jīng luàn hòu jiāng bì dì yǎn zhōng liú zèng cuī xuān chéng
经乱後将避地剡中留赠崔宣城 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李白 (lǐ bái)

双鹅飞洛阳,五马渡江徼。
何意上东门,胡雏更长啸。
中原走豺虎,烈火焚宗庙。
太白昼经天,颓阳掩余照。
王城皆荡覆,世路成奔峭。
四海望长安,嚬眉寡西笑。
苍生疑落叶,白骨空相吊。
连兵似雪山,破敌谁能料。
我垂北溟翼,且学南山豹。
崔子贤主人,欢娱每相召。
胡牀紫玉笛,却坐青云呌。
杨花满州城,置酒同临眺。
忽思剡溪去,水石远清妙。
雪尽天地明,风开湖山貌。
闷为洛生咏,醉发吴越调。
赤霞动金光,日足森海峤。
独散万古意,闲垂一溪钓。
猨近天上啼,人移月边櫂。
无以墨绶苦,来求丹砂要。
华发长折腰,将贻陶公诮。

平平平仄平,仄仄仄平○。
平仄仄平平,平平○○仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄○○仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,○仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平仄仄仄,仄仄平平?。
平平仄平平,仄仄平○仄。
仄○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平平平平仄。
平仄○○平,○平平平仄。

shuāng é fēi luò yáng , wǔ mǎ dù jiāng jiǎo 。
hé yì shàng dōng mén , hú chú gèng cháng xiào 。
zhōng yuán zǒu chái hǔ , liè huǒ fén zōng miào 。
tài bái zhòu jīng tiān , tuí yáng yǎn yú zhào 。
wáng chéng jiē dàng fù , shì lù chéng bēn qiào 。
sì hǎi wàng cháng ān , pín méi guǎ xī xiào 。
cāng shēng yí luò yè , bái gǔ kōng xiāng diào 。
lián bīng sì xuě shān , pò dí shuí néng liào 。
wǒ chuí běi míng yì , qiě xué nán shān bào 。
cuī zǐ xián zhǔ rén , huān yú měi xiāng zhào 。
hú chuáng zǐ yù dí , què zuò qīng yún jiào 。
yáng huā mǎn zhōu chéng , zhì jiǔ tóng lín tiào 。
hū sī yǎn xī qù , shuǐ shí yuǎn qīng miào 。
xuě jìn tiān dì míng , fēng kāi hú shān mào 。
mēn wèi luò shēng yǒng , zuì fā wú yuè tiáo 。
chì xiá dòng jīn guāng , rì zú sēn hǎi qiáo 。
dú sàn wàn gǔ yì , xián chuí yī xī diào 。
yuán jìn tiān shàng tí , rén yí yuè biān zhào 。
wú yǐ mò shòu kǔ , lái qiú dān shā yào 。
huá fà cháng zhé yāo , jiāng yí táo gōng qiào 。

經亂後將避地剡中留贈崔宣城

—— 李白

雙鵝飛洛陽,五馬渡江徼。
何意上東門,胡雛更長嘯。
中原走豺虎,烈火焚宗廟。
太白晝經天,頹陽掩餘照。
王城皆蕩覆,世路成奔峭。
四海望長安,嚬眉寡西笑。
蒼生疑落葉,白骨空相弔。
連兵似雪山,破敵誰能料。
我垂北溟翼,且學南山豹。
崔子賢主人,歡娛每相召。
胡牀紫玉笛,却坐青雲呌。
楊花滿州城,置酒同臨眺。
忽思剡溪去,水石遠清妙。
雪盡天地明,風開湖山貌。
悶爲洛生詠,醉發吳越調。
赤霞動金光,日足森海嶠。
獨散萬古意,閑垂一溪釣。
猨近天上啼,人移月邊櫂。
無以墨綬苦,來求丹砂要。
華髮長折腰,將貽陶公誚。

