lè xiān shēng pì xīn táng yǐ dài sháo yao tú mí zuò shī fèng zèng
乐先生辟新堂以待芍药酴醿作诗奉赠 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 范成大 (fàn chéng dà)

芍药有国色,酴醿乃天香。
二妙绝世立,百草为不芳。
先生绝俗姿,风味本无双。
年来悟结习,欲试安心方。
天魔巧伺便,作计回刚肠。
多情开此花,艳绝温柔乡。
道人为一笑,正尔未易忘。
呼童葺荷芷,择胜开轩窗。
啼鶑不愁思,游蜂亦猖狂。
百年颦呻顷,共此过隙光。
朝为春条绿,暮为秋叶黄。
把翫尚无几,况以忧愁妨。
愿言秉烛游,迨此春宵长。

仄仄仄仄仄,?平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄○平平平。
平平仄平○,平平仄平平。
仄平平平○,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
仄平仄仄平,仄仄平平○。

sháo yao yǒu guó sè , tú mí nǎi tiān xiāng 。
èr miào jué shì lì , bǎi cǎo wèi bù fāng 。
xiān shēng jué sú zī , fēng wèi běn wú shuāng 。
nián lái wù jié xí , yù shì ān xīn fāng 。
tiān mó qiǎo sì biàn , zuò jì huí gāng cháng 。
duō qíng kāi cǐ huā , yàn jué wēn róu xiāng 。
dào rén wéi yī xiào , zhèng ěr wèi yì wàng 。
hū tóng qì hé zhǐ , zé shèng kāi xuān chuāng 。
tí yīng bù chóu sī , yóu fēng yì chāng kuáng 。
bǎi nián pín shēn qǐng , gòng cǐ guò xì guāng 。
cháo wèi chūn tiáo lǜ , mù wèi qiū yè huáng 。
bǎ wán shàng wú jǐ , kuàng yǐ yōu chóu fáng 。
yuàn yán bǐng zhú yóu , dài cǐ chūn xiāo cháng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

芍药虽然有国色之美,酴醿却是来自天上的香气。这两者都是绝世的美妙,其他百草都无法与之相媲美。
先生的姿态超凡脱俗,风采独一无二。多年来修炼自己的才情,欲试找到心灵安宁之方。
然而,天魔却总是悄悄地窥视着,想方设法来阻挠。但是先生坚定的意志如坚刚之肠,总能化解邪恶的阴谋。
多情之人开放心中的花朵,其艳丽程度已经超越了柔美乡村的美景。一笑之间,道人的魅力让人久久不能忘怀。
唤来小童葺修芷草,选择胜地开启轩窗。啼鶑鸟也不再为失意而忧伤,游蜂亦为之疯狂嬉戏。
百年转瞬即逝,我们都要抓住这短暂的光阴。早晨时还是绿色的春条,到了傍晚则变为黄色的秋叶。可把玩的时间不多,何况还有忧愁的困扰。
愿表达出持烛漫游的愿望,直到这春宵无尽。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者范成大介绍:🔈

范成大(一一二六~一一九三),字至能,号石湖居士,吴(今江苏苏州)人。高宗绍兴二十四年(一一五四)进士,除徽州司户参军。三十二年,入监太平惠民和剂局。孝宗隆兴元年(一一六三),爲编类高宗圣政所兼勅令所检讨官。乾道元年(一一六五),累迁着作佐郎。二年,除吏部员外郎,爲言者论罢。三年,起知处州。五年,除礼部员外郎兼崇政殿说书,兼国史院编修官。六年,以起居郎假资政殿大学士使金。使归,迁中书舍人,同修国史及实录院同修撰。七年,知静江府兼广西经略安抚使。淳熙二年(一一七五),除四川安抚制置使。四年召对,权礼部尚书。五年,拜参知政事,寻罢。七年,知明州兼沿海制置使。八年,知建康府(《景定建康志》卷一四))... 查看更多>>

范成大的诗:

范成大的词:

相关诗词:

种水仙酴醿 (zhòng shuǐ xiān tú mí)

朝代:宋    作者: 喻良能

酴醿水仙皆玉英,请借汝南言以评。
水仙内润叔慈似,酴醿外朗似慈明。

仄仄仄仄仄,?平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄○平平平。
平平仄平○,平平仄平平。
仄平平平○,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
仄平仄仄平,仄仄平平○。

拟为孙立之谢 其二 (nǐ wèi sūn lì zhī xiè qí èr)

朝代:宋    作者: 郑刚中

酴醿只作酴醿白,自得新诗添秀色。
花头已是戴恩光,更渍露华无气力。

仄仄仄仄仄,?平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄○平平平。
平平仄平○,平平仄平平。
仄平平平○,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
仄平仄仄平,仄仄平平○。

