使舰新成泛碧澜,更陪李郭共登仙。
深惭一水如衣带,不称君家旧济川。

平仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平○仄。
○○仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
平平平平仄,○仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
○平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄平仄。
仄平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄平○仄,平○仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄○平平仄,仄仄仄?○。
仄平平平仄,仄○仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。

借明秀轩韵送赵推入幕二首 其二 (jiè míng xiù xuān yùn sòng zhào tuī rù mù èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 刘宰

纷纷末俗假成真,幕府归来岁聿新。
万里终存江海志,一毫莫染簿书尘。

平仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平○仄。
○○仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
平平平平仄,○仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
○平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄平仄。
仄平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄平○仄,平○仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄○平平仄,仄仄仄?○。
仄平平平仄,仄○仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。

元叔易去假服戏作 (yuán shū yì qù jiǎ fú xì zuò)

朝代:宋    作者: 李正民

几岁飘零领外祠,新衔不带假银绯。
寻鱼不管娇痴女,措大从来自绿衣。

平仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平○仄。
○○仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
平平平平仄,○仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
○平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄平仄。
仄平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄平○仄,平○仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄○平平仄,仄仄仄?○。
仄平平平仄,仄○仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。

却客致假山石 (què kè zhì jiǎ shān shí)

朝代:宋    作者: 王存

乞得林官就道闲,诛茅结宇即成湾。
闭门自有林峦秀,不用辛勤作假山。

平仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平○仄。
○○仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
平平平平仄,○仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
○平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄平仄。
仄平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄平○仄,平○仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄○平平仄,仄仄仄?○。
仄平平平仄,仄○仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。

假山 (jiǎ shān)

朝代:宋    作者: 何耕

空庭幻出小嶙峋,假外应须别有真。
只恐话头成两橛,若为融摄主和宾。

平仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平○仄。
○○仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
平平平平仄,○仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
○平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄平仄。
仄平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄平○仄,平○仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄○平平仄,仄仄仄?○。
仄平平平仄,仄○仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。

又句 (yòu jù)

朝代:唐    作者: 李揆

共仰新侯伯,同瞻旧宰臣。

平仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平○仄。
○○仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
平平平平仄,○仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
○平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄平仄。
仄平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄平○仄,平○仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄○平平仄,仄仄仄?○。
仄平平平仄,仄○仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。

和前韵呈李果州 (hé qián yùn chéng lǐ guǒ zhōu)

朝代:宋    作者: 刘宰

行乐非吾事,朋从慰此生。
剧谈忘夜永,起立缓盃行。
黄独幽人供,朱弦太古声。
他年盛山集,不假退之评。

平仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平○仄。
○○仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
平平平平仄,○仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
○平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄平仄。
仄平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄平○仄,平○仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄○平平仄,仄仄仄?○。
仄平平平仄,仄○仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。

假十二峰 (jiǎ shí èr fēng)

朝代:宋    作者: 范成大

巴东三峡数巫阳,山入西陵更鬰苍。
何以假为非确论,直疑溟涬弟高唐。

平仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平○仄。
○○仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
平平平平仄,○仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
○平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄平仄。
仄平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄平○仄,平○仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄○平平仄,仄仄仄?○。
仄平平平仄,仄○仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。

次韵李巽伯赠琴僧惠端 (cì yùn lǐ xùn bǎi zèng qín sēng huì duān)

朝代:宋    作者: 王庭珪

老端高世士,髯李仙中人。
凤吐千篇久,新吟十弄新。
妙谈天地假,笑破海山春。
物物消磨尽,今年始是贫。

平仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平○仄。
○○仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
平平平平仄,○仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
○平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄平仄。
仄平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄平○仄,平○仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄○平平仄,仄仄仄?○。
仄平平平仄,仄○仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。

和叶宰 (hé yè zǎi)

朝代:宋    作者: 赵善括

暂时行李已堪忧,况是经年成漫游。
三月晓风红扫地,一犁春雨绿盈畴。
从教征袖尘埃满,頼有新诗箧笥收。
桃李主人能好事,未归谁复叹淹流。

平仄仄仄平,仄仄仄平仄。
平平仄仄仄,平仄平○仄。
○○仄平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,○仄○仄仄。
平平平平仄,○仄仄仄仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄平仄仄。
○平仄仄平,仄仄仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄仄平,仄仄平平仄。
平平平平平,平仄仄平仄。
仄平○仄仄,平仄仄平仄。
仄仄平○仄,平○仄平仄。
仄平平平仄,平仄仄平仄。
仄○平平仄,仄仄仄?○。
仄平平平仄,仄○仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄平平平,仄仄仄仄仄。