平平平仄平,仄仄仄平○。
平仄仄平平,平平○○仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄○○仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,○仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平仄仄仄,仄仄平平?。
平平仄平平,仄仄平○仄。
仄○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平平平平仄。
平仄○○平,○平平平仄。

shuāng é fēi luò yáng , wǔ mǎ dù jiāng jiǎo 。
hé yì shàng dōng mén , hú chú gèng cháng xiào 。
zhōng yuán zǒu chái hǔ , liè huǒ fén zōng miào 。
tài bái zhòu jīng tiān , tuí yáng yǎn yú zhào 。
wáng chéng jiē dàng fù , shì lù chéng bēn qiào 。
sì hǎi wàng cháng ān , pín méi guǎ xī xiào 。
cāng shēng yí luò yè , bái gǔ kōng xiāng diào 。
lián bīng sì xuě shān , pò dí shuí néng liào 。
wǒ chuí běi míng yì , qiě xué nán shān bào 。
cuī zǐ xián zhǔ rén , huān yú měi xiāng zhào 。
hú chuáng zǐ yù dí , què zuò qīng yún jiào 。
yáng huā mǎn zhōu chéng , zhì jiǔ tóng lín tiào 。
hū sī yǎn xī qù , shuǐ shí yuǎn qīng miào 。
xuě jìn tiān dì míng , fēng kāi hú shān mào 。
mēn wèi luò shēng yǒng , zuì fā wú yuè tiáo 。
chì xiá dòng jīn guāng , rì zú sēn hǎi qiáo 。
dú sàn wàn gǔ yì , xián chuí yī xī diào 。
yuán jìn tiān shàng tí , rén yí yuè biān zhào 。
wú yǐ mò shòu kǔ , lái qiú dān shā yào 。
huá fà cháng zhé yāo , jiāng yí táo gōng qiào 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
双鹅飞往洛阳,五马渡过江徼。
你们为何意欲上东门,胡雏更长啸。
中原有豺虎在四处奔走,烈火焚烧宗庙。
太白星白天穿越天际,颓阳逐渐遮掩它的余辉。
王城都已经荡然无存,世间道路变得陡峭。
四方各地都望向长安,皱眉的人少,欢笑的人稀。
苍生们疑惑如同落叶飘零,白骨无人来悼念。
连绵的兵马像雪山一般,破敌者谁能料到。
我将展翅于北溟之上,学习南山的豹子。
崔子贤是主人,欢乐的时候常相邀。
胡床上有紫玉笛,却坐在青云之上吟唱。
杨花飘满了州城,我设宴一同观赏风景。
突然思念起剡溪的去处,水石远远地清秀。
雪已经消融,天地明朗,风展现湖山的容貌。
郁闷之情生出洛阳之诗,醉卧发吴越之调。
红霞闪动着金光,日光足以照亮海峤。
独自散发着万古的意境,悠然地垂钓在一条小溪旁。
猿猴在天空附近啼叫,人类划船靠近月边。
没有墨绶可以辛苦求得,我来寻求丹砂的要求。
华发已经长得佝偻,将成为陶公的讥讽。

赏析::
这首诗《经乱後将避地剡中留赠崔宣城》是唐代伟大的诗人李白创作的作品,表现了他对时局混乱和个人命运的反思,同时表达了对友人崔宣城的留恋之情。
诗中以叙述双鹅飞洛阳、五马渡江徼的景象开篇,通过自然景物的描绘,营造出一个壮丽的画面,同时也为后文的叙述做了铺垫。接下来,诗人提到了“胡雏更长啸”和“中原走豺虎”的情景,暗示了时局的动荡和国家的危机。又以“太白昼经天,颓阳掩余照”一句,将诗人的心情与自然景象相结合,表达出他对国家兴衰的忧虑。
诗的中部描写了长安城的荡覆和世路的峭变,展现出诗人对长安城的眷恋和对国家命运的忧虑。然后通过“四海望长安”和“嚬眉寡西笑”的对仗,强调了他的孤寂和无奈。接着,诗人表现了对百姓苍生的关切,以“苍生疑落叶,白骨空相吊”一句,表达了他对国家局势的深切担忧。
诗的后半部分,诗人表达了自己的志向和决心。他表示要像豹子一样矫健自己,不断学习进取。接下来,诗人写崔宣城,以诗人与友人的畅饮和欢娱为对比,展现了友情的珍贵。最后,诗人回到自己的心境,通过自然景物的描写,表达了对生活的热爱和对未来的期待。他希望能够超越万古,追求自己的人生理想,同时也表达了对墨绶和丹砂的向往,以及对文学的追求。
标签:
抒情、壮丽景象、时局反思、友情、人生理想、对未来的期待。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李白介绍:🔈