闻西省赏酴醿芍药戏成小诗奉简泰之侍讲舍人年兄并以丁香橄榄百枚助筵却求残花数枝 其三 (wén xī shěng shǎng tú mí sháo yao xì chéng xiǎo shī fèng jiǎn tài zhī shì jiǎng shè rén nián xiōng bìng yǐ dīng xiāng gǎn lǎn bǎi méi zhù yán què qiú cán huā shù zhī qí sān)

朝代:宋    作者: 周必大

酒颁挏马莫分甘,金赐麟蹄敢搯尖。
红白赏残堪底用,雨中折赠未伤廉。

仄仄仄仄仄,?平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄○平平平。
平平仄平○,平平仄平平。
仄平平平○,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
仄平仄仄平,仄仄平平○。

闻西省赏酴醿芍药戏成小诗奉简泰之侍讲舍人年兄并以丁香橄榄百枚助筵却求残花数枝 其二 (wén xī shěng shǎng tú mí sháo yao xì chéng xiǎo shī fèng jiǎn tài zhī shì jiǎng shè rén nián xiōng bìng yǐ dīng xiāng gǎn lǎn bǎi méi zhù yán què qiú cán huā shù zhī qí èr)

朝代:宋    作者: 周必大

满架冰肌合碧云,翻阶翠袖映红裙。
玉堂只有金沙在,伴直明朝又属君。

仄仄仄仄仄,?平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄○平平平。
平平仄平○,平平仄平平。
仄平平平○,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
仄平仄仄平,仄仄平平○。

闻西省赏酴醿芍药戏成小诗奉简泰之侍讲舍人年兄并以丁香橄榄百枚助筵却求残花数枝 其一 (wén xī shěng shǎng tú mí sháo yao xì chéng xiǎo shī fèng jiǎn tài zhī shì jiǎng shè rén nián xiōng bìng yǐ dīng xiāng gǎn lǎn bǎi méi zhù yán què qiú cán huā shù zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 周必大

羣玉圈中作主人,紫薇花底会嘉宾。
风光总属程夫子,好念文昌寂寞春。

仄仄仄仄仄,?平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄○平平平。
平平仄平○,平平仄平平。
仄平平平○,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
仄平仄仄平,仄仄平平○。

四月五日後圃酴醿芍药侍郎三花盛开醉中成三咏 其一 (sì yuè wǔ rì hòu pǔ tú mí sháo yao shì láng sān huā shèng kāi zuì zhōng chéng sān yǒng qí yī)

朝代:宋    作者: 陈着

酴醿忽尽花,春与夏交加。
顷刻当千日,风流能几家。
香丛迷粉蝶,曲蔓走青蛇。
火急要清赏,可人归未邪。

仄仄仄仄仄,?平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄○平平平。
平平仄平○,平平仄平平。
仄平平平○,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
仄平仄仄平,仄仄平平○。

续赋家园七咏 酴醿洞 (xù fù jiā yuán qī yǒng tú mí dòng)

朝代:宋    作者: 刘子翬

不爱酴醿花,爱此酴醿树。
青条含露滋,轻阴覆行路。
昼永倦寻书,时来散幽步。

仄仄仄仄仄,?平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄○平平平。
平平仄平○,平平仄平平。
仄平平平○,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
仄平仄仄平,仄仄平平○。

酴醿 (tú mí)

朝代:宋    作者: 徐玑

丛丛扶重蕊,微风动弱枝。
北人言语巧,唤作菊酴醿。

仄仄仄仄仄,?平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄○平平平。
平平仄平○,平平仄平平。
仄平平平○,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
仄平仄仄平,仄仄平平○。

孙立之以酴醿奉太守赠二绝予戏用其韵 其二 (sūn lì zhī yǐ tú mí fèng tài shǒu zèng èr jué yǔ xì yòng qí yùn qí èr)

朝代:宋    作者: 郑刚中

墙里一区谁氏宅,照墙不作夭桃色。
翠条乞怪玉花繁,馨香借与新诗力。

仄仄仄仄仄,?平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄○平平平。
平平仄平○,平平仄平平。
仄平平平○,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
仄平仄仄平,仄仄平平○。

漫兴九首 其四 (màn xīng jiǔ shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 方回

半落酴醿雪,微舒芍药丹。
薰风交割近,特地更春寒。

仄仄仄仄仄,?平仄平平。
仄仄仄仄仄,仄仄平仄平。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平平平仄平,仄仄平平平。
仄平平仄仄,○仄仄仄仄。
平平仄○仄,仄○平平平。
平平仄平○,平平仄平平。
仄平平平○,仄仄○仄平。
平平平平仄,仄平平仄平。
仄仄仄平仄,仄仄平平○。
仄平仄仄平,仄仄平平○。