李白,字太白,陇西成纪人,凉武昭王暠九世孙。或曰山东人,或曰蜀人。白少有逸才,志气宏放,飘然有超世之心。初隐岷山,益州长史苏頲见而异之曰:“是子天才英特,可比相如。”天宝初,至长安,往见贺知章。知章见其文,叹曰:“子谪仙人也。”言於明皇,召见金銮殿,奏颂一篇。帝赐食,亲爲调羹。有诏供奉翰林,白犹与酒徒饮於巿。帝坐沈香亭子,意有所感,欲得白爲乐章,召入,而白已醉。左右以水頮面,稍解,援笔成文,婉丽精切。帝爱其才,数宴见。白常侍帝,醉,使高力士脱鞾。力士素贵,耻之,摘其诗以激杨贵妃。帝欲官白,妃輙沮止。白自知不爲亲近所容,恳求还山。帝赐金放还,乃浪迹江湖,终日沈饮。永王璘都督江陵,辟爲僚佐。璘谋乱... 查看更多>>

李白的诗:

相关诗词:

喜逢妻弟郑损因送入京 (xǐ féng qī dì zhèng sǔn yīn sòng rù jīng)

朝代:唐    作者: 崔峒

乱後自江城,相逢喜复惊。
为经多载别,欲问小时名。
对酒悲前事,论文畏後生。
遥知盈卷轴,纸贵在江城。

平平平仄平,仄仄仄平○。
平仄仄平平,平平○○仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄○○仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,○仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平仄仄仄,仄仄平平?。
平平仄平平,仄仄平○仄。
仄○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平平平平仄。
平仄○○平,○平平平仄。

送孔彦常待制赴宣城 (sòng kǒng yàn cháng dài zhì fù xuān chéng)

朝代:宋    作者: 韦骧

宣城从古号名城,新拜除书拥旆旌。
剡奏屡传求外补,偃藩暂得遂高情。
虎符南国先声重,鷁首秋江去意清。
最好笳铙将压境,敬亭山色远相迎。

平平平仄平,仄仄仄平○。
平仄仄平平,平平○○仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄○○仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,○仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平仄仄仄,仄仄平平?。
平平仄平平,仄仄平○仄。
仄○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平平平平仄。
平仄○○平,○平平平仄。

投宣谕张侍郎乱後遇毘陵 (tóu xuān yù zhāng shì láng luàn hòu yù pí líng)

朝代:唐    作者: 杜荀鹤

此生今日似前生,重着麻衣特地行。
经乱後囊新卷轴,出山来见旧公卿。
雨笼蛬壁吟灯影,风触蝉枝噪浪声。
闻道中兴重人物,不妨西去马蹄轻。

平平平仄平,仄仄仄平○。
平仄仄平平,平平○○仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄○○仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,○仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平仄仄仄,仄仄平平?。
平平仄平平,仄仄平○仄。
仄○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平平平平仄。
平仄○○平,○平平平仄。

送僧归剡山 (sòng sēng guī yǎn shān)

朝代:唐    作者: 贯休

远逃为乱处,寺与石城连。
木落归山路,人初刈剡田。
荒林猴咬栗,战地鬼多年。
好去楞伽子,精修莫偶然。

平平平仄平,仄仄仄平○。
平仄仄平平,平平○○仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄○○仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,○仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平仄仄仄,仄仄平平?。
平平仄平平,仄仄平○仄。
仄○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平平平平仄。
平仄○○平,○平平平仄。

次韵行中龙图思宣城 (cì yùn xíng zhōng lóng tú sī xuān chéng)

朝代:宋    作者: 郭祥正

公爱宣城心不休,当年应梦似崔侯。
两条溪水横穿市,十里昭山半在州。
小杜一时夸俊逸,玄晖千载擅风流。
青毡旧物虽勤请,金马新恩定再留。

平平平仄平,仄仄仄平○。
平仄仄平平,平平○○仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄○○仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,○仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平仄仄仄,仄仄平平?。
平平仄平平,仄仄平○仄。
仄○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平平平平仄。
平仄○○平,○平平平仄。

动物

和袁郎中破贼後经剡县山水上太尉 (hé yuán láng zhōng pò zéi hòu jīng yǎn xiàn shān shuǐ shàng tài wèi)

朝代:唐    作者: 李嘉佑

受律仙郎贵,长驱下会稽。
鸣笳山月晓,摇斾野云低。
翦寇人皆贺,回军马自嘶。
地闲春草绿,城静夜乌啼。
破竹清闽岭,看花入剡溪。
元戎催献捷,莫道事攀跻。

平平平仄平,仄仄仄平○。
平仄仄平平,平平○○仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄○○仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,○仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平仄仄仄,仄仄平平?。
平平仄平平,仄仄平○仄。
仄○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平平平平仄。
平仄○○平,○平平平仄。

咏景 颂功

避乱至乌岩山赠承节赵公 (bì luàn zhì wū yán shān zèng chéng jié zhào gōng)

朝代:宋    作者: 邓剡

流水桃花又避秦,诛茅西崦结为邻。
如公尚友浮丘伯,顾我早师梅子真。
棋酒从容新里社,衣冠萧散古遗民。
他年史传收芳迹,应许牵联作隐人。

平平平仄平,仄仄仄平○。
平仄仄平平,平平○○仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄○○仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,○仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平仄仄仄,仄仄平平?。
平平仄平平,仄仄平○仄。
仄○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平平平平仄。
平仄○○平,○平平平仄。

京口赠崔固 (jīng kǒu zèng cuī gù)

朝代:唐    作者: 周贺

积雨晴时近,西风叶满泉。
相逢嵩岳客,共听楚城蝉。
宿馆横秋岛,归帆涨远田。
别多还寂寞,不似剡中年。

平平平仄平,仄仄仄平○。
平仄仄平平,平平○○仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄○○仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,○仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平仄仄仄,仄仄平平?。
平平仄平平,仄仄平○仄。
仄○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平平平平仄。
平仄○○平,○平平平仄。

梦中作 (mèng zhōng zuò)

朝代:唐    作者: 崔致远

粪墙师有诫,经笥我无慙。
乱世成何事,唯添七不堪。
(《大正藏》本《唐大荐福寺故寺主翻经大德法藏和尚传》)(按:此诗为崔致远天复四年春梦中遇宰予、边孝先二贤,前二句为二贤句,後二句为崔续成之。
按:崔致远归国後诗,今获见十一首,附录於次,以便参考。
)。

平平平仄平,仄仄仄平○。
平仄仄平平,平平○○仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄○○仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,○仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平仄仄仄,仄仄平平?。
平平仄平平,仄仄平○仄。
仄○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平平平平仄。
平仄○○平,○平平平仄。

己卯岁初葺剡居 (jǐ mǎo suì chū qì yǎn jū)

朝代:宋    作者: 戴表元

休言声迹转沉沦,百折江湖乱後身。
穷未卖书留教子,饥宁食粥省求人。
坐来齿避樵苏长,往处踪迷木石邻。
翻笑古来逃世者,标名先制隠衣巾。

平平平仄平,仄仄仄平○。
平仄仄平平,平平○○仄。
○平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄平平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
○平平仄仄,仄仄○○仄。
平平仄仄平,仄仄平平仄。
仄平仄○仄,○仄平平仄。
平仄平仄平,平平仄○仄。
平平仄仄仄,仄仄平平?。
平平仄平平,仄仄平○仄。
仄○仄平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平平平仄。
仄平仄平仄,仄仄平仄○。
仄平仄平平,仄仄平仄○。
仄仄仄仄仄,平平仄平仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
平仄仄仄仄,平平平平仄。
平仄○○平,○平平平仄。